Editor: dieudieutieucuu
Bằng cấp cùng với trình độ đạt được đến mức học bá của Diệp Hàm tuyệt đối là vô cùng đáng tin......
Nhưng mà,... loại áp suất này,... loại cảm giác quỷ dị này... thật sự,... làm cô rất áp lực đó, QAQ...
Ở trường học đã bị các loại bài thi đè nặng hung hăng áp bức, buổi tối lại còn bị BOSS hắc ám đem ra dày vò, áp bức, An Tình tỏ vẻ, nếu thế thì cô không còn luyến tiếc gì trên cuộc đời này nữa rồi...
"Tín nhiệm của anh đối với em đã mất hết rồi, An An..."
Theo lời nói mang theo âm điệu bất đắc dĩ và thở dài của Diệp BOSS, trên da An Tình lập tức nổi lên một tầng da gà, lời cự tuyệt đang định nói ra liền biến mất ở khóe miệng.
Vì thế......
Bắt đầutừ ngày hôm sau, An Tình liền cùng "Diệp ca ca yêu quý" mở ra một thời gian vui sướng thân mật ở chung.
...................
"An An......"
"Anh hỏi em, lúc học cao trung, em chưa từng học tập sao?"
An Tình ngu ngơ đáp lại, "Đương nhiên là có học rồi..."
Diệp Hàm nghe xong liền quét ánh mắt lạnh lẽo về phía cô:"...... Vậy tại sao ngay cả khái niệm cơ bản nhất mà em cũng không biết hả?"
"........."
Trong lòng An Tình liền lộp độp một chút, sống lưng cứng ngắc.
Những khái niệm đó làm sao cô nhớ được a... Cô không có ký ức của "An Tình" kia, mà nếu như có thì cũng sẽ không có kiến thức lý thuyết toán học cao trung,....
Nhưng mà giờ phút này, Diệp Hàm càng ngày càng tức giận.
Hắn có cảm giác như bản thân bị lừa gạt, hơn nữa lại còn bị chính người hắn đào tim đào phổi nuôi lớn lên lừa gạt.
Hắn thật sự ghét cái cảm giác mọi việc đều nằm ngoài tầm kiểm soát như thế này, phi thường chán ghét...
"Không cần học khái niệm, em, em có thể trực tiếp làm bài!"
An Tình thấy mặt Diệp Hàm càng ngày càng đen liền vội vàng nói.
Nhìn thấy Diệp Hàm híp mắt nhìn cô, sau đó đem sách vở đẩy đến trước mắt cô, " Được, em làm bài này cho anh"
...... Một tiếng đồng hồ sau......
"Còn chưa làm được?"
"A...... Diệp ca ca, đề này hình như hơi khó, liên quan đến quá nhiều tri thức, hình như lớp em còn chưa học đến phần này, anh đưa đề này em không thể làm được."bg-ssp-{height:px}
" Em còn dám nói chưa học đến? Đây chính là đề kiểm tra tiết trước của lớp em!"
"......"
"Được, bỏ qua đề này, em làm đề kia cho anh."
"A, được được."
...... Lại một giờ nữa trôi qua, bên ngoài, trăng đã lên cao, sao đã tỏa sáng lấp lánh trên trời......
"An An, em giỏi, em giỏi lắm."
"......" QAQ, Boss, đừng làm ta sợ...
"Thì ra không phải chắc kiến thức toán học cao trung, ngay cả kiến thức toán học sơ trung em cũng hầu hết không biết cái gì, rốt cuộc trong khoảng thời gian này em làm cái gì? Giỏi, em được lắm."
"......" Hệ thống đang đưa cô đến nơi quái quỷ gì đây, sao toán học sơ trung lại khó vậy...
Diệp Hàm xoay chuyển chiếc bút trong tay, nhìn chằm chằm vào cô, khuôn mặt đen kịt, âm trầm.
"Cúi đầu như thế làm gì? Làm bài!"
Nghe âm thanh đầy lạnh lẽo của hắn, An Tình vội vàng cuống quýt làm bài.
Một lúc lâu sau, Diệp Hàm dựa lưng vào ghế, hai ngón tay xoa xoa mi tâm, thở dài một tiếng.
Đột nhiên hắn mở mắt ra, đồng tử đen sâu thẳm nhìn lên trần nhà, mắt bắn ra từng đợt khí lạnh...
Xem ra là do hắn đã buông lỏng An An quá lâu...
Đây vẫn còn là em gái nhỏ nhắn ngoan ngoãn ngày nào của hắn sao...?
Trong lúc nhất thời, hắn lại nghĩ tới cảnh lúc nhỏ hắn ôm cô vào lồng ngực an ủi.
Khi đó cô nho nhỏ mềm mại, hơi hơi mỉm cười là có thể khiến hắn ấm áp, vui vẻ, càng đừng nói đến cảnh cô lon ton chạy phía sau làm cái đuôi nhỏ của hắn, làm hắn cảm thấy mình phải bảo vệ cô rất nhiều, để cô mãi ngây thơ, ngoan ngoãn như vậy...
Nhưng mà hiện tại......
"Em muốn đi đâu?"
Lúc Diệp Hàm vừa thoát ra khỏi hồi ức lại chính là lúc An Tình vừa đứng dậy.
Lập tức, ngọn lửa trong lòng lại càng thêm lớn, chưa kịp nghĩ nhiều liền túm lấy cổ tay cô kéo một cái ——
An Tình không kịp phòng ngừa, thân thể liền ngã về phía sau, cái khó ló cái khôn, cô vội vàng dùng tay níu chặt góc bàn.
"Xoạch", chỉ là không nghĩ tới, khuỷu tay lại vô tình đụng trúng ly trà đang để ở trên bàn, lập tức nước trà còn lại trong ly đều bắn tung tóe lên hết người cô...