Nhược Phù khi tỉnh lại, phát hiện mình là ngủ ở trên giường của mình.
Ngoài cửa sổ một mảnh tối đen, đầu giường bật ngọn đèn nhỏ, cô cầm lên đồng hồ báo thức đầu giường vừa nhìn, mới biết cô đã ngủ gần tiếng đồng hồ.
Cô toàn thân đau nhức, hơn nữa từ nơi mềm mại truyền tới từng trận đau nhức nhắc nhở cô buổi chiều này một hồi kịch liệt hoan ái, cô cuối cùng vẫn là đem lần đầu của mình cho Tả Ti Phong.
Thoáng chốc, tâm tình của cô càng phức tạp, cô vẫn liều mạng tránh đi hắn tà mị hấp dẫn, còn cảnh cáo chính mình không thể chọc phải hắn, nhưng hắn nhiệt tình cùng mạnh mẽ căn bản không phải cô có thể kháng cự, hắn liền dễ dàng mở ra lòng của cô, chi phối lửa lòng của cô.
Cùng Tả Ti Phong có hoan ái quan hệ sau kế tiếp cô nên làm cái gì đây? Lòng của cô thực loạn, yêu Tả Ti Phong cái người đàn ông tà mị phóng đãng này quả thực là tự tìm khổ ăn, nhưng cô dường như ngay từ lúc mới gặp gỡ hắn thì tim đã khắc sâu bóng dáng của hắn, nếu không cô cũng không cần mỗi lần đều muốn cùng lòng mình giãy giụa cảnh cáo không thể yêu hắn.
Lúc này, cửa phòng cô đột nhiên bị kéo ra, chỉ thấy Nhược Dung từ sau cửa ló ra cái đầu.
“Chị, chị đã tỉnh.” nhìn thấy Nhược Phù tỉnh lại, cô ấy lập tức đi tới bên giường của cô. “Chị có muôn ăn cái gì không? Mẹ giúp chị phần lại thức ăn.”
Nhược Phù lắc đầu một cái, bắt được bàn tay của em gái hỏi: “Chị làm sao sẽ ngủ ở trên giường của mình? Chị không phải ở Tả gia sao?”
“Còn nói nữa! Chị như thế nào ở trong phòng xông hơi té xỉu? Thật may là anh Ti Phong phát hiện mới đem chị ôm trở về .” Nhược Dung cười trả lời.
Nhược Phù lắc lắc đầu, không có nói gì.
“Anh Ti Phong ở nhà chúng ta ăn xong cơm tối mới đi, anh ấy vừa nịnh bợ ba mẹ lại thuê phòng ốc cho chúng ta ở, lúc đưa chị về lại ôm thật chặt chị một bộ dạng không nỡ thả chị ra. Chị, anh ấy là không phải muốn làm rể của em chứ?” Nhược Dung tò mò hỏi.
“Chị không biết.” nghe vậy, Nhược Phù lòng càng mãnh liệt dao động. “Chị muốn đi tắm.” cô giùng giằng xuống giường, muốn trốn tránh đề tài làm tâm tư cô hỗn loạn kia.
Nhược Dung đỡ cô xuống giường, hỏi lần nữa;”Vậy có muốn em giúp chị hâm lại cơm canh nóng? Chị tắm xong là có thể ăn.”
“Tốt.” Nhược Phù thuận miệng đồng ý, tiếp liền chợt tiến phòng tắm.
Cô căn bản không dám nhìn đến thân thể của mình bị Tả Ti Phong yêu thương qua, vội vội vàng vàng tắm rửa xong sau, đi ra phòng tắm thì Nhược Dung đã giúp cô đem thức ăn đun nóng tốt bưng vào phòng.
“Chị, vậy em đi ngủ trước, ngày mai em theo bạn hẹn xong muốn đi dạo phố.” Nhược Dung đem thức ăn đặt ở trên bàn trang điểm rồi trở về phòng.
Nhược Phù ăn không biết ngon sau khi cơm nước xong đã là nửa đêm, làm việc và nghỉ ngơi bình thường ba Chân, mẹ Chân đã sớm đi ngủ, cả tòa phòng ốc dường như chỉ còn lại có cô một người còn thức.
Bình thường thời gian này cô cũng đã lên giường đi ngủ, nhưng hôm nay cô làm sao có thể còn ngủ được?
Nhược Phù phiền não mở radio nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, âm nhạc nhẹ nhàng du dương cũng không thể làm cho lòng của cô bình tĩnh lại được.
Đột nhiên, cửa sổ phòng cô lại truyền tới âm thanh vỗ vỗ vào thủy tinh.
Cô bị hù sợ đến từ trên giường ngồi dậy, quay đầu nhìn về cửa sổ, không ngờ cư nhiên nhìn thấy Tả Ti Phong.
Cô vội vã chạy tới mở cửa sổ ra, “Anh ở đây làm gì?”
“Anh rất nhớ em, cho nên cứ tới đây tìm em.” Tả Ti Phong duỗi qua cánh tay một tay ôm lấy cô, cách cửa sổ hôn cô.
Tại đói khát thiết hôn qua cô sau, hắn mới cam lòng buông cô ra.
“Em có khỏe không?” Ánh mắt Tả Ti Phong nóng rực nhìn chằm chằm má phấn kiều diễm của cô quan tâm hỏi.
Cô biết hắn chỉ là thân thể của cô, thoáng chốc, cô thẹn đỏ mặt, không biết nên trả lời thế nào.
“Anh. . . . . . Anh đã xem qua em, anh trở về đi!” Nhược Phù thúc nhẹ vào lồng ngực rộng lớn của hắn muốn đem hắn đuổi đi.
Trải qua buổi chiều thân thiết mắc cỡ sau, cô còn không có chuẩn bị tâm lý thật tốt đối mặt hắn, hiện tại hắn bỗng nhiên xuất hiện, khiến cho cô chỉ muốn né tránh.
Tả Ti Phong lại giữ chặt khung cửa sổ, thân thể xoay một vòng liền linh hoạt nhảy vào phòng.
Nhược Phù kêu lên một tiếng, vội vàng nói: “Anh làm gì đấy? Mau trở về a!”
Tả Ti Phong chỉ là dù bận vẫn ung dung đóng kỹ cửa sổ, sau đó xoay người ôm eo nhỏ của cô, “Anh không đi, anh nhớ em nghĩ đến cơ hồ nổi điên.” nói xong, hắn lại đi môi anh đào của cô hôn tới.
Nhược Phù hai tay trắng nõn chống đỡ tại lồng ngực của hắn không để cho hắn lại hôn cô, nhưng hắn hơi sức liền chính là lớn, cô căn bản ngăn cản không được hắn.
“Phù, anh rất nhớ em, điên cuồng muốn em.” bàn tay to của hắn dao động đến cái mông tròn vểnh lên đẹp mê người của cô, đói khát xoa nắn.
“Dừng, dừng tay. . . . . . Không được. . . . . .”
Cô không thể tin được hắn nửa đêm bò đến phòng của cô, vì chính là muốn cùng cô hoan ái, hắn điên thật rồi!
“Sẽ ầm ĩ đến ba mẹ cùng Dung Dung nghỉ ngơi, anh đừng nên vậy!” Nhược Phù hốt hoảng cự tuyệt hắn.
Tả Ti Phong bàn tay to liền ôm lấy cô, bá đạo hướng giường của cô đi tới.
“Anh sẽ đem em mị nhân yêu kiều nuốt vào trong miệng, em không cần lo lắng.” hắn đem cô thân thể mềm mại đặt lên giường.
Tại có ba mẹ cùng em gái trong phòng mà chính mình lại cùng đàn ông thân thiết? Không! Đơn thuần lại bảo thủ như cô thì không thể nào tiếp nhận được.
“Anh điên rồi! Mau buông em ra á. . . . . .” Nhược Phù không khỏi đề cao âm lượng cự tuyệt hắn.
Tả Ti Phong nhanh chóng đặt lên môi cô, đúng lúc chận lại cô tất cả kháng nghị.
“Anh là điên rồi, anh nghĩ muốn em muốn đến mau điên mất. Phù, em là người đầu tiên làm anh thần hồn điên đảo đến nguyện ý buông tha tất cả phụ nữ, anh muốn em.” hắn đói khát cởi ra cúc áo ngủ của cô, lộ ra hai vú đầy đặn tuyết trắng của cô.
