Tề Chính Vân không nghĩ tới Hạ Cô Hàn sẽ phán một câu như vậy , nên những gì gã đang định nói đều ứ nghẹn trong họng , gã cứ tưởng Chu Chí Cường tìm được một nghê sĩ mới để dẫn dắt, vì quả thật bề ngoài của Hạ Cô Hàn quá ư rực rỡ. Trên người chỉ khoác quần áo rẻ tiền nhưng vẫn không thể che đi khí chất cùng nhan sắc của y , có thể nói là người rất thích hợp để bước vào giới giải trí, dù chỉ là bình hoa cũng có thể nổi lên rung trời.
Trước đó, gã còn âm thầm mà ghen ghét Chu Chí Cường rốt cuộc có cái vận gì, mà có thể tìm ra Hứa Tư Nhã không nói, giờ lại đào được thêm người thế này.
Nhưng câu nói của Hạ Cô Hàn khiến gã hiểu được , người này không phải người mới mà lại là một kẻ đa cấp chào bán bùa bình an!!!!
Quả thật , không thể nhìn bề ngoài đa cấp lừa gạt giờ bộ dáng quá tốt rồi, mà còn lừa qua thể loại bùa chú nữa mới gê.
Tề Chính Vân muốn trào phúng mấy câu nhưng khi đối diện với ánh mắt hoa đào của Hạ Cô Hàn thì liền rùng mình một cái, vội vàng đảo mắt đi chỗ khác miệng cũng chỉ dám rì rầm một câu.
" Thằng thần kinh "
Khi cửa thang máy mở ra, Tề Chính Vân vội vàng bước ra, tay còn nâng lên tự xoa lấy cánh tay mình , gã thầm nghĩ tại sao hôm nay điều hòa trong công tỷ lại hạ thấp nhiệt độ như vậy, khí lạnh như muốn ngấm vào cả xương tủy luôn rồi.
Nhưng trong đầu gã lại nhanh chóng vang lên câu nói khi nãy trong tháng máy của Hạ Cô Hàn liền vô thức rùng mình, sau đó liêgn tức giận mà chửi .
" Đ mẹ nó , đúng là đ chó điên mà.":
.....
Trong thang máy, Chu Chí Cường khϊếp sợ không nói ra lời, gã ngơ ngác mà nhìn Hạ Cô Hàn, thật lâu mới tìm có thể khô khan lên tiếng.
"Tề Chính Vân hắn...... Hắn......"
Gã nói nửa câu thì ngưng vì gã cũng tiến hiểu được vấn đề, bởi gã biết kết cục của Tề Chính Vân cũng có thể là kết cục của gã sau này .
" Anh cùng gã không giống nhau ."
Hạ Cô Hàn chả quan tâm Chu Chí Cường có sợ hãi hay không, dựa vào một bên thắng máy vừa che miệng ngáp vừa nói tiếp.
" Gã ta nghiêm trọng hơn so nhiều so với anh."
Quả nhiên là vậy !
Chu Chí Cường sợ hãi vô cùng , dù đã vịnh vách tường nhưng cả người vẫn run rẩy . Khi cả hai bước ra khỏi cửa thang máy , đi vào văn phòng của Chu Chí Cường , gã mới run rẩy lấy di động ra nhìn Hạ Cô Hàn .
" We...wechat hay Alipay?"
Hạ Cô Hàn không hiểu mà nhìn gã.
" Mọit lá bùa đồng có thể bảo vệ tính mạng một năm." Bây giờ dù có gã cũng phải mua chứ đừng nói .
" A! Là cái này sao? Anh không cần mua đâu!"
Còn lâu mới chết. Mua bùa này không cần thiết .... Bất quá...
" Cái đó anh không cần, nhưng tôi có một loại bùa khác ." Trong nắt Hạ Cô Hàn loé ra chút ánh sáng, giọng cũng sảng khoái hơn một chút mà rao hàng :" bùa an trạch đồng một lá, bùa đuổi quỷ đồng một lá, bùa trừ sát khí đồng một lá ... Nếu anh tin thì tôi khuyên anh nên mua combo trấn trạch trừ sát khí, không cần đồng , chỉ cần đồng mà thôi."
Hạ Cô Hàn: " sao nào cần môt lá không?"
Chu Chí Cường: "......". Sao gã càng thấy giống đa cấp thế ????
" .....mua , mua chứ." Gã không cần biết bao nhiêu, bây giờ tiết kiệm đến lúc chết tiền cũng đâu mang theo được , dù có là hàng đa cấp thì gã cũng phải mua dằn túi trấn an tinh thần mới được.
Hạ Cô Hàn lưu loát mở Wechat ra:" anh là vị khách đầu tiên á, cho nên khuyến mãi chỉ cần chuyển là được."
Chu Chí Cường cũng mơ màng mà chuyển tiền qua, sau đó sửng sốt giây mới phản ứng lại , có cái gì đó cấn cấn thì phải .... Nhưng mà thôi lá hợp thành lá , mua combo cũng tiện nghi hơn nhiều.
Quả thật, Chu Chí Cường phải gật gù cảm thán , ông chủ nhỏ có đầu óc kinh doanh quá đi mất. Trong lòng liền dở khóc dở cười , sự sợ hãi cũng thối lui không ít .
Tiền trao cháo múc, nếu tiền tới túi thì bùa cũng phải tới tay khách chứ , Hạ Cô Hàn móc ra lá bùa đưa cho Chu Chí Cường. Gã nhanh chóng vươn hai tay tiếp lấy đầy thành kính .
Cũng không biết là do bữa hay là do tâm lí, mà vừa cầm lá bùa Chu Chí Cường đã cảm thấy bản thân cũng nhẹ nhõm thoải mái không ít .
Lúc trước eo gã có chút đau, trên ngực lại như có vật nặng đè, nhiều lúc lại cảm thấy hoa mắt chóng mặt , dù uống thuốc hay trị liệu cũng không giảm .
Gã còn nghĩ là do bản thân quá mệt mỏi vì công việc ,đến khi đến cửa hàng nhang đèn biết được sự việc quỷ dị về những tấm ảnh , thì gã mới ý thức được không phải mệt mỏi do công việc mà thật sự bị "Đồ vật" quấn lên.
Bùa của Hạ Cô Hàn thật sự hữu dụng, như một liều thuốc đặc trị , khiến gã cảm thấy khoan khoái vô cùng .
Chỉ là Chu Chí Cường không biết được, Hạ Cô Hàn nhìn thấy rõ sự thay đổi trên cơ thể của gã. Y bán cho gã lá bùa có tác dụng trừ sát. Bùa trừ sát có ấn ký chu sa phía trên khi vào tay Chu Chí Cường thì như hoá thành một xoáy nước có ánh đỏ , đem sương đen bao phủ trên người Chu Chí Cường hút đi hết.
Sát khí trên người bị tiêu trừ,cơ thể thoải mái là chuyện đương nhiên
Chu Chí Cường tự bản thân trải nghiệm sự thần kì của Hạ Cô Hàn nên thái độ đối với y càng thêm cung kính.
"Ông chủ Hạ , bây giờ tôi nói tình trạng Hứa Tư Nhã cho cậu nghe."
Hạ Cô Hàn cũng nhàn nhã gật đầu nói được.
.
Hứa Tư Nhã là tháng mới chính thức debut. Chu Chí Cường đã nhanh chóng nhận một hợp đồng quảng cáo cho cô. Cũng không phải nhãn hiệu lớn gì, chỉ định mời một người có nhan sắc quảng cáo một đoạn, nên ai cũng không hi vọng cái quảng cáo này nổi tiếng.
Chỉ là quay xong thì lại im lặng như bọt nước, không hề có ý định công chiếu hay quảng bá.
Đến khi Hứa Tư Nhã quay một cảnh phim ngắn được tung ra thì sau một đêm đã nhấc lên phong ba , trang web nào cũng liên tục vì đoạn phim ngắn đó mà tuyên truyền.
Hứa Tư Nhã sau một đêm thành người nổi tiếng , hơn trăm vạn fan, mà cái đoạn phim ngắn trên mạng rất giật title chính là -- vô tình phát hiện thần tiên tỷ tỷ, đôi mắt của tỷ quả là cực phẩm!!
Giang cư mận ai ai xem xong đoạn phim ngắn cũng đều khen mắt Hứa Tư Nhã xinh đẹp hút hồn, rồi mới đến nhan sắc của cô ..... Quả thật nói không ngoa, chính là nhờ đôi mắt mà Hứa Tư Nhã một bước lên trời.
-- đôi mắt đẹp quá đê, lúc nhìn đôi mắt sao tui có cảm giác như biết iu vại nà.
-- trên đời có đôi mắt đẹp vậy luôn sao??? Nhìn vào tự nhiên thấy thanh thản ghia nơi .....
Quả thật đôi mắt như có ma lực, ai lỡ vô tình nhìn đều như bị hút đi linh hồn , cứ như vậy mà không rời .
......
" Không ai nghĩ đến chỉ một đoạn phim ngắn mà có thêt bạo hồng như vậy!" Chu Chí Cường kể lại, trong giọng nói vẫn không giữ được sự hưng phấn , ai mà không muốn nghệ sĩ mình dắt nổi tiếng.
Chu Chí Cường: "Công ty thấy thế liền nhanh chóng mua marketing cho Hứa Tư Nhã ngay, đẩy cô ta hết mức."
Lúc đầu công ty khi mua marketing còn cẩn thận, sợ làm lố thì sinh ra phản ứng ngược,chỉ là không ngờ tới một cái marketting vừa ra lò thì liền khởi động sóng gió.
Những người thúch Hứa Tư Nhã đều vì yêu thích đôi mắt của cô ta, giống như đôi mắt ấy bắt mất linh hồn khiến bọn họ trở thành tín đồ của cô vậy .
Lúc đầu, Chu Chí Cường còn là một tín đồ trung thành trong đó. Đến khi gã cảm thấy đôi mắt như mang dao lạnh mà nhìn chằm chằm gã bất cứ lúc nào.
Cái loại cảm giác bị nhìn chằm chằm quả thật khó chịu bất an vô cùng, đặc biệt là khi ở cùng Hứa Tư Nhã , gã thấy cả người như bị xà độc quấn quanh , xương sống cũng thấy lạnh lẽo .
Lúc mới đầu gã đối với Hứa Tư Nhã có cảm giác yêu hận đan xen , nhưng khi nhìn vào đôi mắt của cô ta thì trong lòng liền run sợ .
Nếu hôm Tết Trung Nguyên không đi nhầm vào hẻm tối , không tận mắt thấy những thứ đó , phỏng chừng đến lúc chết gã cũng không hiểu nguyên nhân là gì mất!!!.
.
Chu Chí Cường hít sâu một hơi, "Đại khái tình huống chính là như vậy. Tôi cam đoan, trước khi phẫu thuật thẩm mỹ , Hứa Tư Nhã chỉ đẹp dạng bình thường thôi."
Hạ Cô Hàn nãy giờ nghe Chu Chí Cường kể lại thì cả người đã nhũn ra trên ghế, khuôn mặt không cảm xúc khẽ nhìn qua Chu Chí Cường đang ngồi ở đối diện , thì thấy trên cổ của gã có đeo một sợi chỉ đỏ, trên sợi chỉ còn có một khối ngọc cỡ móng tay.
Khó trách Chu Chí Cường cảm thấy bất an , nguy hiểm.
Chu Chí Cường vẫn không nhận ra ánh mât của Hạ Cô Hàn , vẫn tiếp tục nói .
" Tôi cảm thấy có chút kỳ quặc , lúc Hứa Tư Nhã phẫu thuật thẩm mỹ xong chờ khôi ohujc cũng không quá lâu, nếu cắt mắt hai mí cũng không nhanh như vậy?"
Hạ Cô Hàn: " cô ta không có phẫu thuật thẩm mỹ mà chính là trực tiếp đổi một đôi mắt."
Cái gì gọi là đổi , chính là móc cặp mắt của chính mình ra, sau đó nhét cặp mắt kẻ khác vào .
Vì thế nên linh hồn cũng không còn là của chính mình nữa.