Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

chương 11

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Đêm khuya yên tĩnh, bóng đêm ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, mông mông lung lung bao phủ hai người trên giường.

Kỳ Phong sau khi uống thuốc liền nhắm mắt lại, đưa lưng về phía Lạc Khâu Bạch không nói một lời, sắc mặt thoạt nhìn vẫn cứ có chút tái nhợt.

Lạc Khâu Bạch không thấy động tĩnh gì, thấp giọng hỏi y, “Kỳ thiếu gia, anh đã ngủ chưa?”

Kỳ Phong không nói lời nào, nhưng là lông mi rung động nhìn ra được y cũng chưa ngủ.

Lạc Khâu Bạch trong lòng thực áy náy, tuy rằng hắn cũng không muốn bồi Kỳ Phong trên giường, nhưng không muốn y sinh khí, hiện giờ nhìn bộ dáng lãnh đạm của y, cũng nghĩ không ra biện pháp gì, đầu nóng lên tiến đến bên tai y nói, “Kia, Kỳ thiếu gia… Nếu không tôi hát ru cho anh được không? Khi còn bé hàng xóm của tôi có một đứa nhóc ba tuổi, giữa trưa không ngủ được, tôi hát một chút lập tức ngủ.”

Lời này vừa nói ra, Lạc Khâu Bạch nháy mắt muốn cắn rụng đầu lưỡi của mình, đem đại kim chủ so sánh với đứa nhóc, chẳng khác nào nói Kỳ Phong là tiểu hài tử ba tuổi?

Quả nhiên Kỳ Phong sắc mặt lại âm trầm vài phần, phút chốc quay đầu nói, “Em hát tôi còn có thể ngủ không? Hiện tại hai bên tai tôi đều lùng bùng, muốn tôi tha thứ emhãy ngậm miệng, không cần nói gì với tôi cả.”

Lạc Khâu Bạch câm miệng, đối với Kỳ Phong phía sau lưng nhịn không được làm cái mặt quỷ.

Tính tình đã thốicòn bất lực, anh còn không bằng đứa trẻ hàng xóm, không muốn nghe tôi hát ru thì thôi đi, hung dữ như vậy làm gì?

Nhìn Kỳ Phong cứng ngắc phía sau lưng, Lạc Khâu Bạch bĩu môi, ở trong lòng hít một hơi, lần này không nói cái gì, trực tiếp vươn tay đặt ở ngực y, không tiếng động giúp y mát xa.

Kỳ Phong vốn muốn đẩy hắn ra, kết quả Lạc Khâu Bạch đè lại tay y, rũ xuống khóe mắt nhỏ giọng nói, “Vừa rồi là anhbảo tôi giúp anhxoa ngực, tôi làm theo, anhcũng nóng giận?”

“…” Kỳ Phong không nói, bắt được tay hắn đặt tại ngực mình, nhắm mắt lại lạnh như băng nói, “Muốn xoa thì xoa, tôi không chongừng thì không được ngừng.”

Lạc Khâu Bạch bị hắn y vào trong ngực thập phần không được tự nhiên, trong óc không kìm lòng nhớ tới cảm giác vừa rồi bị y giở trò, nhưng nhìn Kỳ Phong, hắn bất đắc dĩ cười cười, tiếp tục mát xa.

Bóng đêm thâm trầm, hai người không nói lời nào, chỉ có âm thanh ma sát vải dệt phát ra.

Trong chốc lát, hô hấp Kỳ Phong dần dần vững vàng, cả người cũng thả lỏng, khuôn mặt ngủ say, hoàn mỹ không một chút tỳ vết nào, bình thường lãnh đạm một khi nhu hòa, có vẻ người nam nhân này dị thường ôn nhu tuấn lãng.

Lạc Khâu Bạch cẩn thận mà nhìn, nhịn không được cười trộm, đại khái ông trời cũng hiểu được việc tạo ra người nam nhân này gia thất cùng diện mạo quá mức bức người, cho nên liền an bài y cả đời bất lực để cho công bằng.

Cho nên mình hiện tại xui xẻo như vậy, một ngày nào đó sẽ khổ tận cam lai (vận khổ sẽ qua), đạo lý kia hắn hiểu được.

Lạc quan nghĩ như vậy, hắn thực thoải mái mà ngủ, bàn tay xoa xoa một chút, trong chốc lát không tự giác mà cầm cánh tay Kỳ Phong ngủ thiếp đi.

Gió đêm từ từ thổi qua, bức màn màu trắng cuồn cuộn nổi lên, Kỳ Phong mở mắt.