Nhược Phù hốt hoảng vội vàng tiếp tục đẩy hắn, nhưng cơ ngực của hắn tựa như tường đồng vách sắt một loại, làm cô không cách nào rung chuyển hắn chút nào.
“Không được! Thân thể của em thật là đau, anh không thể lại đụng em!” cô dưới tình thế cấp bách hô.
Tả Ti Phong lần nữa che ở môi cô, cho cô nụ hôn nóng bỏng triền miên lửa nóng đến cơ hồ hít thở không thông.
“Darling , lần này anh sẽ không làm đau em, anh sẽ thật tốt yêu em.”
Ở trong kích tình dây dưa hôn hít, Nhược Phù thân thể bắt đầu biến hóa nóng lên, trong đầu hỗn độn không thôi, không lại cự tuyệt hắn nữa.
Tả Ti Phong liếm vành tai tinh xảo của cô, nghĩ muốn kích phát ra cô nhiều hơn nhiệt tình, “Anh thật yêu em, darling, anh sẽ không làm đau em nữa, anh chỉ biết làm cho em càng lúc càng thoải mái, càng lúc càng thích cùng anh ân ái.”
Nhược Phù vẻ mặt mê mang hưởng thụ hắn thân mật hôn mút, ở bàn tay thô của hắn đưa đến sau lưng cô khẽ chậm trêu chọc thì cô không kiềm hãm được phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái yêu kiều.
Tả Ti Phong tiếp tục liếm láp cái tai nhạy cảm cùng cái cổ mảnh khảnh trắng như tuyết của cô, cắn nhay vành tai mượt mà của cô.
“Em đã bắt đầu yêu thích anh yêu em rồi đấy, đừng nóng vội, còn có tốt hơn.” nhìn cô thở dốc bộ dáng mị nhân yêu kiều , hắn lửa dục lập tức bị đốt tới cực điểm.
Hắn vội vàng tiến đến trước cái radio đem tiếng nhạc mở lại lớn một chút, cũng thuận tay đem cửa khóa lại.
Hắn lần nữa trở lại trên giường, thanh âm khàn khàn ở bên tai Nhược Phù nói: “Em hiện tại là người của anh rồi.” nói xong, động tác của hắn gọn gàng cởi xuống y phục của mình, lộ ra một thân bắp thịt săn chắc.
Nhược Phù cổ trắng ở trong phút chốc hồng đến giống như quả hồng, cô e lệ nhắm mắt lại, không dám nhìn đến vật to lớn ngỏng cao của hắn.
Tả Ti Phong nhưng là không để cô trốn tránh đã nắm tay nhỏ nhắn mềm mại của cô hướng vật kiên đĩnh của hắn sờ tới.
“Sờ sờ anh có bao nhiêu khát vọng em.” hắn nhẹ mút cổ trắng của cô nói.
Bị động ngượng ngùng tiếp xúc vật to lớn, này no nóng kinh người cùng mềm mại lại cứng rắn xúc cảm kỳ dị khiến cho cô không khỏi thở nhẹ một tiếng, nhanh chóng nghĩ muốn rút tay về.
Tả Ti Phong mau một bước bắt được tay cô, trấn an mà nói: “Đừng sợ, nó sẽ không làm em bị thương, sẽ chỉ làm chúng ta mất hồn thôi.”
Ở hắn dụ dụ dỗ dỗ, Nhược Phù mê loạn lần nữa chạm lên này tiểu vật rục rịch, cảm thụ nó cứng rắn như sắt lại mềm mại như tơ lại nóng như lửa rung động.
Bị bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô vuốt ve, làm Tả Ti Phong phải liều mạng cắn răng hít vào. Cô đụng chạm động tác mặc dù không có kỹ xảo gì mà nói, lại làm cho hắn dục hỏa đốt người.
Thoáng chốc, vật kiên đĩnh của hắn càng lộ vẻ to lớn thũng trướng, Nhược Phù còn lại là trong lòng hỗn loạn cảm thụ này biến hóa kỳ diệu.
Tả Ti Phong rốt cuộc không chịu nổi bắt được tay cô, cô khiến tiểu đệ đệ của hắn ngóc đầu tạo thành rung động làm hắn không thể không ngăn cản cô. Hắn chưa bao giờ từng tại chỉ có là dưới tình huống bị chạm tới mà gần như mất khống chế, hắn đối với mình tự chủ luôn luôn là rất có lòng tin, nhưng hiển nhiên không thích hợp như trong lúc này.
