Crush Tuyệt Nhất Thế Giới

chương 75

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Cải Trắng

Trên weibo bùng nổ thông tin ngay lúc bữa tiệc từ thiện đang diễn ra. Các bên truyền thông đứng ngoài chụp ảnh nhanh chóng đăng tin lên weibo ngay lúc ba người họ cất bước vào trong. Bọn họ toàn là các công ty sở hữu lượng người theo dõi chục triệu, bài vừa lên phát là có được vô số người chia sẻ. Chưa đến ba mươi phút, top hot search weibo đã bị họ chiếm tới cái.

[Cố Húc Nguyễn Tinh Trầm]

[Cố Húc Nguyễn Tinh Trầm công khai yêu đương]

[Cố Húc Nguyễn Tinh Trầm cùng nhau tham gia buổi tiệc từ thiện]

[Váy của Nguyễn Tinh Trầm]

[Cố Húc cười]

Kể từ sau chương trình [Hoan nghênh bạn tới nhà tôi làm khách], bài viết đồn đoán về việc hai người yêu nhau bay đầy trời, có thể nói là cứ cách một khoảng thời gian lại có người nhắc tới. Nhưng, chính chủ không đáp, fan hai bên tỏ vẻ [xin hãy chú ý đến bản thân diễn viên, đừng để ý sinh hoạt cá nhân của họ].

Thế nên, tuy được rất nhiều người nhắc tới, nhưng không có câu trả lời xác nhận từ chính chủ thì những gì mọi người nghĩ đều là suy đoán, không thể khẳng định.

Hơn nữa, hai người Cố Húc và Nguyễn Tinh Trầm chưa từng trao nhau mấy cử chỉ thân mật trước mặt mọi người.

Cơ mà giờ…

Hai người lại cùng nhau tham gia buổi tiệc từ thiện do Giang Thanh tổ chức, đi chung xe, tay nắm tay, quả thật đang công khai tỏ vẻ: “Chúng tôi đang bên nhau!”. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, weibo sôi nổi những lời bàn luận, nhưng lại chẳng hề có màn gió tanh mưa máu nào giữa fan hai người, không giống những lần lên hot search trước.

Bình luận trên weibo rất hòa nhã, bình thường, cứ như thể thành người một nhà vậy.

[Ôi, tôi nghĩ bọn họ ở bên nhau lâu rồi. Mọi người không biết à?]

[Hu hu hu, nam thần nữ thần của tui đẹp quá đi. Yêu rồi, yêu rồi! Thật khó để có thể tưởng tượng nhan sắc tuyệt vời của con hai người.]

[Mẹ mị hỏi mị sao lại mlem mlem cái gì ở đây thế, mị bảo, ở đây có thần tiên! Quả là cặp vợ chồng thần tiên!]

[Trời ạ! Các cô gái Nhật Tân đang xếp hàng ‘gặm’ đường nè! Xin được phép tung hô giá trị nhan sắc của cặp vợ chồng thần tiên này! PS: Lặng lẽ hỏi nhỏ, về sau ăn đường được quang minh chính đại ăn rồi đúng không? Trước kia bị oán trách đến sợ rồi.]

[Người chị em lầu trên ơiiiii, chúng ta cùng nhau ‘gặm’ đường nào! Hu hu hu, CP tui ship thành thật rồi! Muốn khóc quá.]

Ngẫu nhiên cũng có vài ý kiến trái chiều.

[Ơ này, mấy người trở mặt nhanh thế! Họ chỉ cùng nhau tham gia tiệc từ thiện thôi mà, có nói công khai gì đâu, ai biết được có yêu nhau hay không?]

[Đúng đấy! Hình như có mình tôi cảm thấy Nguyễn Tinh Trầm không có gì tốt thì phải? Người trong showbiz xứng đôi với ảnh đế Cố nhất không phải chỉ có ảnh hậu Giang của chúng ta thôi sao? Hình minh họa Đây là ảnh của hai người họ lúc lên nhận giải thưởng ở liên hoan phim Berlin. Đến cả người ngoài giới cũng bảo bọn họ là Kim Đồng Ngọc Nữ.]

Có điều, những ý kiến đó bị áp xuống rất nhanh.

[Ai bảo không công khai đấy? Tỉnh táo lại đê! Fan lâu năm của nam thần có ai không hiểu tính cách anh ấy? Nếu không yêu nhau, anh ấy đã sớm đăng bài phủ nhận trên weibo cá nhân và phòng làm việc vào cuộc rồi, đính kèm thêm cả văn bản luật sư nữa. Hơn nữa, nam thần chưa từng dẫn một bạn nữ nào đi theo mình công khai như này, đây là lần đầu tiên.]

[Mệt ghê mấy đứa mở mồm ra là bảo ‘chỉ có mình tôi cảm thấy…’, không thấy mệt hay gì? Bọn tôi tôn trọng ảnh hậu Giang, cô ấy là một tiền bối rất tốt bụng, nhưng không cần lần nào cũng kéo Tinh Tinh của chúng tôi vào. Chúng tôi không cần! Cảm ơn.]

[Kim Đồng Ngọc Nữ? Tỉnh táo lại đi! Nếu ảnh đế Cố thích ảnh hậu Giang thì đã chẳng lâu vậy rồi không có tin tức gì. Từ góc nhìn của người qua đường, tôi thích cặp ảnh đế Cố và diễn viên Nguyễn hơn. Xứng đôi cực! Lại nói, mọi người không ai quan tâm đến váy diễn viên Nguyễn mặc hả? Sao tôi nhớ trước đó nhà thiết kế của hãng D bảo cái váy này không bán?]

[Mị biết váy này! Mị có quen một đàn chị đang đi làm ở trụ sở chính hãng D. Chị ấy bảo váy này được khách hàng ra giá cao chỉ định thiết kế riêng, còn được gọi bằng cái tên rất êm tai, Sao Trời. Trước đó nghe thì không cảm thấy gì, giờ… hình như mị phát hiện ra cái gì đó.]

[Đột nhiên hiểu ra + PS: Hôm nay nhiều đường quá, ‘gặm’ đã ghê! Không ngờ mình lại đợi được đến ngày nam thần dịu dàng ân cần với một người như vậy.]

Mà lúc này, tại buổi từ thiện.

Giang Thanh với vai trò là người chủ trì, chắc chắn phải lên sân khấu nói đôi lời. Có điều, người tới tham gia toàn là tiền bối và người có quyền thế trong giới giải trí nên cô ta không tiện nói nhiều, cười nói vài câu mở đầu rồi để mọi người ăn uống vui chơi. Xuống sân khấu, cô ta đưa mắt quan sát một lượt, bắt gặp Cố Húc và Nguyễn Tinh Trầm đang đứng ở chỗ vài vị tiền bối, có cả ông Diệp.

Ông Diệp và mấy vị tiền bối bên cạnh toàn người lên đến bậc nghệ sĩ ưu tú, nghệ sĩ nhân dân(), dù đi đến đâu cũng sẽ nhận được sự tôn kính tuyệt đối.

()Trong bản gốc thì nó là cụm “diễn viên nghệ thuật cấp quốc gia”, mình đoán là nó tương đương với cách gọi “nghệ sĩ nhân dân/ưu tú” bên mình bởi theo như baidu thì nó là cách gọi những người có cống hiến nghệ thuật nhiều cho quốc gia, được nhà nước trao tặng danh hiệu, còn được trợ cấp tiền từ Quốc vụ viện (cơ quan hành chính và hành pháp nhà nước cao nhất của TQ). Từ “diễn viên” ở đây thì bao hàm cả các lĩnh vực: tướng thanh, hài kịch, ca kịch, vũ đạo, điện ảnh, truyền hình,…

Tuy mấy tiền bối đã sớm rời xa màn ảnh, mấy năm nay cũng ít đi dự các hoạt động nhưng tài nguyên trong tay họ không hề ít. Có thể nói, đến hơn nửa giới giải trí đều có quan hệ khá tốt với các vị tiền bối này. Chỉ cần được tiếp xúc với họ, coi như đã móc nối quan hệ được với hơn nửa giới.

Tuy Giang Thanh đã đoạt mấy giải ảnh hậu nhưng cũng không qua lại nhiều với mấy người họ.

Hôm nay họ tới đây, có lẽ vì nể mặt Cố Húc.

Vốn cô ta muốn thừa dịp hôm nay, thơm lây chút từ ánh hào quang của Cố Húc, qua lại nhiều hơn với mấy vị tiền bối đó, đâu ngờ mình chưa qua, Nguyễn Tinh Trầm đã tới chiếm chỗ.

Cô ta rất khó chịu.

Nhưng vẫn đeo mặt nạ da người, bày ra nụ cười dịu dàng hoàn mỹ đến cực điểm.

Có người không nhìn vẻ giả tạo của cô ta, cầm ly rượu bước tới, cười khẩy: “Hôm nay diễn đạt thật đấy! Chị Giang thân là người chủ trì, không ngờ nổi bật lại bị một cô nhóc đoạt mất.” Người nói là Lâm Liễu. Cô ấy giống Giang Thanh, coi như là một ảnh hậu khá có tiếng tăm.

Sự nghiệp diễn xuất của hai người cùng đi trên một con đường, khó tránh khỏi việc cạnh tranh tài nguyên. Bộ phim trước đó giúp Giang Thanh đoạt giải, ban đầu nằm trong tay công ty Lâm Liễu. Nhưng mà sau đó đạo diễn ưng Giang Thanh hơn nên quyết định chọn cô ta. Vì vậy, Lâm Liễu luôn coi Giang Thanh là cái gai trong mắt.

Dù trong lòng có không thoải mái, Giang Thanh cũng không thể hiện trên mặt.

Nghe vậy, cô ta cười: “Đều là người cùng ngành mà, với lại nay là buổi từ thiện, gì mà nổi bật với chả không chứ.”

Dứt câu, cô ta gật đầu mỉm cười, nâng ly rượu rời đi.

Lâm Liễu ghét nhất dáng vẻ này của cô ta, cau mày mắng chửi: “Để tôi xem cô có thể bình tĩnh được tới khi nào?” Cô không tin Giang Thanh có thể tiếp tục bình thản như vậy. Giang Thanh ở trong giới đã lâu, suốt ngày giả bộ thanh cao như thế, còn không phải là muốn bước vào cửa nhà họ Cố sao?

Cùng lúc đó, ở phía bên kia, bầu không khí hòa hợp hơn nhiều.

Cố Húc dẫn Nguyễn Tinh Trầm qua chào hỏi một số tiền bối: “Đây là ông Diệp, kia là ông Lý,…” Khi nói chuyện cùng Nguyễn Tinh Trầm, anh hơi cúi đầu, giọng điệu ôn hòa chưa từng có.

Tuy biết buổi từ thiện này sẽ có sự tham gia của rất nhiều các tiền bối trong ngành nhưng đến khi được gặp mặt các tiền bối lão làng, Nguyễn Tinh Trầm vẫn không dám tin. Buổi tiệc này, nhiều đầm rồng hang hổ quá rồi! Mấy vị tiền bối này rất ít lộ mặt, có chăng cũng chỉ ngẫu nhiên bắt gặp, không phải được mời tham gia lễ trao giải thì cũng là ra nước ngoài làm nhà phê bình như lần trước đi cùng Cố Húc.

Cô không dám gọi “ông Diệp, ông Lý” thẳng như Cố Húc, mà cung kính, ngoan ngoãn chào hỏi có kính ngữ: “Tiền bối Diệp, tiền bối Lý.”

Cô như thế, khiến các tiền bối nhìn rất có thiện cảm.

Bọn họ biết Cố Húc đang yêu. Nãy lúc hai người chưa đến, mấy ông già bọn họ còn túm lại thảo luận. Giờ gặp người thật… phấn điêu ngọc trác, ngoan ngoãn, đôi mắt trong veo, vừa nhìn là thấy đây không phải người dễ nổi lòng tham, sinh tâm tư khác.

Họ toàn người đã lên chức ông nội, ông ngoại.

Gặp Nguyễn Tinh Trầm cũng coi cô như cháu gái mình. Chào hỏi xong, ông Diệp bảo: “Tiểu Cố từng nhắc đến cháu với bác rồi. Không ngờ cháu lại giống búp bê thấy này. Được, được! Xinh đẹp, diễn xuất ổn, là một hạt giống tốt!”

Nguyễn Tinh Trầm không ngờ Cố Húc từng nhắc đến mình với các ông, kinh ngạc quay đầu.

“Do lần trước đi Pháp đấy. Lúc đó gọi điện thoại cho em, các tiền bối có hỏi thăm, anh đâu dám nói dối.” Cố Húc mỉm cười, giải thích với cô.

Hóa ra là vì lần trước.

Nghĩ đến lần trước mình hàn huyên với Cố Húc rõ lâu, để cho các vị tiền bối đứng cạnh đó phải chờ, Nguyễn Tinh Trầm hơi ngượng. Cô không phải người biết ăn nói và cũng không phải người nói nhiều, cho nên rơi vào trường hợp được các tiền bối thay nhau khen ngợi, cô càng không biết phải xử lý ra sao.

Các tiền bối trong giới toàn người sõi đời, so với các hậu bối hay nói lời nịnh bợ hoa mỹ, bọn họ thích những đứa trẻ ngoan ngoãn như Nguyễn Tinh Trầm hơn.

Ít nói, diễn xuất tốt, lại ngoan.

Vài vị tiền bối ban đầu vì nể mặt Cố Húc nên đến, sau một hồi trò chuyện, thành ra thật sự có thiện cảm với hậu bối Nguyễn Tinh Trầm.

Nói chuyện được một lúc, vài người qua đây chào hỏi đám người ông Diệp. Vừa rồi Nguyễn Tinh Trầm uống nước hơi nhiều, nên nhỏ giọng nói với Cố Húc: “Em đi vệ sinh chút.”

Cố Húc lo cô không biết nhà vệ sinh ở đâu, hỏi: “Muốn anh đi cùng em không?”

“Không cần…” Nguyễn Tinh Trầm xấu hổ. Cô đâu phải trẻ con, với cả chỗ này không ít người muốn chào hỏi Cố Húc đâu: “Em đi hỏi nhân viên phục vụ.”

“Được, có chuyện gì thì bảo anh.”

Cố Húc xoa đầu Nguyễn Tinh Trầm, sau đó thả cô đi.

Nguyễn Tinh Trầm đi rồi, nét dịu dàng, tươi cười trên mặt Nguyễn Tinh Trầm cũng thu liễm hơn, khi nói chuyện với người khác, anh lại trở về với dáng vẻ tùy hứng thường ngày, một ảnh đế Cố phóng khoáng trong lời lẽ.

Sau khi hỏi nhân viên phục vụ, Nguyễn Tinh Trầm ngoặt một phát là đến nhà vệ sinh.

Lúc vào, bên trong không có ai. Đến khi trở ra, ở đây nhiều thêm một người, ảnh hậu Giang Thanh.

Giang Thanh cầm theo túi đựng đồ trang điểm, đứng ở chỗ bồn rửa tay, trông có vẻ như đang dặm lại lớp trang điểm, thấy Nguyễn Tinh Trầm, cười gọi: “Tinh Trầm, em cũng ở đây à?”

Nguyễn Tinh Trầm rất có thiện cảm với Giang Thanh, gặp người cũng cười, khách sáo nói: “Chị Giang.” Cô rửa tay, lau vào giấy khô xong, đang định nói tạm biệt với Giang Thanh thì cô ta quay đầu, dịu dàng cất tiếng: “Tinh Trầm này, em và Cố Húc, đang yêu nhau đúng không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio