Hongkong đập bàn hét lớn nhưng âm điệu cũng ngày càng nhỏ dần.
Đông Lào thấy một màn này chỉ gật đầu một cái như đã hiểu, rời đi.
Một lát sau liền yên tĩnh như chưa từng có chuyện gì.
----------------
Cuối tháng , tại một dinh thự nhỏ thuộc gia tộc Korea.
"Ây North, cậu thật sự giống tớ à? Trông chả giống chút nào."
"Cút!"
Japan bị North Korea quát chỉ phụng phịu một cái rồi ôm chặt lấy eo y.
"Eo con kiến nè, trời ơi!"
"Bỏ ra ngay con mồm lèo này!"
South Korea ngay lập tức tán mạnh vào đầu của Japan rồi ném sang một bên.
"Đừng có động vào anh ấy!!!"
"Mày cũng cút!"
North Korea cũng đá nhanh vào bụng South Korea.
Ngay sau đó một luồng gió lớn mang theo ánh lửa cuốn anh vào bên trong, biến mất.
South ngẩng đầu nhìn anh mình đã biến mất mà ngán ngẩm.
A...
Lại chọc giận anh ấy rồi.
Lát sau, North đã xuất hiện ở một khu rừng lớn, đi khoảng hai trăm mét nữa ở phía Bắc là một khu quân sự.
"Cậu tới sớm nhỉ?"
"Ừ."
"Lại bực cái gì nữa hả?"
"Ừ."
Người kia thấy North cứ đáp "ừ" mà câm lặng, liền tiến đến gần rồi cúi người vác anh lên vai.
"Không phản kháng à."
"Ừ."
"...."
Người kia im lặng một chút rồi liền bắt đầu bước đi.
"Đừng tự nhiên im lặng thế. Tôi sẽ bị sốc mà chết đấy."
"Kệ ngươi."
North Korea nhắm mắt để im cho người kia vác mình đi, hoàn toàn không đả động thêm gì nữa.
Đi được một lát thì cả hai đã tiến vào bên trong chiếc lều quân sự chính.
Những binh lính khác trong khu đang tập luyện nên không để ý tới bọn họ lắm.
"Hôm nay North lại bị gì à?"
USSR đang ngồi làm việc bên trong nhìn thấy người kia vác North Korea bước vào liền hỏi.
"Vâng, có vẻ cậu ấy đang khó chịu."
"Vậy cậu để cậu ta ngồi trên ghế kia rồi lui ra đi."
Y chỉ vào chiếc ghế đệm ở góc phòng rồi nói.
Người kia sau khi đặt North xuống rồi cũng rời đi luôn.
"Boss."
North Korea đợi người kia đi được một lúc rồi mới bắt đầu lên tiếng.
"Sao?"
"Tại sao ngài lại nhận cậu ta vào?"
"Cảm tính thôi. Với lại cậu ta đã lâu như vậy không ra tay thì nhất định không có ý đồ gì đâu."
"Vậy còn chiếc mặt nạ kia?"
"Kệ nó đi."
Lúc này, ở ngay bên ngoài.
Người kia vẫn chưa rời đi.
Dáng vẻ nam nhân tuổi hai mươi khỏe khắn, làn da đỏ nổi bật cùng dáng vóc khiến người người chú mục.
Chính vì hình dáng này mà nam nhân luôn thu hút sự tò mò kia.
Sự tò mò muốn biết khuôn mặt sau chiếc mặt nạ trắng toát của cậu ta.
Vetam là tên của cậu ta.
Nam nhân lắng nghe rõ ràng cuộc trò chuyện, dường như có chút trầm ngâm rồi mới rời đi hẳn.
North vẫn tinh tường như vậy.
Nhưng Boss quả nhiên... vẫn rất tin tưởng thuộc hạ của mình như vậy.
USSR ở bên trong lều bấy giờ đột nhiên hướng tầm mắt ra chỗ ra vào, xem ra y không phải không biết cậu đã ở đó nãy giờ.
Boss vẫn luôn cẩn trọng như vậy.
"Boss, có chuyện gì sao?"
North Korea thấy y đột nhiên nhìn ra như vậy thì có hơi thắc mắc.
"Không, đột nhiên thất thần chút thôi."
Y chậm rãi đáp rồi tựa như vừa nhớ ra thứ gì đó mà giọng nói vui vẻ hẳn lên.
"Mà cũng lâu rồi cậu mới buồn chán như vậy. Lại cãi nhau gì với SK à?"
"Không phải cãi nhau. Chỉ là cái tên Japan hàng xóm hôm nay đột nhiên lại qua than thở việc mình từ Top xuống Bot thôi."
"Xuống được sao?"
"Cậu ta là kiểu gặp Bot thì thành Top, gặp Top thì thành Bot thôi. Kiểu gì cũng chơi được tất."
=====
Lưu ý: Vetam không phải OC của tôi đâu.
Là một trong những Countryhumans thuộc gia tộc An Nam đó nhưng Vetam là tên giả nên đừng tra google, không tra ra đâu