Chap : LUẬT CỦA KẺ MẠNH ĐANG TRỞ LẠI
-
"Là hẮn .........
Chiếc ly thủy tinh trên Diệu rớ không thương tiếc xuống sàn . Mọi người xung quanh đổ hướng nhìn về phía hắn, nó và Quyên cũng quay lại nhìn . Quyên thì hết hồn tay còn lại che miệng lại vì quá kinh ngạc
"Thú vị rồi đây"_-suy nghĩ trong nó
Nó buông tay ả Quyên ra đảo mắt nhìn về Diệu đang đứng run bần bật đổ mồ hôi hột. Lúc này hắn khuôn mặt lạnh tanh rút lấy chiếc khăn mùi xoa ở trong chiếc túi quần ra phủi phủi từ tay đến..............
"Anh Hàn em........em...em"__ả Diệu hối hả chạy lại chổ hắn đứng
"Dạ...dạ....nó không cố ý đâu anh"_Mai cũng hối hả chạy lại
Về phần hắn thì cứ lau hết chỗ này tới chỗ kia , hắn im lặng xem ra nguy hiểm là đây, lau hết vét cafe dính trên áo vest, xong rồi cuộn tròn chiếc khăn lại rồi...
"BỤP"__hắn ta ném thẳng vô mặt nhỏ Diệu
Lúc này vẻ mặt hắn ta thất thường , hắn chỉ tay vô mặt nhỏ Diệu
"Nhà cô................PHÁ SẢN"____Hắn lạnh giọng nhấn mạnh từ cuối
Hắn buông ra chữ cuối làm ai nấy ngỡ ngàng sởn gai ốc và rồi quay lưng bỏ đi vào hướng Vip Four của tụi hắn
Bấy giờ ả Diệu bù lu bù loa nước mắt tè le lấm lem trên khuôn mặt phấn son của nhỏ, ả chạy lại phía hắn đang đi nắm tay níu chân hắn, không còn là tiue thư nữa mà hơn kẻ ăn mài , đúng là vô liêm sĩ mà , nhỏ van xin khóc lóc mà hắn ta vẫn ung dung bước đi
"Anh à ...anh........em xin lỗi..."__nhỏ cứ níu tay hắn
Trở lại với nó và nhỏ kia , nó có vẻ thỏa mãn với điều hắn làm với Diệu, vẫn là cái khoanh tay trước ngực ấy, nó nhìn vào Quyên và Mai có vẻ đầy thách thức tụi nó, xem ra có vẻ phải dạy dỗ cho nhỏ này trận nữa mới làm nhỏ bớt kiêu ngạo người khác . Hai nhỏ cũng vừa gì nghênh mặt với nó chắc ỷ là có người. Nhưng xin thưa chị, mình nó chấp đứa tụi bây còn được
"Mày là con đê tiện"__ả Mai nói xong sau đó bay vô cùng Quyên đánh nó tiếp
Nó thấy vậy , hừ lạnh rồi né sang bên phải làm nhỏ Mai té ập mặt xuống đất, kết quả là răng nhỏ gãy máu me tùm lum nằm đống đó. Nó giơ chân ra , tung đòn chí mạng đá ngay vào bụng Quyên làm nhỏ té ra văng ra xa nằm bê bết ôm bụng mình . nhỏ nằm hướng còn nó thì đứng ở giữa phủi phủi tay mình vuốt áo lại ngay ngắn ung dung bước đi lại phía bàn căn teen khác nơi có tụi cô đang ngồi . Cả trường ai nấy đều nép thành bên cho nó đi...
"Bốp bốp bốp"_tiếng vổ tay của cô khi nhìn thấy nó từ từ đi lại bàn mình
"Một mình nhanh gọn"_Vy cười
"Tuyệt"_My đứa ngón tay cái ra
Nó cười nhẹ trên khóe môi nhưng vội dập tắt ngay không để ai nhìn thấy
Về phần hắn , hắn đi vô Vip mà nhỏ Diệu cứ níu tay níu chân đủ thứ nhưng hắn không quan tâm. Nhỏ Diệu thấy vậy liền đứng khựng lại khi nhìn thấy tấm biển đề Vip Four trước mặt mình , nhỏ không dám bước vào, ai trái lệnh CHẾT.
Nhỏ đứng ngoài cửa khóc lóc van xin bù lu bù loa , nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên nhỏ bắt máy :
(...................)_tiếng ba của nhỏ
"Phá sản rồi"_nhỏ hết hồn hét lên
...tút..tút..tút, nhỏ cúp máy thế là hắn làm thật rồi , nhỏ không có ý đâu ngờ đâu , nhỏ ngồi bệp xuống đất tâm trạng điên loạn .
Hắn sau khi vô phòng lấy ngay bộ đồ thể dục của trường và đi vô phòng tắm thay đồ ra , để tí nữa kiến sẽ khinh đi mất
Đồng phục thể dục của trường này là áo thun màu trắng dài tay , sau lưng áo in chữ The Queen , quần màu xám nhạt vải thun co giãn được . Đối với tụi hắn thì có mặc mấy bộ này bao giờ , chỉ khi nào cấp bách mà thôi , tắm thay đồ xong xuôi hắn ra ghế sopha ngồi, nhìn ra cửa thì thấy trống chắc có lẽ nhỏ Diệu đã bỏ đi rồi .
Nhỏ Diệu bỏ đi lên sân thượng đứng hình như là nhỏ chán đời muốn kết kiếu đời mình thì phải . Nhỏ khóc đáo để ngồi bệt xuống đất , khuôn mặt lấm lem khóc sướt mướt đã đỏ ửng lên , tâm trí nhỏ hoảng loạn hết đi . Nhỏ bất chợt nhìn ra phía ban công mép sân thượng . Tiếng gió hiu hiu lùa nhẹ lọn tóc nhỏ bay bay hướng ra ngoài theo luồng gió . Cứ y như rằng gió lôi cuốn nhỏ đi theo gió về cuối chân trời.
Bấy giờ nhỏ nghĩ quẩn trong đầu từ từ đứng lên đi theo gió ra mép sân bang công đi từ từ lại. Bất chợt chân đứng khựng lại
"À" thì ra nhỏ đang đứng gần mép rồi cách bước là khoảng trống tức là đi thêm bước nữa cuộc đồi nhỏ không còn . Khuôn mặt nhỏ trắng bệt nhìn xuống chân mình
"Hết rồi hết tất cả rồi"__nhỏ lắc lắc đầu mình
Từ vị tiểu thư đài cát mà chỉ vì ly cafe mà gia đình dẫn đến phá sản . Đúng là vô hang cọp rồi . Nhỏ nghĩ bước quẩn tiến bước chân thêm bước nữa , gần mép thật rồi , thế là nhỏ tiến bước chân thêm bước nữa . Nhỏ khựng lại và giờ chỉ cần bước nữa thôi là coi cuộc đời chấm hết tại đây
"NHẢY ĐI"__Tiếng của một giọng đứa con gái
Nhỏ Diệu giật mình quay người lại , thì ra là nó đang khoanh tay trước ngực dựa lưng vào vách tường , chân chóng đất , chân để ngược lên vách tường ( kiểu như số ý ) .
Nhỏ Diệu quay lưng lại thấy nó , nó cũng đang nhìn nhỏ , mặt đối mặt với nhau , khuôn mặt không cảm xúc diễn tả chỉ có sự im lặng
"NHẢY ĐI"__Nó buông ra từ lạnh nhạt
"HUH................SUY nghĩ NÔNG CẠN"___Nói xong nó bỏ mình đi xuống để mặc cho nhỏ làm gì làm
Nhỏ thấy nó như vậy , nói những điều như vậy thế là nhỏ hiểu ra vấn đề nó ám chỉ gì , bất chợt nhỏ nở một nụ cười trên khóe môi nhìn theo bóng dáng nó đi...
"TAO NỢ MÀY MỘT MẠNG"_____suy nghĩ của nhỏ
Nhỏ thấy vậy bất chợt dập tắt nụ cười bước chân đi xuống bậc thềm mép ban công
Nó quay bước chân đang đi xuống cầu thang thì nghe tiếng ai đó , nó bất chợt nhìn thấy Quyên đang mãi chăm chú nói chuyện điện thoại nhanh mắt nó núp vào góc khuất tường , nhanh chân gọn lẹ không để ả ta thấy .
Ả ta từ từ đi lên cầu thang , trùng hợp là đứng ngay vách nó
"Em đã cho con Khánh Anh đó ăn tát rồi"
"Sao chứ , anh hai về đây hả"?
"Mà anh Trung này, về anh báo nha"?
"ÙA thôi em cúp máy đây!"__Quyên cúp máy
Ả ta đi xuống cầu thang và rồi nó từ từ đi ra dựa lưng vào lan can cầu thang nhìn xuống Quyên đang đi
"Trịnh Văn Trung"________________Tôi đợi anh năm rồi đấy
Quyên là em gái của Trung , Trung là bạn trai cũ của Khánh Anh ( coi lại chap ) Lần đầu gặp Quyên nó đã biết được là em gái Trung vì nó cho người điều tra từ năm trước , còn cô thì chắc có lẽ không biết Quyên là em gái Trung nên không nhận ra nhỏ Quyên .
Sau lần tại Singapo , nó cho người bắt Trung về nhưng hắn ta bỏ trốn sang nước khác làm cho thuộc hạ của nó muốn tìm cũng mệt . Nhưng may , cây kim trong bọc có ngày lòi ra , nó đang định tìm hắn ta không ngờ hắn ta tự tìm về. Trùng hợp thật.
Đứng trên lầu nhìn Quyên đã đi khỏi nó mới bước xuống tìm về lớp học vì cũng vô giờ học .
Vô lớp học , thì thấy hắn đang ngồi chần dần ở đó , tai đeo headphone nghe nhạc, mắt thì chăm chú bấm điện thoại lướt wed , nó trề môi , vào bàn mình ngồi xuống , cô bạn kia thì ôm bàn ngủ mà tai còn đeo headphone nghe nhạc luôn. bó tay thật
"Này , nó đẩy đẩy vai hắn"__nó quay qua nhìn hắn
Hắn thấy vậy liền trề môi quay lại nhìn nó , hắn gỡ phone ra cất điện thoại vào túi quần
"Hẹn Phong giúp tôi"__nó nhìn hắn chăm chú
Hắn có vẻ khó hiểu chau mày lại nhìn nó
"Chiều nay h tại Write Cafe"__hắn trả lời thẳng thắn
Nó không trả lời, chỉ gật đầu một cái sau đó lấy con dế yêu mình ra chơi game , còn hắn típ tục vắt phone lên nghe nhạc tiếp , nó vừa chơi game vừa suy nghĩ về vụ Quyên ban nãy , sớm muộn gì Quyên cũng hại cô cho xem . Nó đầy lo lắng suy nghĩ
"Hắn ta trở lại rồi Anh à............................."________suy nghĩ trong nó
----Tại nhà Phong
Cậu đang vẩn vơ ngồi vẽ tranh , chăm chú từng xem ti mét . bất ngờ nhạc chuông điện thoại tin nhắn vang lên
"ROẸT "________Cậu quạch cây cọ sang một bên giấy vẽ
"Ashi"__cậu vò vò đầu mình quăng cây cọ đi
Vội lấy điện thoại mở tin nhắn ra đọc
"Chiều nay h tại Write Cafe"___________tin nhắn của hắn