Chap
Ken nói đến đó thì trong lòng Ana đột nhiên thấy khó chịu. Cảm giác đó lan hết ra người khiến Ana chợt buột miệng:
- Gớm quá ha! Đúng là cao thủ sát gái!
- Thì sao? Cô ghen hả?_ Ken cười đểu.
Như bị bắt trúng tim đen, Ana vội vàng lắp bắp giải thích:
- Đâu… Đâu có đâu! Anh… Anh đừng có nói linh tinh!
- Haha!_ Ken cười lớn_ Kiểu này là ghen thật rồi_ nói rồi Ken chạy biến đi (ngu gì ở lại để bị oánh chớ)
Qua chỗ nó và hắn. Nó hỏi hắn, mặt vẫn cúi xuống lướt web trên điện thoại:
- Tên đáng ghét, anh có đi ko?
Hắn cũng ko quay sang chỗ nó, trả lời đơn giản:
-Có!
- Ờ_ nó vẫn cắm mặt vào điện thoại.bg-ssp-{height:px}
Im lặng.
Một lát sau, Ana cùng Ken chạy vào, kết thúc vụ đuổi nhau.
- Oái, cô… Hộc… Hộc… Ăn… Ăn… Gì mà… Chạy dữ… thế_ Ken thở hồng hộc, vừa nói.
- Anh… Anh cũng… Cũng thế… Đây thây…_ Ana ko khác gì, thở nhiều như sợ ai cướp mất hơi thở của mình vậy.
Hắn và nó cùng quay đầu lại nhìn hai người họ rồi phán một câu:
- Trẻ con!_ đồng thanh tập .
- Đừng có nói theo tôi!_ tập .
- Anh/cô_ tập . (=.=")
Cuộc nói chuyện kết thúc cực kì "đơn giản" bằng cái liếc cực kì "thân thiện" của nó với hắn. (thân thiện kiểu này em quy tiên sớm)
- Thôi, học hết buổi này rồi về chuẩn bị đi chơi thôi!_ Ana
- Ừ!