Mình đã từng nghĩ, giả dụ như ngày đó mình không nhiều lời thì có phải bây giờ mọi thứ sẽ khác không nhỉ?
Chuyện là như này. "Cấm dục boy" vẫn luôn trầm tính như mọi ngày. Mình vẫn nhớ, C hôm đó ngồi ở dãy trong, bàn số ba từ dưới lên. Tuy là C cao ráo uhm tầm gần m đấy. Nhưng mà bị cận mắt nên được ngồi trên và ngoài đầu bàn. Mình không cận lại cao (m nha, cao gần nhất lớp trong tụi con gái đấyyy) nên ngồi bàn cuối dãy ngoài. Ý là lớp tui chia làm dãy, ngồi bàn bốn người mà nên chia dãy hỉu hong .
Đó, thì là hôm đấy mình không nhớ rõ ràng là tại sao. Mình chỉ nhớ là trong giờ ra chơi, mình với con bạn cùng bàn ngồi tám chuyện, rồi cái tự nhiên không hiểu sao mình lại khen C có chiếc mũi cao, đẹp trai ??
Và Boommm!
Rồi xong, lời đồn là đồn lời xuất hiên, cả lớp đồn tui thích thằng C.
-_-!
Mấy má thấy kiểu búc xúc không ! Bức xúc vãi ý nhở. Khen bạn đẹp trai với có mũi cao xong lại thành mình thích người ta. Gì kì vậy trờiiii....
Công cuộc gắn ghép mình và C bắt đầu theo cấp số cộng từng ngày.
Mình thì từ trước tính tình thoáng với cả cũng hơi tếu tếu ý, cho nên cũng không để tâm về mấy cái lời đồn vớ vẩn mang tính gây cười đâu. Điều duy nhất khiến mình để tâm đó là:
Lời đồn chuyển thành thật! Và mình tự dưng thích C thật !
Ủa tại sao vậy? Tại sao mình lại thế...
Rõ ràng là không thích, xong bị trêu là thích rồi thích thật luôn là sao vậy hả trời.
Chắc hẳn là bị trêu nhiều nên con tim tưởng thật thành ra thích thật luôn. Bó tay chấm cơm chan nước mắm .
Cay ! Cay không chịu được .
_______
Wattpad: gii_g