Editor: Tranh Nhược
Chương
Nhưng mà, bọn họ không biết, bọn họ đối địa vị của Kiều An, vẫn xem nhẹ.
Tần phó quan được nể trọng bên người đi ra, tự mình đón Kiều An vào.
Cúi đầu khom lưng, đặc biệt khách khí, "Phu nhân, thiếu soái nói, về sau ngài đến bất kỳ nơi nào trong phủ, đều không cần thông báo."
Còn chưa kết hôn, đã kêu cô "Phu nhân" -- người bày mưu đặt kế đương nhiên là Mộ Dung Tuyệt. Mộ Dung Tuyệt luôn luôn không thể chờ, hận không thể để cô lập tức trở thành vợ hắn.
Hai quan quân bảo vệ, hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ biết, bất luận địa phương nào trong miệng Mộ Dung thiếu soái, chính là cả nơi có liên quan đến cơ mật!
Vị Mộ Dung phu nhân tương lai này -- tuyệt đối không thể đắc tội!
Kiều An làm thế nào cũng không nghĩ ra, người cùng Mộ Dung Tuyệt, là Hoàng Phủ Dục.
Cô hy vọng thuyết phục Mộ Dung Tuyệt đưa Tạ Tĩnh Hoan cho Hoàng Phủ Dục.
Rốt cuộc, hiện tại Tạ Tĩnh Hoan huỷ dung, có Hoàng Phủ Dục chiếu cố, ngày tháng của cô hẳn không tồi.
Đáng tiếc, Mộ Dung tuyệt nghiêng thân, dựa vào ghế dài, trong tay, cầm điếu xì gà.
Mà Hoàng Phủ Dục cẩn thận châm lửa cho hắn -- trên mặt tuấn tú, đều là lấy lòng cùng nịnh nọt.
- - này vẫn là người oai hùng khí phách kia, nam chủ Hoàng Phủ Dục đoạt thiên hạ của Mộ Dung Tuyệt sao?
Kiều An cảm thấy cay đôi mắt.
Nhìn thấy cô vào, Mộ Dung Tuyệt vỗ vỗ đùi mình.
Đầu óc Kiều An xoay vòng, không rõ ý tứ hắn.
Ngay sau đó, Mộ Dung Tuyệt đứng lên, dùng sức lôi kéo cô, cô liền ngã vào trong lòng ngực hắn.
Sau đó, ngồi trên đùi hắn.
Hắn ôm ấp cùng người bất đồng. Bất đồng là hắn thoạt nhìn lạnh lẽo, nhiệt độ cơ thể hắn lại mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt, hắn giống như gọng kìm, ôm eo cô gắt gao.
Kiều An đứng ngồi không yên, khuôn mặt đỏ bừng.
Giờ phút này, thư phòng còn có hai người Hoàng Phủ Dục cùng phó quan Tần.
Hai người đều cúi đầu, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, một bộ không có gì để nhìn.
Nhưng mà, Mộ Dung Tuyệt còn ngại không đủ thân thiết, cầm xì gà, kề bên miệng Kiều An, ý bảo cô cũng hút một ngụm.
Xì gà kia, nhưng vừa lấy ra từ trong miệng hắn! Này không phải hôn môi gián tiếp sao?
Kiều An muốn tránh, nhưng có thể trốn nơi nào? Cô hút một ngụm, lại sặc đến không thở nổi.
- - loại hành vi này, cùng trẻ trâu có gì khác nhau?
Mộ Dung Tuyệt tựa hồ không ý thức được mình ấu trĩ, nhìn Kiều An chật vật, trên mặt lộ ra tươi cười đắc ý.
Hắn vỗ ngực Kiều An, Kiều An cảm thấy, hắn khẳng định nhân cơ hội ăn hôi --
Rốt cuộc mở miệng!
"Nếu phu nhân cũng lại đây, chuyện này, chi bằng nghe ý kiến phu nhân một chút." Hắn kề bên tai Kiều An, ác ý thổi khí bên tai cô.
Thấy vành tai cô hồng, hắn cười càng thêm vui vẻ.
"Hoàng Phủ Dục nói, hắn tìm Tạ Tĩnh Hoan làm tình nhân, không phải có ý tưởng không an phận với em. Tạ Tĩnh Hoan cùng em lớn lên giống, thuần túy, trùng hợp."
Hử, chẳng lẽ không phải sao?
Biểu tình trên mặt Kiều An, thuyết mình rõ điều này.
Trên mặt Hoàng Phủ Dục cũng lộ ra hổ thẹn, "Thiếu soái, trước kia thuộc hạ thật sự chưa gặp qua phu nhân, cho nên không nhận ra phu nhân. Nếu sớm biết, thuộc hạ nào dám khinh nhờn phu nhân!"
Bởi vì Tạ Tĩnh Hoan cùng mình lớn lên giống, mà Hoàng Phủ Dục ngủ Tạ Tĩnh Hoan, cho nên liền biến thành khinh nhờn mình?
Loại dục độc chiếm này có bao nhiêu đáng sợ?
- -----
h //
Góc lảm nhảm sau khi thi xong của editor:
Cơ mà tối quá, hổng tìm thấy phi thuyền đành ở lại vậy. Hazzz, đi ngủ!!
Thông báo nhỏ: Từ tuần sau sẽ bắt đầu tiếp tục edit. Hôm nay đăng trước c vậy.
Cơ mà anh boss phản diện trong nguyên tác càng lúc càng biến thái làm sao đây?? Hơi sợ khi edit.
Ps: Nói thật đi mình cua gắt như vậy, có ai sợ không thế??