“Phù, em sẽ giết anh mất.”
...................
Tả Ti Phong ôm cô nằm xuống, đổi hắn vuốt ve âu yếm thân thể xinh đẹp của cô. Hắn chưa từng nghĩ tới chính mình cư nhiên sẽ đối với một người phụ nữ như vậy mê luyến, hắn có thể vì cô điên cuồng bất chấp tất cả đi làm bất cứ chuyện gì, huống chi chỉ là hành động nửa đêm leo lên tầng phòng của cô.
Kể từ đêm hôm đó hắn liền muốn cô, cái gì cũng không thể ngăn cản hắn điên cuồng mê luyến cô, hơn nữa tại hắn có được cô sau, muốn vĩnh viễn yêu cô tín niệm càng thêm mãnh liệt kiên định! “Phù, anh sẽ cố gắng để cho em vĩnh viễn thuộc về anh.”
Tả Ti Phong nhiệt tình môi lưỡi liếm mút Nhược Phù toàn thân mỗi một chỗ, chọc cho cô thở gấp liên tục. Hắn nâng lên bắp đùi xinh đẹp của cô, kích tình mút gặm ngón chân nhỏ bé của cô, càng đưa tới cô một hồi khoái cảm tê dại như giật điện.
“Phong. . . . . . Ừ. . . . . . Phong. . . . . .” Nhược Phù tâm đãng thần trí kêu tên của hắn.
Hắn dường như tổng biết kia một chỗ mẫn cảm nhất của cô, có thể khơi lên lửa tình dục của cô còn chưa mở ra.
Cô tiểu hoa huyt đã sớm ướt át, thế nhưng hắn lại còn không dừng tay mà liều mạng trêu chọc hoa hạch nhạy cảm của cô, dụ dỗ ra nhiều hơn mật ngọt.
Tả Ti Phong đột nhiên ôm lấy cô, một tay vòng chắc eo nhỏ của cô để cho cô ngồi dậy, một tay đột nhiên xâm nhập vào u kính của cô, bắt đầu lấy ngón giữa bá đạo kéo ra đút vào.
“Phù, xem anh như thế nào yêu em.” hắn lấy ngón giữa thô ráp trêu chọc ở trong hoa kính của cô, xoay tròn, khuấy đảo vách tường của cô.
Đây là hình ảnh mắc cỡ tà dâm nhất mà Nhược Phù từ lúc chào đời tới nay xem qua, nhìn đến ngón tay tà ác của hắn ở trong hoa kính của cô dò vào trượt ra, cô không khỏi tâm thần lay động cuống quít nhắm mắt lại.
Chỉ là hình ảnh một màn kích tình kia thế nào cũng không chịu từ trong đầu cô rời đi, ở hắn một phen lại một phen tà nịnh dò chơi vào u kính của cô thì cô bởi vì kích động xấu hổ mà còn có cảm giác.
Thoáng chốc, mật ngọt của cô càng dồi dào, ngực cũng càng thêm kịch liệt rối loạn.
“Muốn anh đi vào sao?” Tả Ti Phong quyến rũ hỏi cô.
Nhược Phù một khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ lệ đỏ lên, lửa dục sôi sôi mà nhẹ nhàng gật đầu.
Tả Ti Phong bụng dưới đã sớm thũng trướng không chịu nổi, khẩn cấp muốn cùng cô hoan ái, nhưng hắn chỉ là hít sâu một hơi liều mạng nhịn xuống được dục niệm mãnh liệt, lấy giọng tà mị nói: “Anh không nghe thấy em chính miệng nói, em thật muốn anh đi vào sao?” nói xong, hắn lại lấy ngón cái xoa bóp hoa hạch của cô, tiến thêm một bước quyến rũ kích thích cô.
Nhược Phù luôn miệng rên rỉ, vặn vẹo thân thể xinh đẹp nóng ran bứt rứt. ‘Muốn. . . . . .” cô mê loạn mà nói.
“Lặp lại lần nữa,” Tả Ti Phong mặc dù đã huyết mạch sôi trào nhưng vẫn lần nữa bức bách cô.
Nhược Phù thần chí mê loạn khẽ mở môi đỏ mọng nói: “Em muốn. . . . . . Phong, em muốn anh.”
Nghe vậy, Tả Ti Phong không thể tiếp tục nhịn được dục vọng, cúi người ôm chặt cô, vật to lớn sưng đỏ của hắn đói khát vọt vào u kính của cô.
Hai người đồng thời bật ra tiếng rên rỉ, nghênh đón này tiếp xúc thân mật.
Vật to lớn kiên đĩnh của hắn lấp đầy căng kín hoa kính của cô, khiến cho cô có chút đau đớn, nhưng mà giờ phút này cô chỉ khát vọng hắn lấp đầy nơi trống không của cô, những thứ khác cái gì cũng không để ý rồi.
“Phong, em muốn anh, em muốn anh. . . . . .” Nhược Phù tâm thần kích động lần nữa hô.
Tả Ti Phong kích động hôn lên môi đỏ mọng mê người của cô, nhiệt huyết sôi trào gầm nhẹ, “Darling của anh!”
Hắn trước sau như một tỉnh táo cùng lý trí ở cô mê người mời gọi triệt để sụp đổ, bắt đầu hăng hái ở trong hoa kính của cô tiến lên.
Nhược Phù thừa nhận hắn cuồng dã thô bạo chạy nước rút, cảm thụ hắn mỗi một lần động thân luật động, rất nhanh, cô liền bị đẩy lên đỉnh núi kích tình, máu càng lúc càng nóng cháy sôi trào.
Cô nghĩ muốn kêu lên cầu xin hắn chậm lại động tác, nhưng môi cô lại bị hắn che lại, tất cả rên rỉ cùng cầu khẩn đều bị hắn nuốt đi vào.
Cô tinh thần càng lúc càng hỗn loạn, khoái cảm kinh người như gió lốc một đợt tiếp một đợt hướng cô xâm nhập mà đến, hắn chạy nước rút càng mạnh càng dữ dội hơn, khiến cho cô chỉ có thể quên mình nắm thật chặt lưng của hắn thừa nhận.
Hắn mỗi một cái va chạm đều đâm vào chỗ sâu nhất hoa kính của cô, rung động cảm quan của cô, cao triều rực rỡ ở trong cơ thể cô bùng nổ rồi lại nhanh chóng, cô hoảng hốt mà cho rằng chính mình liền muốn ở trong đỉnh điểm chết đi.
Tại cô thần chí hỗn loạn gần như ngất đi thì một cỗ mãnh liệt nhiệt lưu ở trong cơ thể cô phóng thích!
Một hồi rung động sau, cô giống như lại dục tiên dục tử một lần.
Tả Ti Phong phủ tại trên người Nhược Phù, giống nhau toàn thân mồ hôi đầm đìa, thở dốc không dứt.
Nhược Phù cả người mệt mỏi hư mềm chỉ muốn ngủ đi, nhưng cô vẫn có thể cảm thấy được hắn tại hô hấp hơi hoãn lại sau, tay hắn lại bắt đầu tà mị hướng cái mông của cô tìm kiếm.
Cô mệt mỏi vô lực ngăn cản hắn, chỉ có thể vừa thở hổn hển vừa nỉ non mà nói: “Không cần. . . . . . Em không được. . . . . .”
Hôn lên vành tai nhạy cảm của cô, Tả Ti Phong lửa dục lại lên, không ngừng ở trên thân thể phiếm hồng của cô trêu chọc .
“Darling , anh vĩnh viễn đều muốn em không đủ, để cho anh lần nữa yêu em nhé.” ngón tay của hắn ở trên nụ hoa nhỏ đỏ tươi đứng thẳng của cô vẽ lên vòng tròn, ý đồ đốt lên lửa dục của cô.
Nhược Phù xoay mình hít sâu một hơi, cô không biết nụ hoa của mình làm sao có thể trở nên như vậy căng trướng mẫn cảm, thậm chí hắn vừa đụng liền yêu, nhưng ngay sau đó mà đến này giật điện khoái cảm đồng dạng khiến cho cô rung động không dứt.
Tay của hắn quá đáng sợ, dễ dàng lại đốt lên ngọn lửa tình dục của cô.
“Không. . . . . .” Nhược Phù thở gấp bắt lại bàn tay hắn, không tiếp tục để hắn đụng chạm nụ hoa nhạy cảm của cô nữa.
Tay Tả Ti Phong lại thuận thế trượt đến cánh hoa của cô, không lưu tình chút nào đùa bỡn hoa hạch của cô.
Nhược Phù hét lên một tiếng, kịch liệt hoan ái sau hoa hạch của cô lại càng thêm nhạy cảm không thôi, đụng chạm đều đã không thể chạm vào.
Tả Ti Phong nhanh chóng hôn môi cô chận lại tiếng thét chói tai của cô,
Sau đó thân thể một phen, ngang tàng gắng gượng dục vọng lần nữa vọt vào u kính của cô.
Nhược Phù bị kích thích được thân thể hướng lên trên cong lên. Hắn như thế nào có thể như vậy tàn khốc? Ở cô lần trước chấn động còn chưa bình phục mà đã lại lần nữa muốn cô, cô chịu không nổi.
Cảm thụ u kính của cô bó chặt vật to lớn kiên đĩnh của hắn, hắn không khỏi thần hồn điên đảo từ trong cổ họng phát ra từng tiếng một gầm nhẹ.
Hắn vẻ mặt mê loạn hôn môi cô, cổ của cô, vành tai mượt mà của cô, sau đó lại đem ngón tay chuyển qua hoa hạch non nớt của cô vuốt ve.
Ở một trận lại một trận nhiệt liệt vỗ về chơi đùa sau, Nhược Phù trong cơ thể lại bắt đầu tiết ra từng đạo mật chảy.
Tại mật dịch trơn bóng tiết ra, Tả Ti Phong chậm rãi ở trong hoa kính của cô đâm vào rút ra, tìm kiếm một cái khác sóng triều cao trào.
Toàn Thân huyết dịch cấp tốc sôi trào, Nhược Phù tinh thần mê loạn từ trong miệng phát ra rên rỉ.
Tả Ti Phong vội vàng che lại miệng cô, còn đem bàn tay của mình dò vào cái miệng nhỏ nhắn của cô để cho cô cắn, ngăn cản cô phát ra âm thanh.
Hoảng hốt trong mất hồn, Nhược Phù bị động cắn vào mép bàn tay của hắn, lại cảm nhận được hắn đang trong cơ thể cô rút ra rồi thẳng tiến vào, dẫn cô lên một đỉnh núi dục vọng khác.
Quá nhiều vui sướng đã vô pháp dùng bất kỳ ngôn ngữ nào miêu tả, cô chỉ có thể đi theo hắn, cuối cùng ở trong đỉnh điểm dục vọng mất đi ý thức. . . . . .
“Nhược Phù, Nhược Phù.” Sunny gọi vài tiếng sau, Nhược Phù mới đột nhiên hoàn hồn.
“Chuyện gì vậy?” cô cuống quít hỏi. Trời ạ! Cô lại nghĩ tới Tả Ti Phong nghĩ đến mất hồn, mà quên bây giờ là giờ làm việc!
Mấy ngày nay cùng Tả Ti Phong nhiệt liệt triền miên hoan ái làm cho cô càng lúc càng đắm chìm ở trong yêu thương của hắn không cách nào tự kềm chế, thậm chí mỗi phút mỗi giây đều muốn của hắn.
Giống như vậy là không chuyên tâm đã để Sunny nhắc nhở nhiều lần, nhưng cô vẫn lại là tái phạm lần nữa.
Sunny lôi kéo cổ tay cô kéo cô ra chỗ ngồi, “Đan Khuê Tư tiên sinh bọn họ đã tới, chúng ta nên đến phòng họp đi.”
Đoàn người Đan Khuê Tư là khách quý trong ngành khoa học kỹ thuật muốn tới cùng tập đoàn Uy Đạt thương nghị mua bán hợp tác, hiện tại đã vào phòng họp liền ngồi, chờ họp.
Nghe vậy, Nhược Phù vội vàng lên tinh thần mắt nhìn Sunny đi vào phòng giải khát vì khách chuẩn bị thức uống.
Thật cẩn thận chuẩn bị tốt cà phê cùng trà sau, họ liền đi vào phòng họp.
Nhược Phù hướng khách đơn giản hỏi thăm, đem trà nóng trong tay bưng cho khách không uống cà phê.
“Tôi cũng vậy muốn một ly trà.” Tả Ti Phong hướng về phía Nhược Phù giao phó nói.
Ah? Hắn luôn luôn uống cà phê đen nguyên chất không thêm đường đó a!
Nhược Phù kỳ quái trừng mắt liếc hắn một cái mới đi tới hướng hắn.
“Tổng giám đốc, mời dùng trà.” cô cung kính đặt tách trà ở trên bàn hắn.
Tả Ti Phong nhẹ nhàng kéo cổ tay của cô, ở bên tai cô nhỏ giọng nói: “Không cho em cùng Eric quá thân cận! Hắn là một tên hoa hoa công tử!”
Nghe vậy, Nhược Phù sửng sốt một chút, hỏi “Ai là Eric • Lý?”
“Chính là cái tên kia mới vừa rồi mê đắm với em muốn đồ uống, ánh mắt của hắn nhìn em làm cho anh rất không thoải mái. . . . Ừm! Em chính là đi ra ngoài tốt lắm, anh điều người khác đi vào.” hắn nhếch lên mày rậm quyết định nói, cũng đưa tay đè xuống điện thoại nội bộ, muốn kêu thư ký khác đi vào.
Nhược Phù lần nữa ngây ngẩn cả người. Không ngờ Tả Ti Phong cư nhiên bởi vì người đàn ông khác nhìn lâu cô mấy lần liền dấm tính đại phát.
Nhược Phù vội vàng đè lại tay của hắn, “Đừng như vậy, đây là công việc của em.” Cô nhưng là công và tư rất rõ ràng.
Nhìn trong mắt cô ánh mắt trong suốt nhưng cố chấp, hắn lúc này mới không kiên trì nữa. “Vậy không cho em khắp nơi nhìn loạn, chỉ có thể nhìn anh hiểu biết rõ sao?”
Nhược Phù vừa bực mình vừa buồn cười nhìn vẻ ghen tuông của hắn, “Em không thể chỉ nhìn anh, em còn muốn làm ghi lại hội nghị.”
Nhẹ nhàng trượt khỏi thân thể hắn, cô ngồi ngay ngắn ở bên cạnh Sunny.
Tả Ti Phong nhìn chằm chằm bóng lưng kiều diễm của cô, phát hiện mình lại bắt đầu khát vọng cô. Nếu như không phải là buổi hội nghị này quan hệ đến lời vài chục tỷ Đô-la cùng sự phát triển của tập đoàn Uy Đạt năm về sau, hắn sẽ xúc động lập tức động thủ đuổi đi mọi người, sau đó đem cô kéo đến trên bàn hội nghị điên cuồng yêu cô.
Tả Ti Phong chưa thỏa mãn dục vọng nặng nề thở dài, không thể không đem tâm tư kéo trở lại trên buổi hội nghị này.
Hắn khát vọng cô trình độ đã đến tình trạng mỗi phút mỗi giây đều muốn cùng cô cùng một chỗ, hắn quyết định chờ chuyện cùng Đan Khuê Tư hợp tác xử lý tốt sau, cần phải mau sớm giải quyết chính hắn ràng buộc không thể!
Hắn muốn đem Nhược Phù vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn, để cho cô chân chân chính chính chỉ thuộc về hắn.
Hội nghị ở trong không khí long trọng tiến hành, Nhược Phù nhìn thái độ nghiêm túc, khí phách khiếp người của Tả Ti Phong trong lúc chủ đạo buổi hội nghị này, cô lúc này mới hiểu rõ tại sao quy mô tập đoàn Uy Đạt sẽ càng khuếch trương càng lớn.
Nghĩ đến đường đường một chủ tịch tập đoàn Uy Đạt lại có thể biết vì cô mà làm ra chuyện điên cuồng nửa đêm leo lên tầng ba thì Nhược Phù bên môi không khỏi nâng lên nụ cười, thâm tình nhìn hắn mất hồn.
“Nhược Phù, Nhược Phù.”
Một bên Sunny nhìn ra cô lại đang ngẩn người, vội vàng khẽ gọi cô.
“Thật xin lỗi!” Nhược Phù chột dạ nhận lỗi với cô ấy, bắt đầu chuyên tâm ghi chép tình hình hội nghị.
~~~ Hết Chương ~~~