Chiêm Việt áp chế sự phẫn nộ, cho dù những yêu cầu mà tên tu sĩ nho nhoi như con kiến hôi này công lại, cũng không đủ trả tiền cho một thùng Huyền Ngưng Hàn Thủy, nhưng người này thật quá nông cạn. Tuy nhiên ông ta vẫn trả lời:
- Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi. An Hà, cô bố trí chỗ ở cho Lâm đo hữu đi. Thất Tín, cậu mang linh thạch và trận giản của Tứ Thập Cửu Trận tới đây.
Ra lệnh xong, Chiêm Việt cười như hoa nói với Lâm Vân:
- Xin mời Lâm đo hữu đi theo tôi để chọn linh thảo và pháp bảo.
Lâm Vân rất thỏa mãn đi theo Chiêm Việt ra ngoài. Nhìn Lâm Vân lấy đi linh thảo trân quý trên từng cái kệ, Chiêm Việt không hề đau lòng chút nào. Cho cái tên tu sĩ này đắc ý vài tiếng.
- Hoa Tử Linh, rất tốt, tôi muốn…
- Thiên Tâm Đằng, ừ, cũng là thứ tốt. Còn có Tụ Linh Đan nữa cơ à, tôi cũng muốn. Thiên Diệp Đan, thuốc tiên chữa thương? Chiêm đạo hữu, tôi cảm thấy thuốc này không tồi.
- Ủa, còn có cả Viêm Tinh, cái này tôi lấy…
- Đây có phải là pháp bảo Cửu Nguyệt Hoàn hay không, đúng là thứ tốt. A, còn có cả thẻ ngọc dạy luyện khí? Còn là môn luyện khí cao cấp nữa chứ, quá tốt, tôi cũng muốn lấy.
….
Lâm Vân trắng trợn thu hết bảo vật bên trong Vạn Bảo Các. Chiêm Việt thì chủi mỉm cười nhìn Lâm Vân, giống như đang xem một người chết vậy. Rất nhanh Lâm Vân đã thu xong thứ mình cần. Thất Tín cũng cầm linh thạch và trận giản của Tứ Thập Cửu Trận tới.
- Tốt lắm, thì tôi cần đã lấy đủ. Như vậy đi, tôi cho các ông một phần Huyền Ngưng Hàn Thủy. Số linh thạch còn lại ngày mai tôi sẽ lấy. Tôi đồng ý ở lại đây một đêm. Các ông thấy thề nào?
Lâm Vân rất hào phóng nói.
- Ha ha, cửa hàng chúng tôi lấy chữ Tín làm gốc, sao có thể không thể không tin cậu được chứ? Lâm đo hữu cứ thoải mái nghỉ ngơi đi, khi nào tỉnh táo thì chúng ta thương lượng tiếp. Thất Tín, cậu dẫn Lâm đo hữu tới phòng nghỉ ngơi đi.
Chiêm Việt vừa nói vừa cười. Khuôn mặt của ông ta vốn gầy gò, cười lên càng khó nhìn.
Lâm Vân không nói hai lời, liền đi theo Thất Tín tới phòng nghỉ. Vừa nhìn là biết căn phòng kia đã sắp đặt rất nhiều cấm chế. Xem ra bọn họ đã coi mình như cá trong chậu.
Tuy nhiên Lâm Vân nhìn thấy Thất Tín có vẻ xấu hổ và cắn rứt, thì biết ông ta là một người có tấm lòng tốt. Nghĩ tới đây, Lâm Vân lấy một bình ngọc có hai lít Huyền Ngưng Hàn Thủy trong đó, đưa cho Thất Tín rồi nói:
- Bình ngọc này là cho ông. Cảm ơn ông đã giúp tôi.
Thấy Lâm Vân cho mình nhiều Huyền Ngưng Hàn Thủy như vậy, Thất Tín càng thêm cắn rứt lương tâm, vọi vàng nói:
- Việc mua bán là sòng phẳng, cậu không cần phải cho tôi thêm.
Lâm Vân cười ha hả, nói:
- Ông tưởng tôi chỉ có một thùng Huyền Ngưng Hàn Thủy thôi sao? Thạch đạo hữu xem thường tôi quá.
- Cái gì? Cậu, cậu vẫn còn Huyền Ngưng Hàn Thủy?
Những lời này của Lâm Vân đã làm cho Thất Tín chấn kinh. Anh chàng Lâm Vân này có tu vị không cao, nhưng không biết sao kiếm được nhiều Huyền Ngưng Hàn Thủy như vậy? Mà không biết hắn có phải là thằng đần hay không, mà mang thứ quý giá như vậy rêu rao khắp nơi.
Nhưng Lâm Vân đã nói như vậy, Thất Tín cuối cùng là vẫn nhận cái bình ngọc Lâm Vân cho. Ông ta cũng biết mình không thể cứu Lâm Vân được. Chỉ có thể nguyện cầu người tu sĩ không hiểu chuyện này, kiếp sau thông mình hơn một chút.
- Thất đạo hữu, hiện tại tôi muốn tu luyện. Sáng mai có đủ linh thạch thì ông gọi tôi. Từ giờ đến đó thì ông đừng quấy rầy tôi tu luyện đấy nhé.
Lâm Vân căn dặn rồi đi vào căn phòng, đóng cửa lại.
Thất Tín thở dài, lắc đầu rời đi.
Chiêm Việt quét thần thức kiểm tra. Thấy Lâm Vân đã đóng cửa lại mới cười lạnh một tiếng. Cho dù tay Lâm Vân này có hậu trường mạnh hơn đi chăng nữa, Vạn Bảo Các đã không thể buông tha hắn rồi. Những lời vừa nãy của Lâm Vân, ông ta cũng nghe thấy. Không ngờ hắn vẫn còn Huyền Ngưng Hàn Thủy. Còn chưa biết hắn lấy số nước đó ở đâu, nên chưa thể giết hắn. Đợi đại trưởng lão trở về, thì nghiêm hình khảo vấn. Cho dù hỏi không ra, thì chỉ cần sưu hồn là biết.
Về sưu hồn, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ mới có thể làm được. Hiện tại tu vị của đại trưởng lão đã là Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh cao. Một khi có Huyền Ngưng Hàn Thủy, thì có chế luyện ra Thần Nguyên Đan. Có Thần Nguyên Đan trong tay, đại trưởng lão sẽ nhanh chóng thăng cấp lên Hóa Thần.
Nghĩ tới việc sắp nắm trong tay một lượng lớn Huyền Ngưng Hàn Thủy, Chiêm Việt không chờ đợi được nữa. Lập tức rời đi Thiên Nguyên, trở về báo cáo.
Lâm Vân biết, mình phải rời khỏi đây ngay lập tức. Nếu làm trễ nãi thời gian, thì ngày mai mình không thể trốn thoát. Sở dĩ Lâm Vân nắm chắc trốn khỏi, mặc cho có nhiều cấm chế như vậy, là bởi vì hắn đã phái hiện ra công dụng mới của Hỗn Độn Sơn Hà Đồ. Tấm bản đồ này rõ ràng có thể đi xuyên qua trận pháp. Cho dù Lâm Vân biết mình đi qua được kết giới kia là nhờ lão tổ Côn Luân mở ra. Nhưng hắn khẳng định những cấm chế ở đây không thể lợi hại bằng kết giới ở Côn Luân.
Lần này thu hoạch được rất nhiều, nên Lâm Vân không muốn nấn ná ở đây quá lâu. Hắn cũng biết ở bên ngoài trận pháp kia, không ngừng có thần thức phóng tới kiểm tra. Cũng biết thần thức không thể phóng vào căn phòng. Lâm Vân đoán chừng là do bọn họ sợ mình hoài nghi. Vừa lúc hợp với tâm ý của Lâm Vân.
Tính toán một lúc, Lâm Vân mới chui vào Hỗn Độn Sơn Hà Đồ, rồi khống chế bản đồ này, rất nhanh xuyên qua tất cả trận pháp bên ngoài căn phòng.
Lâm Vân âm thầm vui vẻ. Cũng không dám dừng lại, lập tức rời khỏi phường thị, đi tới một nơi vắng vẻ. Rồi mới lấy phi kiếm ra, dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.
Hắn khẳng định hiện tại Chiêm Việt còn chưa biết mình đã bỏ trốn. Bởi ai có ai ngờ trên thế giới này lại có bảo vật nghịch thiên như Hỗn Độn Sơn Hà Đồ? May mà mình tới đúng lúc bán đấu giá bản đồ này khi còn ở Thanh Hóa. Nghĩ tới Thanh Hóa, Lâm Vân lại nghĩ tới Nhược Sương. Không phải vì cứu nàng ấy thì mình đã không đi tới Than Hóa rồi. Hiện tại hắn sao có thể cô phụ tấm thân tình của nàng ấy được?
Lại nghĩ tới khuôn mặt xinh đẹp không có tỳ vết nào của Xung Hi, Lâm Vân vô lực thở dài một tiếng. Hắn biết bây giờ không phải lúc nghĩ tới những điều này, liền dứt khoát thả lỏng người, tập trung điều khiển phi kiếm bay nhanh.
