CHƯƠNG : BÊN NGOÀI GIÓ LỚN, CÔ KHÔNG SỢ ĐAU ĐẦU LƯỠI HẢ
Diệp Ân Tuấn đột nhiên bị nụ cười của Thẩm Hạ Lan làm cho mê hoặc.
Cô chẳng những không tức giận vậy mà còn cười với mình nữa hả?
Diệp Ân Tuấn cảm thấy giờ phút này quả thật chính là xuân về hoa nở, trăm hoa khoe sắc, cả thể xác lẫn tinh thần đều muốn bay lên.
Thẩm Hạ Lan lại thừa dịp lúc này hung hăng nhéo Diệp Ân Tuấn một cái.
“Ui!”
Diệp Ân Tuấn kêu lên một tiếng đau đớn, biểu cảm trên mặt có chút phong phú, nhưng mà cũng không làm ra phản ứng gì khác.
Tiểu Thi nhìn bọn họ liếc mắt đưa tình ở trước mặt của mình, tức giận đến nỗi lồng ngực phập phồng, nhưng mà vẫn cố gắng đè nén cơn giận của mình, cười nói: “Diệp tổng, mợ Diệp, chúng ta đi vào trong đi, bọn họ chờ đã lâu lắm rồi.”
Lúc cô ta gọi “mợ Diệp”, Thẩm Hạ Lan thậm chí còn nghe thấy âm thanh cắn răng nghiến lợi.
Nhưng mà Tiểu Thi càng như vậy thì Thẩm Hạ Lan lại càng vui vẻ.
Rốt cuộc Diệp Ân Tuấn cũng đã kịp phản ứng nguyên nhân mà Thẩm Hạ Lan khác thường như vậy, nhưng mà anh cũng không để ý, chỉ cần tâm trạng của Thẩm Hạ Lan tốt là được rồi.
“Đi thôi, chúng ta vào xem, coi như là du lịch, ăn đồ ăn đặc sắc, không phải là em thích nhất hoa quả và đồ ăn ở bên đây đó à? Chúng ta đi vào nếm thử đi.”
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.
Diệp Ân Tuấn nhìn cũng chưa từng nhìn Tiểu Thi một cái nào, trực tiếp dẫn Thẩm Hạ Lan đi vào trong.
Tiểu Thi ở phía sau, cặp mắt đó quả thật hận không thể chém Thẩm Hạ Lan thành muôn mảnh.
“Diệp tổng, phòng bên này?”
Cuối cùng Tiểu Thi vẫn áp chế cơn lửa giận của mình dẫn bọn họ đi vào phòng bao chữ thiên.
Ngược lại Thẩm Hạ Lan đã thay đổi cách nhìn với Tiểu Thi.
Bị kích thích như thế này mà đều có thể nhịn được, xem ra đoạn thời gian này Tiểu Thi sống không uổng phí.
Lúc Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đi vào trong phòng bao, ở bên trong có bốn năm người đàn ông cùng nhau đứng dậy.
“Diệp tổng, thật sự quá vinh hạnh! Mau mau mau, mời vào bên trong.”
Có người đàn ông muốn bắt tay với Diệp Ân Tuấn, lại bị Diệp Ân Tuấn tránh né.
“Thật ngại quá.”
Diệp Ân Tuấn cười nhạt, nhưng mà ai nấy đều thấy nụ cười của anh mang theo một tia xa cách.
Mấy người đàn ông khác nhìn thấy như vậy đều cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng mà rất nhanh bọn họ liền phát hiện Thẩm Hạ Lan ở bên cạnh Diệp Ân Tuấn.
Dáng dấp của Thẩm Hạ Lan hết sức xinh đẹp, bọn họ nhìn thấy mà trợn hết cả mắt lên, phải cho đến khi Tiểu Thi bước vào ho khan một tiếng bọn họ mới thu hồi tâm mắt lại.
“Diệp tổng, đây là thư ký của anh đấy à? Thật là xinh đẹp.”
Diệp Ân Tuấn lại cười nói: “Đây là vợ của tôi.”
Câu nói này lập tức làm cho tất cả mọi người ở đây ngây ra một lúc, đồng thời cũng nhìn về phía Tiểu Thi.
Tiểu Thi lập tức cảm thấy xấu hổ.
Cô ta không ngờ đến là Diệp Ân Tuấn sẽ dẫn Thẩm Hạ Lan đi cùng.
Lúc cô ta dùng tiền để nhân viên phục vụ lưu số điện thoại của mình trong điện thoại di động của Diệp Ân Tuấn, cô ta liền đoán được sau khi Thẩm Hạ Lan nhìn thấy thì sẽ tức giận ghen tuông, có lẽ là hai người sẽ cãi nhau, vậy thì Diệp Ân Tuấn sẽ đến đây một mình.
Cô ta đã nói với những người này mình là bạn gái của Diệp Ân Tuấn, hiện tại Diệp Ân Tuấn lại nói Thẩm Hạ Lan là vợ của anh ở trước mặt của tất cả mọi người, Tiểu Thi cảm thấy một cái tát này đánh vào mặt của mình rất đau.
Đối mặt với ánh mắt dò xét của những người khác, Tiểu Thi cười xấu hổ nói: “Đúng vậy, đây là vợ của Diệp tổng, cô Thẩm, Thẩm Hạ Lan. Nhưng mà cuống họng của cô Thẩm không tốt lắm, không thể nói chuyện được, mọi người vẫn đừng để ý nha.”
Câu này vừa mới nói xong, ánh mắt của những người khác nhìn Thẩm Hạ Lan lập tức thay đổi, giống như sự ngạc nhiên gặp được thần tiên trong lúc nhất thời đã rơi xuống rất nhiều.
Thậm chí còn có người như thương hại mà nhìn Thẩm Hạ Lan, giống như là đang nói khó trách Diệp Ân Tuấn sẽ tìm những người phụ nữ khác ở bên ngoài, hóa ra vợ là người câm.
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan có chút khó coi.
Cô biết là Tiểu Thi sẽ không để cho mình tốt hơn, nhưng mà không ngờ đến con dao kia lại đâm sâu như vậy, cô còn không thể phản bác cái gì.
Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn lập tức trầm xuống.
Anh nhìn Tiểu Thi, lạnh lùng nói: “Nếu như đây là mục đích mà cô muốn vợ chồng tôi đến đây, vậy thì mục đích của cô đã được thực hiện rồi, tôi và Hạ Lan đi trước đây. Có điều Tiểu Thi à, cô tốt nhất nên biết là mình đang làm cái gì, hậu quả chọc giận tôi, tôi nghĩ là cô biết rồi.”
Câu nói này làm cho thân thể của Tiểu Thi không tự chủ được mà run rẩy một chút.
Sao cô ta lại quên thủ đoạn của Diệp Ân Tuấn được?
Lúc trước Diệp Ân Tuấn đưa cô ta đi cũng không phải là dịu dàng nhỏ nhẹ như vậy, cũng chính là bởi vì như thế này cho nên cô ta mới hận, mới càng muốn có được.
Tiểu Thi vội vàng cười, đánh mình một bàn tay rồi nói: “Trách em, trách cái miệng em quá nhanh. Nhưng mà nơi này đều là người một nhà, không phải là em đang nhắc nhở mọi người đó à, miễn cho một lát nữa làm xấu mặt chị.”
“Hạ Lan là con gái một, đừng tùy tiện gọi bậy, cô không với cao nổi đâu.”
Thẩm Hạ Lan cái gì cũng không nói, Diệp Ân Tuấn đã mở miệng, chỉ có điều là lời nói thiếu chút nữa làm cho Tiểu Thi tức điên lên được.
Những người khác nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng cũng hơi nghi hoặc một chút, hình như là giống như khác xa với những gì Tiểu Thi đã nói.
Trong đó có một người họ Hoàng mở miệng.
“Diệp tổng, chúng tôi muốn hỏi một chút, anh đến Vân Nam là do cảm thấy hứng thú với việc phát triển ở bên này à? Dự định đầu tư ư?”
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy có người mở miệng, anh không thèm để ý đến Tiểu Thi nữa.
Anh kéo một cái ghế ra để Thẩm Hạ Lan ngồi xuống, sau đó mình ngồi ở bên cạnh cô, lúc này mới nhàn nhạt nói: “Tôi không có hứng thú với việc đầu tư của các người, nhưng mà vợ của tôi cảm thấy hứng thú cho nên tôi đến đây nhìn xem.”
“Hả? Là vậy à, không biết mợ Diệp cảm thấy hứng thú với dự án nào ở bên chúng tôi, chúng tôi đều là người của chính phủ, chỉ cần mợ Diệp đầu tư chúng tôi nhất định sẽ ủng hộ hết mực.”
Anh Hoàng mừng rỡ vội vàng lên tiếng nói.
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn một chút, không nói chuyện, nhưng mà Diệp Ân Tuấn biết là cô đang muốn biểu đạt cái gì, mở miệng nói: “Vợ tôi tương đối thích du lịch, thấy cảnh sắc văn hóa ở bên đây cũng không tệ, cho nên đến đây định phát triển ngành du lịch, không biết là các người có đề nghị gì tốt không?”
Nói đến đây, sắc mặt của mọi người đều thay đổi, đồng loạt nhìn về phía Tiểu Thi.
Sắc mặt của Tiểu Thi thì lại càng phong phú.
Ai mà không biết khách du lịch ở bên đây là do một mình Tiểu Thi quyết định, hiện tại Diệp Ân Tuấn nói Thẩm Hạ Lan cũng muốn thò một chân vào, cô có ý gì chứ?
Hơn nữa trước đây không lâu, cô ta còn nói với đám người này là mối quan hệ của mình với Diệp Ân Tuấn không cạn, bây giờ Diệp Ân Tuấn lại đánh vào mặt của cô ta ở trước mặt của mọi người, làm sao để cô ta bước xuống được đây?
Tiểu Thi lập tức nổi giận.
“Diệp tổng, khách du lịch ở nơi này là do em quyết định!”
“Hả?”
Diệp Ân Tuấn nhìn cô ta một chút, cười lạnh nói: “Bên ngoài gió lớn, cô không sợ đau đầu lưỡi hả?”
Sắc mặt của Tiểu Thi lại càng thêm khó coi.
“Diệp tổng, anh làm như vậy không đúng cho lắm.”
“So với người ngấp nghé đàn ông đã có chồng như cô, còn hãm hại ân nhân cứu mạng của mình, tôi không cảm thấy mình có cái gì không thẳng thắn. Dù sao thì cách làm người của vợ tôi cũng rất chính trực, lúc trước cứu cô đã có lòng tốt, sao lại biết mình là nông phu, cứu được một con rắn không biết ơn? Huống hồ gì tiền của cô đến từ đâu, thật sự muốn tôi nói ra đó à?”
Diệp Ân Tuấn không nhanh không chậm nói, sắc mặt của Tiểu Thi lại càng trở nên gấp gáp hơn, còn những người bên cạnh thì đã nghe ra gì đó từ trong những lời nói này.
Hóa ra Tiểu Thi không phải là bạn gái của Diệp Ân Tuấn, mà là dòm ngó chồng của người ta.
Hóa ra Tiểu Thi có nhiều tiền như vậy, đều là do nhà họ Diệp hỗ trợ.
Hóa ra mợ Diệp còn đã từng cứu Tiểu Thi, lại bị Tiểu Thi cắn ngược lại một cái.
Lượng tin tức như thế này nhanh chóng truyền vào trong lỗ tai của mấy người bọn họ.
Tiểu Thi cảm thấy sự nghiệp mà mình khổ cực mới có được đã bị mấy câu nói ngắn ngủi của Diệp Ân Tuấn hủy hoại không còn gì hết, không khỏi sốt ruột nói với Thẩm Hạ Lan: “Chị, chị nhanh nói vài câu cho tôi đi, chị nhìn anh rể nói gì kìa.”
Đối với sự vô sĩ của Tiểu Thi, ngày hôm nay Thẩm Hạ Lan đổi mới giới hạn cuối cùng.
Diệp Ân Tuấn đều đã nói đến mức này rồi, thế mà cô ta lại còn lấy mối quan hệ chị em ra để cầu xin, cũng thật sự làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Thẩm Hạ Lan không nói gì, Diệp Ân Tuấn lại trực tiếp tách Thẩm Hạ Lan và Tiểu Thi ra.
“Thôi đi, cô vẫn nên cách xa vợ của tôi ra, tôi sợ đợi một lát nữa cô ấy không chỉ là nói không nên lời, có lẽ còn sẽ sinh ra chuyện gì khác ngoài ý muốn.”
Câu này vừa mới nói ra, anh Hoàng là người mở miệng nói trước.
“Cái gì? Cổ họng của mợ Diệp là do Tiểu Thi làm bị câm?”
“Không, không phải đâu!”
Tiểu Thi vội vàng giải thích, nhưng mà ánh mắt phẫn nộ của Diệp Ân Tuấn cùng với đôi mắt bi thương của Thẩm Hạ Lan, làm gì có người nào tin tưởng cô ta?
“Các người đừng nghe lời của bọn họ, thật sự không phải là tôi, cổ họng của cô ta không có liên quan gì tới tôi hết.”
