Hai tiết học kết thúc, giờ ra chơi..... Bụng nó đã đánh trống biểu tình nhưng nó lại thản nhiên không hay biết.
- Xuống canteen không? - ba con bạn hỏi
- Mình không đói! - nó cười, thực sự là nó không muốn cho ba con bạn lo lắng về vết thương của mình.
- Vậy thì ở đây nha! - ba con bạn chưa kịp đi thì.....
- Dừng lại đi. - hắn bật dậy - Công đừng giấu. Bụng cô đánh trống nãy giờ rồi.
- Làm gì có!!!!! - nó chối. Thực sự là hắn nằm gục xuống bàn, tưởng ngủ nhưng thực sự là hắn chỉ giả vờ ngủ. Và cũng chỉ hắn nghe được tiếng bụng nó đánh trống.
- Vậy thì xuống canteen đi. - Ji kéo tay nó đi
- Á!!!!!! - nó nhăn mặt
- CÔ LÀM GÌ VẬY HẢ? - hắn quát - CÔ CÓ BIẾT LÀ THÙY TRÂM ĐANG BỊ THƯƠNG KHÔNG HẢ????? - không chần chừ, hắn bế nó xuống phòng y tế.
Sau khi tự mình băng bó vết thương cho nó, hắn bế nó xuống căn tin. Sáu đứa kia nhìn nhau mà không hiểu mô tê gì. Ngoài ra, trong lòng Yin lại bực bội, cậu tứ, bởi vì tại sao cậu luôn thua kém hắn. Tại sao người biết nó bị thương chỉ có hắn, tại sao người đưa nó xuống y tê và tự mình băng bó vết thương cho nó lại là hắn......
- Cô ăn gì? - hắn hỏi
- Kem dâu thôi. Bánh snack nữa. Kem cỡ lớn nhé! - nó cười
- Ok! Hắn nói rồi chạy đi.
- Chuyện gì đấy? - Ji, Jin Yun và Kull cùng hỏi
- Không có gì. Tớ bị thương trong lúc xử tụi kia, cậu ấy đưa tớ về nhà câu ấy băng bó rồi tớ ngủ ở nhà cậu ấy. Lúc ấy đã gần h rồi.
- Vậy thì cậu người ngủ ở đâu? - Jin cười nham hiểm
- Ở phòng cậu ấy. Có gì sao?
- Vậy còn cậu ấy? - Yin nhảy vào
- Tụi này cho chung một giường. - hắn bước đến. Nhưng âm lượng của câu nói ấy hơi lớn để cho / căn tin nghe thấy. Tin đồn được truyền đi, s sau, cả căn tin đều sốc toàn tập.
- Nè, chỉ là.......