Cp Tui Đu Luôn Be

chương 71

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phó Mịch thấy thời gian còn sớm như vậy, hoàn toàn có thể làm mấy chuyện vui vẻ với người mình thích.

Đã đưa người về đến phòng rồi, chẳng lẽ không đành kiếm lấy cho mình một ít phúc lợi sao?

Nhưng trời không chiều lòng người.

Trong thế giới của người trưởng thành, có rất nhiều chuyện vô lý.

Ví dụ như không cần biết là đã muộn thế nào, đều sẽ có có người bắt bạn đến công ty tăng ca ngay lập tức.

Lúc Tô Ly nhận được cuộc gọi của Lý Húc, còn tưởng là gọi nhầm, khó lắm mới đẩy được người ôm cậu không buông ra được một chút, mới thuận tay nhấn nút nhận điện thoại.

"Chào buổi tối, đạo diễn Lý"

Bên đầu dây bên kia Lý Húc cười he he: "Tô Ly hả, đang làm gì đấy?"

"Cháu mới ăn cơm với ba mẹ xong, chuẩn bị nghỉ ngơi ạ."

Phó Mịch dựa cằm lên vai Tô Ly, nghe lén một cách công khai, nghe thấy màn mở đầu kiểu "giả trân" của người lớn này của Lý Húc, cố nhịn không bức xúc liếc mắt, nói thầm: "Muộn vậy còn làm gì được? Đi ngủ chứ sao."

Tô Ly lấy tay chặn miệng Phó Mịch lại, quay đầu dùng ánh mắt nhắc nhở hắn, ban nãy rõ ràng là anh bảo còn sớm cơ mà!

Phó Mịch bất mãn, đâu có giống nhau đâu.

Lý Húc tai thính mắt tinh, không cần đoán nhiều đã biết lúc này không chỉ có một mình Tô Ly.

"Vậy bây giờ có tiện đến phòng họp một chuyến không?"

Phó Mịch nghe xong thì bực bội, gọi điện làm phiền chưa đủ, lại còn phải đi nơi khác nữa hả?

Đã nói là cho nghỉ phép nửa ngày có còn được tính nữa không đây?

"Trương Dục Huyên đã sửa xong kịch bản của mấy cảnh ngày mai, nên muốn có một cuộc họp ngắn thảo luận kịch bản với mọi người." Lý Húc không giả vờ không biết gì nữa: "Tiện đó nói với Phó Mịch là vì việc quan trọng, nên hắn cũng phải đến."

Nếu đã là chuyện quan trọng này, đương nhiên Tô Ly sẽ không từ chối.

"Vâng, bọn cháu qua liền, chào đạo diễn Lý ạ."

Tô Ly tắt điện thoại đã thấy nụ cười không khép lại được trên mặt của Phó Mịch, cứ như là nhăt được tiền không thể giấu diếm.

"Sao vậy?" Tô Ly bị nụ cười của hắn làm cho bất an vô cùng: "Anh ăn được nửa cái bánh bao nhân rau chân vịt nấm truffle nên là muốn biến hình luôn rồi hả?"

Phó Mịch ôm chặt lấy Tô Ly, đảm bảo cậu không thể trốn thoát dễ dàng, mới ra hiệu cho cậu nhìn đồng hồ trên tường: "Bây giờ mấy giờ rồi?"

Tô Ly nhìn đồng hồ treo tường chỉ mười một giờ, không hiểu tại sao bạn trai cậu đột nhiên lại không hiểu chữ số La Mã.

"Mười một giờ nửa đêm, em ở trong phòng anh." Phó Mịch kề sát bên tai Tô Ly nói nhỏ: "Em đoán xem Lý Húc sẽ nghĩ thế nào?"

"!!!"

Tô Ly vội vàng hoảng loạn vơ lấy điện thoại, muốn gọi lại cho Lý Húc, nhưng Phó Mịch nhanh tay lẹ mắt cướp điện thoại đi, kéo lấy tay cậu.

"Đi nào, đi tăng ca thôi."

Lúc Phó Mịch đến cùng với Tô Ly, những diễn viên quan trọng khác đã đến cả rồi.