Tiểu Thi gấp gáp.
Ngày hôm nay đến đây đều là những nhân vật có chút mặt mũi, bình thường cũng có khi cũng giúp đỡ cô ta, bây giờ thấy bọn họ tin vào lời nói của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan, có thái độ đối với mình, cô ta không khỏi gấp gáp.
Lúc này Diệp Ân Tuấn lại lạnh lùng nói: “Thôi bỏ đi, bây giờ cổ họng của vợ tôi cũng không thể lành được rồi, nhưng mà vợ tôi thật sự rất thích nơi này, dự định đầu tư cho ngành du lịch nơi này, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề. Người trong thiên hạ đều biết Diệp Ân Tuấn tôi nghèo đến nỗi chỉ còn lại tiền, chỉ cần có thể để vợ tôi vui vẻ cười một tiếng, coi như tôi có tán gia bại sản cũng không quan trọng.”
Câu này vừa mới nói ra, ánh mắt của những người khác lập tức phát sáng.
“Diệp tổng thật sự rất yêu vợ của mình.”
“Diệp tổng đúng là một người đàn ông chân chính.”
Mấy người bọn họ vội vàng khen, giống như là vỗ mông ngựa Diệp Ân Tuấn càng vang thì sẽ càng ra nhiều tiền.
Thẩm Hạ Lan nghe nói như vậy thì cảm thấy ngọt ngào, lúc nhìn đến gương mặt của Tiểu Thi gần như sắp đen đi lại càng thẹn thùng nở nụ cười.
Diệp Ân Tuấn lập tức nói: “Các người nên cảm ơn vợ của tôi, nếu không phải là cô ấy tôi mới sẽ không đến đây đầu tư đâu, dù sao thì ở bên đây lại xa như vậy?”
“Mợ Diệp, cô cảm thấy cái nào là hứng thú nhất, nếu như là ngành du lịch thì cô muốn ở đâu?”
Anh Hoàng mở miệng trước.
Thẩm Hạ Lan cười nhạt một tiếng, sau đó chỉ vào Tiểu Thi.
Anh Hoàng không hiểu cho lắm, hỏi: “Có ý gì vậy mợ Diệp?”
“Ý của vợ tôi chính là chỉ cần ngành du lịch mà Tiểu Thi tham gia vào thì tôi đều muốn đầu tư tất cả, anh yên tâm đi, cô ta đầu tư bao nhiêu tiền chúng tôi cũng đầu tư bấy nhiêu tiền.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn vừa mới dứt, Thẩm Hạ Lan vội vàng giơ một ngón cái ra.
Những người khác lại lần lượt ngơ ngẩn cả người.
Diệp Ân Tuấn ho khan một tiếng, lại nói: “Ý của vợ tôi là đang nói sẽ đầu tư nhiều hơn ba triệu so với số tiền của Tiểu Thi.”
Tiểu Thi thiếu chút nữa bị một ngụm máu làm nghẹn chết mình.
Bọn họ nhằm vào mình trắng trợn như thế, thật sự coi mình là người chết hả?
“Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan, các người thật quá đáng!”
Tiểu Thi bỗng nhiên vỗ bàn một cái, nhưng mà không đợi gì thì anh Hoàng lại lập tức cười nói: “Được được được, chỉ cần mợ Diệp có hứng thú, chúng tôi đảm bảo sẽ giúp đỡ cho mợ Diệp làm được.”
“Hoàng Phi, con mẹ nó anh điên rồi hả?”
Tiểu Thi nghe thấy Hoàng Phi nói như vậy, nổi giận với anh ta.
Hoàng Phi lại cười nói: “Tiểu Thi, tất cả mọi người đều là dân đầu tư, đều có thể làm bạn bè tốt của nhau, huống hồ gì ngành du lịch cũng có thể phát triển thêm mà, con người ai có đạo lý đẩy tiền ra bên ngoài đâu chứ.”
Đúng lúc này, Thẩm Hạ Lan kéo tay áo của Diệp Ân Tuấn, sắc mặt có chút khó coi.
“Em sao vậy?”
Diệp Ân Tuấn quan tâm hỏi, Thẩm Hạ Lan vội vàng ra dấu.
Đương nhiên Diệp Ân Tuấn nhìn thấy lúc Thẩm Hạ Lan ra dấu, khóe miệng không khỏi giật một cái.
Anh âm thầm nói người vợ của anh cũng không khỏi quá ma mãnh.