Cô nằm trong vòng tay yêu thương của bà thì cảm thấy thật xúc động.Cô làm con gái họ mới hơn nửa tháng thôi mà họ đã đối xử với cô vô cùng tốt.Đem cô chăm sóc,lo lắng như chính đứa con ruột của mình z?Ở trên thế gian này có mấy ai được như pama cô chứ..phụ hoàng và mẫu hậu cũng đâu quan tâm cô được như vậy.Là những người cai quản cả bầu trời nên phụ hoàng,mẫu hậu cô lúc nào cũng sống theo những quy tắc này nọ.Luôn cấm đoán,bắt buộc con cái phải nge theo đấy thôi..
-Pama à,bạn của con đâu hết rồi.Họ k sao chứ..
Như nhớ ra điều gì cô lo lắng.Lúc đó cô chỉ nhớ là Nam bị thương.Cô muốn mấy tên đó xin lỗi Nam nhưng chúng k chịu.Sau đó cô tức giận khiến mây mù kéo đến sấm chớp đầy trời,có sét đánh xuống nhưng đã bị Thiên Lôi phá đám làm lệch hướng đi của sét theo ý muốn của cô..Còn sau đó thế nào cô cũng k biết nữa.K biết là cái đám học sinh khối đó có gây khó dễ với đám bạn cuả cô k nữa..
-Bọn tớ k sao,nhưng lo lắng cho cậu đến mức sắp thành có sao rồi nè.
Trang giọng đầy hờn dỗi nhưng cũng đầy vui mừng lên tiếng.Nhỏ tiến vào đầu tiên,theo sau còn có cả tập đoàn nữa..cả hắn cũng tới thăm nó kìa.ô cái đám này muốn hãm hại cô à.Muốn cô cảm động chết sao hả.
-Chúng cháu chào cô chú.
-Các cháu đến thăm Thiên hả.Mấy ngày nay đã khiến các cháu phải lo lắng rồi.
Papa cô hướng lũ kia gật đầu
-Bác đừng khách sáo.Cậu ấy là thành viên trong lớp, lên tất nhiên chúng cháu phải quan tâm lo lắng cho cậu ấy rồi.
Thu đặt giỏ hoa quả trên bàn lễ phép nói
-Ta đưa bà ấy đi mua chút đồ ăn cho Thiên các cháu cứ tự nhiên nói chuyện.
Quách Đồng rất biết điều dành k gian riêng tư cho lũ trẻ.
-Vâng, bác đi ạ
Bóng dáng vị phụ huynh vừa khuất sau cánh cửa thì cả đám đã xông tới quây tròn lấy giường bệnh của cô.
-Cậu sao rồi,thấy đỡ hơn chưa.Cậu có biết là chúng tớ lo lắng cho cậu lắm k?
Nam may mắn chiếm được chỗ khá gần cô.Cũng may cậu là người đang bị thương,tím hết bên má lên mọi người mới nhường chỗ nếu k cậu đã bị đám con gái kéo ra và bị đám con trai tống ra cửa từ đời.Cậu nhăn mặt nói.