Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

chương 203: lần đầu công lược: đế tôn thỉnh trêu chọc (38)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Tranh Nhược

Chương 203

Phản ứng của Kiều An làm mọi người cho mọi người nghĩ mình đoán đúng rồi.

Cô gật đầu không nói gì.

Bộ dáng này không phải túng thì là gì?

Nghẹn trong lòng lâu lắm rồi, lúc này nàng mới có cơ hội phát tiết!

Nàng đánh bại Kiều An tâm ma của nàng!

Lúc nàng bại trận chỉ có mười mấy người!

Mà hiện tại lại có cả trăm người, họ chứng kiến khoảnh khắc nàng rửa sạch mối nhục!

"Vèo" một cái, tiểu bạch hồ nhảy xuống nhào về phía Kiều An!

Kiều An còn chưa nói gì, Vân Kiều đã giận không thể át, "Vân Linh cô đê tiện vô sỉ hạ lưu, cô đánh lén!"

Vân Linh chỉ cười lạnh một tiếng. Đánh lén? Vân Kiều nàng còn chưa đủ tư cách, nàng chỉ để Bạch Linh hoá thân tiểu hồ ly giáo huấn Vân Kiều thôi!

Còn Kiều An sao...... Trời sinh tính nàng cẩn thận, hôm nay chỉ có thể thành công không thể thất bại, tự nhiên dở hết thủ đoạn ra!

Trong khoảng thời gian này thất bại sỉ nhục, nàng không biết nỗ lực bao nhiêu tăng tiến bao nhiêu. Bởi vì chỉ cần nàng dừng, tiếng Kiều An cười nhạo phảng phất ở bên tai!

Đan dược nàng ăn không ít, tu luyện nàng cũng không thiếu.

Cho nên, thời gian hai tháng ngắn ngủn, nàng để mình lên linh sĩ cấp 7!

Linh sĩ cấp 7, nhảy liên tiếp hai cấp, có thể hơn Vân Kiều An linh sĩ cấp 6 một cấp!

Nhưng nàng lại không có nghĩ tới, nàng tiến bộ thì Kiều An cũng tiến bộ.

Bởi vì ôm đùi vàng của Đế Tôn, tiến bộ còn hơn thế......

Đế Tôn đại nhân cũng nói, tầm mắt cao một chút, đối nhân xử thế nha không cần không phóng khoáng!

Chờ bạn thấy thế giới càng rộng lớn, nói không chừng bạn sẽ phát hiện hồ nước khi còn nhỏ có thể làm bạn chết đuối chỉ là mương máng nho nhỏ!

Mà ngọn núi cao bạn trèo lên chẳng qua là đồi núi nho nhỏ.

Dùng thời gian nhiều năm tự ti thì nhàm chán bao nhiêu nha!?

Vương tử chư hầu quân tướng có khác hả!

Còn không phải xuất thân từ chi bên thôi sao? Chẳng lẽ lại luôn dưới dòng chính chắc?

Kiều An vừa ra tay liền biết có hay không!

Mọi người hình như cũng chưa thấy cô ra tay, thắng bại đã phân.

Tiểu bạch hồ bị cô nắm cổ mà Vân Linh bị cô dùng một chân đá văng ——

Kiều An phi thường thành khẩn

nói cho nàng, "Vân Linh tỷ, ngượng ngùng tôi bái sư thành công. Sư phụ tôi trình độ quá cao, tùy tiện chỉ điểm một chút, tôi cũng đã là đại linh sĩ!"

Đại, đại linh sĩ?

Vân gia không phải không có đại linh sĩ, tương phản có hai người.

Một là Vân tam gia thiên tài hiếm thấy nhưng lớn tuổi rồi vẫn côi cút một mình, thích vân du tứ hải. Tuy hắn là người có tu vi cao nhất ở Vân gia nhưng đã thật nhiều năm không về nhà.

Một người khác là Vân gia chủ khoảng thời gian trước bế quan tu luyện, đánh sâu vào đại linh sĩ thành công —— cha Vân Linh!

Người cha này là chỗ dựa lớn nhất của Vân Linh!

Cơ mà chỗ dựa lợi hại thì sao nào cũng không bằng bản thân tự lợi hại!

Năm nay Vân Kiều An 13, chính thức đánh sâu vào đại linh sĩ thành công, này thuyết minh cái gì?

Này thuyết minh cô không chỉ là tiểu bối đầu tiên của Vân gia không hơn không kém trong tương lai còn là người đứng đầu Vân gia ——

Lúc Vân Linh chật vật bị cô dùng một chân đá văng, làm trò trước mặt mọi người rơi vào một mâm cơm thừa canh cặn cũng tương đương với chuyện cả trăm người trấn Mộc Dương chứng kiến một màn này, mặt mũi Vân Linh quét rác đã định!

Mọi người đầu tiên là kinh ngạc, sau là khó hiểu, cuối cùng lại thành người xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, vui sướng khi người gặp họa.

Mà Vân Kiều nói mấy câu, làm loại vui sướng khi người gặp họa tới một cao trào khác!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio