Chap Gặp lại
Buổi lưu diễn kết thúc. Key tí tởn chạy ra chỗ nó hỏi:
- Thế nào? Hay ko nhóc?
Bốp! Cái tay của nó hạ trúng đầu Key, làm ĩ nam nhà ta nhăn nhó:
- Úi da! Đau quá!_ Key cúi đầu xuống nhìn nó ( m với m, Key ko cúi mới lạ)_ độc ác!
- Thế-muốn-gì?_ nó gằn từng câu lạnh lùng nhìn Key.
- A ha ha_ Ken cười trừ_ ko, ko có gì!
- Ủa bà chị quen anh Key hả?_ nhóc Lâm quan sát cuộc nói chuyện, mặt ngu ngu hỏi nó.
- Nhóc muốn ăn đập giống tên kia?_ nó lườm lườm, tay bẻ rôm rốp.
- Ha…ha… Em… Em ko…_ nhóc Lâm lùi lại, núp sau Ana_ chị Ana cứu em!
- Ai biểu em gọi nó là bà chị_ Ana cười cười, quay sang nó_ thôi tha đi bà!
Nó thôi bẻ tay, ngồi phịch xuống ghế, than vãn nhưng khuôn mặt ko biểu hiện gì:
- Nản quá! Biết thế ko đi!
- Bà than vãn mà mặt như thế kia thì ai tin cho được?_ Ana đùa.
- Thôi kiểu chọc ngoáy người khác đi_ nó nhăn mặt.
Key bị đá ra ngoài ko thương tiếc, giờ mặt mếu máo:bg-ssp-{height:px}
- Hix! Các cậu bỏ rơi tớ!
- Hêhê! Anh Key em bỏ anh đâu! Nếu có bỏ thì chỉ có hai bà chị kia thôi!_ nhóc Lâm lon ton tới chỗ Key, định xoa đầu mĩ nam nhưng bị mĩ nam gạt phắt đi (khổ thân em bé >
- Tránh ra! Đừng xoa đầu anh mày!_ Key cáu tiết, nhăn nhó.
- Thôi được rồi!_ nó lên tiếng_ ai bỏ cậu đâu!_ nó đứng lên định xoa đầu Key giống nhóc Lâm nhưng "chiều cao có hạn" nên ko xoa được, bèn bực tức quát_ cúi đầu xuống coi!
Key vội nghe "thánh chỉ" vừa đưa đến, cúi đầu xuống. Nó lấy tay xoa đầu Key, vừa cười đểu nhóc Lâm làm thằng nhóc tức xì khói:
- Anh Key quá đáng! Em xoa đầu anh ko được nhưng bà chị của em lại được hả? Anh là đồ trọng sắc khinh bạn!
Mĩ nam khuôn mặt cún con nhìn nó, quay sang nhóc Lâm thì thay đổi độ, sát khí ngùn ngụt:
- Nhóc vừa nói gì? Ta cho nhóc xoa đầu á? Ăn dưa bở hả?
Nhóc Lâm sợ hãi lùi xuống. Ana thấy tội tội nên cứu nó:
- Thôi tha cho nó đi! Về thôi!
Vậy là cả người về nhà.
Một ngày khá vui vẻ.
.