Biết được Lâm Vân đã chạy trốn, cả Vạn Bảo Các huyên náo lật trời. Sắc mặt của mọi người đều âm trầm. Chiêm Việt hận tới mức nghiến răng kèn kẹt. Ông ta không ngờ mình lại bị một tu sĩ Trúc Cơ lừa bịp.
Vạn Bảo Các lập tức dán thông báo truy tìm Lâm Vân, đồng thời tuyên bố giải thưởng lớn. Lão tổ Côn Luân thấy trông thấy thông báo bắt Lâm Vân của Vạn Bảo Các, trong lòng càng thêm sốt ruột.
Nếu Lâm Vân bị Vạn Bảo Các bắt đi, thì những thứ trên người hắn đâu có phần cho y? Vì quá nóng vội, Ứng Hư Tử cũng đưa ra một thông báo bắt Lâm Vân. Phần thưởng còn cao hơn Vạn Bảo Các rất nhiều.
Vạn Bảo Các đương nhiên biết trên người của Lâm Vân có thứ gì. Nhiều Huyền Ngưng Hàn Thủy như vậy, sao có thể trở mắt nhìn phái Côn Luân lấy đi được? Lập tức cũng tăng phần thưởng, vượt qua phái Côn Luân.
Cứ như vậy, đôi bên không ngừng treo giải thưởng. Cuối cùng phần thưởng bắt Lâm Vân đã đến một mức độ mà không ai dám tưởng tuuowngj. Thậm chí chỉ cần cung cấp tin tức của Lâm Vân thôi, cũng kiếm được món hời lớn rồi. Tất cả tu sĩ của Khôn Truân Giới đều nghị luận, không biết tay Lâm Vân này là thần thánh phương nào. Mà để cho hai thế lực lớn như vây treo giải thưởng khỏng lồ để bắt hắn.
Nghe người của Vạn Bảo Các nói, Lâm Vân mới chỉ là tu sĩ Trúc Cơ mà thôi. Cho nên rất có nhiều người vì số tiền lớn mà truy lùng hắn. Thậm chí còn lập các nhóm chuyên lùng bắt Lâm Vân.
Nhưng còn chưa kết thục, Thẩm Mãnh vì bị Lâm Vân đưa ra làm tấm mộc, nên trong lòng thầm hận. Cũng phát ra lệnh truy nã, chỉ là giải thưởng thấp hơn rất nhiều.
….
Dao Sơn, là ngọi núi đứng thứ mười trong mười ngọn núi lớn nổi tiếng của Khôn Truân Giới. Ngọn núi này sở dĩ nổi tiếng như vậy bởi vì nơi này không những có tài nguyên phong phú, phong cảnh tươi đẹp. Mà còn là trụ sở của phái Dao hoa, một trong mười ba môn phái lớn của Khôn Truân Giới. Càng quan trọng hơn, nơi này có rất nhiều mỹ nữ.
Phái Dao Hoa được xếp vào trong mười ba môn phái lớn, bởi vì đây là một môn phái có thực lực rất mạnh. Công pháp tu luyện chính của họ là Dao Hoa Quyết. Dao Hoa Quyết chi làm mấy bậc, chỉ có đệ tử chân truyền và đệ tử nội môn mới có thể học Dao Hoa Quyết tinh túy.
Dao Hoa Quyết là một thần quyết thích hợp cho nữ nhân tu luyện. Trong cả Khôn Truân Giới, uy lực của nó có thể xếp trước mười. Những nữ nhân mà học Dao Hoa Quyết đều có một đặc thù. Đó là cho dù ngươi có xấu xí quái dị đi chăng mấy, chỉ cần học qua Dao Hoa Quyết sẽ trở nên xinh đẹp. Càng luyện sâu, khí chất càng thêm cao quý.
Cho nên ở Khôn Truân Giới, các tu sĩ nam đều coi việc lấy nữ đệ tử của phái Dao Hoa là vinh quang. Có rất nhiều môn phái vì dựa hơi của phái Dao Hoa, mà cho môn hạ của mình cưới hỏi đệ tử giỏi của phái Dao Hoa.
Mà muốn đám hỏi với phái Dao Hoa thì không thể thiếu các loại sính lễ rồi. Cho nên tài lực của phái Dao Hoa không hề thua kém bất kỳ một môn phái nào.
Có tài lực và các mối quan hệ đám hỏi như vậy, cho nên dù phái Dao Hoa không phải là môn phái lớn nhất của Khôn Truân Giới, nhưng là một môn phái không ai dám đụng vào. Một khi chọc giận phái Dao Hoa, thì chính là chọc giận những con rể của bọn họ.