Crush Tuyệt Nhất Thế Giới

chương 6

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Cải Trắng

Tiếng nói trầm thấp như có luồng điện chạy thẳng vào lỗ tai Nguyễn Tinh Trầm, làm lỗ tai cô hơi ngứa.

Cô không nhịn được muốn đưa tay xoa xoa lỗ tai nhưng chạm phải đôi mắt như biết cười của Cố Húc, tất cả các động tác đều ngừng lại. Không phải cô chưa tiếp xúc với Cố Húc ở khoảng cách gần nhưng lúc đó là đang đóng phim, cũng không phải cô chưa thấy Cố Húc cười, nhưng đó là nụ cười trên màn ảnh. Hay là hơn một tháng nay, thấy anh cười cô đều như thấy một tầng lá chắn.

Không dám nhìn lén, không dám tới gần.

Giống như là ảo ảnh, lại cũng giống như dãy núi được bao vây bởi sương mù.

Nhưng bây giờ, ánh mắt và nụ cười của anh hiện ra rất rõ ràng, như là hoàn toàn bỏ đi lớp lá chắn, phá tan sương mù, để cho cô thấy được anh chân thật nhất.

Hành lang rất yên tĩnh, khoảng cách giữa cô và Cố Húc chỉ khoảng một bàn tay, có thể cảm nhận được rất rõ hơi thở của Cố Húc phả bên tai, cũng có thể nhận ra được rất rõ nhịp tim mình đang đập mãnh liệt.

‘Thình thịch…’

Thậm chí, Nguyễn Tinh Trầm còn nghe được tiếng trái tim đập rõ ràng trên hành lang yên tĩnh. Mặt cô càng lúc càng đỏ. Khi nhìn vào Cố Húc, cô cảm tưởng đôi mắt ấy như hai vòng xoáy cuốn cô vào trong đó, làm mình mất đi sức chống cự, chỉ có thể ngơ ngác nhìn anh.

Gương mặt này, cô từng được nhìn rất nhiều lần.

Từ khi mười tám tuổi với khí thế hăng hái cho tới ba mươi tuổi của hiện tại. Năm tháng không những không làm anh già đi mà còn tăng thêm mị lực. Nếu năm đó anh là người kiêu căng khó thuần phục, khinh thường mọi thứ thì bây giờ vì tuổi tác tăng lên mà anh trở nên bao dung hơn, nội liễm hơn.

Không có vẻ tùy hứng làm bậy như ngày trước càng làm người ta khó quên.

Nguyễn Tinh Trầm ngơ ngác nhìn anh. Cố Húc có một đôi mắt phượng rất đẹp, đuôi mắt hơi hếch, khi không cười đem lại cho người khác cảm giác ‘người này khí chất mạnh mẽ, không dễ chọc’, mũi rất thẳng, bờ môi mỏng.

Nhìn bờ môi ấy, cô không tự chủ được nhớ tới một đề tài được thảo luận trên mạng vài năm trước ‘Trong giới giải trí, người bạn muốn hôn nhất là ai?’

Mấy năm trước, Cố Húc xếp ở vị trí đầu.

Bây giờ vẫn thế.

Lúc này, người mà mọi người muốn hôn nhất đang đứng ở trước mặt cô. Không cần tốn quá nhiều sức, chỉ cần cô tiến sát lại một chút là hôn được.

Nhưng suy nghĩ này vừa lướt qua trong đầu cô đã bị cô đè xuống.

Cô đang nghĩ cái gì thế? Cô vậy mà muốn hôn Cố Húc? Nếu để Cố Húc biết được suy nghĩ này của cô thì về sau có khi anh không thèm để ý tới cô nữa chứ đừng nói trưng ra vẻ mặt ôn hòa. Trái tim đang đập rộn ràng bỗng dưng bình tĩnh lại, nhiệt độ trên mặt cũng tản đi bớt, cô hít sâu một hơi, khó khăn thu hồi tầm mắt, làm như không có chuyện gì xảy ra cả.

“Tôi, tôi đi trước.”

Cố Húc không biết cô đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy bộ dáng cô mở to đôi mắt nhìn mình cực kỳ đáng yêu. Vốn dĩ anh muốn tiếp tục trêu cô nhưng hoàn cảnh ở đây không cho phép.

Anh không cản cô, chỉ ‘ừ’ nhẹ một tiếng, sau đó hơi nhấc chân tránh sang một bên để cho cô rời đi.

Ngô Nguyệt đi về đúng lúc đi lướt qua Nguyễn Tinh Trầm.

“Nguyễn…”

Lời còn chưa ra khỏi miệng đã thấy Nguyễn Tinh Trầm vội vàng bước đi. Cô nàng kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Nguyễn Tinh Trầm rời đi, sau đó lại quay sang nhìn về phía Cố Húc, thấy anh trưng vẻ mặt cực kỳ sung sướng đứng dựa vào vách tường. Cô nàng không nhịn được đè thấp giọng hỏi: “Anh Cố, anh bắt nạt con gái nhà người ta rồi à?”

“Sao tôi có thể bắt nạt cô ấy?” Cố Húc nhướn mày, trả lời một cách tùy hứng.

Có điều, tay anh đang đặt ở phía sau không nhịn được xoa xoa vào nhau. Tóc của cô gái nhỏ đó rất mềm, so với lông chú mèo nhỏ anh nuôi còn mềm hơn. Nếu không phải sợ cô gái nhỏ xấu hổ thì anh còn định xoa thêm vài cái nữa.

Tiếc quá.

Tiếng thở dài gần như không thể phát hiện ra.

Anh không nói gì dù thấy Ngô Nguyệt dùng vẻ mặt nghi ngờ nhìn mình. Anh nhìn theo hướng Nguyễn Tinh Trầm rời đi, chờ cho tới khi không thấy bóng dáng cô gái nhỏ đâu nữa anh mới thu hồi tầm mắt, sau đó mở điện thoại ra. Lâu lắm rồi không vào weibo, giờ vào tag @Nguyễn Tinh Trầm một cái…

“Cô gái nhỏ rất tốt, cố lên nhé!”

Lâm Hạ thấy Nguyễn Tinh Trầm trở về nên chạy ra. Cô nàng cực kỳ sốt ruột vì vừa rồi mình không qua bên đó cùng, thấy cô đã vội hỏi: “Chị Tinh, sao rồi ạ? Phải cô ta làm không?”

Đi cả đoạn đường đã giúp tâm trạng Nguyễn Tinh Trầm bình tĩnh hơn. Thấy Lâm Hạ sốt ruột, lo lắng, cô cười một cái xem như an ủi cô nàng rồi nói với cô nàng chuyện vừa xảy ra.

Bên Cố Húc sẽ xử lý Lý Thiên Trân. Cô chỉ nói câu này, không nhiều lời.

“Không ngờ chị ta lại là loại người này, bình thường trông chị ta rất dịu dàng mà.” Lâm Hạ tức giận khi biết Lý Thiên Trân là người làm chuyện này, còn có cả Lâm Đạt – ‘người mà cô nàng xem như bạn tốt’ cũng nhúng tay vào. Cô nàng tức giận tới đỏ cả mặt. Nếu không phải chị Tinh thông minh thì hôm nay bọn họ đã bị hai người kia gài bẫy rồi.

Càng nghĩ càng tức giận. Lâm Hạ quay về Nguyễn Tinh Trầm, nói với giọng bất bình: “Chị Tinh, chị không thể buông tha cho hai người đó dễ dàng như vậy được.” Cần phải xử lý hai người kia, nếu không họ lại tưởng chị Tinh là người dễ bắt nạt.

Nguyễn Tinh Trầm nghe vậy chỉ nhẹ nhàng “Ừ.” một tiếng.

Ban đầu cô chỉ muốn Lý Thiên Trân xin lỗi thôi nhưng Lý Thiên Trân không chịu, Cố Húc còn lên tiếng…Vậy chuyện này không giải quyết đơn giản được nữa, cô gửi đoạn ghi âm này cho Maggie, nói qua loa chuyện này.

Maggie trả lời lại rất nhanh: “Biết rồi, bên chị sẽ xử lý.”

Lâm Hạ rót cốc nước: “Lý Thiên Trân vốn chẳng còn bao nhiêu nhân khí, dám nháo ra chuyện lớn như này, chắc chắn bên công ty sẽ không để yên cho chị ta. Hơn nữa lần này chị ta còn chọc vào Cố ảnh đề, toi đời rồi.” Sức chiến đấu của fans Cố Húc rất cao, phòng làm việc của anh cũng thế.

Mấy năm nay anh tránh đi, phòng làm việc được nghỉ ngơi theo, vì vậy không có tin tức gì nữa.

Có điều mấy năm trước không yên ả như này.

Lúc ấy có rất nhiều người muốn ôm đùi Cố ảnh đế, muốn mượn tai tiếng để cọ nhiệt, nhưng chỉ cần bài viết được đăng lên, phòng làm việc của Cố ảnh đế lập tức xuất trận. Họ không nói lời vô nghĩa, trực tiếp mang chuyện này sang bên luật sư.

Là nghiêm túc làm việc với bên luật sư, hoàn toàn không có ý định đùa giỡn. Người muốn tạo tai tiếng với Cố ảnh đế còn không dám có hành động tiếp theo chứ đừng nói tới bên truyền thông đưa tin đang run bần bật, bọn họ sợ mình phải nhận văn bản của luật sư thật.

Người khác bọn họ không sợ nhưng không thể khinh thường bối cảnh của Cố ảnh đế.

Bọn họ sợ thật đấy.

Mấy năm trước, người trong giới giải trí chỉ cần nghe tin phòng làm việc của Cố ảnh đế đăng bải viết mới đều run lên. Nghĩ tới đây, Lâm Hạ lại thấy Lý Thiên Trân sắp xui xẻo y như thế thì kêu lên, đôi mắt cong cong đầy ý cười trông như một đứa trẻ con. Cô nàng lẩm bẩm: “Em phải đi xem bên phòng làm việc của bọn họ có đăng bài viết mới không.”

Nguyễn Tinh Trầm nhìn vào gương đang phản chiếu hình ảnh cô nàng lúc thì tức giận, lúc thì phấn chấn, chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ.

Cô không nói gì cũng không xem điện thoại, cầm kịch bản lên đọc.

Những việc này đã có người khác giải quyết, vậy thì cô không cần bận tâm nữa, bây giờ cô cần phải nghiên cứu kịch bản thật tốt. Về sau có rất nhiều phân cảnh cô phải diễn cùng Cố Húc mà diễn xuất của cô kém Cố Húc rất nhiều. Cô không cần được khen, chỉ mong không kéo chân người khác thôi.

Nhớ tới việc vừa rồi Cố Húc nhẹ nhàng xoa đầu cô, rồi dùng ánh mắt biết cười nhìn cô làm tim Nguyễn Tinh Trầm vừa mới bình tĩnh lại nhảy dựng lên.

Mới nãy Cố ảnh đế có ý gì?

Không phải anh không thích tiếp xúc với người khác sao? Ngoại trừ lúc đóng phim không có cách nào khác thì bên ngoài anh không trực tiếp tiếp xúc với bất kỳ ai.

“A a a a a a a a!” Lâm Hạ thét lên chói tai, không hề báo trước.

Nguyễn Tinh Trầm mới nãy mất tập trung, bị tiếng thét này dọa cho rơi cả kịch bản trong tay xuống. Nhìn vẻ mặt kích động của cô nàng, cô bình ổn lại tâm trạng rồi mở miệng: “Sao em kích động thế?” Mới nói xong, không đợi cô nhặt kịch bản lên Lâm Hạ đã kích động giơ điện thoại tới trước mặt cô. Tay run lên, giọng nói cũng lắp bắp: “Chị Tinh, chị..chị xem weibo đi. Cố ảnh đế, anh ấy…tag chị kìa!”

Cái gì?

Cô khó hiểu nhận lấy điện thoại, trên màn hình dừng lại đúng tin vừa rồi Cố Húc đăng lên weibo.

“Cô gái nhỏ rất tốt, cố lên nhé! @Nguyễn Tinh Trầm.”

“Bây giờ hướng gió trên weibo thay đổi hoàn toàn, số lượng fans tăng lên chục nghìn người, lưu lượng của Cố ảnh đế quá lớn rồi.” Lâm Hạ vừa cảm thán vừa ấn mở bình luận cho cô xem.

“Hả? Chồng tôi mấy tháng không đăng tin lên weibo đột nhiên xuất hiện? Nhưng bài viết đăng lên lại thế này? Lại còn gọi là cô gái nhỏ nữa, hu hu hu, hôm nay tôi là cây chanh thuần chất.”

“Cây chanh thuần chất ở bên trên ơi, cậu và tôi là hai quả chanh dưới tàng cây nè, chị em chúng ta ôm nhau khóc đi.”

“Hu hu, tôi thấy chua quá. Chồng tôi nói rất tốt kìa, muốn chồng tôi gọi tôi một tiếng cô gái nhỏ.”

“Chua xót +, đây là lần đầu tiên chồng chúng ta đăng tin weibo như vậy nhỉ? Đột nhiên cảm thấy nghi ngờ mối quan hệ của chồng và diễn viên Nguyễn.”

“Nghi ngờ +, thế thì cái bài viết không biết xấu hổ kia có khi không phải của nhà gái đăng? Nếu đúng như thế thì chúng ta có lỗi với người ta rồi.”

“Cảm ơn Cố ảnh đế đã khích lệ, Tinh Tinh của chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng. Còn nữa, xin mượn đất ở đây để nói tới -> @Giải trí Kim Thịnh, ở đây có bài viết thanh minh cho sự việc lần trước. Tinh Tinh của chúng tôi không quấn lấy Cố ảnh đế, mọi người có thời gian có thể đi qua đây tìm hiểu, có cả đoạn ghi âm.”

“Vùng lên nào, đã có kết quả điều tra sự việc lúc trước. Tôi không nhịn được muốn nói một câu giới giải trí nham hiểm thật. Nhưng diễn viên Nguyễn này lại được chồng cổ vũ? Ôi, có độc! Sống lâu như vậy rồi tôi mới thấy Húc khen người khác (vẻ mặt khiếp sợ.jpg)”

“Đã thấy chồng oán giận người khác nhưng chưa bao giờ thấy chồng bảo vệ người khác! Đột nhiên có cảm giác muốn chèo cp này, làm sao bây giờ? (nhỏ giọng) tôi như này có bị khai trừ khỏi hội fan không?”

“Đột nhiên muốn chèo +.”

Có đoạn ghi âm lại thêm công ty đứng ra giải thích, hướng gió trên weibo lập tức thay đổi. Mấy người trước đó mắng chửi Nguyễn Tinh Trầm hăng say giờ lại im lặng, cũng có không ít người chạy tới weibo cô xin lỗi. Trong đó fans Cố Húc chiếm đa số.

Lâm Hạ còn đang lải nhải bên tai nhưng Nguyễn Tinh Trầm không nghe vào đầu chữ nào. Cô ngơ ngác cầm di động, nhìn bài đăng Cố Húc đăng cách đây mười phút trước.

Cố Húc đăng weibo? Không những đăng weibo tag cô mà còn theo dõi cả cô nữa?

Này, đây là tình huống gì thế? Không phải nam thần bị trộm tài khoản chứ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio