Vậy sao,nhìn kĩ nó một chút thì cũng thấy giống đồng bọn của hồ li tinh đấy.
Nhỏ đàn chị "hài hước"nói ra một câu làm cảm đám bật cười rũ rượi.Riêng cô thì cơ mặt khẽ co rút.Hồ Li Tinh á,cô gét nhất cái đám yêu tinh đó đấy,mà nhỏ này lại dám kêu cô là đồng bọn của chúng ư?Chết tiệt!
-Nói đủ chưa,thì ra cũng chỉ là mấy con nhỏ đầu óc nông cạn và hám trai thấy ớn thôi sao?Thật lãng phí thời gian vì phải lên tận đây để nghe mấy người sủa.
Nói xong cô định quay mặt đi xuống lầu thì bất ngờ bị con nhỏ chị hai đó túm tóc kéo lại,tát vào mặt cô hai cái rồi xô mạnh xuống dưới đất.
Cô thật không thể tin được con nhỏ này lại dám đánh cô.Đưa mắt nhìn đám người này một vòng cô phát hiện ra rằng không ai muốn bênh vực cô,muốn đứng về phía cô.
-Mày nghĩ là mày có thể rời khỏi đây một cách dễ dàng như thế ư?
Nhỏ đó nhìn cô cười khẩy.Bao nhiêu đứa muốn chơi nổi trong trường Phương Nam này đều từng đứa,từng đứa bị nhỏ cùng bọn đàn em hành hạ đến nỗi phải xin chuyển trường.Nhưng tuyệt nhiên không có ai dám tố cáo chuyện này.Hơn nữa đối với đứa nữ sinh cá biệt đã ở lại lớp năm này nhà trường cũng mắt nhắm mắt mở cho qua nhiều lần rồi.Ai kêu gia đình nhỏ là kẻ có tiền chứ.
-Chúng mày đóng cửa lại,chúng ta từ từ chăm sóc nó.
-Vâng ạ.
Cánh cửa tầng thượng từ từ đóng lại trước mắt cô.Cô căm phẫn muốn đứng dậy thì bị hai con nhỏ khác giữ lại.Muốn sử dụng phép thuật quá nhưng cô không thể.Lần ở sân bóng do suýt giết chết người nên phụ hoàng đã phong toả toàn bộ rồi còn đâu.Cô không thể giãy rụa nên chỉ biết trừng mắt nhìn lại.
-BỐP,mày đúng là to gan,dám nhìn chị hai bằng ánh mắt đó hả.
Một con nhỏ khác tát mạnh vào mặt cô, rít lên.Khoé miệng cô bắt đầu rỉ máu tươi rồi,khuôn mặt trắng nõn bắt đầu đỏ ửng lên và sưng tấy.
Dù đau nhưng cô tuyệt đối không kêu lên một tiếng chỉ có đôi mắt đẹp là kiên cường thù địch nhìn nhỏ chị hai.
Một đôi guốc nhọn mạnh mẽ di xuống tay cô.Nhỏ chị hai đó nhếch mép cười nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang trắng bệch lên của cô.
-Đưa điếu thuốc của mày đây.
Dù không hiểu chị hai đang muốn làm gì nhưng nhỏ đàn em đó nhanh nhẹn đưa điếu thuốc tàn đỏ rực đang hút dở cho nhỏ luôn.
-Mày quả nhiên là đứa lì lợm đấy..để xem mày ngoan cường được đến đâu.
Nói xong nhỏ thẳng tay dí tàn thuốc vào tay cô.Nở nụ cười độc ác.
Đau đớn ở bàn tay truyền đến,cô không nhịn được khẽ rên rỉ.
-Được rồi,hôm nay chỉ là cảnh cáo mày một chút thôi.Nhớ là biết điều mà an phận một chút, tránh xa Hoàng và thầy Phong ra.Cấm mày không được hé miệng về việc này,nếu không quãng thời gian cấp của mày nhất định sẽ trở thành địa ngục trần gian đấy.Đi thôi.
Chỉ một phút sau sân thượng trở lên vắng tanh,yên ắng lạ thường.Cô đau đớn ngất sỉu.