Công Khai

chương 13

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phía trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn là chiếc rèm đang mở rộng, những vệt nắng vàng nhạt chiếu vào, căn phòng trống trải hoa lệ như tràn ngập vẻ lộng lẫy rực rỡ dưới ánh nắng.

Qua một đêm, các phóng viên truyền thông vây quanh khách sạn dường như đã bốc hơi và biến mất không dấu vết.

Cô gái ngồi nhàn nhã trên ghế sofa cạnh cửa sổ có làn da trắng mịn như sứ, đôi lông mày thanh tú như được bàn tay họa sĩ vẽ cẩn thận, chiếc váy ngủ rộng tay che đi thân hình lả lướt, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác quyến rũ và duyên dáng.

Rõ ràng là lười biếng, nhưng cả người lại có chút sinh khí hơn thường ngày.

Lúc này, đầu ngón tay trắng nõn đang gõ nhẹ lên màn hình điện thoại.

Hình ảnh nửa giờ trước hiện lên trong đầu Tần Mang—–

Aaaaaaaaa!!!

Chân trước fans còn khen cô tỏa sáng rực rỡ, nữ thần hạ phàm, nhưng không ngờ cô lại kéo ngã chân sau của chính mình.

Tần Mang gửi tin nhắn wechat cho người đàn ông đang họp trong phòng làm việc bên kia tường.

Tiểu sư tử kêu meo meo: [Hiểu? Tiểu sư tử ngậm miệng.jpg]

Cô nhất định phải để Hạ Linh Tễ bắt họ ngậm miệng lại! Đem mọi chuyện ngày hôm nay chôn chặt vào trong lòng!

Hạ Linh Tễ chơi đùa với chiếc di động, xương ngón tay thon dài và cao quý dưới ánh sáng rực rỡ lộ ra cảm giác lạnh lùng và xa lạ.

Mọi người trong phòng đang cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể, vì sợ bị sếp gọi điểm danh trước mọi người, trả lời những câu hỏi liên quan đến điện ảnh nghệ thuật.

Khác nghề cách nhau như núi, bọn họ thực sự không làm được!

Hạ Linh Tễ thong dong trả lời: [Hạ mỗ làm ăn chân chính, không giết người cướp của, mong cô Tần nên đi tìm người khác.]

Lời nói này có chút quen tai.

Tần Mang cắn môi dưới, thấp giọng mắng: “Hạ Linh Tễ cái đồ chó này!”

Lại chơi cô.

Mạnh Thính đang ngồi trong góc, trong đầu anh ta lúc này tràn ngập cụm từ “phu nhân” mà chính miệng Hạ tổng đã nói.

Xoay vòng xoay vòng.

Anh ta chưa bao giờ dám nghĩ đến mối quan hệ giữa Tần Mang và Hạ Linh Tễ.

Ngàn vạn lần không nghĩ tới.

Đột nhiên chưa kịp chuẩn bị nó đã đâm thẳng vào đầu anh.

Ngẩn người hồi lâu, vẫn cảm thấy có cảm giác không chân thực, cho đến khi Tần Mang nói “đồ chó”, anh ta mới thở phào ra một hơi.

Khó khăn mở miệng: “Hai người…..hai người thật sự là…..là cái loại kia, cái loại quan hệ mà có thể cùng chung chăn gối?”

Lần đầu tiên, cái từ “vợ chồng” khiến anh ta cảm thấy bỏng rát trên môi, khó khăn đổi sang một từ khác.

Người kia là Hạ Linh Tễ đấy!

“Một khi tảng băng tan chảy, thì ngày tận thế sắp đến rồi” đấy!

Ai có thể ngờ rằng anh và tiểu yêu tinh như Tần Mang lại có mối quan hệ vợ chồng hợp pháp!

Lại còn là do chính vị kia thừa nhận nữa chứ!

Nếu chuyện này lọt ra ngoài, thì toàn bộ internet sẽ bùng nổ mất!

So với việc Tần Mang bị bôi đen, còn bạo hơn vạn lần!

Tần Mang đang lẩm bẩm mắng người nào đó, nghe Mạnh Thính nói, liền nhướng mi, nhìn anh ta một cái, kéo dài giọng điệu: “Đúng, chính là cái loại——”

“Ngủ chung, nhưng không thân quen.”

Mạnh Thính bỗng nhiên đứng dậy, đi loanh quanh, lẩm bẩm: “Không được, không được, cái này nhất định phải tuyệt mật, ngay cả công ty cũng không thể nói ra.”

Những lời nói này khiến Tần Mang nhìn thẳng vào anh ta.

Suy cho cùng, cô vẫn luôn cho rằng quản lý nhà mình là người có tham vọng, quyết tâm muốn nâng cô thành nữ minh tinh đứng đầu giới, nếu vạch trần mối quan hệ của cô và Hạ Linh Tễ không phải là rất tốt sao.

Sau này cần gì lo lắng việc không có tài nguyên.

Đó cũng là lý do tại trước giờ cô chưa bao giờ nói cho anh ta biết thân phận thật sự của mình.

Nhìn ánh mắt nghi ngờ của Tần Mang, Mạnh Thính nghiêm túc nói: “Em bây giờ mới có chút khởi sắc, nếu như tin này được tiết lộ ra, em sẽ bị buộc chặt với cái mác “Hạ phu nhân”. Sau này khi khán giả nhắc đến những thành tích và tài nguyên của em thì họ sẽ đều cho rằng vì cái mác “Hạ phu nhân” này thì em mới có được thôi.”

Bởi vì cái mác này thật sự quá mạnh mẽ, uy lực đến mức khiến mọi người sẽ xem nhẹ năng lực chân chính của cô.

Cho nên—-

Mạnh Thính khẳng định: “Em nhất định sẽ là nữ diễn viên đỉnh lưu tuyến một, chứ không phải là một nữ minh tinh nổi tiếng.”

Tần Mang bỗng nhiên mỉm cười.

Lần đầu tiên cô cảm thấy cô đã tùy tiện chọn một người quản lý cũng không hề sai chút nào.

Bọn họ có cùng một mục tiêu.

*

Đoàn phim [Kinh Hoa Cựu Mộng] dường như không bị ảnh hưởng gì.

Chiều cùng ngày, lễ khởi động máy liền được tuyên bố chính thức.

Sáng hôm qua mọi người còn nhìn Tần Mang như một kẻ điên lên có thể đánh người bất cứ lúc nào, nhưng hôm nay ánh mắt mọi người lại bling bling, như đang nhìn idol đời mình vậy.

Trong lúc chờ quay phim, Tần Mang cũng không hề tỏ vẻ khiêm tốn, liền nhờ Tiểu Đồng dẫn vệ sĩ dựng một chiếc ô che to, bên dưới có ghế dài, đồ ăn nhẹ, trà dưỡng nhan, thậm chí còn mang theo hộp đá viên để giải nhiệt. Tất cả đều bỏ vào trong hộp đựng mạ vàng tinh xảo, còn có vệ sĩ chuyên để cầm quạt thổi gió mát.

Không hề giống như đến quay phim, mà giống như nương nương ra ngoài du ngoạn thì hơn.

Mà cô càng cư xử như vậy thì càng không có người dám nói xấu sau lưng cô.

Tiểu Đồng thu xếp xong, liền đưa một cốc trà trái cây xua tan đi cơn nóng, những viên đá mát lạnh va vào trái cây, còn sót lại một chút khi lạnh khiến lòng bàn tay Tần Mang có chút run run.

Tần Mang nhấp một ngụm, thoải mái mà híp mắt lại.

Với thể chất như bếp lò nhỏ của cô, nước đá là thứ tuyệt đối không thể thiếu vào mùa hè.

Đôi môi đỏ mọng ẩm ướt, dưới ánh sáng phản chiếu, lộ ra màu hồng mê người.

Cô đã không còn là mặt trời nhỏ nhìn thấy ai cũng cười tỏa nắng như thường ngày nữa.

Đôi môi đỏ khẽ mím lại, cô duyên dáng cầm quạt chiếc quạt nhỏ bằng xà cừ, cầm một cách quý phái mà quyến rũ, không để ai vào trong mắt, cũng không để ai vào trong lòng.

