Một ngày đẹp trời, đột nhiên Hime gọi Pie về Tử Viên, với nội dung cuộc gọi ngắn gọn như mọi khi.
-Đến Tử Viên, có chuyện quan trọng.
Tại đại sảnh của Tử Viên.
-Đọc thứ này đi!-Hime đẩy một cái phong bì lớn về phía Pie.
Pie nhìn phong bì, rồi nhìn Hime, chần chừ một lúc rồi mới mở ra. Là thư của hội đồng dòng họ nhà Takishima.
Pie đưa mắt liếc nhanh qua những dòng chữ, càng đọc biểu cảm của Pie càng biến đổi đặc sắc.
-Cái gì??? Có phải tôi đọc lộn không? Cô xem chữ này đi-Pie chỉ tay vào tờ giấy viết bằng tiếng Nhật- Chữ này cô nói là chữ gì đây hả?
-Kết hôn –Hime bình thản trả lời.
-Vậy đúng là tôi không nhầm! Cái quái gì vậy?-Pie lại trố mắt nhìn Hime.
-Chị không hiểu thật sao? Câu chữ đã rõ ràng như thế.-Hime đứng khoanh tay- Chuyện này tôi cũng đã nghe từ rất lâu. Tôi chỉ lo không biết đó rốt cuộc là ai?
-”Là người được sắp xếp để hai bên làm quen từ trước”, như vậy có nghĩa là một trong những người chúng ta biết còn gì.
-Trong hàng trăm người quen. Chị biết được sao?-Hime giọng điệu ám thị mỉa mai.
-”Sinh nhật lần này sẽ là ngày gặp mặt của hai gia đình và là ngày đính ước”-Pie lại tiếp tục đọc. Và cô bé lại tiếp tục bị choáng- Thời này mà còn chuyện ép hôn kiểu này. Cái gì mà người đời thứ , cái gì mà đính hôn theo truyền thống của dòng họ chứ. Thật là vớ vẩn mà.
-Dòng họ Takishima từ trước đến nay đều để thừa kế cho người trong họ và chỉ để lại cho một người nối dõi duy nhất. Để phần tài sản đó không bị chia ra, để tập đoàn ngày càng lớn mạnh hơn. Chị không biết chuyên này sao?-Hime khoanh tay trước ngực, đứng bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài. Khí chất thật thanh tao, nhã nhặn.
Pie mặt ngơ ngơ nghe Hime thuyết giáo. Cô bé từ trước giờ có quan tâm đến quyền thừa kế gì đó đâu mà biết.
-Cỡ nào tôi cũng chống đối chuyện này tới cùng, không thể để cái dòng họ này tiếp tục duy trì cái truyền thống quái này được.
-Nghĩ là mình đang nói gì đây? Có biết dòng họ này lớn như thế nào không? Một mình muốn chống là chống được sao? Vả lại việc từ bỏ, có nghĩa chị đã bỏ qua cơ hội làm người thừa kế duy nhất của dòng họ Takishima, sẽ trở thành người trắng tay. Chị cam tâm?
-Tôi không quan tâm. Dù sao từ nhỏ tôi cũng đã thích hợp với cuộc sống bình thường hơn. Việc thừa kế cái tập đoàn khổng lồ nào đó là chuyện tôi chưa hề nghĩ tới-Nói tới đây, Pie chợt nhớ đến hoàn cảnh hiện giờ của cả hai. Cô bé nói bóng gió một câu- Từ cơ cực bước lên sung sướng thì dễ nhưng từ sung sướng xuống cơ cực thì khó chấp nhận lắm. Nếu cô có hứng thú với cái tài sản đó thì tôi vui vẻ rút khỏi sự sắp xếp này.
-Nói thật sao?-Hime quay nhìn về phía Pie.
-Đúng! Dù sao cũng chúc cô vui với cái quyền thừa kế gì đó cùng vị hôn phu tương lai chưa biết mặt của mình. Mong sao người đó không quá xấu xí hay học thức quá kém cõi-Pie nhún vai, đứng dậy-Tạm biêt!
