Sau khi trọng sinh, Thẩm Sơ Tĩnh mang trong mình bàn tay vàng, từng bước bắt đầu đấu tranh, bất quá nàng lại trọng sinh vào thời điểm đã gả cho hoàng đế mấy ngày trước đây, cuối cùng vẫn là không chạy thoát kết cục phải trở thành Hoàng Hậu.
Sau khi gả cho hoàng đế, Thẩm Sơ Tĩnh vẫn như cũ làm quan sủng hậu cung, mà Thẩm Lạc Y, mỗi lần lên kế hoạch muốn câu dẫn hoàng đế đều bị Thẩm Sơ Tĩnh đánh gãy. Thẩm Sơ Tĩnh cũng là thật tình đau lòng cho người muội muội này, nhưng Thẩm Lạc Y lại không biết tốt xấu, xem sự nhường nhịn của Thẩm Sơ Tĩnh chính là mềm yếu. Thẩm Lạc Y ngày càng độc ác, kể cả thủ đoạn cũng ngày càng tàn nhẫn, nàng muốn đem Thẩm Sơ Tĩnh dồn vào chỗ chết.
Nhưng cuối cùng người thất bại lại chính là nàng.
Đâu thể trách được, vì Thẩm Lạc Y không phải đối thủ của bàn tay vàng!
Hệ thống có có phần bực bội, thế giới trước đã cho nó cảm giác không tốt, cảm xúc liên quan đều áp lực lên, nhưng rà quét rất nhiều lần cũng chưa phát hiện BUG.
Nhưng tốt xấu gì nhiệm vụ cũng đã hoàn thành.
Tô Lạc Y thấy hệ thống không nói lời nào, tiếp tục quấy rầy: “Hệ thống, hiện tại tích phân của ta là bao nhiêu rồi?”
Hệ thống lãnh đạm trả lời: “”
Tô Lạc Y bấm bấm ngón tay tính: “Thế giới thứ nhất là nè, thế giới thứ hai thêm điểm, thế giới thứ ba, cũng chính là trước thế giới ấy, tích phân là ...”
Hệ thống ngắt lời: “Thế giới trước kí chủ phạm phải OOC, tuy rất nhỏ, nhưng đã bị khấu trừ một điểm tích phân.”
Tô Lạc Y hơi dừng lại, sau đó vẫn tiếp tục lẩm bẩm: “ thêm , tương đương bao nhiêu nhỉ?”
Hệ thống nhịn không được tức giận: “Hai trăm! Tám mươi! Ba!” Thật phiền phức! Tất cả sự cao lãnh bao năm nay của nó đều đã bị kí chủ rác rưởi này phá hủy!
Tô Lạc Y cười hì hì, “Thật may, không ít! Vậy hiện tại hảo cảm của tình địch tỷ tỷ với bổn kí chủ ta là bao nhiêu?”
Hệ thống phiền muộn nói: “ điểm”
Tô Lạc Y kinh ngạc "A" một tiếng, cảm thán: "Nhiều như vậy?!"
Hệ thống không thèm đáp.
Nghĩ nghĩ, Tô Lạc Y lại cẩn thận hỏi: “Đây có phải lúc này tình địch của ta còn chưa trọng sinh đi?”
Vừa rồi nhìn đến tỷ tỷ “Đại tiểu thư” rõ ràng vẫn là một hài tử. Kiếp trước Thẩm Sơ Tĩnh sủng nịnh muội muội, mãi cho đến trước khi chết, nàng mới hận thấu Thẩm Lạc Y.
Mà thời điểm Tô Lạc Y xuyên tới, tình địch cùng nguyên chủ vẫn ở tuổi niên thiếu, khẳng định rất lâu sau, Thẩm Sơ Tĩnh mới có thể biến thành nữa chủ trọng sinh.
Hệ thống “Ừ ” một tiếng, thuận tiện rà quét thế giới này, phát hiện không có BUG, tâm tình của nó sung sướng hơn rất nhiều.
Chợt Tô Lạc Y từ trên dường bật dậy, ánh mắt kiên quyết: “Tốt nhất, trước khi tình địch trọng sinh, bổn cô nương phải đem hảo cảm xoát đến , lập tức liền đi!”
Hệ thống nói: “Vì sao kí chủ làm nhiệm vụ chỉ muốn đạt tới yêu cầu cơ bản chứ?”
Thật giống như bài thi tổng số điểm, điểm coi như đạt tiêu chuẩn, thì Tô Lạc Y sẽ chỉ làm tới điểm rồi nộp bài, tiết kiệm thời gian còn hơn cao điểm vì dù gì cũng sẽ đậu.
Cứ việc Tô Lạc Y có thể làm trọn vẹn bài thi, nhưng cô cảm thấy cái đó không phải trọng yếu!
Tô Lạc Y u oán nói: “Ở thế giới thứ nhất, ta phí thời gian mất mười mấy năm mới xoát tới điểm hảo cảm, đến thế giới thứ hai ngay cả mạng cũng không cần mà hảo cảm cũng chỉ xoát đến , thế giới thứ ba còn bị khấu trừ một điểm tích phân...”
Công bằng ở đâu?!
Nghĩ nghĩ, Tô Lạc Y lại cảm khái: “Vẫn là vườn trường tiểu bạch thỏ dễ xoát điểm hảo cảm nhất.”
Không đến hai tháng đã có thể xoát đủ độ hảo cảm rồi mà!
Hệ thống mặc kệ Tô Lạc Y đang lên cơn, không quan tâm nói, “Căn cứ vào cốt truyện, sau khi tình địch rơi xuống nước, tỉnh lại liền sẽ trọng sinh, ký chủ nên chuẩn bị sẵn sàng.”
Tô Lạc Y có phần suy tư: “Hệ thống, nếu ta đem tất cả hồ nước trong phủ lấp lại, có phải tình địch sẽ không có cơ hội trọng sinh không?”
Hệ thống trầm mặc, vì sao ký chủ nhà nó luôn có những ý tưởng điên rồ như vậy?
Tô Lạc Y nghĩ nghĩ, lại lắc lắc đầu, “Vẫn là thôi đi.”
Hệ thống ngạc nhiên: “Hửm? Không lấp?”
Tô Lạc Y ảm đạm nói: “Ta sợ lấp hết hồ nước rồi sẽ không có cá ăn.”
Hệ thống: Cá cá cá??? Kí chủ rác rưởi này uống thuốc hay chưa?!
Thôi đi, hệ thống nó vẫn luôn không theo kịp mạch não của ký chủ.
Tô Lạc Y lười nhác vươn vai, “Nghĩ nhiều vô ích, ta phải ngủ sớm dưỡng nhan, thức dậy mới đi xoát điểm hảo cảm vậy.”
Nói xong, Tô Lạc Y liền chui tọt vào chăn, không tim không phổi bắt đầu đi ngủ.
Trọng sinh, trạch đấu hay cung đấu gì đó, chờ cô ngủ dậy rồi nói sau!
Ân: Ta là Ân nè, mất tích có một hôm mà bao nhiêu chuyện xảy ra rồi! Thật ra là ta không mất tích đâu, ta chỉ bị mẹ thu điện thoại thôi -.-!!! Giờ lấy lại được rồi ta edit luôn chương bù cho các nàng nè! Dạo này Đình có việc, tụi ta vẫn tuyển editor nha!
Cảm ơn đã ủng hộ truyện của Đình Ân