Nhi Nhi trên tay cầm đĩa đồ ăn, hớn hở bước về cung của Tân Tử. Đi không để ý trời đất và.. BẸP!!!đĩa đồ ăn bay thẳng vào mặt cô nương đứng trước và...
-Aaa... Tứ quận chúa người không sao chứ. Con nô tỳ chết tiệt kia, đi đứng kiểu gì vậy.
-Người...người đâu GỌI THÁI Y CHO TA
♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡☆☆
- Thưa vương gia, tứ quận chúa chỉ bị trúng ớt nhẹ ngoài mắt. Chỉ cần bôi thuốc tuần sẽ tự khỏi
-Yến Vy, theo thái y lấy thuốc cho quân chúa
-vâng, đại vương gia
-Nô tỳ chết tiệt. Tại ngươi hết. Đại ca huynh xem kìa. Do nàng ta mà muội
Nhi Nhi cúi đầu miệng cứ liên tục xin lỗi. Lần này cô sống không nổi rồi ai đó giúp ta với
Đại vương gia luôn miệng dỗ dành tứ quận chúa.
-Người đâu, lôi ả ra ngoài phạt trượng
TRƯỢNG??!! Thôi ai giết chết tôi đi cho nhanh
Hai tên lính bước lên cầm hai tay nàng lôi nàng đi,nàng không ngừng vùng vẩy,nàng sắp khóc nữa rồi,tại sao nàng bá tước lẫy lừng thế kỉ lại bị vậy.AAAAAAAA
-Quận...Chúa...nô tỳ xin lỗi...tha cho nô tỳ
-Uyển Nhi,muội đang làm gì đó
Tất cả quay đầu về hướng phát ra tiếng nói.Ánh mắt nàng quân chúa bỗng sáng lên, lao vụt ra,ôm lấy cánh tay của hắn
-Tử ca,mắt..mắt ta...hic...đau lắm.Ta đang dạy dỗ nô tỳ chút thôi
-Ồ
Hắn liếc nàng nhếch mép đến gần nàng,lạnh lùng nhìn tên lính
-Bỏ tay ra
Hai tên lúng túng cuối cùng cũng phải bỏ,khiến nàng ngã ngay xuống đất.Nàng lườm hắn.Hắn cuối xuống dí vào tai nàng nói:
-Cầu xin ta đi,ta sẽ cứu ngươi
Nàng rít lên
-Không bao giờ
-Ngươi chắc chắc chứ.Uyển Nhi,muội...
-Ê...ĐỢI Đã.Cầu xin thôi mà phải không?
Hắn gật đầu nhìn nàng
-Vương gia,cứu ta,ĐƯỢC CHƯA?
-Tạm chấp nhận
Hắn cười cười rồi cầm tay nàng kéo nàn đứng lên cạnh hắn,lớn giọng tuyên bố
-ĐÂY LÀ NÔ TỲ CỦA TA,NGOÀI TA RA,KHÔNG AI ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN CÔ NƯƠNG NÀY
Tất cả những ai chứng kiến đều trợn tròn mắt lên.Bát hoàng tử bảo vệ nô tỳ...Thôi xong,trời chuẩn bị sụp rồi.Đáng sợ nhất là nàng quận chúa.Hai đôi mắt TO TRÒN.Bàn tay nắm chặt như thể muốn giết chết cô nương trước mắt
"Con tiện nhân chết tiệt,ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết"
Hắn cầm tay nàng rồi kéo nàng đi