Hime chỉ lạnh lùng nhìn theo bóng Pie khuất dần.
.................
Sinh nhật của hai tiểu thư vào ngày tháng . Còn chỉ còn vài ngày nữa. Hime thật sự có chút lo lắng. Trong khi Pie vẫn vui vẻ, vì nghĩ mình không còn liên quan đến chuyện này
Sáng...
Pie đi học sớm như mọi khi. Và cũng gặp Huy như mọi khi. Pie “ngẩng cao đầu” bước đi và không có ý định chú ý đến con người ở trước mặt.
-Pie!
Nghe Huy gọi nhưng Pie vờ như không nghe thấy, cô bé vẫn bước tiếp.
-Hikari!
Lần này thì Pie quay lại, không những vậy còn quay lại rất nhanh.
-Cậu vừa mới nói gì?
-Hikari là tên cô à?
-Sao cậu lại biết?-Pie ngạc nhiên hỏi lại.
Huy vỗ tay lên trán, kèm theo một cái thở dài.
-Cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi. Rốt cuộc thì cậu lấy thông tin ở đâu ra?
-Từ dòng họ nào đó tên là Takishima.
Pie suy nghĩ trong giây. Cô bé hoảng hốt với suy luận của mình
-Nói vậy, không lẽ....cậu chính là người được chỉ định kết hôn!!!-Pie chỉ tay thẳng mặt Huy, nói lớn.
Huy hất tay Pie ra khỏi tầm mắt, lạnh lùng nói:
-Nhưng tôi sẽ không làm theo đâu- Huy nhìn Pie một cách “tổng thể”- Nhất là không thể chấp nhận...một đứa con gái hung dữ, lười biếng, ngốc nghếch sau này làm vợ mình được.
-Cậu làm như cậu tốt lắm vậy á! Con trai gì đâu mà lăng nhăng, vô tình, lạnh lùng-Pie hung dữ đáp lại. Chợt nghĩ đến những lời lúc trước mình nói với Hime, giọng Pie dịu xuống- Nhưng người cậu sẽ đính hôn không phải là tôi đâu, đừng lo! Con nhỏ trong tờ báo hôm bữa ấy, nó mới chính là đối tượng đính hôn với cậu.
-Tôi không hiểu ý cô cho lắm nhưng trong hồ sơ tôi nhận được thì người tôi sẽ phải đính hôn tên là Takishima Hikari. Đó chẳng phải là cô sao?
Pie choáng, suýt ngã...
-Có chỉ định luôn rồi sao?-Pie lầm bầm, trạng thái dần chuyển biến hung hăng. Bàn tay đã nắm thành quyền- Sao ông có thể đối xử như thế với trưởng nữ của dòng họ được. Không thể chấp nhận được. Nhất định tôi sẽ chống đối tới cùng!!!! Nhất định không thể chấp nhận!!!!!!!!!
-Tôi cũng hy vọng như vậy! Cô hãy theo đuổi vụ này tới cùng đi.
Huy quay lưng bước đi...
Môi Pie đang định thốt lên lời gì đó, nhưng lời nói theo bước chân Huy liền tắt hẳn. Nắm đấm buông lơi tự lúc nào.
.........................
Ngày tháng ...
Pie đến Tử Viên rất sớm. Để đóng vai chị em tốt với Hime và để chuẩn bị sinh nhật cho mình.
Tòa nhà như được thay áo mới. Sắp đón khách nên phải dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài. Hôm nay, ông ngoại sẽ có chuyến bay về. Chuyện hệ trọng của dòng họ nên làm lớn vậy, chẳng quan tâm tới “những đứa trẻ” nghĩ gì _o.
Pie tạm thời phải dọn về Tử Viên. Việc cô bé ra ở riêng không ai trong gia đình biết ngoại trừ Hime. Nếu biết, ba mẹ sẽ chẳng để yên cho cô bé.
-Đến rồi sao?-Hime ngang nhiên bước vào phòng của Pie.
-Không đến không được. Chẳng phải cô nói lệnh dòng họ khó chống đối sao?
