Người mình thương chưa chắc đã thương mình.
Tối đó, mình cả đêm không ngủ được, cứ cầm điện thoại nhìn vào chấm xanh cùng ba chữ "đang hoạt động" . Mà không ấn vào. Vì mình không dám đọc lại những lời nói ấy của C. Trái tim mong manh của mình rất sợ tổn thương thêm lần nữa.
Tại sao cho mình hi vọng rồi lại phủi đi dứt khoát như thế. Thà từ đầu nói rõ luôn là không thích đi, thì mình sẽ không bám đến bây giờ.
Từ đầu hãy không đối tốt với mình đi. Thì mình sẽ sớm buông tay.
Từ đầu khi bị trêu hãy phủ nhận đi, thì mình còn biết đường mà lui.
Để rồi, bây giờ... Đến ôm áp trái tim người ta xong phủi mông chạy mất, đã thế lại còn đập tan tành không chừa một mảnh nào.
:
Nếu như C đã thấy mình phiền thì chắc mình cũng nên giải thoát cho C thôi.
C và mình, chắc không có duyên với nhau rồi.
Gỡ hết mấy tin nhắn đã gửi. Kéo C vào khu vực lưu trữ.
Tạm biệt mối tình đơn phương!