Vinh Ninh hôn hôn trán cô, “Bởi vì, loại chuyện này sẽ không phát sinh nữa, bất kể như thế nào anh cũng sẽ không để cho nó phát sinh. Nếu quả như thật bởi vì hiểu lầm mà phát sinh lời nói.
Mặc kệ em đến tức giận cỡ nào, đáng ghét anh cũng được, hận anh cũng được, anh cũng sẽ không lần nữa buông tay của em ra, mặt dày mày dạn đổ thừa em, liền coi như em cầm cây lau nhà đánh anh, đuổi anh ra ngoài, anh cũng không đi.”
“Anh thật là...” Một chiêu này thật đúng là tiểu nhân đi, nào có ai hay người đàn ông có thể như vậy a?
“Hắc hắc...” Vinh Ninh nắm tóc cười khúc khích, An Bảo Bối không thể làm gì khác hơn là cho anh nụ cười biết, ôm eo của anh gật đầu nói, “Được, bất quá anh phải nhớ kỹ những lời hôm nay anh nói, tuyệt đối không được lần nữa buôn em ra, nhất định phải da mặt dày quấn quít lấy em mới được.”
“OK!” Vinh Ninh hướng về phía cô làm một cử chỉ “ok”, thản nhiên ôm eo của An Bảo Bối, liếm mặt của cô bắt đầu làm nũng, ngay cả giọng nói cũng thay đổi, “Nhưng mà... làm sao bây giờ sao... Người ta vẫn có chút sợ nha.”
“Phốc...” Nhìn Vinh Ninh bộ dạng này An Bảo Bối hết sức không thục nữ cười cười, vuốt mặt của anh nói, “Trên đời này còn có chuyện làm cho Vinh Ninh đại thiếu gia sợ hãi? Em không phải nói sẽ không rời anh đi sao?”
“Không phải là cái này!” Vinh Ninh đem cả người đều cúi đến trong người của An Bảo Bối, “Em biết, anh muốn chúng ta ở chung một chỗ, em đồng ý, Cục Cưng cũng đồng ý, em trai của anh cùng ba mẹ người nhà gì đó, đương nhiên bọn họ cũng là đồng ý, liền ngay cả Trác Văn Dương cũng đều đồng ý...”
“Hả?” Nghe thấy tên của em trai mình, An Bảo Bối lập tức quay đầu nói, “Mắc mớ gì đến Văn Dương?”
“Ừm...” An Bảo Bối giống như còn không biết chuyện Trác Văn Dương liên tục thầm mến cô... Đương nhiên cô đần như vậy lại quan tâm anh ta như vậy, Trác Văn Dương cùng cô lại một mối quan hệ như vậy, cô làm sao có thể lập tức liền lường trước được chuyện đến?
“Không có gì, em là chị gái của Trác Văn Dương. Hơn nữa, cậu ta chắc chắn giận anh, hiểu lầm anh năm đó anh vứt bỏ em, nhưng mà cậu ta đã bị anh giải quyết...”
“Giải quyết?” Vinh Ninh lời còn chưa nói hết, An Bảo Bối lập tức quay đầu lại nhìn mặt của anh nói, “Anh giải quyết cậu ta như thế nào? Đúng rồi, trên mặt Văn Dương tự nhiên dán băng... Chẳng lẽ người đánh cậu ta chính là anh?”
Thấy phản ứng của An Bảo Bối, Vinh Ninh biết mình đã bắt đầu họa là từ ở miệng mà ra, vội vàng sửa lại chuyện nói, “Em suy nghĩ nhiều quá, hiện tại anh hết sức lo lắng phản ứng của ba em... Kỳ thật thì làm ba của một người, anh cũng biết rõ. Nếu Cục Cưng nói như em, gặp một người đàn ông giống như anh vậy. Anh cũng sẽ vô cùng tức giận, thậm chí hành động so với chú Trác còn tàn nhẫn hơn... Anh lo lắng chính là cái vấn đề này.”
An Bảo Bối há to miệng, cuối cùng vẫn ngậm lại, có lúc thực vô cùng không hiểu nổi suy nghĩ của Trác Nhất Phong, mặc dù biết cái kia là liên quan đến quan tâm con gái của mình, thân là mẹ của Cục Cưng cũng có thể đối với tất cả chuyện Trác Nhất Phong làm đều hiểu, nhưng mà...
Từ xưa trung nghĩa không thể lưỡng toàn, loại cảm giác này, cho dù cô là người phụ nữ hiểu chuyện, cô không muốn từ bỏ một lần nữa, tình cảm này đến không dễ, tình yêu của cô, Vinh Ninh của cô, nhưng mà cũng không muốn cùng Trác Nhất Phong ầm ĩ, dù sao... ông ấy là ba ruột của cô.