Trời ạ, con cứ tưởng thằng nào gan dám vô ăn trộm chứ_Băng mỉm cười
Bóng dáng người đàn bà đang mặc chiếc tạp dề loay hoay trong bếp chính là mẹ của nó
Con gái về rồi sao?_Mẹ nó quay lại nhìn lườm nó
Tội tình chi mẹ nhìn con như thế_Băng tít mắt cười
Tui kiu cô về Hàn Quốc sao không về_Bà giả vờ tức giận
Hời, mamy à, đừng như thế chớ_Nó làm mặt mũm mĩm nhìn bà
Cô đấy_Bà thơm lên trán nó rồi mỉm cười
Bà cười nhìn Băng với ánh mắt thân thương, bà quá hiểu tính tình của Băng rồi, bướng bỉnh và cứng đầu như cha của nó vậy! Vì thấy nhớ con gái nên bà lặn lội từ Hàn Quốc về đây chỉ để được nhìn thấy Băng.
Ây dza, thơm quá _Nó đi từ lên trên lầu xuống sau khi thay đồ
Ra ăn cơm nè con gái_Bà cất tiếng kêu
mẹ con ngồi ăn cơm, bà cứ luyên thuyên hỏi Băng đủ thứ, sức khỏe, có sụt ký lô nào không, có ăn uống đầy đủ không, ôi lum la khiến Băng tới nỗi rối não vìrap tra tấn của bà.
Chời chời, cho con xin đi _Nó mếu máo năn nỉ
Thật tình, cái con bé này, về Hàn với tôi nhá
Bà tuôn thẳng câu dường như khiến bằng rụng rời tay chân. Cũng đã tháng rồi m con mới gặp lại nhau, bà nhớ nó rất nhiều
Ủa mà sao mẹ lại về đây_Băng quay lại hỏi
Bà cầm đôi đũa gõ nhẹ vào tay nó thay cho tức giận, bị đánh bất ngờ Băng vờ xụ mặt
À con gặp bé Chi con chú Vỹ bạn mẹ chưa?
Cũng được mỗi tội hiền quá à
Con bé mới về nước lại học chung với con, con nhớ giúp đỡ em nó_Bà vừa nói vừa gắp thức ăn cho nó
Sao tự nhiên chú ấy lại kêu bé về đây vậy mẹ
Xuỵt, chuyện gia đình người ta, thôi đừng quan tâm con ạ
mẹ con nói chuyện đủ thứ từ khi Băng vắng nhà, không được gặp con gái ngày bà trong lo lắng đủ thứ, lần này về nước bà chỉ muốn ở cạnh con gái mình.
Tối đến, mẹ con cùng nhau nói chuyện ngoài phòng khách!
À dạo này công ty mình vẫn tốt hả mẹ?
Tốt sao không. không tốt tui về đây được à
Mà hồi bữa mẹ kiu con về chi vậy?
Bố con đấy, ông nói nhớ con gái nên kiu mẹ điện kiu con về
Để có gì con về, con cũng nhớ bố lắm
Đang ăn bánh và trò chuyện thì cổng rào lại có ánh đèn xe soi vào, hình như là Nhạc Tử về, không biết con bé đi đâu sáng giờ. Cho xe vào gara, cô bé đi vào:'
Nhạc Tử_Bà cất tiếng kêu
Ủa, cô_Nhạc Tử bất ngờ trố mắt
Cố bé hớn hở chạy lại ôm bà khi lâu rồi mới gặp lại bà. Vốn dĩ bà cũng biết Nhạc Tử
Này, bé con sao lại ở đây thế?_Bà xoa đầu của Tử
Dạ con về đây chơi lâu rồi cô_Tử cười cười
Trời sao sáng giờ Băng không nói gì tới con thế?
Xùy, chị thiệt tình, xấu tính ghê _Tử quay sang trêu nó
Băng nghe vậy liền quay lại lườm cô nhóc với ánh mắt vô cùng đáng yêu, Nhạc Tử thấy Băng sắp nổi trận lôi đình với mình liền kế chạy là thượng sách chỉ để lại câu với bà là con đi thay đồ đây, hihi
Đúng là chọc ngày hang cọp rồi. Cuộc sống của Băng vốn rất đơn giản, rất yêu cha mẹ mình, tiếp theo là công việc, còn người yêu hay bạn trai thì thôi khỏi nhắc là vừa. Không phải tự kiêu vì cô vốn đã là hoa có chủ sẵng từ lúc lọt lòng.
Nhạc Tử chạy lên thay đồ, chỉ còn mẹ con nhìn nhau. Bà hỏi nó:
Này cô, nghe tôi hỏi đây
Con biết mẹ định hỏi gì_Nó đoán được
Nói thật cho mẹ nghe
Nhạc Tử chỉ về dây chơi thôi
Thật khogn đấy, hay là vác em nó về đây để....
Mẹ à, bé Tử chỉ về đây chơi thôi, thật đấy mẹ
Đừng dấu mẹ, ba con mà biết thì sẽ không hay đâu
Ba vẫn biết mà, ông ấy biết rõ tất cả
Tôi biết, cô giỏi rồi _Bà vờ giận
À mẹ này, mẹ tới thăm nơi đó nha, cũng lâu rồi mẹ không vô đấy
Thôi đi cô nương, già cả như tôi súng đạn gì nữa _Bà cười
À con gái, ở Hàn, cậu Nill có ghé thăm chúng ta đấy con
Cái tên thần kinh thiếu dây như hắn ta mẹ đừng nói với con, hài_Băng bụm miệng cười
Cùng nhau trò chuyện tới khuya....