Edit: Há Cảo
Ngược lại nghĩ rằng, trợ lí Vân đã trở lại rồi, thật là tốt quá, bọn họ không cần phải phập phồng lo lắng tổng giám đốc sẽ sa thải bọn họ nữa.
"Không vất vả không vất vả, trợ lí Vân, để tôi đi pha cho chị ly cà phê."
"Trợ lí Vân, để tôi đưa cho chị giấy tờ công việc hai hôm nay."
"Trợ lí Vân, lịch trình mấy hôm nay của tổng giám đốc....Bla bla"
Mọi người liên tục nói, Vân Y nghe xong cũng không phản ứng gì, tiếp tục nở nụ cười tỏa nắng, đi về phía phòng làm việc của tống giám đốc.
À, nói sai rồi, là đi về phía văn phòng trợ lí...bên cạnh văn phòng tổng giám đốc, đó cũng là vị trí của cô.
"Chào buổi sáng tổng giám đốc."
"Chào buổi sáng tổng giám đốc."
Vừa nhìn thấy Viên Hàm Dục đến, nhóm trợ lỉ nhỏ đều sôi nổi chào hỏi, sau đó lập tức tiếp tục làm việc của mình.
Sợ sau khi bị tổng giám đốc bắt được lại bị mắng một trận nặng.
Hai hôm nay, tổng giám đốc như ăn phải thuốc nổ, vừa nhìn như một con rồng nóng nẩy, phun lửa khắp nơi.
"Chào buổi sáng mọi người." Viên Hàm Dục đáp lại một tiếng, dọa nhóm trợ lí sợ không thôi, nhìn bóng lưng của Viên Hàm Dục, ngây ngốc một hồi lâu.
"Vừa rồi, là tổng giám đốc chào chúng ta à?" Một trợ lí nhỏ run rẩy chọt chọt người bên cạnh mình.
"Ách, nếu như vừa rồi chúng ta đều không bị điếc, thì đúng là vậy....Không sai."Trợ lí kia gật đầu, nhìn lại.
"Hình như hôm nay tâm trạng của tổng giám đốc không tồi." Trợ lí nhìn theo bóng lưng Viên Hàm Dục, nếu vừa rồi cô không bị hoa mắt, thì hình như tổng giám đốc còn cười nữa....
"Chắc là thế rồi."
Vân Y nghe bọn họ thảo luận, tâm trạng của Viên Hàm Dục không tồi?
Tin tức này, khiến Vân Y cảm thấy không tốt lắm, tâm trạng của Viên Hàm Dục này, nói chung, đều là dựa theo tâm trạng của Vưu Mộng Mạn cả.
Đờ mờ.
Lúc này Vân Y nghĩ, tiếp theo nên làm sao để rung động trái tim của lão cổ hủ đây?
Oh, một tay chống cằm, tay còn lại nhịp nhịp lên bàn, thậm chí lúc Viên Hàm Dục đi vào cũng không phát hiện.
"Trợ lí Vân." Viên Hàm Dục gõ cửa đi vào, phát hiện Vân Y đã đi vào cõi tiên, gọi lại lần nữa.
"Trợ lí Vân."
"Vân Y!"
"A?" Vân Y hoàn hồn lập tức ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, "Ách, tổng giám đốc?"
"Trợ lí Vân đang suy nghĩ gì vậy?" Nhìn ánh mắt hơi mê mang kia của Vân Y, không biết tại sao, hắn lại cảm thấy dễ thương.
"Không, không có gì." Vân Y lắc đầu, theo bản năng nhìn xuống đồng hồ đeo tay, còn chưa tới giờ làm việc, "Chào buổi sáng tổng tài, ngài có chuyện gì ạ?"
"Không có gì." Chính Viên Hàm Dục cũng không biết, hắn vì sao lại ma xui quỷ khiến mà đi đến đây.
"....." Vân Y hơi cạn lời nhìn bóng lưng đi ra ngoài của Viên Hàm Dục, hắn lại đây, là vì, gọi mình một tiếng?
Vân Y không hiểu lắm, bất quá, dọn dẹp lại bàn làm việc của mình, sau đó tiến vào trạng thái cuồng công việc.
Cũng không biết có phải do tác dụng tâm lí không, mà Viên Hàm Dục cảm thấy, sau khi Vân Y đi làm lại, trạng thái làm việc tốt hơn rất nhiều.
Có lẽ là bởi vì, năng lực làm việc của Vân Y và các trợ lí khác chênh lệch rất nhiều đi.
Nếu không, sao có thể trở thành trợ lí* của hắn chứ?
[*] Từ gốc trợ lí ở đây là 特助, nghĩa là đặc trợ/trợ lí đặc biệt, cao hơn nhóm trợ lí bình thường. Thật ra t cũng không biết cái từ đặc trợ này nó là thế nào trong tiếng Việt mình nữa, ai cao tay giải thích giúp t với: