Edit: Cải Trắng
Lúc đóng phim, Nguyễn Tinh Trầm gọi một tiếng “ca ca” không có cảm giác gì.
Nhưng bây giờ, người trước mắt đang nhìn chằm chằm không chớp mắt cô, mắt phượng hiện lên ý cười, khóe miệng cũng cong lên. Cô cảm thấy tay chân mình đang xoắn hết lại với nhau, đừng nói là gọi một tiếng “ca ca” ngay cả nói bình thường cô cũng không nói được.
Đôi mắt tròn to, môi đỏ hé mở, cằm hơi rụt lại vào phần cổ áo lông trắng làm cả người cô có cảm giác mê man, khiến cô nhìn vừa mềm mại vừa dễ bắt nạt.
Ban đầu anh chỉ muốn trêu chọc cô gái nhỏ một chút nhưng nhìn Nguyễn Tinh Trầm thế này anh lại không nhịn được. Anh ho nhẹ một tiếng, thu hồi ánh mắt, cầm lấy cốc café bên cạnh uống một ngụm.
Café hơi nguội, nếu là bình thường chắc chắn anh sẽ không uống, nhưng bây giờ anh cần có thứ gì đó tác động làm cho cảm xúc của mình bình tĩnh lại.
Thật sự không chú ý nhiều như ngày thường.
Uống xong một ngụm, anh nói với Nguyễn Tinh Trầm: “Được rồi, không đùa em nữa, em muốn gọi thế nào thì gọi thế ấy đi.”
Vừa mới dứt lời, người bên Hạ Hồng Phi đã gọi anh qua.
Cố Húc không nói thêm nữa, gật đầu với Nguyễn Tinh Trầm một cái rồi đi qua.
Đám người rời đi, Nguyễn Tinh Trầm lén thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bình thường cô đã chẳng thể chống cự nổi Cố Húc chứ đừng nói tới việc Cố Húc mỉm cười nhìn cô, đè thấp giọng nói xuống như muốn dẫn dụ cô phạm tội… Cô nhìn theo bóng lưng Cố Húc rời đi, thật ra, nếu vừa rồi anh một mực yêu cầu cô gọi, cô sẽ gọi.
Cô không cách nào từ chối yêu cầu của anh.
Từ trước tới nay, Cố Húc luôn đóng một lần là qua.
Mặc dù Hạ Hồng Phi là người nghiêm khắc nhưng ông không bắt bẻ được Cố Húc ở điểm gì. Chiều nay anh có hai cảnh diễn, hiện tại đã xong một cảnh, còn một cảnh nữa cần phải đổi quần áo.
Anh trở về phòng hóa trang thay quần áo, Nguyễn Tinh Trầm ngồi yên trên ghế xem kịch bản, bên cạnh là bút nhớ.
Lâm Hạ ngồi yên bên cạnh cô, thấy cô đặt bút xuống mới mở miệng nhắc nhở: “Chị Tinh, chị chưa chia sẻ weibo của Cố ảnh đế ạ? Vừa rồi chị Chu gọi điện cho em bảo em nhắc chị một câu, để chị chia sẻ bài đăng đó.”
Nghe thế Nguyễn Tinh Trầm mới nhớ ra mình chưa chia sẻ bài đăng của Cố Húc trên weibo.
Cô vội vàng đặt kịch bản lên bàn nhỏ bên cạnh, sau đó lấy di động mở weibo, nhấn vào bài đăng của Cố Húc, ấn chia sẻ, nhưng tới lúc gõ chữ cô khựng lại.
Cô không biết nên đáp lại như thế nào mới ổn.
Quá thân thiết không ổn, quá lạnh nhạt cũng không tốt. Cứ như vậy mà im lặng tới mười phút, Lâm Hạ đành nhẹ giọng nói: “Chị Tinh, chị cứ cảm ơn Cố ảnh đế là được rồi, sau đó nói về sau chị sẽ tiếp tục cố gắng.” Nói xong, cô nàng dừng một chút, hỏi thêm: “Hay là em chia sẻ hộ chị nhé?”
Chị Tinh cứ do dự như thế này, biết tới bao giờ mới có thể chia sẻ.
“Không cần.” Nguyễn Tinh Trầm cầm chặt di động không buông, lắc đầu một cách kiên quyết. Đây là Cố Húc nhắc tới cô, sao cô có thể để cho người khác chia sẻ hộ? Có điều, cứ chậm chạp cả buổi chiều như thế cũng không phải là cách hay, cô mím môi, mở bàn phím trên giao diện, ấn từng chữ: “Cảm ơn tiền bối, tôi sẽ cố gắng.”
Chia sẻ thành công.
Mấy ngày nay, lượng fans của cô tăng lên rất nhanh. Năm triệu lượt theo dõi, chắc chắn là không thiếu những người để chế độ theo dõi đặc biệt, nhiệt độ chuyện lúc trước chưa giảm, chắc chắn đang có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào weibo của cô. Thế nên, khi bài đăng vừa được chia sẻ thành công, số lượng bình luận và chia sẻ lại tăng lên cực kỳ nhanh chóng.
Giờ cô cũng không có chuyện gì làm, nhấn mở bình luận trên weibo xem qua, mới có mấy phút ngắn ngủi mà đã lên tới nghìn bình luận.
“Hu hu hu, cuối cùng con gái tôi cũng đăng weibo rồi. Người mẹ này sắp chờ tới nỗi hoa úa tàn rồi! Quỳ xuống xin con gái về sau hãy đăng bài trên weibo nhiều hơn, cho dù là con chia sẻ bài viết để quảng cáo cũng được, con nhìn xem, các nghệ sĩ khác đều một ngày ba tới năm bài, con nhìn lại con đi! Con như thế thì các ba ba kim chủ làm sao yêu con được? Ngày nào cũng buồn thối ruột vì con gái.”
“A a a, thần tiên tỷ tỷ đăng weibo rồi, nhưng mà…mị muốn khóc, sao thần tiên tỷ tỷ có thể lời ít ý nhiều như thế!”
“Ôm ấp hôn hôn con gái của tôi một cái rồi đẩy lên cao, con gái cố lên nhé ~ love you !”
“Là một người qua đường đi ngang qua, tôi không nhịn được muốn cảm thán một câu như này… các chị em bên trên ơi, đột nhiên tôi có ý nghĩ liên quan tới CP tiền bối hậu bối này, liệu tôi có bị đánh không?”
“Người chị em ở bên trên ơi, chúng ta chung suy nghĩ rồi. Tôi cũng nghĩ như thế! Tôi mặc kệ, cho dù có đánh thì tôi cũng muốn nói, tôi bùng nổ vì CP có giá trị nhan sắc thần tiên này mất. Sao trên đời này lại có người đẹp như thế nhỉ?”
…
Nhìn thấy những bình luận này, tâm trạng ổn định của Nguyễn Tinh Trầm bỗng chốc nhảy lên. Thích Cố Húc luôn luôn là bí mật của cô, ngoại trừ mấy người thân thiết bên cạnh, không ai biết cô thích Cố Húc cả. Cô chưa bao giờ nghĩ xa tới việc mình có thể được nhắc tới cùng với anh.
Nhưng bây giờ, người cô thích nhiều năm ra mặt bảo vệ cô, thậm chí còn có fans trộm ghép CP hai người.
Trong lòng như có pháo hoa đang đốt ‘bùm bùm’. Khóe miệng cô hơi cong lên nhưng qua một lúc, cô lại mạnh mẽ áp chế nụ cười đó xuống.
Cô hưng phấn.
Nhưng Cố Húc thì sao?
Hiện tại, anh đứng trên thân phận tiền bối ra mặt bảo vệ cô. Nếu như nhìn thấy những bình luận này, biết bị mọi người gán ghép như vậy, chắc chắn anh sẽ không vui.
Cô mím môi, sự vui mừng thầm kín bỗng nhiên trùng xuống.
Lâm Hạ không biết cô đang suy nghĩ gì, vừa lướt điện thoại vừa nói với cô: “Chị Tinh, bên công ty đã công bố hình phạt với Lý Thiên Trân.”
Bởi vì chuyện Lý Thiên Trân làm quá quá đáng nên đã đắc tội với cả fans của Cố Húc lẫn Nguyễn Tinh Trầm. Thế nên, lần này fans hai nhà đang cật lực chống lại mấy sản phẩm do Lý Thiên Trân làm người đại diện. Thậm chí, còn có không ít người gửi thư tới cho công ty cô ta làm người đại diện, thẳng thắn nói nếu tiếp tục mời Lý Thiên Trân, bọn họ sẽ không mua bất kỳ sản phẩm nào của công ty ấy nữa.
Hiện tại, mấy công ty đó đều kiện Lý Thiên Trân lên tòa án, ngay cả đạo diễn Hạ cũng vì Lý Thiên Trân không an phận mà đuổi cô ta ra khỏi đoàn làm phim. Còn nói về sau cô ta không cần tới nữa.
Đắc tội với công ty mình làm người đại diện rồi lại đắc tội với cả đạo diễn nổi tiếng.
Về sau, cho dù Lý Thiên Trân đóng phim hay quay quảng cáo cũng rất khó khăn, ngay cả công ty… có khả năng chẳng cho cô ta chốn dung thân nữa. Dù sao thì bây giờ Nguyễn Tinh Trầm vẫn là cây hái ra tiền, còn Lý Thiên Trân chỉ là một người nghệ sĩ lỗi thời. Mọi người đều không phải người ngốc, sẽ biết được bên nào nặng bên nào nhẹ.
Mà hết lần này tới lần khác, cô ta muốn hủy hợp đồng với công ty.
Hoặc là bồi thường đúng số tiền vi phạm hợp đồng rồi rời đi, hoặc là chuẩn bị tinh thần để công ty ép khô ngay cả nước cũng không còn.
Dù rơi vào tình huống nào thì những ngày tháng sau này của Lý Thiên Trân cũng chẳng còn tốt đẹp nữa.
Nguyễn Tinh Trầm sớm đã nghĩ tới kết quả này, bây giờ nghe được tin cô cũng không có phản ứng nào khác, chỉ “Ừ” nhẹ một tiếng, sau đó cô tiếp tục lướt bình luận trên weibo. Nhìn người hâm mộ thi nhau tung hoa, cô chẳng còn tâm trạng tốt như lúc trước nữa, mãi cho tới khi Lâm Hạ thấp giọng kêu một tiếng cô mới quay lại, khó hiểu: “Sao thế?”
“Chị Tinh, chị Tinh, phòng làm việc của Cố ảnh đế cũng đăng weibo.” Lâm Hạ vừa nói vừa đưa điện thoại qua.
Cô nhận lấy điện thoại, đập vào mí mắt là giao diện hiện lên weibo phòng làm việc của Cố Húc.
Phòng làm việc của Cố Húc rất chịu khó đăng weibo, thường thường sẽ đăng một ít kế hoạch, xem như an ủi một phần nào đó fans bạn gái của Cố Húc. Có điều, cái vừa mới được đăng lên không phải là kế hoạch làm việc của Cố Húc mà là văn bản luật sư.
Khác với văn bản luật sư của các nghệ sĩ khác, cái văn bản luật sư này từ đầu tới cuối đều lộ ra sự nghiêm túc. Không chỉ dặn dò cư dân mạng lý trí khi ‘ăn dưa’ mà còn ngầm đe dọa người bên truyền thông, đừng tùy tiện bẻ gió tai tiếng.
Văn bản luật sư vừa được đăng lên đã lập tức chiếm hạng một trên bảng hot search, còn có người moi ra được tài khoản weibo đã tung tin là tài khoản phụ của Lý Thiên Trân.
Hiện tại, top bình luận trên weibo đều là:
“Luật nhân quả mà, cho nên mấy người ấy, đừng có làm mấy chuyện vớ vẩn, bằng không mấy người thử ngẩng đầu lên xem trời xanh sẽ bỏ qua ai?”
“Mụ đàn bà xấu xí này ở đâu chui ra thế? Nếu không phải có chuyện này, tôi còn không biết giới giải trí có một nhân vật như này, lớn lên xấu xỉ còn thủ đoạn bỉ ổi, chả trách không nổi được, đáng.”
“Nghe nói giờ bác gái Lý đã bị đạo diễn Hạ đuổi ra khỏi đoàn làm phim, ăn vài đơn kiện, tiền vi phạm hợp đồng phải bồi thường không ít. Phỏng chừng, công ty cô ta cũng không bảo vệ cô ta đâu, không biết sao lúc này tôi lại rất muốn cười, đây không phải là bê đá tự đập vào chân mình sao?”
“Ha ha ha ha, ba năm sau, phòng làm việc của chồng mị vẫn đơn giản thô bạo như thế. Giỏi giỏi giỏi, mỗi ngày đều điên cuồng đánh call() cho chồng.”
()Đánh call: Ngôn ngữ mạng bên TQ, ý chỉ sự ủng hộ.
“Chồng thật trâu bò! Thậm chí, mị còn cảm nhận được nỗi sợ hãi của truyền thông làm bên tin giải trí khi bị người khác điều khiển. Ba năm sau, phòng làm việc của chồng mị vẫn trâu bò như thế, ha ha ha, là ai trước đó nói chồng mị không còn được như năm đó nữa? Thấy gì chưa? Bố mày vẫn cứ là bố mày đấy! Cũng không biết vị thần tiên tỷ tỷ nào sẽ xứng đôi với chồng mị?”
“Người chị em bên trên, cậu biết CP Nhật Tân không? Tôi đã muốn ghép lâu rồi, hu hu hu, vợ chồng thần tiên, giá trị nhan sắc thần yêu, yêu yêu.”
…
Đột nhiên, cô nhìn thấy bốn chữ “Nhật Tân CP”
Nguyễn Tinh Trầm sửng sốt, vừa định đi tìm hiểu thì trong đầu lướt qua một suy nghĩ, Cố Húc Nguyễn Tinh Trầm, Húc Tinh, Nhật Tân? Sẽ không như suy nghĩ của cô chứ? Gương mặt cô nóng lên, tay nắm chặt di động, mím môi, cô nhìn bình luận của tài khoản weibo có tên “Con gái của Nhật Tân”, không chú ý Cố Húc đang đi tới.
Mãi cho tới khi phía sau vang lên giọng nói trầm thấp: “Ồ, CP Nhật Tân?”
Cô phản ứng lại.
Di động rơi xuống đất, cô cứng ngắc xoay người nhìn, sau đó cô nhìn thấy Cố Húc đang đứng ở phía sau, cúi người cười với cô.
Tác giả có lời muốn nói:
CP Nhật Tân xuất hiện ngang trời!
Gần đây thời tiết hay thay đổi, rất nhiều bạn bè của tôi đã bị cảm, mọi người hãy chú ý sức khỏe nha ~