Y lẳng lặng mà nhìn Lạc Khâu Bạch đang ngủ say trong ngực, vẫn không nhúc nhích.

Bộ dáng người này ngủ giống như ôm đầu gỗ, hai cái đùi chổng lên trời, ngã chỏng vó thật không có hình tượng, nhưng là môi hơi hơi nhếch lên, đầu lưỡi đỏ hồng như ẩn như hiện, trong ban đêm có vẻ dị thường mê hoặc.

Kỳ Phong nghĩ đến vừa rồi hai người chạm môi nhau, cái loại cảm giác mềm mại này, chậm rãi dâng lên.

Đầu tiên là dùng đầu lưỡi miêu tả môi Lạc Khâu Bạch, phát hiện hắn một chút phản ứng cũng không có, liền dùng đầu lưỡi cạy mở bờ môi của hắn, tư ma gặm cắn cánh môi hắn.

“Ngô…”

Lạc Khâu Bạch không ý thức kêu lên một tiếng đau đớn, xoay người, đem toàn bộ khuôn ngực bằng phẳng tất cả đều lộ ra.

Kỳ Phong hôn càng ngày càng vội vàng, ôm cổ hắn, cuốn lấy đầu lưỡi hắn đưa đến miệng mình, mút nước bọt trong miệng hắn.

Tiếngchậc chậc vang lên, Lạc Khâu Bạch trên mặt nhiễm một tầng đỏ ửng, động tác Kỳ Phong càng lúc càng nhanh, hận không thể đem hắn toàn bộ nuốt vào, gắt gao mà siết chặt thắt lưng hắn, đầu lưỡi đi vào, hận không thể trực tiếp xông vào cổ họng Lạc Khâu Bạch, muốn nhìn xem nơi đó rốt cuộc là cấu tạo bằng cái gì, tài năng phát ra thanh âm câu nhân như vậy.

Hai người dây dưa cùng một chỗ, Lạc Khâu Bạch phát ra hừ thanh, liền đem Kỳ Phong trêu chọc ngạnh đứng lên, y đặt hai tay chống lên hai bên đầu Lạc Khâu Bạch, nhìn xuống, không tiếng động thở hổn hển.

Phía dưới ngạnh phát đau, uy vũ muốn thoát ra khỏi áo ngủ, khoái cảm mới mẻ nảy, tử hồng đỉnh chảy ra dịch thơm ngọt, một giọt chảy xuống dưới dừng ở trên đùi bóng loáng của Lạc Khâu Bạch, Kỳ Phong cảm thấy chóp mũi lại bắt đầu ngứa, mắng vài tiếng mới gian nan đem tầm mắt dịch sang một bên.

Bây giờ còn chưa kết hôn, y không thể đối đãi với bạn đời như vậy, vị hôn thê cần phải cưng chiều, y phải nhịn xuống.

Lạc Khâu Bạch mơ thấy một giấc mơ ký quái.

Hắn mơ thấy chính mình nằm trong một căn phòng xa lạ, bị một nam nhân tinh tráng rắn chắc đặt ở dưới thân, khí quan gân xanh ngạnh lêntách ra hai chân hắn hung mãnh va chạm, huyệt khẩu bị ma xát làm đau, toàn thân máu sôi trào lên, nhịn không được ôm y.

Hắn dùng lực muốn nhìn xem người nam nhân này là ai, nhưng trước mắt đen tuyền một mảnh, chỉ có thể nhìn đến khuôn ngực cơ bắp của y.

Nam nhân hung hăng tiến công, hắn ai kêu một tiếng, thân thể như bị ai đó kêu gọi, không khống chế được trào ra một cỗ xuân ý, sau đó hắn phát hiện phía trước mình cứ như vậy bắn ra…

Mở choàng mắt, Lạc Khâu Bạch lập tức ngồi dậy, ngoài cửa sổ đã sáng choang, bên cạnh có một người nằm, đúng là Kỳ Phong.

Hắn lạnh cả người, không dám tin xốc lên chăn, thân thể nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng gia hỏa giữa hai chân dựng thẳng đứng lên.

Hắn… Hắn lại ở trên giường người khác nằm mộng xuân! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, trước kia yêu Mạnh Lương Thần, cùng một chỗ đều không có như vậy, hắn rốt cuộc làm sao vậy?

Lúc này Kỳ Phong mở mắt, lập tức thấy được gia khỏa của Lạc Khâu Bạch có phản ứng, ngồi xuống, trong lúc nhất thời hai người trừng mắt với nhau.

Kỳ Phong tối hôm qua dùng tay không biết bao nhiêu lần mới để cho chính mình tỉnh táo lại, kết quả sáng sớm liền nhìn đến tình cảnh như thế, sắc mặt đỏ ửng, cực kỳ nóng nảy nói, “Em sáng sớm nháo cái gì!”

Vẻ mặt của y rất quái, như là thẹn thùng lại như là phẫn nộ, tóm lại phi thường phức tạp, làm Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, nở nụ cười, vứt chuyệnmộng xuân sang một bên.

“Kỳ thiếu gia, anh bình tĩnh một chút, đây là phản ứng bình thường của nam nhân buổi sáng, anh sẽ không hâm mộ ghen tỵ đi?”

Kỳ Phong híp mắt nhìn hắn, ánh mắt hung ác.

Lạc Khâu Bạch cười càng lợi hại, giống như muốn chiếm tiện nghi, càng muốn đùa giỡn y, bắt tay vói vào chăn cầm tay Kỳ Phong, “Kỳ công tử, chẳng lẽ anh chưa thấy qua? Muốn kiểm tra không, tôi không thu tiền anh đâu.”

Kỳ Phong một phen gạt tay hắn ra, hừ lạnh một tiếng, xốc lên chăn muốn xuống giường.

Lạc Khâu Bạch giữ chặt y phục của y, tiếp tục đùa, “Thật sự thẹn quá thành giận? Kỳ thật không việc gì, không cứng được cũng không phải anh sai, nhà anhgiàu như thế, có thể…”

Câu nói kế tiếp hắn còn chưa nói xong, Kỳ Phong đột nhiên lập tức đem hắn từ ổ chăn ôm đứng lên, ôm cổ hắn mãnh liệt hôn lên.

“! !” Lạc Khâu Bạch ánh mắt trừng lớn, đầu óc trống rỗng.

Ngay tại thời khắc ngắn ngủn thất thần, đầu lưỡi Kỳ Phong đã cạy mở bờ môi của hắn, giống như rắn cuốn lấy đầu lưỡi hắn, gặm từ trong ra ngoài, bàn tay vuốt ve trên người hắn, cắn hắn một hơi .

“Ngô!”

Lạc Khâu Bạch đau hô một tiếng, Kỳ Phong buông hắn ra, hô hấp cực nóng phun trên mặt hắn, ánh mắt thâm thúy nguy hiểm, liếm liếm môi, khàn khàn mở miệng, “Nói thêm một chữ, tôi liền tiếp tục hôn.”

Lạc Khâu Bạch trợn tròn mắt, há miệng thở dốc nửa ngày không nói một chữ.

Kỳ Phong cảm thấy mỹ mãn nhướng mày liếc hắn một cái, xoay người bước nhanh vào phòng tắm, tư thế cũng cổ quái, như là đang cực lực che dấu cái gì.

Cửa phanh một tiếng đóng sầm, Lạc Khâu Bạch phục hồi lại tinh thần, theo bản năng sờ sờ môi, vẫn cứ ngạc nhiên.

Mà lúc này đứng trước bồn cầu, Kỳ Phong thở hổn hển, vừa nghĩ đến Lạc Khâu Bạch, một bên đại điểu rất nhanh cứng rắn, nghiến răng, “Còn có hai ngày, đến lúc đó thao chết em!”

Lúc Lạc Khâu Bạch từ trong phòng ngủ đi ra, mặt trời đã lên cao.

Kỳ gia lão gia cùng Tôn đạo trưởng đều không có ở nhà, hắn cũng đỡ xấu hổ, tắm xong, người hầu mang đến một bộ quần áo mới, vừa y số đo của hắn, chất liệu vải đều là chất liệu hắn thích, cầm lấy túi đi xuống lâu, Kỳ Phong đã ngồi ở trước bàn ăn ăn điểm tâm.

Trải qua buổi sáng nhiệt liệt hôn môi, còn có tối hôm qua nằm mộng xuân thật không minh bạch, hai người trầm mặc quỷ dị, bên cạnh người hầu nhìn thấy đôi môi sưng đỏ của Lạc Khâu Bạch, trộm cười, nhượng Lạc Khâu Bạch có chút ngượng ngùng.

“Kỳ thiếu gia, cái kia… Lý Kim Hâm một ngày không gặp tôi rồi, lúc này phỏng chừng rất tức giận, nếu không có gì tôi phải về công ty trước.”

Lạc Khâu Bạch xấu hổ kéo kéo khóe miệng, cầm đồ của mình ra cửa.

“Trở về Khải Đức cũng sẽ không muốn em đâu.”

Lạc Khâu Bạch dừng bước lại, “Có ý gì?”

Kỳ Phong chậm rãi uống một ngụm cà phê, “Từ hôm nay trở đi Lý Kim Hâm không còn là người đại diện của em nữa, Khải Đức cũng sẽ không làm khó dễ em nữa, trong chốc lát sẽ có người bên Tinh Huy đến nói chuyện với em, em chuẩn bị một chút đi.”

“Chờ một chút.” Lạc Khâu Bạch lùi lại hai bước, không dám tin nhìn y nói, “Tôi cùng Khải Đức còn năm hợp đồng, nếu tùy ý hủyphải trả hơn hai ngàn vạn, hơn nữa Tinh Huy làm sao có thể chú ý đến tiểu minh tinh như tôi?”

Công ty đại danh lừng lẫy Tinh Huy, là nơi làm việc lý tưởng trong giới giải trí, phàm là điện ảnh, nhất định sẽ có một nghệ sĩ của Tinh Huy giành được vòng nguyệt quế, giống ảnh đế Vân Cẩm Thư, Cố Ngạn, còn có… Mạnh Lương Thần, minh tinh oai phong một cõi, tất cả đều là những nghệ sĩ Tinh Huy một tay bồi dưỡng.

Quan trọng nhất là, Tinh Huy sẽ không giống Khải Đức, tùy ý kéo nghệ sĩ đi bồi người khác, công ty chính trực, thực lực hùng hậu, quả thực là một công ty hạng A.

“Ý của em là ánh mắt tôi không tốt, vị hôn thê muốn vào tiểu công ty như Tinh Huy tôi còn không giúp được sao?” Kỳ Phong nhíu mày.

Lạc Khâu Bạch bị ngạc nhiên có chút choáng váng đầu, gian nan mở miệng, “Cho nên… Ý của anh là khi tôi không biết, thay tôitrả tiền bồi thường hơn hai ngàn vạn?!”

Lúc nói ra con số này, hắn nuốt nước bọt liên tục.

“Hai ngàn vạn? Em cũng coi trọng mình quá.” Kỳ Phong liếc mắt một cái, uống một hơi cà phê, “Tôi bất quá là gọi điện thoại, bọn họ liền ngoan ngoãn giao ra hợp đồng của em, hận không thể đuổi em đi, một phân tiền cũng không muốn, còn đưa cho tôi hơn mười vạn, bất quá đều dùng để mua quần áo cho em.”

Lạc Khâu Bạch bị nghẹn gần chết, cúi đầu nhìn mình trên người không chút nào thu hút sơmi màu rêu cùng quần thường, nửa ngày mới khép lại miệng, hữu khí vô lực mà mở miệng, “Anh nói bộ quần áo này hơn mười vạn?”

Kỳ Phong không nói lời nào, nhướng mày nhìn hắn, ý nói”Đúng thì thế nào”.

“Kỳ tiên sinh, tôi cảm thấy chúng ta cần nói chuyện, tôi thực cảm kích anh có thế cho tôi vào Tinh Huy, nhưng là quần áo này tôi thật sự là…”

Lạc Khâu Bạch còn chưa nói xong, đã bị Kỳ Phong lập tức cắt ngang, lạnh như băng nói, “Em đêm qua gọi tên tôi, hiện tại lại đổi giọng gọi tiên sinh, chẳng lẽ là em chỉ có ở trên giường mới có thể gọi tên tôi sao?”

Lạc Khâu Bạch đỡ trán, thật sự vô pháp lý giải suy nghĩ của y, “OK, Kỳ Phong, tôi cảm thấy anh không thể xa xỉ như vậy, hơn mười vạn đủ…”

“Uống.”

Bạn đang �

Kỳ Phong lại một lần nữa cắt ngang lời hắn, bưng tới một ly nước chanh, Lạc Khâu Bạch vô lực phản kháng, từ trong tay quản gia tiếp nhận tập văn kiện đưa cho hắn.

“Nơi này có kịch bản phim, tôi thấy cốt truyện cũng ổn, em thích cái nào thì chọn ấy, bất quá em sinh ra xấu như vậy, cũng đừng nên diễn cùng nữ nhân câu kết hãm hại nam chính, gây tai họa cho người khác .”

Lạc Khâu Bạch lần thứ hai trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm kịch bản thật dày trong tay, nửa ngày không nói một câu.

Đây là cảm giác có chỗ dựa? Phúc lợi đãi ngộ bức người a…

Lời của editor: Anh cũng có phản ứng chứ bộ, chỉ là với em mà thôi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio