“Anh nghĩ quá nhiều, vừa rồi tôi cũng chỉ là đang nghĩ, nếu như bàn tay kia thực đánh tới trên mặt của tôi mà nói, tôi có hay không chỉ là khóc đơn giản như vậy.” Cục Cưng không có tinh thần nhìn phía xa, Dập Dập tâm tình buồn bực nói, “Đến cùng là chuyện gì xảy ra, cô đừng lúc nào cũng kéo đông kéo tây được hay không?”
”Còn không phải là bởi vì Cậu út?”
”Cậu út?”
”Mới không phải, trước kia anh ta là cậu út của tôi, hôm nay việc này phát sinh về sau tôi tức giận! Anh ta lại cũng không là cậu út của tôi, người đó chỉ là Trác Văn Dương mà thôi!” Cục Cưng tức giận vọt quả đấm, ngay cả tên của Trác Văn Dương cũng hô lên, Dập Dập tất nhiên là biết rõ Cục Cưng là giận thật à, trong ngày thường cô cũng coi như là đứa bé ngoan hiểu lễ phép, một khi thời điểm nói ra tên người khác, cũng liền đại biểu cho lửa giận của cô đã đến làm cho cô cảm thấy Nhân Thần Cộng Phẫn tình hình.
”Vì cái gì?...”
Cục Cưng rầu rĩ không vui đem chuyện điện thoại vừa rồi cùng với các loại chuyện cùng Trác Văn Dương ở trước mặt Dập Dập nói ra, Dập Dập nhíu lại lông mày nghe trong miệng cô các loại chuyện.
”Anh chẳng lẽ không cảm thấy được cậu út của tôi trở nên thật kỳ quái sao? Tôi biết rõ tôi vừa rồi ý nghĩ kia thực vô cùng làm cho người cảm thấy cần ăn đòn, nhưng là anh ta cũng không cần phải như vậy cùng tôi tức giận đi? Còn muốn vung bàn tay đánh tôi ôi chao, từ nhỏ đến lớn, nhưng anh ta là liền đối với tôi lớn tiếng cũng không có lớn tiếng qua!” Cục Cưng giơ quả đấm nói đối với Trác Văn Dương bất mãn, Dập Dập lại cảm thấy trong đó các loại chuyện không hề giống như Cục Cưng nói đơn giản như vậy. Ngẫm nghĩ một tý, nếu là Trác Văn Dương thật sự là vì An Bảo Bối nói tốt, như vậy khi biết An Bảo Bối thật lòng, sau khi biết lúc trước Vinh Ninh cùng với và An Bảo Bối hiểu lầm, liền tính sẽ không trợ giúp Vinh Ninh cùng Cục Cưng làm cho An Bảo Bối cùng Vinh Ninh một lần nữa tốt đẹp, nhưng cũng không trở thành phản ứng kỳ quái như vậy, quật cường ngay cả Trác Nhất Phong đều so ra kém.
Dập Dập ngừng một chút nói, “Cậu út của cô cũng liền chỉ là bởi vì không nói cho dì An, quan hệ giữa ông nội út nhà họ Vinh cùng chú Vinh Ninhcho nên mới tức giận?”
”Tôi làm sao biết?!” Cục Cưng không hiểu bực bội, “Cậu út là em trai An Bảo Bối ah! Đau lòng chị gái, tôi đương nhiên là biết rõ, đúng là anh ta kiểm soát chị gái của mình cũng khó tránh thật là quá đáng một chút đi?!”
Cục Cưng quệt mồm nhỏ giọng lẩm bẩm, “Người không biết, còn tưởng rằng cậu út thích An Bảo Bối đấy, đem ba Vinh Ninh trở thành tình địch của anh ta, cho nên mới phản ứng lớn như vậy!”
Mới vừa rồi còn ở nghĩ không rõ lắm đạo lý trong mối quan hệ, Dập Dập bị lời nói của Cục Cưng, một cái đánh thức người trong mộng tay trái nắm quyền, nhẹ buông thõng bàn tay phải nói, “Tôi nói a, thời điểm mỗi lần thấy Trác Văn Dương, chung quy cảm giác có phần cảm thấy không tốt, nhưng vẫn đều nghĩ không rõ lắm cái loại cảm thấy không tốt đó cuối là cái gì, hóa ra dĩ nhiên là cái này a...”
Dập Dập sờ lên cằm, không nghĩ tới Trác Văn Dương đối với An Bảo Bối tình cảm ngoại trừ chị em bên ngoài còn có cái tình cảm khác giữa nam nữ, khó trách Trác Văn Dương lần đầu tiên nhìn thấy anh, biết rõ anh là một nhóm cùng Vinh Ninh, xem ánh mắt của anh, làm cho anh cảm thấy kinh khủng như vậy lại mang theo phức tạp để cho anh thập phần không hiểu tình cảm a.
Hiện tại anh cái gì cũng đã biết, không biết Vinh Ninh đến cùng biết rõ hay là không biết? Đại khái là không hiểu được a, dù sao Vinh Ninh cùng Trác Văn Dương gặp nhau số lần ít lại càng ít.