Đoạn đầu của «Định luật » chủ yếu kể về nhà khoa học Sở Văn ở chung với người máy Thất như thế nào.
Người máy này dựa vào cái gì có thể nói là có được tình yêu? Dưới cái nhìn của Sở Văn, tình yêu đó hẳn là từ một vài mệnh lệnh đơn tập hợp lại, cuối cùng đắp nặn ra.
Chẳng hạn như Sở Văn phát hiện, ở chung không được mấy ngày, đồ ăn mà người máy đó nấu đều là món mình thích ăn, vậy nên hắn liền ghi chép trên bản tư liệu của mình: “Khả năng mã hóa mệnh lệnh đặc biệt, cần quan sát đồ ăn chủ nhân thích, lúc sau thử tự chế biến.”
Nói ngắn lại, loại tình yêu này dưới cái nhìn của Sở Văn, chỉ đơn thuần là được một đám mệnh lệnh hành động đơn tạo ra. Cách biểu hiện tình yêu của nhân loại đều có khác biệt rất lớn, người máy sao có thể có được tình yêu, thứ chúng nó có được chỉ là một chuỗi hành vi bị mệnh lệnh yêu cầu chấp hành mà thôi.
Nhưng mà, rõ ràng đáy lòng biết là như thế, khi đối mặt loại tình cảnh gần như thật sự được yêu này, Sở Văn lại không tự chủ được mà lún sâu vào.
Ai có thể ngăn cản bẫy rập dịu dàng đến thế?
Cậu ấy tốt với bạn, cẩn cẩn thận thận, khiến bạn cảm giác luôn được đối phương đặt ở chỗ sâu nhất của trái tim. Khi bạn tùy tiện nhìn về phía cậu ấy, cậu ấy luôn nhìn bạn, dùng ánh mắt nóng bỏng mà lại thẹn thùng, một khi tầm mắt đối diện với bạn, cậu ấy sẽ tức khắc dời tầm nhìn đi chỗ khác.
Biết rất rõ đây có thể là trình tự bị mệnh lệnh an bài chấp hành, hiểu rất rõ đối phương chỉ là một cái máy biết chấp hành mệnh lệnh, nhưng mỗi sáng sớm tỉnh dậy, chợt phát hiện đứa nhỏ xinh đẹp ấy nhu thuận cuộn người trong ngực mình, sau đó dùng cặp mắt rực rỡ như sao trời nhìn mình, Sở Văn từ nhỏ mất đi cha mẹ, chưa từng cảm nhận bất cứ tình yêu gì, triệt để lún sâu vào.
Sau khi lún vào, là tự mình hoài nghi và phủ định, là muốn giãy dụa, buông tha loại cảm xúc không thực tế này. Vì thế bắt đầu tính khí táo bạo, vì thế cưỡng chế người máy không cho phép xuất hiện trước mặt mình, thậm chí có suy nghĩ muốn đuổi đối phương về nguyên xưởng.
Kết cục của «Định luật » là Sở Văn rốt cuộc hiểu rõ, người máy nhỏ của hắn, tình yêu với hắn không phải bị một đám số hiệu hành động kia khống chế, mà là được khắc vào chỗ sâu nhất của con chip. Vượt qua ba định luật, trở thành định luật cao nhất trên hết thảy, thậm chí vì hắn, mà giết một người, cuối cùng bị hiệp hội người máy cưỡng chế tiêu hủy.
Định luật của người máy, là nhất định phải bảo vệ an toàn thân thể sinh mệnh của nhân loại. Nhưng khi đối thủ cạnh tranh của Sở Văn thuê sát thủ lái xe đụng hắn, người máy nhỏ ngồi ở ghế phó lái dùng thân thể chặn xung kích —— như thế, vẫn không vi phạm định luật . Nhưng kế tiếp, sát thủ kia vẫn không buông tha, cầm súng xuống xe.
Lúc này Sở Văn đã bị vụ tai nạn xe cộ va cho ý thức mơ hồ, căn bản không có khả năng chạy trốn, tầm mắt hắn mê ly nhìn người máy che ở trước người hắn, lần lượt giúp hắn chắn đạn.
Như vậy, vẫn chưa vi phạm định luật .
Tận đến lúc sát thủ kia đi đến trước mặt, một cước đá văng người máy, để súng lục trên trán hắn. Sinh mệnh sẽ ngừng lại ngay một giây sau, chỉ cần sát thủ bóp cò súng, tính mạng của hắn liền chấm dứt. Vào lúc sắp chết, Sở Văn gần như không có quá nhiều cảm xúc, không hề nghĩ về thí nghiệm còn chưa hoàn thành của mình, thậm chí còn không hận đối thủ cạnh tranh tàn ác kia. Điều duy nhất hắn hối hận chính là, trong rất nhiều thời gian trước đây vẫn luôn làm lơ với Thất, cố ý lạnh nhạt.
Sau đó, hắn nghe được một tiếng súng vang, ngã xuống không phải là hắn, mà là sát thủ.
—— Thất bị đá sang một bên mở ra cơ chế phòng hộ của mình, dùng một súng, giết sát thủ xa lạ đó.
Đến lúc này, cậu triệt để vi phạm định luật của người máy.
Người máy phải bảo vệ an toàn sinh mệnh của bất cứ nhân loại nào, không thể giết người, dưới bất cứ tình huống gì, đều tuyệt đối không thể giết người. Nhưng mà Thất giết một người, rõ ràng cậu có thể đánh ngất người này, hoặc là bắn trúng cổ tay cầm súng của gã, nhưng cậu vẫn giết đối phương.
Hiệp hội người máy tương đối coi trọng sự cố lần này, vào lúc Sở Văn nằm viện bất tỉnh đã mang Thất đi. Cuối cùng kết quả thương nghị nghiên cứu là, tiêu hủy tất cả người máy tình yêu mà công ty đó sản xuất ra, bởi vì chúng nó đã là người máy có cấp bậc cực kỳ nguy hiểm.
Cảnh đóng máy cuối cùng mà lần này đoàn phim cần quay, không phải theo trình tự kịch bản, mà là quay bù một cảnh trong quá trình hai người ở chung trước đó. Khi đó Sở Văn đã bắt đầu cảm thấy mình không thích hợp, sinh ra tình cảm khác biệt với người máy nhỏ, vì thế hắn lệnh đối phương không được xuất hiện ở trước mặt mình nữa, hai người cũng chia phòng mà ngủ.
