Công Lược Nam Phụ

chương 366: công lược bếp trưởng hạng nhất (16)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Nhật

Beta: Aya Shinta

Thường hay đến vào ngày họp mặt, không có liên lạc với bên kia thì anh hoàn toàn có thể giả vờ quên. Nhưng bây giờ bị Văn Hạo nhắc đến, anh không đi chính là cho Trình Văn Hạo có cớ để nói.

Ngực hơi phập phồng một chút, anh gật đầu: "Được."

Vì thế, hai người biến thành bốn người cùng đi.

Lăng Vu Đề cảm thấy Trịnh Văn Hạo và Thu Linh thật nực cười! Rõ ràng hai người bọn cô mới là một cặp, Trịnh Văn Hạo lại quấn lấy cô xum xoe! Còn Thu Linh lại luôn kiếm chuyện để nói với Trịnh Vũ Hiên, đã vậy còn liếc mắt đưa tình với anh.

Lúc mới đầu Lăng Vu Đề cũng không để ý nhiều, do căn bản là cô không thèm để ý đến một nhân vật còn không tính là nữ phụ!

"Vu Đề, em cảm thấy bộ lễ phục đuôi cá màu đỏ này thế nào? Anh cảm thấy rất hợp với em!" Trịnh Văn Hào chỉ vào bộ lễ phục rồi nhìn Lăng Vu Đề cười nói.

Thực ra nói về bề ngoài, Trịnh Văn Hào anh tuấn hơn Trịnh Vũ Hiên rất nhiều! Khí chất hư hỏng lưu manh, nhưng mà toan tính thường hiện lên trong mắt gã khiến Lăng Vu Đề rất phản cảm.

Phía sau truyền lại giọng Thu Linh nói với Trịnh Vũ Hiên: "Gần đây tàu Kate bận không? Tuần trước em mới đi biểu diễn từ nước Y về, vốn định đến thăm anh nhưng vẫn chưa có thời gian."

Chất giọng của Thu Linh dịu dàng, khiến cho người nghe sinh ra dục vọng bảo vệ. Hơn nữa cô ta trông rất giống bạch liên hoa, khí chất trên người rất giống với Tử Mạt Nhi!

Nhưng mà chỉ là giống vậy thôi, so sánh Thu Linh với Tử Mạt Nhi thì Lăng Vu Đề cảm thấy Tử Mạt Nhi hơn cô ta rất nhiều.

Ít ra người ta không biết giả vờ, tính cách đó là trời sinh, hơn nữa không có hở chút là giả vờ đáng thương.

Thu Linh này, từ trên xuống dưới đều là giả bộ!

Đậu xanh! Cũng không biết vì sao phẩm vị của Trịnh Vũ Hiên lúc trước lại kém đến vậy?

Đúng vậy, cô phỉ nhổ phẩm vị của Trịnh Vũ Hiên đấy!

Bạch liên hoa Thu Linh không tính thuộc hàng nữ phụ này chính là bạn gái của Trịnh Vũ Hiên lúc học phổ thông, thậm chí là cả học đại học! Là đối tượng yêu đương duy nhất anh từng có!

Nhưng mà sau này cũng do bạch liên hoa Thu Linh thích tiền! Ờ không đúng, là xem thường Trịnh Vũ Hiên "không tiền không gia thế", cho nên mới vứt bỏ anh mà đi chọn phú nhị đại Trịnh Văn Hào.

Nói đến đây, không thể không nhắc đến thân phận gia thế của Trịnh Vũ Hiên rồi.

Trịnh Vũ Hiên vừa ra đời đã sống cùng mẹ ruột, gia cảnh bình thường thậm chí có hơi bần cùng. Anh chưa bao giờ oán hận xuất thân của mình, ngược lại hiểu chuyện nghĩ mọi cách để giảm bớt gánh nặng cho gia đình.

Từ nhỏ anh biết mình chỉ có mẹ không có cha, lúc mới đầu anh còn hỏi mẹ mình, sau này anh không hỏi nữa.

Lúc lên lớp mười, mẹ anh vì bị bệnh mà qua đời. Trước khi đi, mẹ anh mới nói cho anh nghe thân phận của mình.

Thì ra anh là con của Trịnh gia danh môn thế gia!

Cha của anh là một người đàn ông đa tình, trước kia sau khi mẹ anh mang thai ngoài ý muốn, ba anh cho mẹ anh tiền để bà phá thai.

Nhưng mẹ anh lại yêu người đàn ông đó, rất yêu! Vì thế sau khi nhận tiền, bà lại không có phá thai.

Sau khi mẹ qua đời, anh được ông nội đón về. Mọi người ở Trịnh gia đều ghét bỏ anh xa lánh anh, chỉ có ông nội che chở anh.

Tất nhiên, Trịnh Vũ Hiên không thích tất cả những người ở trong cái nhà đó ngoại trừ ông nội.

Mặc dù anh được đón về Trịnh gia, nhảy một bước từ thằng nhóc nghèo khổ trở thành thiếu gia nhà giàu, nhưng anh lại không muốn để người khác biết.

Cho nên lúc đó ngay cả bạn gái của mình là Thu Linh, Trịnh Vũ Hiên cũng không nói cho cô ta biết. Vì anh không muốn cô ta biết mình là con riêng.

Thời đại học, anh học cùng trường với đứa em trai nhỏ hơn mấy tháng là Trịnh Văn Hạo, bạn gái Thu Linh cũng học cùng trường với họ.

Năm thứ hai đại học, Thu Linh đột nhiên đến tìm anh, nói muốn chia tay anh!

Dù Trịnh Vũ Hiên có níu kéo thế nào, cô ta vẫn bỏ đi không chút do dự.

Mãi đến ngày hôm sau, Trịnh Vũ Hiên mới biết rằng cô ta trở thành bạn gái của em trai cùng cha khác mẹ với anh - Trịnh Văn Hào--

Chậc chậc chậc~ cốt truyện sao mà cẩu huyết như vậy chứ! Nam phụ sao mà đáng thương đến thế!

Đối với bạn gái cũ vì tiền mà vứt bỏ Trịnh Vũ Hiên, sao Lăng Vu Đề có thể sinh ra cảm giác nguy hiểm được.

Nhưng mà nhìn Thu Linh đó tiếp cận Trịnh Vũ Hiên như vậy, Lăng Vu Đề vẫn có chút không vui.

Vì thế, Lăng Vu Đề cũng không thèm nhìn Trịnh Văn Hạo đang xum xoe với mình, trực tiếp xoay người đi đến bên cạnh nhìn Trịnh Vũ Hiên.

"A Hiên, em dạo đủ rồi! Bây giờ em muốn đi xem phim!" Cô xụ mặt, giọng điệu có vẻ ra lệnh.

Trịnh Vũ Hiên đã quen với khí chất một chốc là công chúa chốc lại nữ vương của cô, vì vậy anh cũng không để ý có phải cô đang ra lệnh cho anh hay không.

Vừa muốn gật đầu, Thu Linh ở bên cạnh hơi cau mày, có chút không ủng hộ nhìn Lăng Vu Đề: "Vũ Hiên có bệnh quáng gà, không thể đi đến nơi quá tối. Cô Lăng không biết sao?"

Nghe vậy, Lăng Vu Đề đặc biệt cạn lời khinh khỉnh liếc Thu Linh: "Cô Thu Linh! Đương nhiên tôi biết a Hiên có bệnh quáng gà, nhưng mà cái này liên quan gì đến xem phim chứ? Lẽ nào lúc chiếu phim màn hình đều tối đen sao? Huống hồ, sau khi bệnh quáng gà của a Hiên được chữa trị thì anh ấy cũng không khác biệt so với người bình thường được chứ!"

Giọng điệu của cô có chút sắc bén, không nể mặt cô ả kia chút nào. Điều này vừa lúc để Thu Linh tìm được cớ giả vờ đáng thương rồi.

Cô ta giống như đã chuẩn bị thuốc kích thích tuyến lệ từ trước, lúc Lăng Vu Đề còn chưa nói hết lời mắt đã ửng đỏ, sau đó vô cùng uất ức bất lực giương mắt nhìn Trịnh Vũ Hiên.

Chiều cao của Thu Linh vô cùng khiêm tốn, dù có mang giày cao gót thì cũng thua Lăng Vu Đề cao trên mét bảy cả nửa cái đầu.

Cái này khiến người ngoài nhìn vào thì thấy Lăng Vu Đề là bên ỷ thế hiếp người. Mà Thu Linh chính là kẻ yếu khiến người ta có dục vọng bảo vệ mạnh mẽ.

"Em... Em chỉ là lo lắng cho anh Vũ Hiên thôi mà, em không có ý gì khác..." Kẻ mù mới không thấy ánh mắt ái mộ trần trụi của Thu Linh!

Mẹ kiếp! Trịnh Văn Hào tên pháo hôi nhà anh không thể quản phụ nữ của mình sao?

"Cám ơn em dâu tương lai đã quan tâm đến anh nhà tôi! Nhưng mà không cần đâu!" Nói xong, Lăng Vu Đề hất cằm nhìn Trịnh Vũ Hiên, xem biểu hiện của anh.

Biểu hiện của Trịnh Vũ Hiên không khiến Lăng Vu Đề thất vọng, anh gật đầu với Lăng Vu Đề: "Vậy thì đi xem đi, vừa lúc hôm nay có chiếu bộ phim khủng bố mà em muốn xem. Rạp chiếu phim lầu tám chắc là có."

Miệng Lăng Vu Đề nhếch lên vừa ý, cô chen vào Thu Linh sắp dán lên người Trịnh Vũ Hiên, kéo lấy cánh tay anh: "Vậy mình đi thôi!"

"Ừm, hai người cứ từ từ dạo, chúng tôi đi xem phim trước." Anh nói với Thu Linh Và Trịnh Văn Hào.

Thu Linh vốn tính nói là bọn họ cũng đi xem cùng, nhưng Trịnh Văn Hào sợ xem phim khủng bố nên kéo cô ta lại: "Được, hai người đi đi! Tối nhớ về nhà ăn cơm."

Trịnh Vũ Hiên dừng một lát, vẫn gật đầu chấp nhận.

Lúc sắp đi, Trịnh Văn Hào quăng cho Lăng Vu Đề một ánh mắt mà gã tự cho rằng đặc biệt đẹp trai quyến rũ, khiến cho Lăng Vu Đề nổi một tầng da gà!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio