Bởi vì hôm nay người bệnh cũng không nhiều, cho nên chỉ có một mình cha Thái Sinh ở y quán bận việc , mẹ Thái Sinh ở lại trong nhà xử lý một ít gia vụ.
Đang bận việc ở sân cỏ mẹ Thái Sinh đột nhiên nghe thấy cửa nhà mình vang lên ,theo sau là một người mặc rách rưới đi đến, mẹ Thái Sinh trong lòng xôn xao, gần đây trong thành có rất nhiều người đến đây xin cơm , đuổi cũng không đi.
Nghĩ tới đây mẹ Thái Sinh buông đồ trong tay đi về phía cửa, vừa đi vừa không kiên nhẫn nói:“Ai nha, bẩn như vậy, đi ra ngoài đi ra ngoài, một hồi ta đem cơm đặt ở cửa!”
“Mẹ –” Cánh tay người tới bắt được tay mẹ Thái Sinh, mang tiếng khóc nức nở hô to một tiếng.
Tiếng la này làm mẹ Thái Sinh sửng sốt, nàng lúc này mới cẩn thận quan sát bộ dáng người này, cái mũi này, mắt này, mẹ Thái Sinh quả thực không dám nghĩ không muốn tin tưởng hai mắt của mình, không xác định hỏi một câu:“Thái Liên……?”
“Mẹ…… Là con, là con,con là Thái Liên……”
Thái Liên nói xong liền khóc rống lên, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng bẩn tức thì bị nước mắt cọ rửa giống con mèo.
“Thái Liên? Con là Thái Liên của mẹ sao? Con không phải, không phải đi cùng A Vượng rồi sao? Tại sao…tại sao lại biến thành cái dạng này ?” Mẹ Thái Sinh vô luận như thế nào cũng không có thể tin tưởng,người trước mắt này chính là nữ nhi xinh đẹp động lòng người của mình.
“Mẹ…… Là con bất hiếu,con bị A Vượng lừa,mẹ……”
Nghe được Thái Liên khóc lóc kể lể, mẹ Thái Sinh cảm giác sét đánh giữa trời quang.
Mẹ Thái Sinh đưa Thái Liên đi tắm rửa, thay đổi y phục sạch sẽ, lại đem một món nóng hổi đến cho nàng, lúc sau cho nàng quay về phòng chính mình ngủ một giấc.
Mặc kệ nói như thế nào, con mình thành dạng như vậy làm sao không đau lòng .
Mẹ Thái Sinh đi y quán, cũng may người bệnh không nhiều lắm, vì thế đóng cửa y quán kéo cha Thái Sinh trở về.
Hai lão nhân ngồi ở trong viện, một tiếng tiếp theo một tiếng thở dài, kiên nhẫn chờ con gái của mình tỉnh ngủ, thẳng đến gần hoàng hôn Thái Liên mới tỉnh ngủ.
Quỳ gối trước mặt cha mẹ, tự thuật mấy ngày nay đã xảy chuyện gì.
Lúc còn rất nhỏ Thái Liên thường cùng chơi chung với A Vượng cách vách, A Vượng so với Thái Liên lớn hơn ba tuổi, hắn vẫn giống như ca ca thường hay chăm sóc nàng,sau khi hai người dần dần trưởng thành liền tự định chung thân, thề phải tương thân tương ái cả đời.
Đột nhiên có một ngày, người của Bạch gia tới đưa sính lễ, nói phải cưới Thái Liên về làm vợ, Thái Liên khóc cầu Thái Sinh gả thay nàng, còn nàng thì bất kể hậu quả ra sao bỏ trốn đi theo A Vượng.
Cuộc sống vừa mới trốn đi hai người tuy rằng vất vả, nhưng bọn họ đều cảm giác rất hạnh phúc, nhưng cuộc sống vui vẻ không được bao lâu, mặc kệ là cuộc sống nghèo, hay là cuộc sống giàu có đều phải cần có tiền .
Thái Liên và A Vượng không có một nghề thành thạo nào, từ nhỏ Thái Liên đã không thích y thuật, cho nên đối với y thuật một chữ cũng không biết, mà A Vượng cũng là con một trong nhà, ngay cả thể lực sống cũng không có.
Hai người bọn họ sau khi chịu đói một trận,A Vượng nói ra biện pháp suy nghĩ rồi bảo Thái Liên chờ ở trong khách , kết quả chờ tới là thấy một đám nam nhân xa lạ đến, thì ra A Vượng dùng giá cao bán nàng vào thanh lâu.
Thái Liên thề sống chết không theo, nhiều lần bị đánh cho chết ngất đi, rốt cục được các tỷ muội hảo tâm trợ giúp thoát khỏi nơi đó, nàng liền nghiêng ngả lảo đảo chạy thẳng về Tử Vân Thành, thẳng đến hôm nay mới chạy trở về.
“Nghiệp chướng nghiệp chướng a!” Cha Thái Sinh giáng một cái tát vào trên mặt Thái Liên, tức giận đến cả người phát run, lấy tay chỉ vào Thái Liên mang theo thanh âm run rẩy nói:“Con, con vì cái tên tiểu tử vô liêm sỉ kia mà đào hôn…… Con có biết đệ đệ của con thay con gả qua đó,sau khi gả đi bộ dáng ra sao không! Nghiệp chướng a,Thái gia chúng ta đến tột cùng là tạo nghiệt gì nha!”
“Cha – con sai rồi,con biết ta sai rồi,cha hãy tha thứ cho con, cha……” Thái Liên khóc xin cha tha thứ chonàng, thật ra chuyện biến thành như vậy, nàng cũng không muốn, nàng cũng không muốn a……
“Liên a, con hãy nói với mẹ, thân thể con có bị tên tiểu tử A Vượng kia……” Mẹ Thái Sinh quan tâm nhất vẫn là trong sạch của nữ nhân, nếu ngay cả thân trong sạch cũng không có, làm một nữ nhân nàng phải sống như thế nào a.
“Mẹ, nữ nhân là trong sạch , nữ nhân là trong sạch , mẹ phải tin tưởng con……” Nghe được mẹ hỏi chính mình như vậy,Thái Liên vội vàng giữ chặt cánh tay của mẹ, lần nữa cam đoan.
“Trong sạch có ích lợi gì!” Cha Thái Liên đột nhiên lớn tiếng rống lên một câu,“Thái Sinh hiện tại thay thế con đi làm nữ nhân,con hiện tại chỉ có thể thay thế hắn làm c nam nhân!”
Buổi nói chuyện của cha Thái Sinh làm cho mẹ Thái Sinh và Thái Liên rất là khiếp sợ, nhưng suy nghĩ cẩn thận lại cảm thấy được cha Thái Sinh có lý, hiện tại tất cả mọi người đều biết Thái Liên gả cho đại thiếu gia Bạch gia,cho nên Thái Liên tuyệt đối không thể xuất hiện ở nhà họ Thái, như vậy từ nay về sau Thái Liên sẽ giả trang Thái Sinh mà sống.
“A, đêm nay ngủ đi, ngày mai chúng ta suy nghĩ biện pháp.” Mẹ Thái Sinh kéo thân mình mỏi mệt đứng lên, tinh thần có chút hoảng hốt đi vào trong phòng, ngay tại trong nháy mắt kia cả người như già đi rất nhiều.
Thái Liên như trước quỳ trên mặt đất, nước mắt lả tả rơi, tất cả chuyện này nàng không có nghĩ tới,không có nghĩ tới a…..
Sau khi cha Thái Sinh quay về phòng liền ngồi ở trên ghế rầu rĩ, một tiếng than thở phát ra, mẹ Thái Sinh hơi do dự hỏi cha Thái Sinh:“Cha nó này, ngày mai hay là gọi Thái Sinh trở về?”
Lời của mẹ Thái Sinh dần cứng rắng, chỉ thấy cha Thái Sinh đột nhiên quay đầu trừng mắt nàng,“Lão bà bà còn thấy nhà chúng ta không đủ loạn sao?”