Nếu bạn nghĩ những nhân vật trong truyện luôn vui tươi, hồn nhiên và thích cợt nhã.
Vẫn cứ như đứa trẻ mãi không lớn.
Nhưng bạn biết không, trong mỗi một nhân vật luôn có tâm sự không muốn cho ai biết.
Càng không muốn để lộ ra bên ngoài cho người khác thấy.
Cứ luôn muốn tỏ ra mình ổn nhưng trong lòng chút tàn tro cũng không còn.
Tôi sẽ kể cho bạn nghe về cố sự chưa từng được nhắc đến trong đây, bạn có muốn nghe không?.
.
Là cảnh tượng mưa tầm tã khi Thái Bình cùng mẹ mình đi thăm mộ của ba vào đúng ngày sinh nhật của cậu ấy.
Chú thích: Ba của Thái Bình là cảnh sát, vào đúng ngày sinh nhật thì ba của cô đi làm nhiệm vụ trở về thì bị bắn chết.
.
Là những sự ghẻ lạnh, soi mói của nhà nội Thái Bình, khi biết cô sinh ra có mệnh khắc với ba.
.
Là mong ước nhỏ bé của Thế Mỹ muốn chụp tấm ảnh tốt nghiệp cùng Đình An.
.
Là sự tuyệt vọng của Vũ Hào và Trân Châu khi biết ba mẹ của mình ra đi mãi mãi.
.
Là lúc Trân Châu biết mình bị bỏ vào cô nhi viện.
.
Là hình ảnh Đình An khóc lóc quỳ gối trước mặt ba của mình khi ông biết con gái của mình là đồng tính.
.
Là cảm giác thiếu hơi ấm từ mẹ khiến cho Thuần Nhã trở nên sợ hãi mọi thứ.
.
Là sự đau khổ đến cùng cực khi Thuần Nhã rải từng nắm cho cốt của ông mình xuống biển.
.
Là lý do thiếu nữ chưa tròn tuổi Thu Nguyệt không chút do dự muốn nhảy lầu tự sát.
.
Là khoảnh khắc bà nội lạnh dần trong vòng tay của Thu Nguyệt.
.
Là câu nói "con yêu mẹ" đến đau lòng của Thu Nguyệt khi biết mẹ muốn giết chết mình.
.
Không thể cho Đỉnh Đỉnh gia đình trọn vẹn như cô mong ước.
.
Là hình ảnh Thế Mỹ năm đó tuổi nằm dài trên bồn tắm với vết cắt ở cổ tay.
.
Là âm thanh ngọt ngào của Vũ Hạ bật khóc khi thấy chị hai của mình.
.
Hay là nụ cười của họ dần biến mất khi biết năm cấp sắp kết thúc?.
...!Hay bạn và tôi không ít lần muốn kết thúc sinh mạng của chính mình?.
Nói đi cũng phải nói lại, không một ai không có nổi đau chất chứa trong mình cả.
Đơn giản chúng ta là những đứa trẻ lương thiện, ngây thơ cũng luôn muốn có cuộc sống hạnh phúc như những người khác.
Cứ luôn lạc quan như thế đi, đôi khi sẽ quên đi những niềm đau cũng như sau cơn mưa trời lại sáng thôi...!cho dù mưa có lâu cách mấy, bầu trời sẽ lại trong xanh.
Cái khoảnh khắc mưa tan mây tạnh ấy lại đẹp vô cùng!.