- Chủ tịch Lâm, buổi tiệc nên bắt đầu rồi!- Nhân viên phục vụ nhỏ giọng nhắc nhở người phụ nữ vẫn đang chuyên tâm nói chuyện. Bị kêu người phụ nữ có chút không hài lòng nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu đứng dậy hướng nó cười thân thiện
- Bảo Linh, cháu cùng bác khai tiệc đi- Nó nghe vậy cũng không thể từ chối lập tức theo người phụ nữ đi lên khán đài, mọi người phía dưới thấy vậy cũng thở phào một hơi, nhìn nhân viện phục vụ dũng cảm đầy tán thưởng.
- Hôm nay Lâm Mỹ Dung tôi mở buổi tiệc này thứ nhất là để ăn mừng sinh nhật thứ của tôi, thứ hai là việc hợp tác của tập đoàn JM và tập đoàn Lê Phát của nhà họ Lê thành công tốt đẹp- Lâm Mỹ Dung vừa ngắt lời phía dười đã đồng loạt vang lên tiếng vỗ tay kèm theo nghị luận. JM chủ yếu về xây dựng, còn Lê Phát lại là tập đoàn đa ngành, đều là những tập đoàn lớn và nổi tiếng, tuy JM chỉ là tập đoàn mới xuất hiện nhưng so với nhà họ Lê lâu năm thì cũng không thua kém là mấy, lần này hợp tác xem ra dự án không nhỏ, bọn họ cũng muốn chen một chân vào kiếm lời đây.
- Này, đây là muốn hợp tác cái gì vậy?- Nó hỏi Alex vừa bước tới bên cạnh, dù sao nhà họ Lê ít nhiều cũng liên quan đến nó, không thể không hỏi thăm.
- Cái này a, tôi cũng không rõ lắm, nghe nói là một dự án xây dựng khách sạn sáu sao,....à mà cô hỏi làm gì?- Alex liếc mắt nhìn nó nghi ngờ. Khuôn mặt đẹp trai hơi dí sát vào nó, mắt cũng nhìn chằm chằm làm trong lòng nó không khỏi chột dạ lùi lài vài bước, miệng lắp bắp, còn đang định giải thích thì cả người liền ngã vào lòng ngực ấm áp phía sau lưng, trên đầu lập tức vang lên tiếng cười khúc khích
- Mèo nhỏ, lần này là em tự nguyện- Hạo Thiên quàng tay lên cổ nó vui vẻ cười làm nó suýt nữa giật mình mà cắn phải lưỡi, mắt trừng lớn lập tức giãy giụa khỏi anh ta
- Cái đồ điên này còn không mau thả ra- Nói rồi nó dùng khủy tay đẩy mạnh vể phía sau làm Hạo Thiên ăn đau lập tức bỏ tay, Alex một bên nhìn thấy cũng không ngăn cản, sờ mũi nhìn trời như không liên quan, trong long lại bày tỏ thái độ đồng cảm.
- Mèo nhỏ, em lúc nào lại bạo lực như vậy- Hạo Thiên xoa xoa chỗ đau ai oán nhìn nó. Nỗi sợ của nó với Hạo Thiên cũng vì thế mà mờ nhạt hẳn, tên này đúng là rất đáng đánh.
- Mấy đứa còn ở đây làm gì, buổi tiệc bắt đầu rồi mau đi khiêu vũ đi chứ- Lâm Mỹ Dung bước tới lập phấn khởi nói, nhìn thấy Hạo Thiên cũng không ngạc nhiên.
- Bác gái, bác không phải là muốn khiêu vũ với cháu đấy chứ,...cháu chưa thử lái máy bay (bà già) bao giờ nhưng nếu là bác thì đành vậy- Hạo Thiên nhăn nhó nói, bản mặt hết sức miễn cưỡng.
- Cái thằng nhóc này, ăn nói bậy cái gì vậy hả? có tin bác lập tức kêu ba cháu ném quay lại Mĩ không?- Hạo Thiên bị đe dọa lập tức giơ tay đầu hàng, vẫn không quên nhìn nó
- Mèo nhỏ, hay là em cùng anh khiêu vũ đi- lời này vừa nói ra lập tức Hạo thiên nhận ngay cái liếc mắt khinh bỉ của Lâm Mĩ Dung
- Cháu quá bỉ ổi rồi, đến cả bạn gái của em họ cũng muốn cướp không sợ trời đánh à! lập tức cút- Nói rồi lập tức kéo Hạo Thiên đi, không quên để lại cái nháy mắt đầy ẩn ý "cố lên con trai, cướp lấy trái tim mĩ nhân!" Alex tất nhiên cũng nhìn thấy cái nháy mắt đó, trong lòng chột dạ không ít, nhưng vẫn mời nó khiêu vũ ai ngờ lại bị nó khinh bỉ
- Cậu nghĩ tôi biết khiêu vũ à?- Lời này nói ra tuy hơi nhục nhưng còn hơn không nói để chút nữa lên sàn nhảy còn nhục hơn.
- Thật ra tôi cũng không nghĩ là cô biết đâu, nhưng mà cô đã giúp thì giúp cho chót đi, thế này nhé...tí nữa cô cứ bước theo tôi là được rồi!- Nghe thì dễ nhưng chưa thử thì sao biết được.
- Cái này...-Nó còn chưa kịp nói hết đã bị Alex kéo ra giữa sàn nhảy, gây không ít sự chú ý của mọi người xung quanh, làm nó hết sức lúng túng. Một đôi kim đồng ngọc nữ vừa bước ra ánh đèn lập tức tập chung trên người họ kết hợp với tiếng nhạc nhẹ nhàng sẽ tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp nếu như không có ai để ý đến khuôn mặt xám trắng của nó.
Alex một tay nắm lấy tay nó một tay đặt trên eo, khuôn mặt tuấn tú có chút đỏ vì ngượng, không phải cậu chưa từng đụng vào con gái nhưng khi đụng vào nó lại cảm thấy ngượng chết đi được, that không đáng mặt nam nhi mà. Tình trạng của nó cũng không khá hơn là bao, chỉ muốn bẻ gãy cái tay trên eo mình, nhưng đành cắn răng nhịn, tay có chút run run đặt tên vai Alex. Một điệu nhạc nổi lên, hai người có chút cứng ngắc chuyển động.