-Đến để xem tôi trở thành người thừa kế à?
Pie im lặng, nằm lì trên giường. Hime không nói thêm gì nữa, ít giây sau rời gót ngọc ra khỏi phòng.
Bây giờ có nên nói với Hime là hôn ước này đã được sắp xếp và chính Pie mới là người được chỉ thị hay không? Nếu Hime biết chuyện lúc này thì sẽ ra sao? Chính Pie nói sẽ chống đối nếu là người được chọn, vậy mà sắp đến giờ cô bé còn chưa nghĩ ra được cách đối phó. Thế chẳng phải là mắt mặt quá sao.
Pie nằm trên chiếc giường êm, gác đầu suy tính kế hoạch. Trong khi đó, người làm trong nhà chạy tới chạy lui chuẩn bị. Hime cũng chưa được biết về sự thật, cô bé cũng đang chuẩn bị.
Ngày hôm sau...
Pie chợt tỉnh giấc ngủ. Nằm trong phòng máy lạnh, giường êm thế không ngủ nướng mới là lạ. Pie bật dậy, chạy ra mở cửa.
-Đại tiểu thư. Tiểu thư Hime nói là buổi tiệc sắp bắt đầu rồi. Đại tiểu thư đi thay đồ đi ạ!-Cô hầu lễ phép thưa.
-Gấp vậy mới có...-Pie nhìn lên đồng hồ. Và cô bé trố mắt ra- Đã giờ chiều rồi sao??????
-Vâng, vậy nên xin đại tiểu thư đi thay đồ ngay kẻo không kịp.
Pie đóng sầm cửa. Lao vào lôi mấy bộ váy của cô bé trong tủ ra, thay tại chỗ. Sau đó Pie làm nhanh mái tóc của mình, mang vội giày, vội vội vàng vàng cứ y như cô bé lọ lem sắp trễ buổi tiệc. Tối qua, Pie đã thực hiện một phi vụ mờ ám lúc nửa đêm nên sáng ngủ bù và đã ngủ quên.
phút sau, Pie mở cửa bước ra. Ngay lập tức nhìn thấy Hime.
-Chị làm cái gì mà lâu thế hả? Có biết là ông đang không hài lòng về sự chậm trễ này không?
-Biết rồi, biết rồi. Bây giờ mà cô đứng trách tôi nữa thì trễ thiệt đó!-Pie nói nhanh- Đi thôi!
Buổi tiệc hoành tráng mà Pie chưa hề nghĩ đến. Cuộc gặp của hai gia đình gì...là đại tiệc luôn ấy chứ. Quan khách nhiều không đếm xuể. Người nào cũng trông rất sang trọng, đàn ông thì lịnh lãm, phụ nữ thì quý phái. Pie nhìn cảnh trước mặt mà muốn quay cuồng.
-Chị sao vậy hả? Bước tiếp đi chứ?
-Tôi rung quá à....cô đi trước đi...-Pie nói giọng yếu ớt, tay chân luống cuống.
-Sao lúc cãi nhau với tôi không thấy chị như thế bao giờ nhỉ?-Hime mỉm cười chế giễu.
Hime vốn dĩ quá quen với những buổi tiệc sang trọng kiểu thế này. Pie thì chưa bao giờ. Nhìn Hime ngẩng cao đầu đi xuống dưới, lần đầu Pie cảm thấy phục cô em của mình làm sao. Pie cũng “lù đù” theo sau, cố gắng làm theo động tác của Hime.
-Thưa quý vị quan khách! Hôm nay chúng ta có mặt có mặt ở đây để đón mừng sinh nhật lần thứ của hai tiểu thư Lê Diệu Anh và Lê Diệu Minh.
Tiếng vỗ tay vang lên. Hime mỉm cười cúi chào. Pie thấy thế cũng lóng ngóng làm theo. Trong Hime thật đúng cung cách của một tiểu thư, váy trắng dài, tóc búi theo phong cách tự nhiên, trang điểm nhẹ. Nhìn lại mình Pie thấy có một sự chênh lệch to đùng. Pie mặc một bộ váy ngắn ngang gối, tóc cột kiểu đơn giản (nếu không muốn nói là quá tầm thường), mặt mộc không chút son phấn. Nhìn Pie thật nhạt nhòa trước cô em gái của mình. Pie có chút cảm thấy xấu hổ, cô bé cứ cúi gầm mặt xuống.
-Hôm nay chúng ta còn vinh dự đón tiếp ngài chủ tịch tập đoàn Takishima đến để chúc mừng sinh nhật hai cô cháu gái.
Tiếng vỗ tay lại vang lên. Cả những lời xầm xì. Nhiều người mong được diện kiến con người đầy quyền lực này. Ông Takishima xuất hiện trong khá nghiêm nghị, ông lúc nào cũng như vậy. Người đại diện đi lên, thay ông phát biểu những vấn đề quan trọng. Người đại diện dựa theo những gì được ghi trong giấy, một mình đọc lên.
Khoảng phút, người đại diện đi xuống, nhường chỗ cho MC.
-Ông ấy nói buổi tiệc này còn có lí do quan trọng ảnh hưởng đến dòng họ Takishima, đó là việc hôn sự của hai cô cháu gái.
Cả buổi tiệc vang lên tiếng “ồ”
-Thể theo truyền thống vào mỗi năm đời sẽ có một lễ đính hôn sớm cho người kế vị tập đoàn và dòng họ-Ông MC quay về phía hai cô bé-Hai tiểu thư chắc đã biết chuyên này?
Cả hai im lặng. Không quá một giây sau, Hime mỉm cười khẽ gật đầu ý tứ.
-Vậy trong hai người đây? Ai là tiểu thư Takishima Hime xin mời bước lên.
Hime thong thả đứng lên, bước không nhanh không chậm đến.
-Và vị hôn phu tương lai đã được chọn cũng có mặt trong buổi tiệc này-Ông Mc lại lắp lửng câu nói gây tò mò.
Mọi người lại bắt đầu xôn xao. Không biết người nào may mắn được chọn làm con rể nhà này. Các cậu ấm trong buổi tiệc cũng rất mong đó là mình. Có biết bao công ty muốn kết thân với Trường Thịnh để được hậu thuẫn. Không ít các giám đốc, tổng giám đốc, chủ tịch của các công ty có con trai cùng tuổi với hai chị em đã được giới thiệu đến làm quen với Hime. Nhưng cô bé lạnh lùng và luôn đặt mình lên trên người khác không màn đến bất cứ ai. Còn với Pie, không ai biết cô bé là ai...cho đến hôm nay. Từ trước đến giờ, ai cũng nghĩ Hime là đứa con duy nhất và là người thừa kế duy nhất của Trường Thịnh và tập đoàn khổng lồ Takishima.
-Xin mời vị hôn phu tương lai bước lên cùng tiểu thư! Cậu Khang Vĩnh Huy.
Cả đại sảnh chìm vào im lặng...
Quá một phút cũng không có chút động tĩnh gì. Mọi người bắt đầu xì sầm. Nhận thấy tình hình trước mắt không mấy khả quan, càng đứng đó lâu Hime sẽ trở thành tiêu điểm bàn tán của mọi người. Dù trong lòng rất khó chịu, nhưng Hime bảo trì gương mặt tao tao nhã nhã, nhanh chóng cầm lấy mic.
-Có lẽ hôm nay sự việc quá đường đột nên phía bên kia chưa kịp nhận thông báo, hôm nay mọi người không được nhìn thấy nam chính rồi. Trước sau gì quý vị cũng được biết nhân vật đó là ai thôi. Mọi người thông cảm cho sự việc này. Tôi thay mặt gia đình, trân trọng cáo lỗi.
Hime xử lí tình huống khá tốt. Chắc cô bé cũng biết chuyện gì xảy ra trong một phút chờ đợi kia. Phần nói, Hime nhường lại cho Mc, cô bé đi nhanh vào trong. Pie thấy Hime đi vào cũng nhanh bước theo.