Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Hạ Lan chợt nhận ra một điều.
Ngay từ đầu mọi người đều cho rằng Hàn Khiếu là nhà khảo sát địa chất, người bình thường nghe thấy nghề nghiệp này sẽ liên tưởng đến những người bình thường, đây thật sự là một suy nghĩ sai lầm.
Cho dù là cô hay Diệp Ân Tuấn thì lúc đầu cũng nghĩ Hàn Khiếu là một người bình thường, nhưng sau khi nghĩ kỹ lại thì người bình thường thì làm sao biết được Trương Gia Trại? Đến Trương Gia Trại làm gì? Thậm chí nếu ông ta chỉ là một người bình thường thì sao Triệu
giờ nó cũng chết vì cổ trùng, cũng coi như đi theo mẹ nó rồi.”
Các bạn chọn truyen.
one đọc để ủng hộ team ra chương mới và đọc đủ nội dung nhé!
Khi Hàn Khiếu nói về Hàn Hi Thần thì không có chút tình cảm cha con nào.
Nhìn thấy ánh mắt thất vọng của Trương Linh, Thẩm Hạ Lan khẽ nói: “Trương Linh, bà có cách nào điều tra lai lịch của Hàn Khiếu không?”
“Lai lịch của Hàn Khiếu? Ông ta không phải là nhà khảo sát địa chất sao?”
Trương Linh kinh ngạc nhìn Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng giọng điệu của Hàn Khiếu khiến tôi đột nhiên nghĩ tới có lẽ chúng ta đều bị suy nghĩ của chính mình lừa gạt.
Hàn Khiếu có thể ra khỏi trận hỏa hoạn ở Trương Gia Trại năm đó mà không để lại một chút dấu vết,
thậm chí có thể tiếp tục sống yên ổn suốt ba mươi năm, chẳng lẽ thật sự được Triệu Minh Nguyệt che chở sao? Mấy năm nay chúng tôi chưa từng nghe thấy cái tên Triệu Nguyệt Minh này, nếu không phải Ân Tuấn có một ít đường dây biết đến cái tên Triệu Nguyệt Minh này thì có lẽ chúng tôi đã không biết đến sự tồn tại của cái tên này.
Nhưng người này mấy năm gần đây thật sự đã biến mất không còn tăm tích.
Cho nên Hàn Khiếu thực sự có bản lĩnh, ông ta tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là nhà khảo sát địa chất.”
“Tôi sẽ điều tra chuyện này.”.