Nhìn thì dường như không thay đổi.

Nhưng thực tế thì đã thay đổi hoàn toàn rồi.

Cô khẽ nheo mắt lại, trong trẻo lạnh lùng, rất có cảm giác cao cao tại thượng mà kiêu ngạo.

Tiểu Đồng nhịn không được lấy điện thoại ra chụp vài tấm ảnh, cô biết mối quan hệ của Tần Mang và Hạ Linh Tễ, một bên vừa trầm trồ vừa nhỏ giọng nói: “Hì hì hì, chị Mang Mang, bây giờ chị trông hơi giống Hạ tổng.”

“Đây không phải là tướng phu thê trong truyền thuyết sao?”

“Nghe nói nếu hôn môi nhiều, những nhóm khuẩn* sẽ có xu thế giống nhau, như vậy hai người sẽ ngày càng giống nhau.”

*Có thể hiểu là hôn môi nhiều, trao đổi nước bọt nhiều thì sẽ có lợi và hại khuẩn xâm nhập vào đối phương, có thể ảnh hưởng tới dáng vẻ, tính cách, tác phong =)))) Nghe mình xạo dị thôi đừng tin:)))

Aaaa, cái này mà cô cũng có thể tưởng tượng được sao??

Đương sự còn chưa có đỏ mặt, nhưng Tiểu Đồng đã đỏ bừng cả mặt lên rồi.

Tần Mang cầm chiếc quạt nhỏ bảo bối của mình lên, tự mình thổi cho cô bé: “Đừng để mình bị say nắng.”

“Lần tới sẽ biểu diễn trước mặt em.”

“Để em cầm kính lúp soi xem, bọn chị có trực tiếp trở thành một khuôn mặt hay không.”

Phì—-

Không hổ là cô Tần.

Cái gì cũng dám nói.

Tiểu Đồng rất là khâm phục.

Còn Tần Mang, bảo cô bé gửi ảnh vừa chụp cho cô, nhìn chính mình trong màn hình.

Bỗng nhiên có một dự cảm.

Các Tiểu Lưu Mang* của cô, chính là muốn xem bộ dáng này của cô.

*Tên fandom của Tần Mang.

Mạnh Thính liên tục nhắc nhở cô phải báo bình an với fans, tuy weibo official của phòng làm việc Tần Mang đã chia sẻ công khai video camera làm rõ mọi chuyện, nhưng mọi người đều đang chờ phản hồi của chính Tần Mang.

Trong đầu Tần Mang lúc này là bức thư mà toàn thể các Tiểu Lưu Mang gửi cho cô, càng trân trọng thì càng khó để đáp lại.

Vuốt dọc theo viền điện thoại, lông mi Tần Mang khẽ run lên, thật lâu sau mới khôi phục được sự bình tĩnh.

Viết đi viết lại, chỉnh sửa từng câu từng từ trên weibo, liền đăng tải bài đăng đầu tiên trên Weibo sau những sự việc đã phát sinh vừa rồi, cũng là lời đáp lại mọi người chờ đợi đã lâu.

Tần Mang V: [Bản chất con người có thể bại hoại đến tận xương tủy, cũng có thể thuần khiết đến tận linh hồn. Tần Mang sẽ luôn trong sạch và tỏa sáng rực rỡ trong giới giải trí này. Hình ảnh.jpg]

Cô gái trong ảnh đang tựa lưng vào ghế, như vô tình mà chụp được, lông mi nhướng lên để lộ đôi mắt lười biếng mà quyến rũ, dưới cái nắng thiêu đốt lại càng thêm chói lóa, lộng lẫy.

Các fans đều điên cuồng, bọn họ không ngờ sẽ đợi được lời đáp lại của Tần Mang, càng không ngờ tới cô sẽ dùng giọng điệu bình thản mà nói ra những lời kiêu ngạo như vậy.

So với sự khiêm tốn của những người khác trong giới giải trí, cô dường như là người độc nhất vô nhị.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, số lượng like và comment đã vượt quá 1 vạn, vẫn còn có xu hướng tăng vọt với tốc độ không thể kiểm soát được.