Trong căn phòng to như vậy, đột nhiên lại chỉ còn lại một mình mình. Căn phòng này cực lớn cực trống rỗng, nếu người máy nhỏ muốn không xuất hiện trước mặt Sở Văn, vậy cũng đặc biệt đơn giản, cậu luôn có chỗ để ẩn nấp. Tuy biết đối phương là người máy, trên thực tế cũng không cần ngủ, nhưng Sở Văn vẫn an bài cho cậu một căn phòng, là một căn phòng cách phòng ngủ của mình rất xa.
Hôm nay, Sở Văn chấm dứt công việc, trở về nhà. Trong phòng không có một chút ánh đèn, hắn giống như thường ngày rửa mặt xong, trở về phòng nghỉ ngơi.
Giữa phim trường, tiếng bước chân cộp cộp không ngừng vang lên, ánh đèn theo bước chân Tần Trình lần lượt mở lên, lại lần lượt tắt đi sau lưng hắn. Tần Trình mở cửa, tiến vào phòng ngủ, máy quay lập tức đi theo, cho hắn một cái cận cảnh.
Ánh mắt sâu thẳm phức tạp chăm chú nhìn vào cửa một căn phòng xa xa, hắn nghiêm nghiêm túc túc nhìn hồi lâu, ngón tay bắt lấy nắm cửa rung bần bật, nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn nhấp môi, xoay người vào phòng, rầm một tiếng đóng cửa lại.
Muốn đi gặp người máy nhỏ kia, có điều hắn nhất định phải khắc chế mình, cấm tiệt hành vi này.
Nhưng Sở Văn lại vĩnh viễn không biết, trong khoảnh khắc cửa phòng hắn đóng lại, cánh cửa phòng ở xa xa liền mở ra. Người máy nhỏ kia chân tay khẽ khàng đi tới, đi đến trước cửa phòng hắn, ngoan ngoãn ngồi dưới đất, hai tay ôm đầu gối, dán lỗ tai vào ván cửa, nghe âm thanh mỏng manh truyền đến từ bên trong.
Đầu cậu nghiêng sang một bên, cứ như vậy an an tĩnh tĩnh mà nghe, trong đêm tối lạnh như băng, vào vô số đêm đen, cứ như vậy nhu thuận ngồi dưới đất, cách một cánh cửa phòng, nghe âm thanh phát ra từ bên trong. Hiệu quả cách âm của cửa phòng quá tốt, đa số thời gian cậu đều không nghe được gì, nhưng mỗi khi nghe được một chút âm thanh, cho dù là một chút tiếng ho khan, cặp mắt bảo thạch của cậu đều sẽ đột nhiên sáng ngời.
Sở Văn hờ hững với Thất tròn một trăm bốn mươi sáu ngày, vì thế cậu ngồi ngay cánh cửa này một trăm ba mươi ngày. Trong đó có mười sáu ngày, Sở Văn không về nhà, mà là ở lại trong phòng làm việc.
Đối với Thất mà nói, chuyện duy nhất có thể tiếp xúc với sinh mệnh người đàn ông này, chính là ngồi ở cửa, nghe âm thanh truyền ra trong phòng. Đa số buổi đêm, cậu đều không thể nghe được một chút âm thanh nào, nhưng mà chỉ cần nghĩ người kia ngay sau cánh cửa, chỉ cách có mấy mét, cậu liền nhịn không được mà lộ ra nụ cười.
Loại tình yêu viết ở chỗ sâu nhất của con chip này, đã yêu đến mức gần như hèn mọn.
Nhưng mà không có lựa chọn nào khác, bởi vì ý nghĩa duy nhất em sinh ra, chính là yêu anh.
Giữa phim trường, thiếu niên tinh xảo nhu hòa ngồi trên nền gạch men lạnh lẽo, hai tay ôm đầu gối, nhẹ nhàng dựa vào cạnh cửa phòng, không khí giống như dần dần an tĩnh lại. Dung Hủ hơi hơi hạ mắt, tầm mắt không có tiêu cự nhìn dưới đất, bỗng nhiên cậu giống như nghe được cái gì đó, hai mắt mãnh liệt trợn to, khó có thể che giấu mừng rỡ chợt lóe qua trên mặt.
Nhưng mà ngay sau đó, trong mắt cậu đột nhiên hiện lên một chút kinh hãi, có điều còn chưa kịp phản ứng, cánh cửa phía sau đã bị người ta mãnh liệt kéo ra. Sở Văn cầm ly nước phút chốc ngơ ngẩn, chậm rãi cúi đầu, nhìn người máy nhỏ ngồi ở trước cửa phòng mình.
Lập tức đứng lên, nhanh chóng xin lỗi, người máy nhỏ không ngừng nói “xin lỗi”, nói không ngừng, dường như sợ hãi đối phương thật sự vứt bỏ mình. Nhưng mà giây tiếp theo, ly thủy tinh vỡ nát dưới đất, Thất ngơ ngác nhìn vụn thủy tinh đầy đất, ngẩng đầu một cái, môi liền bị đối phương che lại.
Nụ hôn nóng bỏng ập tới quá mức đột nhiên, người đàn ông dùng sức đẩy người máy trước mắt ngã nhào xuống đất, tùy ý hôn môi. Hắn vuốt ve làn da mềm mại non mịn giống như nhân loại, tay hắn luồn vào trong quần áo, chạm vào cái người sắp tra tấn mình đến chết này.
Khi một nụ hôn chấm dứt, trong con ngươi thiếu niên tích tụ một ít bọt nước. Biết rất rõ là ngay cả chút ánh nước ấy, nói không chừng cũng là bị một cái mệnh lệnh nào đó kích hoạt ra, nhưng người đàn ông lại tự giễu nhẹ nhàng cười hai tiếng, đè trên mình người máy, khàn khàn giọng, hỏi: “… Thích tôi không?”
Khi cái từ “thích” đó đột nhiên xuất hiện, không ai phát hiện, ánh mắt người máy nhỏ đột nhiên sáng ngời.
“Thích Văn… Rất thích Văn.”
Người đàn ông cúi đầu nhìn người máy nhỏ mang vẻ mặt ái mộ dưới thân, trong mắt hắn đều là vẻ phức tạp, sau một hồi, hắn nhẹ nhàng cười một tiếng: “Tốt… như vậy là đủ rồi.”
Nụ hôn lại một lần nữa hạ xuống, nhân viên trong phim trường đã bị lọc đi rất nhiều, chỉ còn lại hơn hai mươi nhân viên. Bọn họ nhìn Tần Trình gần như dùng một loại phương thức thành kính hôn thiếu niên dưới thân, giống như đang đối đãi với bảo vật quý giá nhất, yêu thương hôn nước mắt tràn ra từ khóe mắt cậu, ngay cả vuốt ve cũng dịu dàng đến thế.
Mà tình yêu thuộc về người máy nhỏ, cũng được Dung Hủ diễn xuất đến vô cùng nhuần nhuyễn. Trong mắt cậu chỉ có mỗi mình Tần Trình, giống như cậu thật sự yêu người này sâu sắc, yêu đến tận xương tủy, cho nên mới cùng đối phương trầm luân, rơi vào vực sâu.
Sau khi cảnh này quay xong, phim liền triệt để đóng máy. Có nhân viên nhịn không được cảm khái: “Diễn xuất của Tần và Dung thật sự là quá tốt, bọn họ diễn cực kỳ tuyệt, tôi thật sự cho là bọn họ vô cùng yêu đối phương luôn đó.”
Những lời này vừa vặn bị Clemens đi ngang qua nghe vào tai, đạo diễn tóc vàng không để bụng hừ một tiếng.
Diễn xuất tốt?
Đó căn bản là diễn theo bản sắc! Có thể không tốt sao!
Bất luận thế nào, «Định luật » rốt cuộc cũng đóng máy. Vào ngày phim đóng máy toàn diện, lão Hult liền cho Clemens triển khai công tác tuyên truyền. Vốn dĩ Clemens còn tương đối không muốn: “Con sắp đi quay phim mới rồi, Lance, con căn bản không có thời gian tuyên truyền phim của cha đâu.” Huống chi, con dựa vào cái gì phải giúp đối thủ cạnh tranh của mình tuyên truyền chứ.
Nhưng mà lão Hult lại vung tay lên: “Mẹ con đã tìm mười cậu trai xinh đẹp đến xem mấy với con, Cle thân mến, con có thể lựa chọn giúp ta, tiếp đó được ta ủng hộ, hoặc là không giúp ta, ta rất thích ý giúp mẹ con áp tải con đến Washington đó.”
Clemens: “@%^$! $!!!”
Sở dĩ lão Hult muốn vội vàng tiến hành tuyên truyền phim, thứ nhất là bởi vì hiệu ứng của «Định luật » chuẩn bị nhiều năm, hậu kỳ chế tác vô cùng nhanh, phỏng chừng đầu tháng chín là có thể chiếu phim. Thứ hai là giống như Tần Trình nói, ngày hai mươi tháng năm Dung Hủ sẽ đồng bộ phát hành album mới trên toàn cầu, đây là một cơ hội tuyên truyền rất tốt, lão Hult sẽ không bỏ qua.
Tiệc đóng máy, không ít nhân viên nữ đều tụ tập với nhau, bi phẫn thống hận nói rằng: “Vì sao chúng ta lại không thể xem Dung quay cảnh giường chiếu? Rõ ràng sau khi phim chiếu chúng ta cũng có thể xem được rất nhiều đoạn, hơn nữa cũng không phải thật sự lộ ra trọn vẹn, tôi cũng muốn xem cảnh giường chiếu của Dung mà, nghe nói đặc biệt đặc biệt mê người!”
Có nhân viên hỏi: “Cô không muốn xem cảnh giường chiếu của Tần sao?”
Nữ nhân viên kia lập tức khoát tay: “Tần đương nhiên đặc biệt đẹp trai, nhưng mà trước kia hắn cũng từng quay cảnh giường chiếu rồi, chỉ có Dung, chưa quay lần nào, tôi thật sự rất muốn xem á!”
Bất luận thế nào, bộ phim điện ảnh này quay tròn năm tháng, đến đây là toàn bộ kết thúc. Sau khi cơm nước xong, mọi người lần lượt tạm biệt, lúc Clemens nói lời từ biệt với Dung Hủ, vẻ mặt khó chịu nói rằng: “Gần đây cha mẹ tôi vô cùng muốn tìm đối tượng cho tôi.”
Tần Trình cau mày lại, lặng lẽ chắn người yêu nhà mình ở phía sau.
Clemens bình tĩnh nói: “Tôi cũng sẽ không đào góc tường cậu đâu, nghĩ nhiều như vậy làm chi. Dung Hủ đúng là loại hình tôi thích, nhưng tôi không có hứng thú đoạt người yêu. Tôi chỉ muốn hỏi…” Nói xong, Clemens nhìn về phía Dung Hủ, nói: “Có ai không tồi giới thiệu cho tôi không? Tôi thích người Hoa Hạ, mẹ tôi chọn cho tôi khẳng định đều là người Âu Mỹ, không bằng tự mình tìm một người.”
Nghe vậy, Dung Hủ khẽ kinh ngạc, dường như cũng không ngờ Clemens lại muốn nói chuyện này: “Tôi nghĩ anh càng thích tự do yêu đương chứ.”
Clemens sâu xa cười cười, không trả lời vấn đề này, mà là nói: “Có cơ hội, giúp tôi đề cử vài người nhé.”
Tận đến ngày hôm sau ngồi ở trênmáy bay về Hoa Hạ, Dung Hủ còn đang tự hỏi, đêm qua có phải Clemens Hult uống nhiều quá hay không, sao lại không giống đạo diễn cao ngạo khôn khéo trong ấn tượng của mình cho lắm. Ngay lúc này, Tần Trình nhẹ nhàng nắm tay nhỏ bé mềm mềm nộn nộn của Dung Dung nhà mình, vừa trắng trợn ăn bớt ăn xén, vừa mang giọng điệu bình tĩnh nói rằng: “Clemens Hult năm nay hình như ba mươi bảy nhỉ?”
Dung Hủ không nghĩ quá nhiều: “Ừm, làm sao vậy?”
“Vì sao em cảm thấy ngày hôm qua hắn rất kỳ quái?”
Ở chung lâu như vậy, Dung Hủ đang suy nghĩ gì, Tần Trình liếc mắt một cái là có thể phát hiện. Không cảm thấy kinh ngạc về chuyện này, Dung Hủ giải thích: “Trước đó em và Cle cũng từng có hợp tác, trên thực tế em cảm thấy hắn cũng không giống một người thích… loại hình thức xem mắt này. Hoặc là nói, hắn căn bản không giống như người sẽ để cho người khác giới thiệu đối tượng cho hắn, hắn hẳn nên tôn sùng duyên phận, thích tự do yêu dương. Muốn tự mình gặp gỡ, mới có thể cam tâm tình nguyện ở bên nhau. Đại khái là như thế.”
“Ba năm trước anh nói chuyện đó cho lão Hult, sau khi ông ấy đánh con mình một trận liền nói cho anh biết, ông ấy tin tưởng con ông ấy chỉ là vi phạm lần đầu, trước đó khẳng định chưa từng quy tắc ngầm nghệ nhân khác. Lão Hult nói với anh, đó là con ông ấy, con ông ấy rốt cuộc là hạng người gì, bản thân ông ấy vẫn hiểu rõ, không có khả năng lén lút làm quan hệ không chính đáng.”
Vừa nghe lời này, Dung Hủ mở to hai mắt: “… Không thể nào, ý anh muốn nói, Cle đã ba mươi mấy, vẫn là lão xử nam hả?”
Tần Trình khẽ cong môi: “Anh không có nói như vậy.”
Dung Hủ: “… Vầy cũng quá ngây thơ đi.”
“Có lẽ là hắn nhận mệnh, muốn tìm một người sống qua ngày thôi. Em tùy tiện giới thiệu với hắn một vài người trong giới là được, anh thấy trong «Vương bài thức tỉnh» có một nam khách mời không tồi, có nghe Từ Tấn nói, hắn ta là gay.”
Dung Hủ suy nghĩ chốc lát, bỗng nhiên nhớ ra: “Trong «Vương bài thức tỉnh» hình như chỉ có một nam khách mời, tên Tiền Chu. Em nhớ… hắn cao , cân nặng một trăm kg, là một nghệ nhân hài…”
Tần Trình nhướn mày: “Thì sao? Nếu hắn không được, anh nhớ Từ Tấn còn từng nói, dưới trướng Hoa Hạ Entertainment, có một minh tinh tên Vương Kỳ gì đó, cũng là gay?”
Dung Hủ: “… Là Vương Chiếu Kỳ, nhưng mà anh La nói với em rồi, sinh hoạt cá nhân của Vương Chiếu Kỳ rất loạn, năm trước hình như còn mắc bệnh tình dục, người đại diện của hắn thật vất vả mới áp chế được, hiện tại cũng không biết có chữa khỏi hay chưa.”
Tần Trình: “Hình Tiêu?”
Dung Hủ: “Hình Tiêu không phải là có bạn gái sao? Còn là một nữ ca sĩ!!!”
Tần Trình: “Đó là giả, hắn là gay.”
Dung Hủ: “… Rốt cuộc anh còn biết ai trong giới là gay nữa.”
Tần Trình: “Rất nhiều, nhưng khác phái luyến vẫn nhiều hơn một chút. Có điều trong đám người em quen, Đổng Tranh cũng vậy.”
Dung Hủ cả kinh: “Anh Đổng cũng vậy hả?!”
Tác phẩm quay đầu tiên của Dung Hủ là «Tranh giành», nam chính trong đó chính là Đổng Tranh, lúc đóng phim Dung Hủ chưa bao giờ phát hiện đối phương lại là gay, thậm chí sau đó bọn họ còn trở thành bạn, ngẫu nhiên có liên hệ, cũng không chút nào nhìn ra tính hướng của đối phương.
Tần Trình nhẹ nhàng gật đầu: “Hắn phải đó, lúc sau Từ Tấn điều tra hắn, phát hiện hắn có một bạn trai ngoài giới.”
Thế giới quan của Dung Hủ vỡ nát: “…” Sau một lúc lâu, cậu đột nhiên ý thức được: “Từ từ, vì sao Từ Tấn phải điều tra anh Đổng?”
Tần Trình: “…”
Dung Hủ: “Anh làm chuyện gì mà em không biết sao?”
Tần Trình: “… Có lẽ Từ Tấn có hứng thú với Đổng Tranh?”
Dung Hủ: “Em nhớ là, Từ Tấn đã kết hôn nhiều năm, năm nay mới sinh một đứa con gái.”
Tần Trình: “Em nói có đạo lý, anh phải nói chuyện đàng hoàng với vợ hắn về vấn đề này.”
Dung Hủ: “…”
Người đàn ông tốt thời đại mới, yêu bà xã thương con gái nhị thập tứ hiếu – Từ Tấn: “…” Cái chức người đại diện này không cách nào làm nổi!!!
Vốn dĩ chỉ là tùy tiện nói một chút về chuyện Clemens, Dung Hủ cũng không ngờ, hai người sẽ moi ra nhiều thứ như vậy, Tần Trình lại biết nhiều bí mật trong giới như vậy. Người đàn ông này ở mặt ngoài cứ luôn là vẻ cao lãnh không rành thế sự, ai có thể ngờ được, trong tay hắn lại nắm nhiều tin tức lớn có thể làm cho papparazi điên cuồng đến thế.
Nhiều chuyện là mỹ đức cao thượng của nhân loại, dưới tình huống bình thường, Dung Hủ không hề có hứng thú với mấy tin ngoài lề ở trong giới, sẽ không chủ động thăm dò. Nhưng hiện tại đang ngồi máy bay, tương đối nhàm chán, vả lại bên cạnh còn có một papparazi cao cấp biết một đống chuyện ngoài lề… Vì thế trong mười mấy tiếng bay kế tiếp, Dung Hủ từ miệng Tần Trình, biết được rất nhiều rất nhiều bí mật giới giải trí mà cậu chưa bao giờ biết đến.
Chẳng hạn như nữ diễn viên hạng một nào đó, kỳ thật đã sớm có con trai, nhưng vẫn ghi trên danh nghĩa người khác. Lại chẳng hạn như một cặp vợ chồng nổi tiếng ân ái trong giới, đã sớm ly hôn, chỉ là vì công việc mới làm bộ như vợ chồng ân ái.
“Từ Tấn rất thích mấy chuyện ngoài lề đó, ” Tần Trình bất đắc dĩ thở dài, nói: “Hắn nói rất nhiều, thường xuyên nói.”
Những lời này nói đến chân thành tha thiết, quả thật không hề nói dối, bởi vì Tần Trình cũng giống Dung Hủ, không có hứng thú gì với mấy chuyện ngoài lề.
Dung Hủ cong môi, lại hỏi: “Vậy vì sao Từ Tấn muốn điều tra anh Đổng, hửm? Chẳng lẽ hắn cũng có hứng thú với anh Đổng?”
Tần Trình: “…”
Hai người nói xong lời cuối cùng, lúc gần tới Hoa Hạ, lại quay về vấn đề ban đầu. Về phần vì sao Clemens lại thích người Hoa Hạ, chuyện này không cần đương sự nói, chính Dung Hủ cũng có thể đoán được đại khái, dù sao thì lúc còn trẻ Clemens vẫn luôn làm trợ lý đạo diễn cho Lưu lão, ở Hoa Hạ nhiều năm, có khả năng ảnh hưởng đến thẩm mỹ.
Ngay khi máy bay sắp đáp xuống, dường như Tần Trình nhớ ra gì đó, thản nhiên nói: “Lâm Huyên hẳn cũng là gay.”
Dung Hủ: “…!!!”
“Cũng có thể là bi (có thể yêu nam cũng có thể yêu nữ), tuy rằng cứ cách mấy tháng hắn đều sẽ có bạn gái tin đồn khác nhau, nhưng trước kia Từ Tấn từng nói, lấy kinh nghiệm nhiều chuyện phong phú của hắn ta, Lâm Huyên hẳn là cũng thích nam.”
Mỗi tuần đều nói chuyện phiếm với đương sự nhiều lần, đã từng thu âm chung, cùng mở concert chung, có thể xem như bạn tốt của đối phương – Dung Hủ: “…”
Hành trình máy bay lần này, tạo ra đả kích mang tính đảo điên cho thế giới quan của Dung Hủ. Dung Hủ tự nhận mình vẫn tương đối thông minh, nhưng mà trên việc đào móc tin tức, cậu thật sự là một chút thiên phú cũng không có, kém Từ Tấn quá xa.
Mà sau khi trở lại Hoa Hạ, rất nhanh «Phù quang» liền phát hành trên toàn cầu. Để tuyên truyền album mới, Dung Hủ và Lâm Huyên cùng tham gia vài chương trình âm nhạc. Khi gặp mặt ông bạn, Dung Hủ lãnh tĩnh quan sát hồi lâu, lại không hề phát hiện cái khả năng gọi là “cũng thích nam” của Từ Tấn.
Thậm chí Dung Hủ còn trực tiếp thăm dò hỏi: “Nghe nói tháng trước, anh lại có một cô bạn gái à?”
Lâm Huyên bất đắc dĩ khoát tay: “Chia rồi, cô ta lại muốn công khai, còn lén tìm papparazi chụp ảnh tôi với cô ta ăn cơm nữa.”
Như thế, mà còn có thể là gay hả? Thoạt nhìn cũng không giống bi cho lắm mà!
Đáp án này chung quy khó giải, ngày tháng năm , «Phù quang» đồng bộ lên kệ trên toàn cầu. Xa cách hai năm, Dung Hủ lại ra album âm nhạc mới, lúc này đây, trình độ nhiệt tình của nhóm fan so với «Lời Dung» hai năm trước càng tăng lên.
«Phù quang» là một EP chỉ có ba ca khúc, giá cả rẻ hơn «Lời Dung» gần gấp đôi. Vả lại hai năm nay, danh tiếng Dung Hủ càng lúc càng lớn, không chỉ là Hoa Hạ, ở Âu Mỹ cũng có được rất nhiều fan. Hơn nữa gần đây «Định luật » bắt đầu tiến hành tuyên truyền, khiến nhân khí Dung Hủ đạt tới một đỉnh cao mới.
Vì thế «Phù quang» lên kệ chỉ ngắn ngủi một tiếng, lượng tiêu thụ đã là sáu trăm chín mươi ngàn!
Lúc này doanh số «Phù quang» hơn triệu đã thành chuyện chắc chắn, trên thực tế, dưới tình huống bình thường, lượng tiêu thụ EP quả thật là cao hơn album bình thường một ít. Nhưng mà ngày đầu tiên, tổng doanh số «Phù quang» đã đột phá một triệu, lấy thành tích một triệu chín mươi ngàn đáng sợ, làm mới kỷ lục doanh số EP trong một ngày của giới âm nhạc toàn cầu mười năm gần nhất!
Trong album này tổng cộng có ba ca khúc, hai bài đầu là Dung Hủ đơn ca, bài chủ đề cuối cùng là «Phù quang», do Dung Hủ và Lâm Huyên hợp tác. MV bài hát này căn bản không cần nội dung đặc biệt gì, chỉ cần hai người Dung Hủ và Lâm Huyên ở trong hình ảnh song ca, đã đủ để cho nhóm fan thét chói tai.
Lâm Huyên còn biết đàn piano, vì thế trong MV có một cảnh Lâm Huyên đánh đàn piano màu trắng, Dung Hủ dựa vào đàn piano, liền bị nhóm fan chụp màn hình lưu lại, lan truyền rất rộng.
Ánh nắng nhu hòa ấm áp từ cửa sổ sát đất chiếu nghiêng xuống, thiếu niên mặc lễ phục nhạt màu dựa vào cây đàn piano cực lớn, bên kia cây đàn, tiểu thiên vương cũng tuấn tú xinh đẹp nho nhã nghiêm túc đánh đàn, thường thường ngẩng đầu, hai người liếc nhau, nhìn nhau cười.
Loại ăn ý này, lại thêm tiếng ca tuyệt vời, khiến «Phù quang» trở thành tiêu điểm thảo luận của nhóm fan âm nhạc.
Cùng ngày album phát hành, Dung Hủ liền tự cầm ra một trăm bản, một phần xem như phần thưởng tiến hành rút thăm, cuối cùng tặng cho fan; một phần khác thì tặng cho bạn bè trong giới, xem như mời họ hỗ trợ tuyên truyền.
Nhất thời, bất luận là Ôn Tuyền, Hạ Mộ Nhan, hay là Sở Kỳ, Jennifer, đều tuyên truyền cho album của Dung Hủ trên tài khoản mạng xã hội của mình.
Ngay cả cha con Hult cũng nhận được quà của Dung Hủ, lão Hult bắt lấy cơ hội này, vừa tuyên truyền «Phù quang», vừa gia tăng nhiệt độ cho «Định luật »; Clemens cũng cực kỳ không tình nguyện mà đăng ảnh chụp album, còn nói một câu “Rất hay“. Về việc rốt cuộc hắn có nghe qua ba bài hát này hay chưa, thậm chí có mở EP này ra hay chưa, vậy cũng chỉ có bản thân hắn tự biết.
Sự thành công của «Phù quang», khiến địa vị của Dung Hủ ở giới ca hát lại cất cao một lần nữa. Vị diễn viên Hoa Hạ trẻ tuổi này cũng không chỉ vì nhân khí cao, mới đạt được doanh số album cao như vậy, đầu tháng sáu, người chế tác âm nhạc nổi tiếng Hoa Hạ, cùng nổi tiếng như Dương lão là Lưu Tân Dĩnh lão sư, cũng phát biểu cảm khái và ca ngợi với bài hát «Phù quang» trên blog của mình.
[ Ca khúc này là phong cách nhất quán của lão Dương, ngắn gọn rõ ràng, lại thẳng vào lòng người. Giọng Dung Hủ thiên hướng trong suốt nhu hòa, giọng Lâm Huyên thì càng thêm sáng sủa sạch sẽ, điều này dẫn đến bản thân «Phù quang» càng như là hai loại tâm tình đối thoại của cùng một người. Cùng lúc truy đuổi tình yêu trong quá khứ, không thể tự kềm chế, không muốn buông tay; về mặt khác lại hy vọng chấm dứt quá khứ, bắt đầu tương lai mới, chúc phúc người đó sống tốt. Ca từ mà cá nhân tôi thích nhất là phần điệp khúc “đó là ánh sáng của em nổi trong đáy lòng anh”, câu này dùng hợp âm mi trưởng… ]
Đánh giá cao của nhân sĩ chuyên nghiệp cùng với thành tích doanh số liên tục phá kỷ lục, khiến càng ngày càng nhiều người yêu thích âm nhạc bắt đầu chân chính chú ý đến Dung Hủ.
Trong vài năm qua, bởi vì bản thân Dung Hủ là diễn viên, có một phần những người yêu âm nhạc vẫn luôn không muốn nghe nhạc của cậu.
Diễn hay hát giỏi, hát giỏi diễn hay.
Những lời này chính là một hiện tượng vô cùng thông thường, diễn viên và ca sĩ lấn sân rất nhiều, ngay cả Lâm Huyên cũng từng cùng Dung Hủ hợp tác «Không tiếng động». Nhưng đối với một phần người yêu âm nhạc mà nói, bọn họ vẫn cảm thấy diễn viên không phải là ca sĩ chuyên nghiệp, trình độ kém hơn ca sĩ rất nhiều, họ đến ca hát, thuần túy chỉ là để vớt tiền, căn bản không đáng để nghe.
Nhưng qua thời gian lâu như vậy, những người đó dù có không thích thế nào đi nữa, thì khẳng định cũng từng nghe qua nhạc của Dung Hủ ở vài nơi. Huống chi lần này «Phù quang» có Lâm Huyên tham dự, lại được nhiều người có quyền lực trong nghề ca ngợi, rốt cuộc họ quyết định buông bỏ thành kiến không cần thiết kia, tới nghe album này, sau đó vừa nghe… liền một phát không thể vãn hồi.
[ Thật sự hay! Không ngờ giọng Dung Hủ dễ nghe như vậy, rất đặc sắc, hoàn toàn không kém Lâm Huyên. ]
[ Tôi vẫn luôn cho rằng Dung Hủ chỉ là ca sĩ nghiệp dư, ra album là vì mò vàng, muốn học theo mấy diễn viên kia, thuần túy là dùng kỹ thuật chỉnh âm để hát, đến lúc hát live thì lại là hiện trường tai nạn xe cộ. Không ngờ bài «Phù quang» này lại thật sự hay, chờ mong Dung Hủ mở concert, tôi tin tưởng cậu ấy hát live nhất định cũng đặc biệt hay! ]
[ Người bạn phía trước, Dung của tui từng có nhiều lần hát live rồi, concert cũng từng tham gia của Lâm Huyên, làm khách mời hiện trường rồi. Nếu bạn muốn nghe giọng hát Dung của tui trên concert, đề cử cho bạn concert lưu động bốn năm trước của Lâm Huyên, bản live «Thất dực» và «Không tiếng động» của Dung nhà tui thật sự rất rất hay! Còn hay hơn cả CD nữa! ]
Độ hot của «Phù quang» trên toàn cầu, dùng mắt thường là có thể thấy, nhưng dưới cảnh tượng phồn thịnh nhiệt liệt như vậy, một ít fan thận trọng cũng phát hiện một chuyện kỳ quái: [ ý, album mới của Dung Dung, Nhị Mộc, Ôn ảnh hậu… ngay cả Clemens Hult cũng đăng tin tức hỗ trợ tuyên truyền, thế mà Tần thần lại chưa nói gì cả? ]
Không sai, album «Phù quang» phát hành tròn hai ngày, weibo và twitter cá nhân của Tần Trình chưa từng đổi mới, giống như căn bản không biết chuyện này vậy.
Dung Hủ và Ôn Tuyền, Lâm Huyên có quan hệ tốt, chuyện này fan cũng biết. Nhưng so với bọn họ, bạn có quan hệ tốt nhất với Dung Hủ rõ ràng là Tần Trình, hơn nữa Dung Hủ và Tần Trình vừa mới hợp tác bộ phim đồng tính «Định luật », ở trong đó còn có cảnh tình cảm, lần này Dung Hủ đăng album, thế mà Tần Trình lại không nói một chữ?
Đám anti fan lập tức nghe tin hành động, bịa đặt bởi vì quay «Định luật », quan hệ giữa Dung Hủ và Tần Trình bắt đầu rạn nứt. Cái thứ như cảnh tình cảm mà để hai người đàn ông đến quay, cũng đã vô cùng khảo nghiệm tình bạn, đạo diễn còn nói trong phim sẽ có cảnh hôn và cảnh giường chiếu, vậy Tần Trình bởi vì việc đó mà ghét bỏ Dung Hủ, cũng không phải không thể.
Vừa nghe lời này, fan Dung nhất thời xù lông: [ Dung của tui chỉ là quay cái phim thôi, mấy người hiểu cái gì gọi là tinh thần chuyên nghiệp không? Anti fan bịa đặt, sao không lật trời luôn đi? ]
Fan Tần Trình cũng tương đối phẫn nộ: [ Tần thần nhà tôi sao có thể là cái loại người không chuyên nghiệp đó, trước hết không đề cập tới đạo diễn Lance Hult ở trên họp báo khởi động máy đã từng nói qua, Tần thần vô cùng hy vọng Dung Hủ đến quay bộ phim này, còn mãnh liệt đề cử Dung Hủ với đạo diễn Hult. Dù lần này đối diễn không phải là Dung Hủ, mà là một diễn viên xa lạ, Tần thần của bọn tôi cũng không có khả năng bởi vì cùng đồng tính quay cảnh hôn và cảnh giường chiếu, liền ghét bỏ tức giận! ]
Về phần fan CP, thì đã sớm bình tĩnh: [ Trình Dung trở thành bạn tốt nhiều năm như vậy, ngày hôm qua đoàn phim «Định luật » còn đăng twitter show ân ái, dùng Trình Dung để tuyên truyền phim nữa. Trò đùa buồn cười nhất năm nay tôi từng nghe qua, chính là quan hệ Trình Dung rạn nứt, Tần thần còn ghét bỏ Dung Dung. Ha ha ha ha, quá buồn cười, tôi muốn cười cả năm. ]
Đám anti fan đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha, trực tiếp hỏi: [ vậy mấy người nói xem, Tần Trình không tuyên truyền album mới cho Dung Hủ, đây là vì cái gì? ]
Vấn đề này nhóm fan cũng không thể trả lời, vài ngày gần đây Tần Trình cũng không có công việc, sau khi quay xong «Định luật » đã bắt đầu nghỉ ngơi, không có khả năng nói hắn bởi vì công việc quá bận, mới không nhớ tuyên truyền album mới cho Dung Hủ. Nhưng mà fan lại càng không có khả năng thừa nhận cái gọi là quan hệ giữa Tần Trình và Dung Hủ chuyển biến xấu của anti fan.
[ Quan hệ giữa Tần thần và Dung Dung kém đi hả? Còn không bằng anti fan nói mình không phải là anti fan, nói không chừng chuyện đó mọi người còn có thể nhắm mắt lại xem xét cho mấy người ha ha ha ha. ]
Nhóm fan không biết nên phản bác như thế nào, nhưng mà xế chiều hôm đó, Tần Trình đăng một tin ngay trên tất cả tài khoản mạng xã hội của mình ——
[ Tần Trình: EP mới của @Dung Hủ, rất êm tai. Đăng cái weibo, rút thăm một ngàn người trong nhóm fan, mỗi người tặng một album; lại rút thăm một trăm người, đưa album có ký tên (là chữ ký của tôi, của Dung Hủ không cho mấy bạn đâu). [hình ảnh] ]
Trên hình, người đàn ông tuấn mỹ đang cầm bút ký tên, ký từng chữ từng chữ trên album «Phù quang». Mấy năm nay Tần Trình làm biếng đến tận nhà, rất ít khi ký tên cho fan, cũng chưa từng tổ chức hoạt động rút thưởng gì, ai có thể ngờ được, lần đầu tiên hắn tổ chức hoạt động rút thưởng, lại là vì tuyên truyền album cho người khác, còn trực tiếp ký một trăm bản!
Mặt khác, có fan mắt sắc lập tức phát hiện: [ nói đạo lý thì, Tần thần anh ký tên của mình trên album của Dung Dung thì thôi đi, anh làm gì mà cứ luôn ký trên tên Lâm Huyên vậy? Ha ha ha ha, cười chết, Tần thần anh cũng đừng nói là anh vô ý, một trăm album đó, em xem hết rồi, mỗi một cái anh đều ký trên tên Lâm Huyên người ta, ký che mất hết tên Lâm Huyên luôn! ]
Fan này trăm triệu lần không ngờ, một phút đồng hồ sau, Tần Trình lại hồi âm cô.
[ Tần Trình hồi âm @Trâu Tiểu Diễm: ồ, là ngoài ý muốn. ]
[ Trâu Tiểu Diễm: a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!! @Tần Trình… ]
Nhóm fan đều lập tức hiểu: [ bọn em biết rồi, là ngoài ý muốn thôi, tuyệt đối là ngoài ý muốn, Tần thần mới không có ghen đâu ]
Đối với fan mà nói, thứ bọn họ nhìn thấy chỉ là bạn gay tốt Trình Dung lại bắt đầu show ân ái. Vài năm nay hai người mỗi ngày show ân ái, mười năm như một ngày, chẳng trách trên lễ trao giải Kim Hùng, MC Đại Vệ còn lấy bọn họ làm mánh lới, tiến hành trêu chọc. Mà nhóm fan đương nhiên cũng không nghĩ, vì sao qua ba ngày, Tần Trình mới đột nhiên giúp «Phù quang» tuyên truyền.
Trên thực tế, vào ngày đầu tiên album phát hành, một vị fan siêu cấp đại gia đã mua mười ngàn bản album «Phù quang».
Chuyện này Tần Trình không có giấu Dung Hủ, sau khi biết được người đàn ông đó lại mua mười ngàn album của mình, Dung Hủ nặng nề thở dài, còn chưa nói gì, đối phương đã nhấc tay nói: “Tất cả thu nhập của anh trong «Định luật », đều là cho quỹ hội.”
Dung Hủ hơi giật mình, bất đắc dĩ nói rằng: “Em lại không có trách anh, chỉ cần anh vui vẻ, vậy cũng rất tốt, anh không cần phải quyên tất cả thù lao cho quỹ hội đâu.”
Bạn fan đại gia ấy bình tĩnh ôm lấy người yeu nhà mình, thấp giọng nói: “Nhưng trợ giúp những đứa bé đó… tiểu Hủ, em sẽ vui.”
Tháng trước lúc quay «Định luật », Dung Hủ còn bớt thời giờ, về Hoa Hạ tham gia một lễ tang. Quỹ Lời Dung thành lập hơn hai năm, từ lúc đầu chỉ xây trường tiểu học hy vọng, đến hiện tại đã đặt chân vào mảng chữa bệnh cho nhi đồng.
Tháng trước, quỹ Lời Dung trợ giúp đứa bé đầu tiên bị bệnh tim bẩm sinh, sau khi thành công hoàn thành giải phẫu nửa năm, vẫn bởi vì các nguyên nhân bệnh biến chứng mà qua đời. Đứa bé ấy chỉ có mười một tuổi, vô cùng thích nhạc của Dung Hủ, rõ ràng tìm được trái tim thích hợp, nhưng cậu bé vẫn đi rồi.
Dung Hủ và Tần Trình không phải bác sĩ, lại càng không phải là thượng đế, bọn họ không thể cứu vớt sinh mệnh một người, chuyện duy nhất bọn họ có thể làm, chính là tận khả năng khiến càng nhiều đứa trẻ đạt được khả năng cứu vớt.
Bọn họ giao đi hy vọng, lại không thể quyết định tương lai.
Nhưng mà ít nhất thì họ có thể khiến càng nhiều người đạt được hy vọng, mở ra một cánh cửa có khả năng đi thông đến tương lai.
Đương nhiên, trở lại chủ đề, vì sao từ ngày đầu tiên Tần Trình đã mua album, lại chờ đến ngày thứ ba mới đăng weibo? Đó hoàn toàn là bởi vì, Tần tiên sinh trăm triệu lần không ngờ, Dung Dung nhà hắn hợp tác ca hát với Lâm Huyên thì thôi đi, ở trong MV, thế mà lại còn ôm nhau, còn dựa đến gần như vậy!!!
Nói xem có tức hay không?
Nói xem có tức hay không!
Tức đến ngày thứ ba, Dung Hủ mới dở khóc dở cười vuốt thuận tất cả lông xù lên của người đàn ông nào đó.
Mà Lâm Huyên đương nhiên cũng không hiểu, rốt cuộc mình làm chuyện gì, mà Tần Trình muốn nhằm vào mình như vậy. Album «Phù quang» bán đắt như tôm tươi, tự nhiên phải mở tiệc khánh công, trên tiệc khánh công, Tần Trình hạ mắt nhìn cái bàn, không có liếc nhìn bên cạnh một cái, nhưng mà Lâm Huyên cùng bàn lại ngồi đến thẳng tắp, cảm giác mình giống như bị mãnh thú gì đó theo dõi, tóc gáy dựng thẳng lên.
Sau khi tiệc khánh công kết thúc, Lâm Huyên còn kéo Dung Hủ, nhỏ giọng nói rằng: “Hôm nay Tần Phong Phong làm sao vậy, cả người tôi đều lạnh, nói chuyện với hắn, hắn… ánh mắt của hắn cũng thật kỳ quái, hôm nay tôi bị hắn độc mồm độc miệng thật nhiều lần. Trước kia hắn cũng độc mồm độc miệng, nhưng hôm nay còn độc hơn, Dung Dung, rốt cuộc tôi đắc tội hắn chỗ nào vậy?”
Dung Hủ cười mà không nói: “Không, anh rất tốt, anh không có làm sai gì cả.”
Lâm Huyên vẻ mặt mờ mịt: “Vậy hắn làm chi cứ luôn nhằm vào tôi?”
Không trả lời vấn đề này, Dung Hủ chậm rãi thu lại nụ cười, suy tư một chốc, hỏi: “… Nhị Mộc, đối với đồng tính luyến ái anh có cái nhìn như thế nào?”
Thân thể phút chốc cứng đờ, một lát sau, Lâm Huyên cũng nghiêm túc ngẩng đầu nhìn Dung Hủ, hỏi: “Sao đột nhiên nói cái này?”
Dung Hủ lắc đầu, cười tủm tỉm nói rằng: “Không có gì, chỉ là đột nhiên muốn hỏi một chút về cái nhìn của anh đối với đồng tính luyến ái thôi. Anh biết đó, có người rất ghét đồng tính, nếu bạn bè là đồng tính, thậm chí còn có khả năng tuyệt giao. Tôi tương đối hiếu kỳ, Nhị Mộc, nếu tôi là đồng tính luyến ái, anh sẽ là thái độ gì?”
Lâm Huyên đột nhiên cười ha hả: “Nếu cậu là đồng tính luyến ái, vậy tôi đây cũng là đồng tính luyến ái, ha ha ha.”
Dung Hủ: “… Khó trách tôi sẽ làm bạn với anh.”
“A?”
Dung Hủ đưa tay đỡ trán: “Không có gì.” Bởi vì hai ta đều là vật cách điện của thị phi, đã quen thuộc như vậy, anh còn đoán không ra tôi là đồng tính luyến ái hả?
Sau ba ngày đầu tăng mạnh, lượng tiêu thụ «Phù quang» dần dần bắt đầu có xu hướng vững vàng. Tuy mỗi ngày lượng tiêu thụ giảm xuống rất nhiều, nhưng vẫn yên ổn đứng ở hạng nhất bảng doanh số, so với hạng hai nhiều hơn gần gấp đôi.
Cùng lúc đó, «Định luật » cũng bắt đầu chặt chẽ tuyên truyền, Clemens an bài nhân viên tuyên truyền, chuyên môn đăng rất nhiều ảnh hậu trường, nhưng chính là không đăng poster và trailer, treo lòng hiếu kỳ của fan. Nhưng mà ai cũng không ngờ, ngay lúc đó, một cái video lại đột nhiên xuất hiện trên weibo của một nick marketing.
Video rõ ràng là quay từ chỗ rất xa, hình ảnh vô cùng mờ, từ rất xa chỉ có thể nhìn thấy một bóng người thon gầy đang ngồi ở bên cửa sổ, ngẩng đầu không biết nói chuyện với ai. Chờ năm phút đồng hồ sau, người đó đột nhiên đứng lên, một người khác cũng từ một bên vách tường đi ra.
Hai người đến gần, nhẹ nhàng hôn một cái, cùng lúc đó, người quay video vẫn luôn dùng tiếng Anh thấp giọng nói: “A, đây là Dung Hủ, cậu ta đang làm gì… A, đó là Tần Trình. A… oa oa? Bọn họ hôn môi? Dung Hủ và Tần Trình hôn môi?!”
Cái video này vừa đăng lên, trong năm phút đồng hồ, lượng share hơn triệu, lượng view lại hơn một tỷ!