Trong phòng khách rộng mở, một quý phu nhân ung dung hào phóng đang ngồi ở trên sofa, vẻ mặt… chẳng hiểu ra sao.
Dì Tần ở trong phòng khách đợi ước chừng ba phút đồng hồ, cửa phòng chứa quần áo mới đột nhiên bị người mở ra. Bà lập tức quay đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy Tần Trình kéo tay nắm cửa, bình tĩnh thong dong đi ra, đi theo phía sau hắn chính là…
“Dung Dung sweetheart!” Dì Tần trợn hai mắt lên, nhanh chóng chạy tới: “Đây là làm sao vậy? Sao còn đeo khẩu trang? Nhanh để dì nhìn xem, có phải chỗ nào bị thương hay không? Lần trước thấy tin tức nói đoàn phim con quay đã xảy ra chuyện, chẳng lẽ thật sự bị thương?”
Dung Hủ không tiếng động mà nhích sang bên cạnh một bước, tránh được tay dì Tần. Cặp mắt tinh xảo khẽ cười cong cong, cậu nghiêm túc nói rằng: “Không có, con không có bị thương. Dì Tần, gần đây vào thu, con chỉ là bị cảm, lo lắng lây bệnh cho dì và… Tần Trình, cho nên liền đeo khẩu trang.”
Vừa nghe lời này, tim dì Tần lại càng xoắn lại, đau lòng liên tục nói rằng: “Dung Dung sweetheart của dì, bị cảm rồi. Vậy phải nghỉ ngơi cho tốt có biết không? Hôm nay con nhanh chóng trở về phòng nghỉ ngơi đi, cái gì cũng đừng làm, để dì giúp con nấu đồ ăn.” Dừng một chút, bà quay đầu nhìn về phía con trai nhà mình, “Tần Trình, buổi tối các con ăn cái gì?”
Trầm tư một khắc, giọng nói từ tính của người đàn ông vang lên: “… Bánh ngọt?”
Dì Tần lập tức trợn tròn mắt: “Dung Dung đã bị bệnh, con còn cho nó ăn bánh ngọt, không nấu cơm cho nó ăn?!”
Người đàn ông tuấn mỹ tao nhã nhẹ nhàng rũ mắt, nhìn chăm chú vào bà mẹ thiên vị đến tận Thái Bình Dương của mình. Thật lâu sau, giọng điệu hắn bình tĩnh nói rằng: “Không phải mẹ đến vì sinh nhật con sao?”
Không biết sao, nhìn biểu tình mặt than của con trai, dì Tần cũng chậm rãi không còn lo lắng. Bà nhẹ nhàng than thở hai câu, đầu tiên là kéo Dung Hủ đặt cậu ở trên giường, bảo cậu nghỉ ngơi cho tốt, sau đó lại lôi kéo con trai của mình đi đến phòng bếp. Vừa đi, còn vừa nói: “Dù sao thì ngày mai con mới sinh nhật, hôm nay chăm sóc tốt cho Dung Dung.”
Không bao lâu, ở phòng bếp liền truyền đến tiếng nấu ăn.
Dì Tần ra tay, Tần Trình ở bên cạnh phụ giúp. Người trước vẫn luôn không ngừng nói gì đó, người sau lại chỉ lạnh nhạt cúi đầu nhìn cái bồn, rửa rau, nhặt rau, không trả lời.
Bởi vì cách quá xa, Dung Hủ cũng không nghe rõ dì Tần đang nói gì, có điều nghĩ hẳn cũng chỉ là đơn giản bảo Tần Trình phải chăm sóc bản thân cho tốt, hoặc là dạy Tần Trình nấu ăn như thế nào.
Chậm rãi, Dung Hủ nhìn về hướng phòng bếp, nhìn bóng dáng hai người kia bận rộn, nhịn không được mà nhẹ nhàng thở ra.
Cạu giơ tay lên tháo khẩu trang xuống, trên đôi môi hơi có vẻ sưng đỏ còn mang theo một chút ánh nước mê người, nhìn như vừa mới trải qua một trận hôn môi điên cuồng. Trên đôi môi mềm mại có một chút vết thương nho nhỏ, chính vì vết thương do bị Tần Trình khẽ cắn một chút thế này, cậu mới không thể không đeo khẩu trang lên, sợ bị dì Tần phát hiện.
Trách thì cũng chỉ có thể trách vừa rồi lúc ăn bánh ngọt, hai người hành động có chút quá mức.
Đây là tình thú chỉ thuộc về người yêu, dưới tình huống không có người ngoài, bọn họ muốn ở bên đối phương như thế nào, thì cứ ở bên đối phương như thế đó. Bất luận là dùng miệng đút bánh ngọt, hay là định ở trong phòng chứa quần áo thay quân trang tiến hành việc play nào đó, đều không có bất cứ vấn đề gì. Tận đến khi… đột nhiên có người xâm nhập.
Nghĩ vậy, Dung Hủ vuốt ve môi mình, bất đắc dĩ cười cười.
Lần trước lúc dì Tần tới đã đợi ở ngoài cửa thật lâu. Mẹ đến nhà con trai, thế mà lại còn phải ở cửa nhà chờ, vậy thật sự rất không thể nói nổi. Vì thế dưới đề nghị của Dung Hủ, Tần Trình liền đưa chìa khóa nhà cho dì Tần.
Từ lúc đó đã qua gần nửa năm, mỗi ngày dì Tần ở các nơi trên toàn cầu vội vàng công tác, căn bản không có thời gian tới nơi này. Vì thế, hai người dần dần quên chuyện này. Thậm chí hai người cũng đã ở bên nhau, nhưng vẫn không nghĩ rằng phải đề phòng “người thứ ba tùy thời có khả năng xuất hiện trong nhà”.
Nếu buổi tối bọn họ đang ở trên giường làm loại chuyện này, dì Tần đột nhiên phá cửa mà vào…
Bỗng nhiên trong lòng Dung Hủ căng thẳng, cảm giác cả người đều không khỏe.
Vậy thì chỉ có bắt gian tại trận… ặc, hình như có chút không đúng, dù sao thì ý tứ đại khái chính là “bắt gian tại trận”.
Đến lúc đó chính là nhảy vào sông Hoàng Hà cũng làm không rõ, chỉ có thể thẳng thắn thành khẩn công khai với dì Tần về quan hệ của hai người.
Không hẹn mà giống nhau, Dung Hủ và Tần Trình đều chưa từng nghĩ tới việc hiện tại liền đem quan hệ của hai người nói với dì Tần. Suy nghĩ của Tần Trình thì Dung Hủ cũng không biết, nhưng bản thân cậu lại có thể tưởng tượng ra, bởi vì cậu cảm thấy, đến lúc đó dì Tần khẳng định sẽ không quá bình tĩnh mà tiếp nhận đâu.
Hoa Hạ cho phép đồng tính kết hôn, nhưng trong xã hội đa phần vẫn là người yêu khác phái, rất nhiều người còn chưa thay đổi quan niệm truyền thống. Nhất là người lớn tuổi.
Dì Tần năm nay hơn năm mươi tuổi, rốt cuộc bà có thể tiếp nhận quan hệ của hai người hay không? Bà có thể rất tức giận hay không?
Hơn nữa, Tần Trình là con độc nhất của bà.
Thiếu niên tuấn tú xinh đẹp chậm rãi rũ mắt xuống, nhìn ngón tay của mình, dần dần thất thần.
Ở phòng bếp, hai người kia còn đang nấu cơm. Dường như đã rửa sạch tất cả đồ ăn, đã chuẩn bị tốt, Tần Trình đang định rời khỏi phòng bếp, chợt nghe ở phòng bếp vang lên một giọng nữ sắc bén: “Còn muốn chạy hả? Đi, quét tước phòng bếp một chút.”
Tần Trình nâng mắt lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía mẹ của mình.
Dì Tần trực tiếp chuyển tầm mắt qua, cứng gan nói rằng: “Còn… còn không mau đi!”
Bên môi lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, Tần Trình cầm lấy khăn lau, bắt đầu nghiêm túc mà… lau bàn.
Trong phòng, Dung Hủ thấy cảnh tượng như vậy, liền đứng lên, lấy ra một thỏi son dưỡng từ trong ngăn bàn, bắt đầu bôi lên trên môi. Cậu tận lực che đậy miệng vết thương trên môi mình, chờ vết thương đã che đến gần ổn, cậu đột nhiên nhận được một tin nhắn. Mở ra xem ——
[ Tần Trình: chìa khóa đã đưa ra rồi. ]
Dung Hủ ngây ra, ngẩng đầu nhìn Tần Trình cách đó không xa một cái. Cậu nghĩ nghĩ, hồi âm: [… Đương nhiên không có khả năng đòi dì Tần lấy về rồi. ]
Năm giây sau, Tần Trình trả lời tin nhắn: [ về sau đi ra ngoài mướn phòng. ]
Dung Hủ: “…!!!”
Mướn phòng?!
Bọn họ cũng không phải yêu đương vụng trộm! Mướn cái gì mà phòng!!!
Trong lòng thật sự là cạn lời đến cực hạn, nhưng mà trái lo phải nghĩ, Dung Hủ cũng không nghĩ ra một phương án giải quyết thích hợp. Để phòng ngừa về sau bị “bắt gian tại trận”, nếu không đi mướn phòng, thì phải mua một căn nhà. Ở thành phố B Tần Trình còn một căn nhà, có điều…
[ Dung Hủ: em mua một căn nhà. ]
Tần Trình một tay cầm khăn lau, một tay cầm di động. Bộ dạng người đàn ông cao ngất mặc cái tạp dề (bị dì Tần ép buộc mặc lên), cầm cái khăn lau, nhìn thế nào cũng thấy có chút khôi hài, cậu nhìn chữ trên điện thoại di động, không tiếng động mà cong khóe môi.
[ Tần Trình: tốt, kim ốc tàng kiều. ]
Dung Hủ nhướn mi: [ nhà của em, vậy anh là kiều hả? ]
[ Tần Trình: em muốn bao dưỡng anh à? ]
Hai người cứ như vậy trò chuyện một câu lại một câu, ở phòng bếp, dì Tần đang nghiêm nghiêm túc túc nấu cơm, nào biết được ngay sau lưng mình, con trai nhà bà thế mà lại vừa cầm khăn tùy tiện lau lau bàn, vừa gửi tin ngắn đùa giỡn Dung Hủ.
Chờ đồ ăn đều nấu xong, Dung Hủ cũng tháo khẩu trang xuống, ba người cùng ngồi ở bên cạnh bàn ăn ăn cơm.
Nhìn thấy Dung Hủ không đeo khẩu trang nữa, dì Tần cũng không thèm để ý, ngược lại không ngừng gắp đồ ăn cho Dung Hủ, nói: “Chỉ là bị cảm, thông khí nhiều mới tốt. Hiện tại lại không ở bên ngoài, con còn sợ lây bệnh cho dì hả? Không sao cả, tiểu Hủ, ăn cho thật ngon đi, đừng nói mấy cái đó, dì không thèm để ý đâu.”
Dung Hủ mỉm cười gật đầu: “Cám ơn dì.”
Tán gẫu lâu sau Dung Hủ mới biết được, hôm nay chuyện dì Tần muốn tới đây, chú Tần đã sớm biết. Cho nên buổi sáng Tần Trình mượn xe công vụ, chú Tần không chút do dự liền cho mượn, không chút nào hỏi vì sao Tần Trình muốn vội vàng về nước: nếu Tần Trình không về nước, bà xã của ông chúc mừng sinh nhật cho ai giờ?
Có điều lần này dì Tần cũng không phải nhất thời nghĩ ra, vừa vặn ngày mai bà có cuộc họp ở thành phố B, cho nên liền “tiện đường” tới chúc sinh nhật con trai.
Sau khi dì Tần gắp đồ ăn cho Dung Hủ, cũng gắp một ít cho Tần Trình: “Ăn nhiều một chút. Lần trước mừng sinh nhật con hình như đã là ba năm trước đây đi? Con xem con kìa, đã là sinh nhật, còn lạnh băng băng như thế, vui vẻ lên chút có được không. Bộ dạng như vậy, dọa đến Dung Dung người ta thì làm thế nào?”
Tần Trình an tĩnh ăn đồ ăn, Dung Hủ lại không nhịn được cười mà nhìn hắn tận vài lần.
Tuy nói dì Tần tương đối sợ con trai của mình, nhưng Tần Trình đối với bà tuyệt đối là tôn kính. Nếu không cũng sẽ không tùy ý dì Tần lải nhải suốt vào lúc ăn cơm, từ việc Tần Trình luôn không về nhà, nói đến việc hắn không chăm sóc tốt Dung Hủ, để cho người khác ức hiếp Dung Hủ.
Việc này Tần Trình đều im lặng không lên tiếng mà nghe.
Sau khi cơm nước xong, dì Tần vung tay lên: “Sinh nhật con, Dung Dung sức khỏe không tốt, các con đi nghỉ ngơi đi, để mẹ tới thu dọn.”
Dung Hủ cũng không phải thật sự bị bệnh, sao có thể ngồi ở bên cạnh vừa không nấu ăn, lại không giúp dọn dẹp? Cậu nhanh chóng giúp dì Tần thu dọn đồ đạc, khiến dì Tần cảm động không thôi, liên tục nói: “Dung Dung sweetheart nhà ta thật tốt.”
Dung Hủ nở nụ cười.
Dù sao thì dì Tần tới muộn, làm xong hết thảy, đã là buổi tối mười một giờ rưỡi.
Đi một đường bôn ba, dì Tần cũng vô cùng mỏi mệt, bà nâng bước đi đến phòng Tần Trình, lần này vẫn ngủ ở trong phòng Tần Trình. Lúc đi đến cửa, bà quay đầu nhìn về phía Dung Hủ, lại nắm khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mềm kia xoa nắn, nói một hồi lâu, lúc này mới đóng cửa nghỉ ngơi.
Khi nhìn thấy cánh cửa kia đóng lại, Dung Hủ nhẹ nhàng thở phào một hơi, còn chưa kịp phản ứng, tay trái lại đột nhiên bị người giữ chặt.
Cặu kinh ngạc mở to hai mắt, ngay sau đó liền bị người đàn ông kéo vào phòng, mãnh liệt đóng cửa lại.
“Cạch —— ”
Cửa phòng khóa lại từ phía sau, Dung Hủ kinh ngạc nâng mắt nhìn về phía Tần Trình, vừa mới mở miệng nói một chữ “Tần”, đã bị đối phương mãnh liệt ngăn chặn đôi môi.
Nhân cơ hội chui vào kẽ môi khẽ mở của thiếu niên, đầu lưỡi linh hoạt tùy ý càn quét trong khoang miệng cực nóng. Tay phải Tần Trình gắt gao ôm lấy vòng eo thon gầy của thiếu niên, một tay khác thì nắm cằm cậu, khiến Dung Hủ không thể không ngẩng đầu hôn môi với hắn.
Trước mặt là lồng ngực rộng lớn nóng bỏng của người đàn ông, sau lưng là cửa phòng lạnh như băng. Sau khi kinh ngạc qua đi, Dung Hủ chậm rãi nhắm hai mắt lại, vươn tay ôm eo Tần Trình, đắm chìm trong nụ hôn này.
Miệng lưỡi tận tình mà mút vào chuyển động, tiếng nước bọt chậc chậc mờ ám vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Cánh tay Tần Trình dùng sức, thân thể hai người liền dính sát vào nhau, trái tim nhảy lên trong lồng ngực, truyền vào trong thân thể hai người, chậm rãi, giống như hòa chung một nhịp.
“Hưm…”
Âm thanh ngọt ngào tràn ra từ trong miệng thiếu niên, khoái cảm tê dại vụn vặt leo lên đại não. Dần dần, Dung Hủ có chút nhũn chân, đầu óc choáng váng, thân thể mẫn cảm khiến cậu không kìm lòng nổi mà tựa vào trên người Tần Trình, bắt đầu bị động tiếp nhận nụ hôn mưa rền gió dữ này.
Đến khi…
“Cạch —— ”
Bên ngoài truyền đến một tiếng cửa mở, tiếng dép lê loạt xoạt vang lên, Dung Hủ lập tức mở to hai mắt, theo bản năng muốn đẩy Tần Trình ra, ai biết Tần Trình lại đưa tay đè chặt gáy cậu, một tay khác đi xuống, khóa cửa phòng lại.
“Cốc cốc —— cốc cốc —— ”
“Tần Trình, ly nước đặt ở chỗ nào rồi, mẹ rót chút nước uống.”
Trả lời dì Tần chính là một phòng yên lặng.
Người đàn ông cuồng bạo thô lỗ hôn môi khiến trái tim Dung Hủ kịch liệt nhảy lên, cậu rất muốn đẩy đối phương ra, nhưng không khí đều bị người đàn ông này cướp đi, đại não thiếu dưỡng khí căn bản đẩy không nổi người trước mắt. Mà ngay phía sau cậu, cách một cánh cửa phòng, dì Tần đang gõ cửa.
Nhận thức này khiến thân thể Dung Hủ càng thêm run rẩy, loại ảo giác giống như đang yêu đương vụng trộm thế này làm cậu gắt gao nắm ngón tay, nhiệt độ trực tiếp từ dưới thân truyền lên, chui vào đại não.
“Hưm…”
Dì Tần ở ngoài cửa mơ hồ nghe được một âm thanh kỳ quái, bà lại gõ gõ cửa: “Tần Trình?”
“Ha… ha… hưm…”
Nụ hôn đột nhiên chấm dứt, Dung Hủ mồm to thở dốc, nhưng mà ngay sau đó, môi người đàn ông liền dời sang bên tai cậu, nhẹ nhàng cắn lên vành tai trắng nõn tinh xảo kia một cái. Dung Hủ lập tức khẽ hừ một tiếng, cậu nhanh chóng che miệng lại, trách cứ nhìn về phía Tần Trình, đang định đẩy đối phương ra, chợt nghe Tần Trình ở bên tai cậu thấp giọng cười nói: “Anh đang tắm, em tới trả lời đi.”
“Tần Trình, làm gì đó? Ể? Sao cửa lại khóa?”
Nhếch môi, Dung Hủ mở miệng nói: “Dì, Tần Trình đang tắm. Ly nước đặt trong cái tủ thứ hai đếm từ bên trái ở phòng bếp, dì trực tiếp a…” Người đàn ông đột nhiên ngậm vành tai mình, cảm giác điện giật khiến Dung Hủ không tự chủ được mà rên rỉ một tiếng, cậu nhịn xuống thân thể run rẩy, tiếp tục nói rằng: “Dì trực tiếp đi… đi lấy đi.”
Giọng Dì Tần còn đang vang lên ngoài cửa: “Dung Dung, giọng con sao có chút quái quái, làm sao vậy? Con nhanh chóng mở cửa, để dì xem xem.”
Dung Hủ lập tức nói: “Chỉ là có chút không thoải mái, bị cảm… ưm… cảm còn chưa khỏi.”
“Vậy con nhanh chóng mở cửa, dì nấu chút nước cho con, con uống thuốc đi!”
“Dì… A!” Người đàn ông đột nhiên dùng đầu lưỡi liếm liếm ốc tai mẫn cảm, Dung Hủ thích đến thiếu chút nữa xụi lơ dưới đất, may mắn được Tần Trình một phen giữ chặt. Cậu cắn chặt răng, qua hồi lâu, mới từng chữ một nói rằng: “Dì, con… con đã cởi quần áo lên giường ngủ rồi, chỉ là bệnh vặt, không sao đâu.”
Nghe được ba chữ “cởi quần áo”, dì Tần hơi hơi sửng sốt, tiếp đó nở nụ cười. Bà than thở một câu “còn thẹn thùng với dì“, sau đó cẩn thận dặn dò Dung Hủ một phen, liền nâng bước đến phòng bếp.
Trong phòng, Tần Trình đè lại hai tay thiếu niên, đặt cậu trên cửa phòng, liếm mút vành tai tinh xảo kia.
Kỳ thật chỉ là liếm vành tai, thân thể Dung Hủ có mẫn cảm hơn nữa, cũng không đến mức thích đến độ run rẩy. Nhưng khi cậu vừa nghĩ tới phía sau cửa phòng chính là dì Tần luôn luôn yêu thương mình, mà người đang hôn mình chính là con trai dì Tần, loại cảm giác cấm kỵ này khiến cả người cậu run lên, cảm giác mình muốn qua đời luôn.
Nhưng mà, đây chỉ là một bắt đầu.
Ngoài cửa, tiếng bước chân dì Tần dừng lại bên phía phòng bếp, tiếp đó Dung Hủ chợt nghe thấy tiếng nấu nước.
Nhưng mà ở trước mặt cậu, người đàn ông kia vừa hôn lỗ tai cậu, hôn mũi cậu, hôn mắt cậu, vừa bắt đầu cởi bỏ áo ngủ của cậu. Từng cúc từng cúc cởi ra, ngón tay nóng bỏng mỗi lần đều không cẩn thận lướt qua làn da Dung Hủ, làm cậu mỗi lần đều nhẹ nhàng run lên.
“Dì Tần còn ở bên ngoài, anh… anh tém tém lại một chút.”
Nhịn được dục vọng cuồn cuộn dâng lên trong lòng, thiếu niên dùng lý trí ngăn chặn hết thảy.
Tần Trình nâng con ngươi sâu thẳm lên, chuyển mắt nhìn thoáng qua giường. Dung Hủ theo tầm mắt của hắn nhìn lại, đột nhiên, ngay ở bên giường thấy được một bộ quân trang màu đen sẫm! Cậu mở to hai mắt, không dám tin mà nhìn bộ quân trang rõ ràng nên đặt ở phòng chứa quần áo kia, một lát sau, từ từ hoàn hồn.
Ánh đèn sáng ngời chiếu rọi trong con ngươi trong suốt như hồ nước của thiếu niên, hệt như mặt trời chiếu xuống, sóng gợn lân lân, nổi lên một loại hương vị hấp dẫn. Hô hấp Tần Trình phút chốc khựng lại, liền thấy ngay sau đó, Dung Hủ đột nhiên ôm chặt eo hắn, thân thể hai người càng thêm gắt gao tựa vào nhau, không có một chút khe hở, tiếp đó, thiếu niên của hắn, vươn đầu lưỡi ra liếm liếm đôi môi xinh đẹp kia…
“Tần Trình, ở trước mặt mẹ anh… mà anh lại làm vậy.”
Vừa dứt lời, thiếu niên liền mãnh liệt ngẩng đầu, hôn lên môi người đàn ông.
Sau sự kinh ngạc ngắn ngủi, Tần Trình cũng nhắm hai mắt lại, dùng hết toàn lực hôn trả.
Hai người dường như điên cuồng hôn đối phương, giống như hoàn toàn không nghe được tiếng siêu nấu nước ngoài cửa, cũng giống như không biết ngay ở khoảng cách mười thước, dì Tần đang chờ nước sôi.
Tần Trình vừa cúi đầu mút lấy môi thiếu niên, vừa dùng tốc độ nhanh nhất cởi bỏ cái áo ngủ vướng bận.
Giữa mũi tràn ngập hơi thở nam tính mãnh liệt, Dung Hủ ôm chặt cổ Tần Trình, hai chiếc lưỡi quấn quanh, một sợi nước bọt dâm mỹ từ khóe miệng Dung Hủ chậm rãi chảy xuống, tí tách, rơi trên xương quai xanh yếu ớt trắng nõn, theo làn da nhẵn nhụi một đường đi xuống.
Nước bọt trong suốt chảy ướt trên ngực thiếu niên, người đàn ông tiếp tục hôn người trong lòng, bỗng nhiên, hoàn toàn cởi áo ngủ xuống. Cho dù là lúc mặc quân trang, Tần Trình cũng vẫn nhẹ nhàng hôn lên ngũ quan xinh xắn của Dung Hủ.
Bộ quần áo đó Dung Hủ đã từng mặc vô số lần, giờ phút này mặc vào, cũng vô cùng nhanh chóng.
Khi quần áo lạnh như băng mặc ở trên thân thể nóng bỏng, Dung Hủ nhịn không được mà phát ra một tiếng than nhẹ. Lần này cậu không hề phòng bị mà nhẹ hô lên thanh, âm thanh có chút vang, dường như có thể truyền ra khỏi phòng. Tần Trình lập tức cúi đầu ngăn chặn bờ môi cậu, dừng nụ hôn này lại.
Ngoài phòng, dì Tần hơi hơi ngơ ngẩn, cảm giác vừa rồi hình như mình nghe được một âm thanh kỳ quái. Bà lại ngưng thần nghe nghe chốc lát, cũng không có nghe được bất cứ động tĩnh gì, vì thế bà lắc đầu, tiếp tục chờ nước sôi.
Mà bà đương nhiên không biết, ngay trong cánh cửa phòng đóng chặt cách đó mười thước, con trai bà đang bị một thiếu niên mặc quân trang đặt ở trên giường. Ánh đèn chiếu sáng sợi tóc hơi dài của Dung Hủ, chiếu lên bộ quân trang già dặn hiên ngang, đẹp đến độ khiến người ta không rời mắt được.
Dung Hủ an vị bên hông Tần Trình, trong tay cầm một sợi roi, nghiền ngẫm chơi đùa.
Ánh mắt Tần Trình từ khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên chậm rãi dời xuống, dời qua quần áo trên người, chuyển qua dây lưng bó chặt vòng eo thon gầy, chuyển qua bắp đùi bị quần quân trang gắt gao bao chặt… ánh mắt hắn càng thêm thâm trầm, không bao lâu, Dung Hủ liền phút chốc sửng sốt, sau đó cúi người xuống, dùng roi nâng cằm Tần Trình: “Anh, chọt đến em.”
Tần Trình nhướn mi, hạ thân lại đẩy đẩy lên trên: “Như vậy à?”
Thứ đã sớm cương cứng kia làm càn mà chỉa vào gốc đùi thiếu niên, còn cố ý đụng vào bên trong. Trong cổ họng Dung Hủ tràn ra một tiếng rên rỉ mờ ám, cậu nhanh chóng áp chế đi, ánh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm người đàn ông bên dưới: “Anh muốn chết sao?”
Trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh, Tần Trình liền hiểu rõ ý Dung Hủ.
Hắn mím môi, lạnh nhạt quét nhìn người phía trên một cái, tuy nói cái cây dưới thân còn không biết xấu hổ mà chọt thiếu niên, nhưng trong ánh mắt bản thân hắn nhìn Dung Hủ, lại chỉ có… thề sống chết bất khuất: “Dù cậu cưỡng bức dụ dỗ, tôi cũng không có khả năng khai ra tình báo.”
Dung Hủ hơi kinh ngạc, nhẹ giọng nói một câu “rất thông minh nhỉ”, tiếp đó liền cong đôi môi đỏ mọng: “Cưỡng bức dụ dỗ… Đều không được ư?”
Tần Trình thản nhiên nói: “Dung thiếu soái, cậu có thể thử một lần.”
Nghe được ba chữ “Dung thiếu soái”, Dung Hủ thiếu chút nữa thoát vai, nhưng cậu vẫn nhịn xuống.
Vị ảnh đế cấp thế giới dưới thân đã phối hợp đến loại trình độ này, vậy cậu tự nhiên không thể xuống thế hạ phong. Ánh mắt tức khắc chuyển đổi, một thiếu soái tàn nhẫn vô tình chậm rãi hạ mắt, lạnh lùng nhìn tên gián điệp bị mình đặt ở dưới thân.
Cậu giống như đang nhìn một người chết, dùng sợi roi lạnh như băng để trên môi người đàn ông, sau đó, chậm rãi trượt xuống. Lúc trượt đến ngực, cậu dừng động tác, dùng roi hung hăng đâm xuống một chút.
“Hưm…”
Tần Trình cau mày, nhìn thiếu niên đột nhiên nhập vai.
Dung Hủ cong khóe môi, cười nhẹ hỏi: “Như vậy, nói hay không?”
Tần Trình nhếch môi, quét mắt nhìn cậu một cái, không có mở miệng.
Dung Hủ nhìn bộ dạng thà chết chứ không chịu khuất phục của hắn, trêu tức trong mắt càng tăng lên, cậu vừa cố ý dùng roi để ở ngực Tần Trình, vừa vươn tay ra sau, một phen! Cầm lấy cái thứ còn đang không ngừng chọt mình.
Tần Trình khẽ nở nụ cười, nói: “Dung thiếu soái, quyết định dụ dỗ à?”
Dung Hủ khẽ cười một tiếng: “Anh chấp nhận dụ dỗ chứ?”
Tần Trình vươn tay phải, một phen đặt trên hạ thân đã sớm đứng lên của thiếu niên, cười nhạt nói: “Tôi chỉ chấp nhạn, sắc dụ.”
Ngoài cửa phòng, tiếng nước sôi vang vọng toàn bộ căn hộ, mà trong cửa phòng, hai người lại giống như cái gì cũng không nghe thấy. Dung Hủ nắm dương vt nóng bỏng cực lớn của Tần Trình, chơi đùa lên xuống; mà Tần Trình cũng nắm lấy Dung Hủ, dùng ngón tay nhẹ nhàng đặt trên đỉnh chóp, tận mắt nhìn thấy quần quân trang màu đen của thiếu niên chậm rãi ẩm ướt.
Hai người đều không có cởi quần áo, nhưng mà dục vọng kêu gào trong thân thể, lại không cách nào xem nhẹ.
Dung Hủ mãnh liệt cúi người xuống, hôn lên môi Tần Trình, trong căn phòng yên lặng này, hai người điên cuồng hôn môi, mà động tác trong tay lại không chút nào dừng lại. Dần dần, tư thế đã xảy ra biến hóa, Dung Hủ nằm ở trên giường, hai mắt mê ly nhìn người đàn ông đè ở trên người mình.
Cậu ngưng mắt nhìn đối phương thật lâu, thật lâu sau, cong khóe môi.
Vừa lúc đó, nụ hôn của người đàn ông cũng rơi xuống. Tần Trình tinh tế hôn môi thiếu niên, chỉ là khẽ hôn, không có xâm nhập, nhưng mà rất nhanh, hắn liền theo sườn mặt nhẵn nhụi, hôn xuống dưới.
Tần Trình chôn ở cần cổ thon dài trắng nõn của thiếu niên, từng chút một mà hôn. Khi hắn hôn đến hầu kết, Dung Hủ kêu rên một tiếng, nhưng giây tiếp theo dường như cậu nhớ ra cái gì đó, đột nhiên vươn tay phải, há mồm ngậm ngón tay của mình vào, đem tiếng rên rỉ trong cổ họng nuốt hết trở vào.
Quần quân trang buộc chặt gần như cũng sắp bị dục vọng điên cuồng kia làm rách ra, chỉ là tay Tần Trình cũng đã rời khỏi hạ thân Dung Hủ, ngược lại nhẹ nhàng vuốt ve thân thể cậu. Cách một thân quân trang, hắn vỗ về chơi đùa mỗi một tấc trên người thiếu niên, nhưng chính là không chạm vào hạ thân cậu.
Ngón tay lướt qua vòng eo thiếu niên, lướt qua xương quai xanh của cậu, lướt qua lồng ngực cậu, cuối cùng ấn xuống một chút.
“Hưm…”
Dung Hủ gắt gao ngậm tay phải, ngăn cản tiếng la.
Ngoài phòng, dì Tần rót nước nóng vào trong ly, suy nghĩ chốc lát, dứt khoát đứng ở phòng bếp chờ nước nguội.
Ngón tay Tần Trình dùng sức xoa nắn đầu v bên phải của Dung Hủ, vừa cắn lên hầu kết thiếu niên, một tay khác lại đi xuống, lướt qua dây lưng bên hông, lại đi xuống, kéo lấy quần.
Đai lưng và quần của bộ trang phục diễn này cũng không có vấn đề gì, đai lưng quân trang chỉ buộc quanh eo. Tay Tần Trình linh hoạt cởi bỏ nút quần giấu ở trong vạt áo, giống như động tác mà hắn đã suy nghĩ hơn một tháng, khi hắn cởi bỏ nút quần, hắn không chút do dự duỗi vào trong đó, luồn vào quần lót, một phen cầm lấy thứ nóng bỏng kia.
Dung Hủ phút chốc mở to hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Tần Trình.
Tần Trình cong môi, cúi đầu nhẹ nhàng mổ một cái trên môi cậu, sau đó… bắt đầu điên cuồng tuốt lên xuống.
Ngón tay người đàn ông nhanh chóng chơi đùa dương cụ chưa bao giờ sử dụng tới của thiếu niên, ngón tay cái vẫn đè ở đỉnh đầu ướt át, không ngừng dùng móng tay đào móc. Mắt ngựa nho nhỏ bị móng tay moi đến không ngừng chảy nước, Dung Hủ thích đến hai chân căng ra, cậu nhịn không được khẽ rên một tiếng, tiếp đó lập tức quay đầu, cắn chặt chăn.
Tiếng hừ nặng nề nhẹ nhàng quanh quẩn trong phòng, động tác của Tần Trình lại càng lúc càng nhanh. Khi thân thể Dung Hủ run rẩy sắp bắn ra lần đầu tiên, hắn lại đột nhiên đè chặt phần đỉnh bùng nổ, khiến Dung Hủ vừa đau vừa thích đến trợn tròn mắt.
Không thể buông chăn ra, bởi vì thả lỏng miệng, có lẽ liền nhịn không được mà muốn hét ra tiếng.
Vì thế Dung Hủ gắt gao trừng Tần Trình, nhưng Tần Trình chính là không hề có động tác, hắn dùng một tay khác giúp Dung Hủ cởi quần.
Dung Hủ cũng không hiểu rõ rốt cuộc hắn muốn làm gì, vì thế liền theo động tác của hắn, nâng chân dài lên, để chiếc quần vướng bận lột khỏi người mình. Khi quần bị triệt để cởi ra, hai chân trắng nõn đến độ giống như trong suốt liền bại lộ dưới ánh đèn, trong mắt Tần Trình lóe ra một chút u ám, lần thứ hai kéo cái quần lót kia ra, giây tiếp theo, hạ thể xinh đẹp sạch sẽ của thiếu niên liền xuất hiện trước mắt hắn.
Cây côn tht phấn hồng đứng lên thẳng tắp, chất lỏng dâm mỹ chảy đầy cán.
Ánh mắt Tần Trình sâu thẳm nhìn hồi lâu, đang lúc Dung Hủ tức giận đến độ muốn trực tiếp đẩy hắn ra, hắn lại đột nhiên vươn tay, cắm vào u huyệt giấu ở phía sau thiếu niên.
“Ưm!!!”
Dung Hủ gắt gao cắn chặt chăn, thân thể căng lên.
Giờ phút này, một bàn tay Tần Trình đè hạ thể sắp bùng nổ của cậu, một tay khác lại đâm vào trong thân thể cậu. Ngón tay thon dài vừa tiến vào trong cơ thể, huyệt thịt dâm đãng liền ăn ngon biết mùi, nhảy nhót chen chúc lên, không ngừng đè ép.
Cảm giác đè ép kia khiến hạ thân Tần Trình càng cứng hơn vài phần, thậm chí hắn có thể nhớ lại lúc tiểu huyệt này cao trào, sẽ làm cho mình điên cuồng như thế nào, nhưng mà hắn lại cứng rắn nhịn xuống, bắt đầu co ngón tay lại.
Chậm rãi, cơn cao trào trước đó đã bị đè xuống. Trên trán Dung Hủ bịt kín một lớp mồ hôi mỏng, cậu cắn chăn, nước bọt theo khóe môi chảy xuôi xuống, trong ánh mắt đều là dục vọng tình sắc. Mà dưới cái nhìn chăm chú của cậu, Tần Trình càng gian nan khắc chế xúc động muốn đi vào ngay, dùng ngón tay nhẹ nhàng làm trơn.
Đã thật lâu chưa làm, ngón tay bắt chước động tác tính giao cắm rút hồi lâu, rốt cuộc khiến tiểu huyệt mềm mại hơn một ít. Tần Trình lại cắm vào ngón tay thứ hai, Dung Hủ siết chặt chăn, trong miệng cắn càng chặt hơn.
Đến khi ngón tay thứ ba cũng thông thuận không bị ngăn cản mà có thể co duỗi trong đó, Tần Trình cởi bỏ khóa quần. Hắn đang chuẩn bị cởi quần ra, ai ngờ Dung Hủ lại bỗng nhiên vươn tay, chặn hắn. Không nghĩ quá nhiều, Tần Trình trực tiếp kéo khóa quần, đem thứ nóng bỏng đặt trên miệng huyệt khẩu nho nhỏ.
Nhưng mà ngay vào lúc này!
Ngoài cửa vang lên tiếng dép lê cộp cộp, động tác của Tần Trình đột nhiên cứng đờ, hắn mím chặt môi, nhìn vẻ mặt thiếu niên trầm mê trong đó.
Hiện tại không thể động đậy, nếu hiện tại động đậy, chỉ sợ tiểu Hủ của hắn sẽ thật sự kêu lên. Chờ mẹ vào phòng, hiệu quả cách âm của phòng hẳn là còn nhỉ, chỉ cần chờ bà ấy đi vào, chờ bà ấy…
“Hưm…”
Dung Hủ mãnh liệt xoay người đặt Tần Trình ở dưới thân, người kia mở to hai mắt còn chưa kịp phản ứng, liền mắt mở trừng trừng nhìn thiếu niên nhà mình một phen đỡ lấy hạ thể của hắn, đột nhiên! Liền ngồi xuống.
Trong khoảnh khắc ngồi xuống, Dung Hủ cúi đầu hôn lên môi Tần Trình.
Tiếng rên khi thích đến mức tận cùng chỉ tràn ra một chút đã bị ngăn chặn, Dung Hủ chỉ hôn môi Tần Trình không hề có động tác, nhưng bên trong vẫn đang kịch liệt run rẩy.
Không giống lần đầu tiên tiến vào, cậu còn cảm thấy đau đớn vô cùng. Lúc này tiến vào, theo đến chỉ có sung sướng khiến người ta hỏng mất. Chất lỏng dinh dính từ trong lỗ nhỏ ở đỉnh hạ thể thiếu niên chậm rãi tràn ra, khi khoái cảm trong não dần dần chìm xuống, Dung Hủ dời môi, tựa vào trên người Tần Trình, nặng nề thở dốc.
Lúc này, “rầm ——”.
Cửa căn phòng cách vách mãnh liệt đóng lại.
Trong căn phòng này, thiếu niên xinh đẹp tựa vào trên người người đàn ông, thân trên cậu ăn mặc chỉnh tề, chỉ có vải ở ngực hơi có một chút phát nhăn. Nhưng mà hạ thân cậu đã không còn bất cứ quần áo gì, cẳng chân xinh đẹp và bắp đùi thẳng tắp không hề che đậy mà lộ ra, mà trong tiểu huyệt đỏ tươi sạch sẽ, đang cắm một cự vật dữ tợn.
Trên người Tần Trình, lại gần như không hề cởi quần áo, chỉ có khóa quần mở ra, đem dương cụ cứng ngắc đâm vào trong thân thể thiếu niên.
Chờ sau khi thở lấy hơi, Dung Hủ chậm rãi ngồi ngay ngắn. Cậu nhịn tiếng rên rỉ, cầm lấy roi trên giường, lại dùng roi để dưới cằm Tần Trình, nâng cằm người đàn ông. Cậu cười dịu dàng, khóe mắt đuôi mày đều là xuân sắc, trong mắt lại càng đầy ngập nước mắt sinh lý bởi vì quá thích mà sinh ra. Cậu nhẹ nhàng nói từng câu từng chữ: “Sắc dụ thế này, anh… nói hay không?”
Tần Trình mở to hai mắt.
Hết thảy giống như lại về tới điểm ban đầu.
Thiếu soái lạnh lẽo hung tàn đè trên người gián điệp, cưỡng bức sắc dụ.
Cậu chỉ cần tra tấn gián điệp này, không cần yêu đương với đối phương, cho nên chỉ bỏ đi quần áo ở hạ thân, căn bản không cởi áo vì gián điệp ấy.
Tần Trình cong khóe môi, thấp giọng cười nói: “Khó trách, vừa rồi em không cho tôi cởi quần áo…”
Dung Hủ giống như cái gì cũng không nghe thấy, hai mắt cậu mê ly, giọng khàn khàn nói rằng: “Anh, có nói hay không?”
Tần Trình cong môi: “Không đủ.”
Ý cười bên môi Dung Hủ càng tăng lên: “Như vậy… có đủ hay không?”
Giây tiếp theo, thiếu niên đột nhiên lại hôn người đàn ông, sau đó cao thấp lắc lư vòng eo.
Nụ hôn ngăn lại tiếng rên rỉ nhỏ vụn trong miệng Dung Hủ, mà loại cảm giác chủ động này, càng làm cho cậu cảm thấy trận làm tình này do mình khống chế. Cậu có thể vẽ ra thứ đang đâm trong thân thể mình, rốt cuộc có bộ dạng như thế nào, cũng có thể thay đổi góc độ, khiến thứ đó đâm vào chỗ sâu trong thân thể.
Trong căn phòng an tĩnh, chỉ có tiếng thân thể đánh bộp bộp không ngừng vang lên.
Dù sao cũng là lần đầu tiên ngồi ở phía trên, thể lực Dung Hủ trong lúc nhất thời có chút không đủ, cũng không thể khống chế tiết tấu được quá tốt. Chỉ thấy Tần Trình đột nhiên xoay người, côn tht còn cắm trong tiểu huyệt nóng bỏng, đột nhiên đè Dung Hủ ở trên giường.
“A!!!”
Rốt cuộc nhịn không được mà kêu lên một tiếng, nhưng giờ phút này, hai người đều không có thời gian để ý xem âm thanh vừa rồi có thể bị nghe được hay không.
Tần Trình lại hôn thiếu niên dưới thân, đồng thời kéo lấy đôi chân dài, quấn chúng quanh eo mình.
côn tht cực lớn tráng kiện chậm rãi lui đến huyệt khẩu, sau đó hung hăng đâm vào. Bộp! Bộp! Bộp!
Sức lực của người đàn ông cực lớn, Dung Hủ bị đâm cho gần như không ngừng nhích lên trên, chỉ có thể dùng hai chân gắt gao quấn lấy thắt lưng đối phương, mới có thể ổn định mình. Mà sự va chạm khủng bố này cũng khiến huyệt thịt chật hẹp vui sướng không thôi, huyệt thịt mẫn cảm liều mạng đè ép cái vật thật lớn kia, khi côn tht tách vỡ huyệt thịt, gắt gao đánh vào một điểm ở chỗ sâu trong người thiếu niên, Dung Hủ chỉ có thể run rẩy cuộn ngón chân, dùng hết lý trí mới có thể không hô lên tiếng.
Tiếng nước dâm mỹ vang lên trong phòng, khi người đàn ông cắm rút đại khái năm mươi lần, thiếu niên vốn sắp đến cao trào, rốt cuộc bắn ra lần đầu tiên đêm nay.
Đồng thời với lúc cao trào, trong tiểu huyệt cuồng nhiệt co rút. Tần Trình ngưng mi dừng một khắc, sau đó liền ở trong tiểu huyệt còn đang cao trào, tiếp tục điên cuồng va chạm.
Đụng vào chỗ sâu nhất, lại rút ra ngoài cùng, rồi lại đâm vào.
Huyệt thịt đỏ tươi lần lượt bị kéo ra khỏi thân thể, lại một lần nữa bị kéo vào. Dịch ruột non dinh dính và dịch tuyến tiền liệt của người đàn ông bị động tác cắm rút từng chút một ép ra khỏi tiểu huyệt, khiến gốc đùi thiếu niên là một vùng lầy lội.
Trong phòng tràn ngập hương vị tình ái nồng đậm, Dung Hủ sướng đến đầu óc muốn ngất đi, khoái cảm vô cùng vô tận theo xương cụt, nhanh chóng leo lên đại não. Hai chân cậu rốt cuộc không quấn lấy eo Tần Trình nổi, chỉ có thể vô lực mà rũ xuống. Cảm giác khắp toàn thân đều tập trung đến phía sau, cảm nhận cây côn tht nóng bỏng kia lần lượt đâm vào chỗ sâu nhất thân thể mình, lần lượt đưa mình vào cao trào.
Khi lần thứ hai cao trào ập đến, Dung Hủ rốt cuộc không khắc chế nổi mà buông lỏng chăn ra, hô to ra tiếng.
“A a a a Tần Trình… A a a…”
Tinh dịch màu trắng phun ra ngoài, toàn bộ đều phun trên người mình, dính vào điểm đỏ trên ngực, thậm chí có một giọt đậu bên đôi môi đỏ tươi. Dung Hủ mờ mịt nhìn trần nhà, mà phía sau cậu, Tần Trình ngưng mắt, ở ngay trong tiểu huyệt còn đang cao trào, bắt đầu một lần tiến công cuối cùng.
Lại cắm rút mấy mươi lần, hắn gắt gao đè xuống điểm mẫn cảm trong tiểu huyệt thiếu niên, bắn ra tinh dịch.
“Hưm a a a a…”
Tinh dịch nhanh chóng đánh lên điểm nhô ra ở sau huyệt, Dung Hủ lại rên rỉ ra tiếng, dịch ruột non cực nóng điên cuồng tràn ra từ trong tiểu huyệt, phun trên hạ thể Tần Trình, làm hắn cũng hạ thấp thân thể, tựa vào trên người thiếu niên.
Tinh dịch màu trắng ngà và dịch ruột non trong suốt nhanh chóng ép ra khỏi tiểu huyệt, theo cánh mông tuyết trắng, chậm rãi chảy xuống trên chăn. Mà cây côn tht tráng kiện cực lớn kia vẫn như cũ cắm trong tiểu huyệt, huyệt thịt còn đang nhẹ nhàng co rút, giống như nhớ lại cao trào không gì sánh kịp vừa rồi.
Giờ phút này, Dung Hủ và Tần Trình đều còn đắm chìm trong cảm giác lúc nãy, chưa có hoàn hồn.
Năm phút đồng hồ sau, hai mắt Dung Hủ chậm rãi tập trung tiêu cự. Cậu cảm nhận được thứ kia còn đang ở trong thân thể mình, cũng không có đẩy Tần Trình ra, mà là vươn đôi tay mềm mại, một tay kéo đối phương đến trước mặt mình, ghé vào bên tai Tần Trình, dùng âm thanh khàn khàn khêu gợi, chậm rãi nói rằng: “Hiện tại… anh đồng ý nói ra tình báo chưa?”
Thật lâu sau, tiếng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai thiếu niên: “Tình báo là… tôi phản bội tổ chức, yêu Dung Hủ.”
Khóe môi không kiềm lòng nổi mà cong lên, Dung Hủ lại thở hổn hển, tiếp đó nhẹ nhàng cắn môi người đàn ông, dùng đầu lưỡi mờ ám liếm mút. Loại động tác gần như tán tỉnh này, khiến Tần Trình nắm chặt ngón tay, năm phút sau, hai người lại làm lần thứ hai.
Lúc này đây, không có chơi cái gì mà quân trang play nữa, hai người cởi sạch quần áo, gắt gao ôm đối phương.
Trong lúc đó Dung Hủ vẫn luôn cắn chăn, hoặc là hôn môi Tần Trình, nhưng luôn có lúc nhịn không được nhả ra, cũng hô lên vài tiếng. Hơn nữa có nhiều lần bị thiếu niên đè ép đến thật sự chịu không nổi, Tần Trình cũng thấp giọng nghẹn vài tiếng, có điều ngoài cửa vẫn luôn không có động tĩnh, giống như cũng không có bị ai nghe thấy.
Ngày hôm sau mới vừa tờ mờ sáng, Dung Hủ đã dậy.
Tối hôm qua cậu mệt đến ngay cả mí mắt cũng không muốn nâng, bị người đàn ông kia ôm vào phòng tắm tẩy rửa. Hôm nay buổi sáng tỉnh lại, thân thể vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng mà phía sau vẫn có chút không thích ứng. Suy nghĩ thật lâu, cậu nghĩ tới một chuyện vô cùng quan trọng.
Dung Hủ nâng mắt lên tính toán đánh thức Tần Trình, nhưng cậu còn chưa kịp mở miệng, tầm mắt liền rơi vào một đôi mắt thâm trầm.
Hơi kinh hãi, một lát sau, thiếu niên cong môi cười khẽ: “Anh dậy hồi nào?”
Tần Trình ôm chặt thiếu niên trần trụi trong ngực, không tiếng động mà cong môi: “Không ngủ.”
Dung Hủ lập tức sửng sốt: “Không ngủ?”
Tần Trình bình tĩnh nói rằng: “Em ngay bên cạnh, ngủ không được, muốn nhìn em thêm vài lần.”
Dung Hủ: “…”
Chỉ tưởng là đối phương nói giỡn, Dung Hủ không nghĩ quá nhiều, liền mặc áo ngủ vào.
Không bao lâu, dì Tần cũng rời giường, bà trực tiếp đến gõ cửa phòng Dung Hủ, kêu bọn họ rời giường sớm một chút chuẩn bị ăn cơm. Lần này sau khi Tần Trình mặc quần áo tử tế, thiếu niên vẫy tay với hắn, hắn liền tung ta tung tăng đi tới.
Dung Hủ cười tủm tỉm nói: “Buổi sáng dì Tần phải đi họp, anh cứ nói em không thoải mái, không muốn xuống giường.”
Tần Trình khẽ nhướn mi: “Nướng giường không đi ra ngoài hả?”
Dung Hủ đúng lý hợp tình mà nói rằng: “Nếu em ra ngoài, dì Tần khẳng định sẽ hỏi em, có phải chân có chỗ nào không khỏe hay không, sao đi đứng kỳ quái như vậy.” Dừng một chút, cậu hỏi: “Đến lúc đó anh trả lời dì Tần như thế nào?”
Tuy nói công tác chuẩn bị trước đó Tần Trình làm vô cùng tốt, ngay từ đầu cũng tận lực khắc chế động tác của mình, nhưng càng về sau hai người đều đắm chìm trong đó, chỗ nào còn để ý đến việc cố kỵ thân thể.
Dù sao cũng là lần thứ hai làm, Dung Hủ vẫn có chút không thích ứng. Đi lại bình thường kỳ thật không có vấn đề quá lớn, cũng coi như không quá khó chịu, chỉ là tư thế đi không có khả năng hoàn toàn giống bình thường. Nếu dì Tần không phát hiện thì thôi, còn nếu phát hiện, ai trả lời?
Dung Hủ vốn cho là lời mình nói lý lẽ đương nhiên, ai ngờ nghe xong lời này, Tần Trình lại vẻ mặt thâm trầm hồi đáp: “Cứ nói, tối hôm qua em với anh vận động quá nhiều, thân thể khó chịu, cần nghỉ…”
Một chữ “ngơi” trong “nghỉ ngơi” cuối cùng còn chưa nói ra, thiếu niên liền hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông một cái.
Dung Hủ lạnh lùng nói: “Vậy anh đi nói với dì Tần đi, em mặc kệ anh.”
Tần Trình tự nhiên không có khả năng thật sự đi nói với mẹ của mình rằng, đêm qua con và Dung Hủ làm cả đêm, hiện tại em ấy không xuống được giường, mẹ xem mà làm đi. Vì thế buổi sáng, dì Tần đau lòng bưng cháo tới phòng Dung Hủ, cầm theo cái bàn nhỏ, tỉ mỉ nhìn khuôn mặt Dung Hủ.
Nhìn thật lâu, dì Tần càng thương tiếc nói rằng: “Sweetheart bé bỏng nhà dì, cũng gầy rồi, dì đau lòng!”
Dung Hủ gần đây béo lên một ký yên lặng ăn cháo: “…”
Dì Tần nhìn nhìn, gắp đồ ăn cho Dung Hủ, còn nói thêm: “Nhìn Dung Dung kìa, sắc mặt cũng không tốt, khẳng định thân thể không thoải mái.”
Dung Hủ trải qua cả đêm vận động, sắc mặt hết sức hồng nhuận: “…” ưm, tiếp tục yên lặng ăn cháo.
“Nào, con nhanh ăn nhiều một chút, buổi sáng dì phải đi, nhưng mà dì bảo thằng nhóc Tần Trình kia nấu canh cho con ăn. Con muốn ăn canh gà, hay là canh bồ câu?”
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên ở một bên: “Sao con không biết là con còn nấu được canh thế?”
Dì Tần liếc con trai nhà mình một cái, không để ý tới hắn.
Gắp mấy đũa đồ ăn cho Dung Hủ, tận đến khi nhìn thấy Dung Hủ ăn hết cháo, dì Tần lại đo nhiệt độ cơ thể cho Dung Hủ. Phát hiện nhiệt độ cơ thể cậu vẫn rất bình thường, cuối cùng dì Tần mới nhẹ nhàng thở ra, yêu cầu Dung Hủ hôm nay cứ ngủ cả ngày, không cho làm việc, có chuyện gì đều để Tần Trình đi làm.
Rất nhanh liền phải đi họp, sau khi cuộc họp kết thúc lại trực tiếp đến Anh. Hiếm có cơ hội nhìn thấy Dung Hủ, dì Tần ngồi ở bên giường Dung Hủ, nghiêm túc nói chuyện với cậu. Chốc thì dặn dò cậu mùa thu đã đến, nhớ mặc thêm chút quần áo, thời tiết lạnh; chốc lại nói với cậu, trong giới giải trí rất nhiều người xấu, hiện tại con còn nhỏ, đừng yêu sớm.
Lúc nghe “yêu sớm”, Dung Hủ thản nhiên liếc nhìn Tần Trình một cái, nhếch khóe môi: “Dạ, dì, dì nói không sai, trong giới giải trí có rất nhiều người xấu, con mới không yêu đương đâu.”
Dì Tần vừa lòng gật gật đầu.
Lại trò chuyện chốc lát, dì Tần liền muốn đứng dậy rời đi. Lúc gần đi, bà chợt nhớ ra, xoay người nói với Dung Hủ rằng: “Dung Dung, gần đây con phải chú ý thân thể cho tốt, đêm qua dì gặp một ác mộng. Con lúc thì thét chói tai, lúc thì nói cái gì mà thật nóng, thật hù chết dì. Con phải giữ gìn thân thể cho tốt, đó mới là quan trọng nhất, biết chưa?”
Hai má Dung Hủ đột nhiên hồng rực: “… Dạ, con… con biết rồi, dì.”
Tiếp đó dì Tần liền rời đi, do Tần Trình tiễn bà ra cửa. Vốn dĩ Tần Trình còn muốn đưa bà xuống lầu, dì Tần lại ngăn cản hắn, muốn hắn trở về chăm sóc tốt Dung Hủ. Lúc rời đi, bà ôm chầm đứa con trai cao lớn tuấn mỹ của mình, nhẹ nhàng nói rằng: “Sinh nhật hai mươi bảy tuổi vui vẻ, con trai.”
Tần Trình chậm rãi cười nói: “Con hôm nay… vô cùng vui vẻ, mẹ.”
Dung Hủ ở rất xa nghe thấy: “…!!!”
Rốt cuộc, dì Tần rời đi, trong phòng chỉ còn lại có Dung Hủ và Tần Trình.
Người đàn ông nào đó giống như cái gì cũng không biết, vào phòng bắt đầu bưng bát bưng thức ăn. Nhưng mà ngay khi hắn sắp rời khỏi phòng Dung Hủ, hắn lại dừng bước, không quay đầu lại, chỉ giống như trầm tư mà thấp giọng nói rằng: “Thật nóng… còn gì nữa?” Nói xong, nâng bước rời đi.
Dung Hủ trợn tròn hai mắt, lần đầu tiên cảm thấy, người đàn ông này thế mà lại có thể ác liệt như vậy!!!
Ngoài thật nóng, còn có thể có gì? Còn có thật to! Thật lớn! Thật sướng!!!
Cùng ngày sinh nhật Tần Trình, Dung Hủ vốn dĩ tức giận đến không muốn để ý đối phương, nhưng nhịn không được đối phương dụ dỗ và đau khổ cầu xin (hôm nay là sinh nhật hắn), cả ngày, hai người đều ở trên giường phòng ngủ, căn bản không có xuống.
Dung Hủ và Tần Trình đều là trẻ tuổi mạnh khỏe, vừa mới nếm được mùi vị tính sự, căn bản dừng không được. Chờ đến tối, Tần Trình thật sự đến phòng bếp, nấu canh cho Dung Hủ, có điều nấu chỉ là canh gà đơn giản nhất.
Hai người ăn canh gà thơm ngon, ăn đến một nửa, canh gà đã bị đặt ở một bên, hai người lại quấn lấy nhau.
Tận đến buổi chiều ngày hôm sau, Tần Trình phải về Mỹ, trận tình sự hoang đường này rốt cuộc mới chấm dứt.
Dung Hủ xoa thắt lưng ê ẩm của mình, đứng ở bên cạnh cửa phòng, nhìn người đàn ông nào đó rời đi. Tần Trình cúi đầu, dịu dàng hạ xuống một nụ hôn trên trán thiếu niên, hắn nhìn hai mắt Dung Hủ, nhịn xuống dục vọng muốn đè lên thiếu niên hôn môi một lần nữa, thấp giọng nói: “Chỉ là quà sinh nhật… tiểu Hủ, sẽ không có lần sau đâu.” Hắn không nỡ.
Dung Hủ hơi hơi sửng sốt, sau một lúc lâu, mới hiểu được ý đối phương.
Trong lòng có một thứ ấm áp dần dần tản ra, cậu biết, Tần Trình là muốn nói, về sau sẽ không làm tình không biết khắc chế như vậy nữa. Hai người từ tối ngày , gần như vẫn làm suốt đến giữa trưa ngày , rất ít khi rời khỏi giường, quả thật có chút quá mức. Nhưng mà Dung Hủ cũng biết, có rất nhiều lần trong đó là do cậu chủ động hôn Tần Trình.
Hai đời đều chưa từng hưởng qua loại sung sướng này, dù lực tự chủ của cậu có tốt nữa, cũng không thể khắc chế hoàn toàn.
Huống chi, đây là sinh nhật Tần Trình.
Nhẹ nhàng nâng tay, hạ một nụ hôn trên môi người đàn ông, Dung Hủ thấp giọng cười: “… Chỉ là, em cũng thích.”
Tần Trình hơi hơi trợn to mắt, rốt cuộc hắn nhịn không được một phen ôm lấy thiếu niên, dùng sức hôn lên.
Dù sao thì cũng phải đi cho kịp máy bay, lần này hai người chỉ hôn trong chốc lát, liền buông đối phương ra.
Gần đây bọn họ đều bận công việc, Dung Hủ còn đang trong kỳ giao tranh, trong khoảng thời gian ngắn Tần Trình cũng không muốn khiến mình lười nhác hơn người yêu nhà mình, cho nên gặp thì ít mà xa thì nhiều, cho nên mới tiểu biệt thắng tân hôn, cho nên mới không khống chế được mình.
Mở cửa phòng, Tần Trình chuồn chuồn lướt nước trên môi Dung Hủ, thấp giọng nói: “Món quà sinh nhật này, tiểu Hủ, anh rất thích.”
Môi nhịn không được mà nhếch lên, nhưng mà không bao lâu, Dung Hủ đột nhiên nhớ tới: “Từ từ, ai nói quà sinh nhật em tặng anh là cái này?”
Tần Trình phút chốc ngơ ngẩn.
Chỉ thấy Dung Hủ nhanh chóng xoay người về phòng, lấy từ trong ngăn kéo bàn ra một hộp quà nhỏ tinh xảo.
Trên hộp quà màu đen là một sợi ruy băng xanh sẫm, cột một cái nơ con bướm đơn giản. Hộp quà này dùng giấy cứng tốt nhất làm ra, xúc cảm vô cùng tốt, mà ở trên hộp, in một hàng chữ tiếng Anh xinh đẹp.
Tần Trình nhìn hàng chữ ấy, nhẹ giọng đọc ra: “In-your-heart.”
Dung Hủ nhẹ nhàng gật đầu: “In your heart, tình cảm chân thành của lòng em.”
Tần Trình bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, hắn ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía Dung Hủ, chỉ thấy cậu nhướn mày, cười nhạt nói: “Ừm, bắt đầu từ tháng sau, em chính là người phát ngôn của In your heart Hoa Hạ.”
Năm phút sau, Từ Tấn rốt cuộc chờ được người đàn ông nào đấy. Khóe miệng hắn co rút, vừa mở cửa cho đối phương, vừa cạn lời mà oán giận: “Đã nói mười lăm phút liền xuống mà, tôi chờ cậu lâu như vậy. Chúng ta phải nhanh lên, máy bay còn nửa tiếng thôi là cất cánh rồi, nếu bỏ lỡ chuyến này, thì phải chờ tới tối hôm nay.”
Tần Trình cũng không để ý gì tới hắn, mà là hạ mắt nhìn một cái đồng hồ màu bạc trên cổ tay mình.
Từ Tấn ngồi ở ghế phó lái xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn ra sau, khi nhìn thấy cái đồng hồ đó, hắn ta liền ngơ ngẩn, nhìn kỹ chốc lát, cười nói: “In your heart, mua đồng hồ mới hồi nào vậy? Kiểu dáng này tôi còn chưa từng thấy, là kiểu mới nhất hả? Nhìn qua rất đẹp nhỉ, lúc nào đó tôi cũng đi mua một cái.”
Người đàn ông thản nhiên nâng mắt, quét nhìn hắn ta một cái: “Không cho mua.”
Từ Tấn: “…” Một lát sau: “Vì sao hả!!!”
Giọng điệu Tần Trình bình tĩnh nói rằng: “Quà sinh nhật năm nay tôi còn chưa tặng anh, để tôi đưa anh một cái khác.”
Từ Tấn: “… Rõ ràng là quà sinh nhật năm trước cậu cũng không có tặng cho tôi! A chờ một lát, ngày hôm qua có phải sinh nhật cậu hay không?”
Tần Trình cười nhạt cong môi: “Ừm, cho nên anh muốn tặng tôi cái gì?”
Từ Tấn: “…”
Ngày tháng thật sự là không cách nào sống nổi!!!
Dọc theo đường đi từ nhà đến sân bay, người đàn ông vẫn luôn hạ mắt, ánh mắt sâu thẳm nhìn đồng hồ trên cổ tay. Từ Tấn cũng không biết, cái đồng hồ này đúng là kiểu mới mà năm nay In your heart đưa ra, hơn nữa tháng sau mới niêm yết, cho nên toàn thế giới hiện nay chỉ có hai cái.
Một cái trên tay Tần Trình, một cái khác trên tay Dung Hủ.
Hơn nữa ở mặt trái hai cái đồng hồ này, còn khắc một chữ cái tiếng Anh. Sau lưng cái của Tần Trình khắc “R”, sau lưng cái của Dung Hủ khắc là “Q”. (R với Q là chữ cái pinyin đầu tiên của “Dung” và “Tần”)
Dung Hủ là của Tần Trình.
Tần Trình là của Dung Hủ.
Đây là quà sinh nhật Dung Hủ tặng cho Tần Trình, cũng là quà sinh nhật độc nhất vô nhị toàn thế giới.
Nghĩ vậy, khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông dần dần trở nên nhu hòa. Hắn ngưng mắt nhìn cái đồng hồ, không tiếng động cong khóe môi, lộ ra một nụ cười khó có thể phát hiện. Mà Tần Trình đương nhiên không biết, ngay khi hắn đang thâm tình mà chăm chú nhìn cái đồng hồ này, ở nhà, Dung Hủ nở nụ cười, cầm lấy di động, mở ra một nhóm trò chuyện.
[ Dung Hủ: em cảm thấy, chúng ta hẳn nên nghĩ biện pháp, không thể luôn để thiệt thòi trước mặt Tần Trình được. ]
Ngắn ngủn một phút đồng hồ, sáu người đi ra đáp lại.
[ Lâm Huyên: đúng vậy! Tôi sắp sửa đến Mỹ quay một chương trình, nếu tôi gặp được hắn, tôi cảm thấy tôi sẽ tức chết! ]
[ Ôn Tuyền: cậu còn coi là tốt, bộ phim tới của tôi có khả năng sẽ hợp tác với hắn, hiện tại đầu tôi đều phình to ra này. ]
[ James: chúng ta phải làm thế nào nhục nhã Tần? ]
[ Hughes:… cái từ nhục nhã này cũng quá khoa trương đi, James, trình độ tiếng Trung của anh quá tệ, không phải là nhục nhã, phải là làm nhục. ]
[ Jennifer: trình độ tiếng Trung của mấy người đều không qua cửa! ]
[ Sở Kỳ: được rồi, cho nên nói lại, rốt cuộc chúng ta phải làm thế nào mới có thể đoạt nổi bật trước mặt Tần Trình, chẹn họng cho hắn nói không ra lời? ]
Dung Hủ hơi hơi cong môi, nhớ lại những lời mà người đàn ông nào đó nói với mình ngày hôm qua, một lát sau, hồi âm: [ dù sao em cũng đứng bên phía mọi người. ]
Giờ phút này, nhóm Tần Phong Phong còn chưa rõ những lời này của Dung Hủ là có ý gì. Mà chờ về sau bọn họ hiểu rõ, bọn họ quả nhiên là mừng rỡ như điên, cảm giác mình chiếm lĩnh điểm IQ cao nhất, hoàn toàn ở địa vị bất bại!
Chuyện lúc sau tạm thời không đề cập tới, Dung Hủ vừa xoa eo, vừa vào phòng bếp rót cho mình ly nước.
“Cho anh nói em thật nóng thật lớn thật to thật sướng, cho anh nói…”
Chỉ việc mang thù mà nói, trình độ của Dung Hủ cũng không thấp hơn Tần Trình.
Lại nghỉ ngơi năm ngày, ngày nghỉ của Dung Hủ liền kết thúc.
Ba tháng trước, Hoa Hạ Entertainment giúp Dung Hủ tranh thủ được một tài nguyên cao cấp. Nhãn hiệu xa xỉ phẩm nổi tiếng toàn cầu In your heart chính thức ký hợp đồng với Dung Hủ, mời Dung Hủ đảm nhiệm người phát ngôn Hoa Hạ của bọn họ trong tương lai một năm, đại diện cho kiểu đồng hồ mới nhất của họ.
Kiểu đồng hồ này thuộc series Lamy, cũng là kiểu dáng cuối cùng của series này.