Lúc này, Tần Mang mới nhận ra fans của cô không hề giảm đi chút nào, còn tăng lên nhiều nữa, sắp đạt tới 4000 vạn rồi.

Đại tiệc cho fans nhan sắc.

Party tưng bừng cho fans sự nghiệp.

Không tăng mới lạ.

Mạnh Thính sau đó mới kết luận.

Trước khi anh ta cảm thấy Tần Mang quá kiêu ngạo, nhưng hiện tại anh ta cảm thấy kiêu ngạo một chút, tự tin một chút cũng không có gì xấu, so với Thẩm Uyển Âm vốn nổi tiếng là “nữ thần có khuôn mặt đẹp”, thì mình vẫn còn tính là khiêm tốn chán rồi đấy.

Nữ thần có khuôn mặt đẹp là phải giống như Tần Mang vậy, vẻ đẹp lộng lẫy và sự tự tin đến tận xương tủy có thể làm điên đảo tất cả chúng sinh.

Buổi quay đầu tiên diễn ra rất thuận lợi.

Trong giờ nghỉ giải lao.

Diễn viên diễn vai nữ 3, Kỳ Nhung hôm nay mới vào đoàn nhìn thấy Tần Mang không phải người tính tình xấu, ý mạnh hiếp yếu như trong lời đồn, chỉ là cô ấy có khuôn mặt xinh đẹp, cao quý và lạnh lùng, cô cũng đã lướt weibo của cô ấy, tinh thần đều rất phấn chấn.

Ở trong cái vòng này, ai mà không muốn luôn tỏa sáng rực rỡ chứ.

Nhưng chỉ có Tần Mang dám dũng cảm nói ra.

Kỳ Nhung chủ động tới bắt chuyện với cô, trên mặt viết rõ mong muốn được kết bạn.

Đối với những người chưa từng bôi nhọ cô, Tần Mang cũng không từ chối.

Cô không thể đứng ngoài vòng này mãi được, cô phải bắt đầu hòa nhập, cũng phải tự có những vòng quan hệ riêng của mình.

Kỳ Nhung là một người hòa đồng, thấy Tần Mang không có ý kháng cự mình, một lúc sau mới buông cô ra, đầu tiên là ríu rít khen ngợi cô.

Lại cùng Kỳ Nhung hóng dưa, với đôi mắt sáng ngời như nai con, rất khó để làm người đối diện có ác cảm với mình.

“Diêu Đinh cũng đã lên hot search.”

“Có lẽ đây là ngày hot nhất của cô ta.”

Trước kia Kỳ Nhung bị Diêu Đinh ức hiếp, bây giờ lại hả hê, đưa ipad sang cho Tần Mang nhìn.

Trong lòng cô, cô và Tần Mang có chung một kẻ thù, chính là quan hệ đồng minh cùng chung kẻ thù.

Diêu Đinh?

Tần Mang chút suýt nữa đã quên mất cô ta, vân đạm phong kinh mà liếc nhìn qua màn hình, hot search trên đầu vẫn như cũ——-

#Tần Mang nhất định tỏa sáng rực rỡ#

#Thiết lập đại nữ anh hùng#

#Tần Mang A* bạo quá rồi#

#Tần Mang đăng weibo#

#Diêu Đinh#

*A là từ ý chỉ cool ngầu, ngầu lòi, soái tỷ đồ.

Một loạt các từ khóa liên quan đến Tần Mang đều có tên Diêu Đinh, nhưng trong phần thảo luận đã chướng khí mù mịt, hôm qua được cư dân mạng tung hô rất cao, hôm nay lại bị dẫm đến tan xương nát thịt.

Đôi môi đỏ mọng của Tần Mang nhếch lên thành hình vòng cung lạnh lùng, nhưng cô không quan tâm.

Diêu Đinh chỉ là một quân cờ bị lợi dùng mà thôi.

Những người thực sự đứng phía sau——

Kỳ Nhung còn đang nói liến thoắng: “Hôm nay có tiệc khai máy, cô nhất định phải đến nhé!”

“Nghe nói tửu lượng của cô rất tốt, tôi cũng rất thích uống…..”

“……”

Tần Mang chậm rãi nhẹ “ừm” một tiếng, về phần uống rượu…..

Tần – thần rượu tạm thời đang phải tạm cai.

….

“Diêu Đinh vẫn còn gọi cho em sao?

“Không bảo chị đã bảo cô ta đừng tìm chúng ta nữa hay sao!”

“Video là do cô ta đưa, livestream cũng là nội dung của cô ta, tìm chúng ta có ích gì!”

Trong phòng họp, Thẩm Uyển Âm vô cùng lo lắng.

Ai biết đã như vậy rồi mà Tần Mang vẫn có thể xoay người được.

“Chuyện thủy quân sẽ không tra được chúng ta bên này chứ?”

Vệ Thấm cầm điện thoại, đang liên lạc với Chu Duyên.

Với tư cách là sếp, Chu Duyên tất nhiên sẽ biết mấy người Thẩm Uyển Âm làm chuyện này, cô ta mắt nhắm mắt mở cho qua, vào những lúc quan trọng thì vẫn nên đưa ra ý kiến để giúp đỡ, dù sao chính bản thân Chu Duyên cũng từng từ con đường chông gai như này mà đi lên.

Nhưng đáng tiếc, Thẩm Uyển Âm không có may mắn như cô ta, còn chưa nổi tiếng đã đá phải tấm ván sắt.

“Phía Tần Mang bên kia có nhân vật lớn ra tay giúp đỡ, các đơn vị truyền thông đã hưởng ứng sự kiện “cả cộng đồng mạng tẩy chay Tần Mang” đều bị ảnh hưởng, những người phụ trách không biết nội tình thì từ trên xuống dưới đều bị đuổi việc hoàn toàn. Còn những người phụ trách biết chuyện thì đã bị thay thế một cách lặng lẽ bằng những cổ đông đã được giám sát chặt chẽ.”

Nhắc đến chuyện này, Chu Duyên đã tổn thất một số lượng lớn tài nguyên thương vụ cũng rất khó chịu, những đối tác thân quen cũng kéo giãn khoảng cách với cô ta.

Nhịn không được liền mắng: “Cô không có việc gì thì đi chọc Tần Mang làm gì.”

“Cô làm hơn 20 năm, lại còn không biết người nào có thể chọc, người nào không thể chọc vào sao.”

Vệ Thấm cũng rất khổ tâm.

Một nữ minh tinh hơn 2 năm rưỡi không có chút tài nguyên nào, ai ngờ được cô ta lại có năng lực lớn đến vậy.

“Chu tổng, bây giờ chúng ta phải làm gì?”

“Còn có thể làm gì nữa, kẹp chặt cái đuôi lại. Từ giờ trở đi, hủy toàn bộ những tài nguyên thương hiệu quan trọng của Thẩm Uyển Âm, tạm thời không cho cô ta đóng phim. Quay xong bộ [Kinh Hoa Cựu Mộng] thì nhanh chóng cút về đây. Còn cô, quay về mang người mới đi!”

Nói xong.

“Cụp—”

Chu Duyên dập mạnh điện thoại, không cho mấy người Thẩm Uyển Âm có cơ hội để thương lượng bất cứ điều gì.

Vệ Thấm bật loa, Thẩm Uyển Âm cũng nghe được, cắn môi dưới.

Chu tổng đây là….muốn từ bỏ cô ta sao?

Dù sao bọn họ cũng đã làm việc cùng nhau hơn ba năm, Vệ Thấm cũng không muốn cứ vậy mà tử bỏ Thẩm Uyển Âm. Sau khi im lặng một hồi, cô ta đột nhiên nói: “Không phải Chu tổng của điện ảnh Phi Quân rất ưu ái em sao?”

“Vị đó cũng là ông lớn trong giới giải trí này, nếu ông ta có thể làm chỗ dựa cho em……”

Lời nói đột nhiên dừng lại, cô ta vỗ vai Thẩm Uyển Âm: “Em nên cố gắng suy xét cho kỹ.”

Thẩm Uyển Âm mấy năm gần đây lòng tự trọng rất cao, ỷ vào được phòng làm việc của Chu Duyên bảo vệ, tuy chỉ dựa vào lăng xê và scandal để nổi tiếng thu hút fans, nhưng cô ta chưa bao giờ dựa vào kim chủ.

Chu tổng đã gần 70 tuổi rồi.

Và người trong giới nói rằng ông ta có sở thích đặc biệt trong chuyện đó.

Những nữ minh tinh đi theo ông ta, người nào người nấy cũng tài nguyên vô hạn, nhưng vẫn ngẫu nhiên vẫn bị chụp ảnh thấy những vết sẹo không thể che dấu trên cơ thể.

Mọi người trong giới đều biết chuyện đó.

Đột nhiên.

Trong đầu Thẩm Uyển Âm hiện lên thân ảnh của một người khác.

Từ đầu đến cuối, cô ta vẫn cảm thấy rằng, ánh mắt của người ấy trong buổi thử vai, cho thấy người đó đối xử với cô không giống như người khác.

*

Câu lạc bộ tư nhân riêng tư nhất ở Thâm Thành.

Là tòa nhà có kiến trúc giả cổ, từ các bức tường bên ngoài đến đồ nội thất bên trong câu lạc bộ, đều có một bầu không khí lịch sự và tao nhã, những chiếc đèn lồng cung đình tinh xảo được treo trên những thanh xà gỗ chắc chắn.

Trong phòng VIP, ánh đèn mờ ảo, phản chiếu khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng có chút thần bí của Hạ Linh Tễ.

Lúc này, những ngón tay thon dài trắng trẻo của anh đang nghịch nghịch điếu thuốc lá.

Mấy ông chủ ở Thanh Thành có chút bất an, biết được Hạ Linh Tễ đã tới đây còn chưa rời đi, bọn họ liền đặc biệt chuẩn bị một bữa tiệc.

Hạ Linh Tễ rất nể mặt tới đây.

Nhưng vẫn luôn không nói câu nào.

Từ tổng, người nắm giữ cổ phần lớn nhất trong giới điện ảnh và truyền hình, ông ta nhìn thấy Hạ Linh Tễ chỉ đang nghịch, không chịu châm lửa, liền đích thân châm lửa đưa lên cho anh: “Hạ tổng, mời ngài.”

Hạ Linh Tễ ngước lên nhìn ông ta.

Đôi mắt lạnh lùng và sâu thẳm.

Tàn thuốc màu cam, mùi trái cây bạc hà thoang thoảng tràn ngập trong không khí.

Từ tổng ngẩn người.

Mọi người khác cũng có chút sững sờ.

Bọn họ không ngờ sở thích của Hạ Linh Tễ lại độc đáo đến vậy, thế mà lại hút…..thứ này?

Cái này không thể gọi là thuốc lá được.

Bầu không khí ngưng đọng trong giây lát, đúng lúc này đột nhiên tiếng gõ cửa phòng vang lên, một người phụ nữ thướt tha trong bộ sườn xám với mái tóc xoăn dài và đôi môi đỏ phong tình vạn chủng bước vào, hai tay cầm chai rượu đỏ lên, lả lướt đi về phía đám người.

Ở đây đều là những người đã trải đời, có của ngon vật lạ nào mà chưa nếm qua, nhưng vẫn bị thu hút bởi vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy như vậy.

Ồ, còn là một tiểu hoa đán khá nổi tiếng nữa chứ.

Mọi người đều liếc nhìn về phía Từ tổng người tổ chức bữa tiệc hôm nay, ánh mắt tràn đầy sự tán thưởng, lão tử này chọn người cũng giỏi đấy.

Thẩm Uyển Âm hơi nghiêng người về phía trước, rót rượu cho người đàn ông tôn quý nhất đang được các ông chủ khác vây quanh.

“Hạ tổng ~”

Khi rót rượu, mái tóc đen xoăn của Thẩm Uyển Âm xõa xuống, từng đường cong đều hoàn mỹ gãi đúng chỗ ngứa, ngọn tóc xõa xuống cánh tay trắng nõn của cô ta, dường như vô ý mà rung động tâm can.

Hạ Linh Tễ thờ ơ lạnh nhạt nhìn làn khói đầy mùi trái cây đặc biệt đang cháy trên đầu ngón tay, không cử động.

Thẩm Uyển Âm nhắm mắt lại, tự mình nhủ thầm trong lòng cần phải bình tĩnh lại, đây là cơ hội cuối cùng của cô ta, không dễ dàng gì mới được Từ tổng dẫn tới đây để có cơ hội gặp mặt anh.

Sau đó, cô ta lại nhếch đôi môi đỏ lên, xoay người đi rót rượu cho các ông chủ khác.

Thư ký Tùng nhận ra Thẩm Uyển Âm, liền thì thầm vào tai Hạ Linh Tễ mấy câu.

Lúc này, điếu thuốc cũng đã cháy gần hết.

Hạ Linh Tễ cuối cùng cũng không chút để ý mà nâng mắt lên, ánh mắt một lần nữa nhìn vào mái tóc đen hơi xoăn của Thẩm Uyển Âm, độ dài từng centimet, thậm chí là cả độ cong đều giống y hệt Tần Mang.

Đúng lúc Thẩm Uyển Âm quay người lại.

Lọt vào tầm mắt là đôi mắt xanh xám quyến rũ của người đàn ông, sâu thẳm như biển cả.

Nhịp tim đập thình thịch liên hồi.

Anh ấy lại nhìn mình rồi.

Lần này lại bị cô ta bắt được.

Thẩm Uyển Âm nở một nụ cười vừa ngượng ngùng vừa quyến rũ, lặng lẽ bước tới, bộ sườn xám bó sát làm nổi bật đường nét duyên dáng của cô ta, nửa quỳ trên sàn, mái tóc xoăn buông xuống thành hình vòng cung xinh đẹp, nhìn lên dáng vẻ cao cao tại thượng của người đàn ông trên ghế sofa.

“Lần đầu tiên gặp nhau, ngài cũng dùng ánh mắt như này nhìn em.”

Cô ta nhẹ nhàng vuốt tóc nói: “Ngài thích mái tóc của em sao?”

Hạ Linh Tễ vẻ mặt lạnh nhạt, không có cắt ngang lời nói của cô ta, ánh mắt đột nhiên dừng ở một chỗ khác.

Môi mỏng cong lên một nụ cười nhạt.

Nụ cười này đã khích lệ Thẩm Uyển Âm, đôi mắt cô ta sáng lên, đưa tay muốn chạm vào xương cổ tay cao quý trong trẻo đang thản nhiên đặt trên đầu gối của người đàn ông, nói: “Vậy hãy để em ở bên cạnh ngài, làm một bông giải ngữ hoa* xinh đẹp không cần danh phận, được không?”

*Chỉ người con gái mỹ lệ, xinh đẹp sắc nước hương trời.

“Không bằng, cô hỏi cô ấy đi.”

Hạ Linh Tễ không cho cô ta chạm vào người mình, cánh tay rắn chắc đặt lên tay vịn phía sau, tùy ý mở miệng.

Hỏi ai????

Mọi người đều đồng loạt nhìn theo hướng ánh mắt của Hạ tổng.

Sau đó hít một hơi thật sâu.

Lọt vào tầm mắt là một người phụ nữ mặc một bộ sườn thêu hoa sen đỏ rực, màu sắc tươi sáng, những hoa văn phức tạp và lộng lẫy chạy dọc vòng eo thon thả, mái tóc đen được tết bằng một chuỗi hạt san hô đỏ một cách giản dị và trang nhã.

Dưới ánh sáng mờ ảo của cánh cửa, vẫn bộ dáng xinh đẹp động lòng người như vậy, đôi lông mày thanh tú nhuộm vẻ lười biếng ngạo nghễ, từ từ đi tới.

Cả căn phòng đều sáng rực lên.

Giây tiếp theo.

Tần Mang thong thả ung dung bước đến gần, nhìn xuống người phụ nữ đang nửa quỳ trên sàn nhà.

Đôi môi đỏ mọng lạnh lùng cong lên, giọng nói chậm rãi đến đáng sợ: “Không được!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio