- Thôi tụi mình vào đi – Thiên Kim nói
Phước Thịnh nắm tay cô nàng đi vào trong. Bây giờ mọi người đã chuyển ra ngoài sân trường cho rộng và thoáng. Tiệc buffet đc tổ chức ngay tại sân trường. Sàn nhảy cũng đc chuyển ra đây và hiện đang rất đông với những bản nhạc sôi động.
Bỗng những cơn gió rất mạnh thổi đến, từ dưới đất những cái cây ko biết từ đâu ra mọc cao lên. Sấm chớp nổ ra, ko phải màu vàng mà là màu xanh dương cho nên gây cho mọi người sự sợ hãi. Lửa cũng bỗng dưng phụt lớn ở những chỗ có thức ăn. Sau đó mưa bắt đầu rơi càng ngày càng lớn. Những lớp sương mù lại xuất hiện dày đặc. Những hiện tượng lạ này làm cho cả trường sợ hãi chạy tán loạn. Thiên Kim lúc này đang đi với Phước Thịnh thì giựt mạnh tay ra và chạy nhanh về phía hai người chị của mình. Phước Thịnh thì bất ngờ nên tính tìm cô nàng nhưng vì sương mù dày đặc quá cộng với mọi người chạy tùm lum nên anh ko tìm đc cô nàng đành phải liên lạc với Minh Quân và Khải My rồi cùng bọn họ bảo vệ mọi người rời khỏi trường an toàn. Lúc đó thì ba cô nàng cũng đã êm xuôi rút về nhà. Những hiện tượng lạ đó cũng dần biến mất. Sau đó ai về nhà nấy. Bộ ba Minh Quân thì về trụ sở Thợ Săn báo cáo. Thủ lĩnh nhóm Thợ Săn nói lời khẳng định chắc chắn:
- Vậy là bọn Vampire đó đang ở trường này.
Lúc mà ba cô nàng đi bọn của bảo Linh, Mọt Sách và Minh Tâm thấy nên đi theo. Về đến nhà ông Ailen mới nói:
- ÔI trời ta thật là……Ta quên mất đêm trăng rằm năm nay là của tuổi trưởng thành. Ta có việc phải đi gấp, bọn người hầu nghỉ hết rồi. Các con cứ đi xuống tầng hầm với tụi người sói đi.
Rồi cả ba cùng đi xuống tầng hầm, còn ông Ailen thì đi ra ngoài. Lúc bộ ba Bảo Linh đến thì thấy nhà đóng kín mít. Họ định về nhưng Minh Tâm nói:
- Tụi mình trèo cổng vào đi
- Thôi về đi – Bảo Linh nói
- Đi đi mà coi bọn họ làm gì trong đó.
Rồi cả ba leo vào. Cửa phía trong ko khóa nên cả ba lén lút bước vào. Vì trong nhà tối quá nên Minh Tâm đụng vào tủ sách. Bất ngờ tủ sách lật ngược lại, Minh Tâm té vào đó còn kéo cả hai người kia vào trong. Vô đó còn tối hơn nhiều lúc nãy, ba người loạng choạng đứng dậy thì tay Mọt Sách chạm phải nút gì đó. Làm cho cái đó di chuyển. Thì ra cái đó chính là thang máy để đi xuống tầng hầm.
Cửa thang máy bật mở, ánh sáng từ căn phòng phía trước chiếu vào. Đập vào mắt ba người họ là ba con sói rất to và ba cô nàng công chúa đang ở trạng thái hiện nguyên hình. Bảo Nhi, Ánh Nguyệt và Thiên Kim đều có chiếc đuôi satan, mắt ba người họ đỏ rực như màu của máu và có thể thấy đc chiếc răng nanh ở miệng họ. Bảo Nhi thì hiện một ký hiệu đang phát sáng sau gáy, một biểu tượng hình lốc xoáy, ở giữa có ba chiếc lá và một đường gạch màu nâu bị nứt ở giữa. Bao quanh Bảo Nhi là một cơn lốc xoáy, xung quanh mọc lên những cái cây. Và cô nàng đang điều khiển chúng. Biểu tượng cúa Ánh Nguyệt thì mọi người đã biết. Xung quanh cô là lửa và cô đang điều khiển sấm chớp. Biểu tượng của Thiên Kim ở trên cổ là hình một giọt nước ở giữa một cái đồng hồ. Cô nàng đang điều khiển nước nâng mình lên.
Có lẽ do quá bất ngờ và quá sợ nên Bảo Linh và MỌt Sách ngất đi, còn Minh Tâm thì đứng như trời trồng tại chỗ. Minh Thuận nhảy đến và anh chàng Minh Tâm xỉu luôn.
Lúc ba người tỉnh dậy thì thấy mình nằm trong một căn phòng, có lẽ là phòng dành cho khách. Ba người họ ngồi dậy thì thấy cô nàng đang ngồi nhâm nhi ly nước gì đó và có con sói đứng đó.
- Bảo Nhi cậu….cậu…….- Bảo Linh thật sự rất bất ngờ.
- Làm sao mà ba người vào đc trong đó? – Giọng của một con sói trắng
- Quốc………Quốc………..Bảo………..là……….là………..cậu………sao………..sao………??? – Bảo Linh ngạc nhiên
- Ừ là tôi. – Con sói trắng trả lời
- Sao ko trả lời câu hỏi, muốn nhắc lại àh? – Giọng nói lạnh lùng của Ánh Nguyệt làm cả ba bọn họ lạnh sống lưng.
- Trèo….trèo……….vào……….- Minh Tâm nói
- Bây giờ các cậu đã biết bí mật của bọn tôi vì thế các cậu sẽ ko đc đi đâu cho đến khi vua Ailen về. – Con sói nâu lên tiếng
- Ngọc….Ngọc…Huy……..chẳng lẻ ba người là …….là………sói……sói……àh? – Bảo Linh ngạc nhiên chập
- Muốn nói gì thì cứ đợi lát nữa ông Ailen về. – Minh Thuận, con sói xám còn lại nói