Lý Húc sau khi thấy hai người họ ngồi tách nhau ra, bèn cầm kịch bản đã sửa xong lên nói: "Dục Huyên đã điều chỉnh tình tiết phía sau, giảm thiểu phân đoạn của thái tử Tuyên Thịnh, thêm mấy cảnh cho Sở Lâm."

Tô Ly đơ người: "Tôi?"

Biên kịch Trương Dục Huyên gật đầu: "Tôi đã thay đổi thiết lập của Sở Lâm, kết cục cuối cũng đã được sửa lại một chút."

Tô Ly mở kịch bản ra, tìm xem kết cục của Sở Lâm.

Kết cục ban đầu của Sở Lâm là sau khi bị lục soát ở phủ tể tướng, cuối cùng cũng tìm ra được người chị gái đã trở lên ngờ nghệch, đưa cô rời khỏi kinh thành, kể từ đó mai danh ẩn tích.

Mà sau khi sửa đổi thì Sở Lâm lại càng khổ hơn, khổ đến mức Tô Ly cảm giác như nhân vật này có khi nào là bạn trai cũ của Trương Dục Huyên hay không....

Sở Lâm cuối cùng cũng phát hiện ra, thì ra chị của hắn đã chết từ lâu, nha hoàn kia chẳng qua là do tướng quân sắp xếp, bức thư kia cũng là giả, chính là để kìm lại Sở Lâm, khiến hắn tiếp tục bán mạng cho Hứa Thăng.

Sau khi biết được sự thật, Sở Lâm không còn lưu luyến gì với thế gian này, chọn lựa kết thúc sinh mệnh của chính mình.

Lúc Tạ Chiêu nhận được tin này thì đã muộn một bước, Sở Lâm châm một mồi lửa, đốt cháy lao tù giam hãm chị gái và chính cậu.

Phó Mịch lại cảm thấy sau khi vai viễn được sửa đổi thì càng thêm phần bi kịch, có thể khơi dậy được sự đồng tình và lòng trắc ẩn của khán giả, trở thành một nhân vật chủ chốt sâu đậm nhất trong trí nhớ của họ.

Tô Ly học với Phó Mịch lâu như vậy, đương nhiên cũng biết đến điều này, nên cậu cùng bình thản đón nhận.

Nhưng chỉ là có hơi kỳ lạ, những nhân vật khác đều không có thay đổi lớn gì, tại sao Sở Lâm đến kết cục cũng thay đổi luôn vậy?

Vậy nên sau khi nghiên cứu kịch bản xong, Tô Ly tìn đến biên kịch Trương Dục Huyên.

Làm một biên kịch đi theo đoàn phim, có thể Trương Dục Huyên không hiểu việc quay phim, nhưng cô chắc chắn là người hiểu nhân vật nhất.

Sau khi nghe Tô Ly hỏi như vậy, Trương Dục Huyên đẩy đẩy kính, cười nói: "Trước đây tôi đã từng nới với đạo diễn Lý và đạo diễn Dương về kết cục này, nhưng bọn họ cảm thấy bây giờ khán giả thích kết cục cả nhà đoàn viên, nên không cho tôi viết bản khác, nhưng tôi cảm thấy, nếu cậu có thể diễn ra được Sở Lâm trong tưởng tượng của tôi, thêm nữa là gần đây xảy nhiều chuyện như vậy, sự quan tâm của khán gải với cậu cùng được tăng thêm, vừa hay có thể mượn việc này để nâng cao điểm sáng cho nhân vật này, cho cậu ta một kết cục khiến người ta khó mà quên được."

Tô Ly có ngốc thế nào cũng biết đây là đang để ý chiếu cố cậu.

Nhưng mà vì sao vậy chứ?

Cậu với Trương Dục Huyên không có chút quan hệ nào luôn ấy.

"Khụ khụ." Trương Dục Huyên chột dạ tránh ánh mắt của Tô Ly: "Thật ra tôi có hơi tư lợi."

Tô Ly: "???"

Trương Dục Huyên nhòm nhòm Tô Ly, như thể đang quyết tâm chuyện gì đó, tiến lại gần hỏi: "Trong đoàn phim đang đồn, nhị thiếu với cậu... là thật hả?"

Tô Ly đen mặt: "Bọn họ nói thế nào?"

Trương Dục Huyên suy nghĩ rồi nói: "Dương Ký nói ngày nào nhị thiếu cũng chuẩn bị đồ ăn ngon cho cậu, tổ phục trang rất tò mò tại sao ngày nào cậu cũng ăn khỏe vậy mà lại không béo. Tổ võ thuật bảo chỉ cần có cảnh của cậu, là nhị thiếu sẽ đưa nước giải khát cho bọn họ, còn gửi cả dưa hấu kỳ lân. Tổ bối cảnh nói nhị thiếu không thèm ngủ nướng, thường xuyên dậy sớm đi quay cùng cậu. Tổ make-up thì nói nhiều lắm, tin mới nhất là hôm qua nhị thiếu lấy thân đỡ nước cho cậu. Còn có..."

"Được rồi."

Tô Ly ôm lấy khuôn mặt nóng bừng, cắt lời trần thuật của Trương Dục Huyên.

Làm cho một lúc lâu sau cả đoàn phim mắt đều sáng lấp lánh nhìn, chỉ có mình cậu là là người trong cuộc bị ship CP là ánh ánh mắt mơ hồ, có phước mà không biết hưởng.

Trương Dục Huyên thấy Tô Ly như vậy thì ngay lập tức hào hứng: "Vậy nên những điều họ nói đều là thật sao? Hai người yêu nhau thật hả?"

Mặc dù Tô Ly không muốn khua chiêng gõ trống thông báo, những người khác đã hỏi như vậy, cậu cũng không thể phủ nhận.

Hai người họ yêu thương lẫn nhau, còn công khai gặp cả người lớn rồi, yêu đương nghiêm túc thì có gì mà không dám thừa nhận chứ?

"Aaaaaaaa tôi ship trúng CP real rồi!" Trương Dục Huyên vừa thấy Tô Ly gật đầu, lập tức không chịu nổi mà nhỏ giọng hét lên, kéo tay cậu hưng phấn nhảy nhót, toàn thân đều bị tin tức này làm cho điên đảo, lẩm bẩm liên tục: "Thì ra là thật, thế là tôi ship được CP real rồi! Vậy là hôm qua nhị thiếu cố ý nhấn like phải không?"

Tô Ly bị cô hét cho ù tai lắc cho chóng cả mặt, nhưng chính vì vậy mà cậu cũng nắm được mấy chữ quan trọng.

"Cô ship cái gì cơ?"

Hai mắt Trương Dục Huyên phát sáng: "Chắc là cậu không biết có bao nhiêu người mong cậu với nhị thiếu ở bên nhau!"

Trương Dục Huyên vội vàng cầm điện thoại lên cho cậu xem, Tô Ly vừa thấy avt quen thuộc của super topic thân quen, đột nhiên cứng họng, đến lúc cậu thấy Trương Dục Huyên là admin của super topic, thì đã cạn lời hoàn toàn.

Đoàn phim này còn được nữa không đây!

Còn có ai quay phim một cách nghiêm túc không hả?

Ai cũng ship CP là dư nào chớ!

Mà Trương Dục Huyên vẫn còn đang vui vẻ, kéo tay Tô Ly nói không ngơi miệng: "Hai người chuẩn bị bao giờ công khai? Định tổ chức hôn lễ ở dâu? Có thể gửi tôi một tấm thiệp mời không?"

Tô Ly cảm thấy những câu hỏi này quen tai cực kỳ, ngày xửa ngày xưa, lúc cậu đu CP của người khác cũng từng nghĩ như vậy.

"Đang nói chuyện gì vậy?"

Phó Mịch đi đến, thấy tay Trương Dục Huyên đang kéo lấy cánh tay Tô Ly, ánh mắt đột nhiên lạnh đi.

Trương Dục Huyên lập tức bỏ tay ra: "Nhị thiếu, tôi không có ý gì đâu, chỉ là tôi vui quá thôi, thật đó!"

"Vui cái gì cơ?"

Tô Ly kéo kéo Phó Mịch, nói nhỏ: "Cô ấy cũng là fan CP."

"CP nào?"

Tô Ly chỉ hai người bọn họ, Phó Mịch vui lên ngay.

Phó Mịch ghé sát vào tai cậu nói: "Mắt còn tinh hơn cả mắt em, mới đu đã đu được CP real."

Sự phấn khích của Trương Dục Huyên vẫn luôn không giảm xuống.

Thử hỏi xem có có ai thấy chính chủ phát đường trước mặt mình, mà còn có thể giữ được lý trí chứ?

"Super topic của chúng tôi đã có năm ngàn người rồi!" Trương Dục Huyên hào hứng báo cáo với chính chủ: "Hôm qua sau khi nhị thiếu nhấn like thì đã thêm không ít người! Còn có một chế chuyên đi hại mấy cái CP, giờ cuối cùng cùng đu được một CP real rồi!"

Tô Ly đột nhiên cảm thấy đằng sau lạnh lạnh....

Phó Mịch nhịn cười, nhìn Trương Dục Huyên nói: "Khiêm tốn chút."

"He he." Trương Dục Huyên lấy lại lý trí: "Tôi hiểu, tôi hiểu mà, tôi thề sẽ giữ mồm giữ miệng!"

Fan CP có thể giữ bí mật cho idol nhà mình, nhưng những blogger sợ thiên hạ không đủ loạn thì lại không bỏ qua tin tức này.

[Hot! Lộ diện tình yêu của Phó ảnh đế, tình yêu hai người nồng thắm thân mật]

Công thêm hình ảnh paparazi chụp được, Phó Mịch và Tô Ly ở phim trường cùng nhau đối diễn, ăn cơm, trò chuyện.

Nếu nói thân mật, thì thật ra so với người khác, Phó Mịch gần gũi thân mật với Tô Ly hơn cả.

Nhưng nếu nói đây là bịa đặt, thì không có cách nào khiến cho người ta phục được, dù sao cũng không quay được bọn họ nắm tay hôn nhau.

Mặc dù tình yêu đồng tính sẽ thu hút được nhiều sự chú ý hơn, nhưng mức này vẫn chưa đủ thuyết phục mọi người, vậy nên dưới bài đăng weibo này, các cô gái Phó gia và các Hoa Lê Nhỏ bắt đầu nổi giận.

Chỉ có mình TiramiLy là khác.

[Vô lý, cái ảnh này của chế, còn không đẹp bằng ảnh nhà tui chụp nữa.]

[Đúng vậy, mấy tấm hình này mà cũng được gọi là tình yêu bùng nổ hả, khinh thường ai thế!]

[Bro chưa đu CP bao giờ đúng không, chọn góc máy tệ quá đấy.]

[Chụp nhị thiếu với bé Tiểu Lê mờ căm căm, chế không kiếm nổi mười nút share của tụi này đâu!]

[Xin mời lấy ra đây bức nào tình hơn bức này đi, nếu không thì đừng có mà nói lung tung!]

Ảnh là buổi tối hôm đó lúc hai người đi ăn, lúc Tô Ly xuống xe, Phó Mịch giơ tay che đầu cho cậu.

Không ai thấy mà không thốt lên một câu: Ngọt quá.

Các cô gái Phó gia đang phẫn nộ và các Hoa Lê Nhỏ nhìn thấy bức ảnh này thì đột nhiên cứng họng.

Thấy các TiramiLy liến thoắng có tình có lý, không ngừng show ảnh chất lượng cao cho các cô, fans hai nhà chưa bị blog thuyết phục, đột nhiên phục luôn rồi.

Hình như có chỗ nào không đúng lắm...

Trong những bức ảnh kia là nhị thiếu và bé Tiểu Lê mà họ chưa từng thấy bao giờ.

Nhất là những cô gái Phó gia, Phó Mịch có bao nhiêu CP bọn họ biết rõ trong lòng bàn tay, nhưng chưa có cái nào khiến Phó Mịch để lộ ra ánh mắt nuông chiều như thế này, như thể nó chỉ dành riêng cho Tô Ly vậy, hơn nữa Phó Mịch còn tự mình tách hạt óc chó cho Tô Ly!

Chuyện này đối với nhị thiếu chưa từng phải động tay động chân việc gì, quả thật chẳng khác gì chuyện nghìn lẻ một đêm!

Mà các Hoa Lê Nhỏ cũng có cung cảm xúc kinh ngạc, trong mắt bọn họ Tô Ly vẫn luôn là một bé con, sao vừa chớp mắt một cái đã biết yêu đương rồi?

[Phó Mịch: Vạn Vật Phó Tô Đến để chào hỏi, tiện thể xác nhận luôn, chúc mừng mọi người đu được CP real rồi.]

!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio