Anh Nại là người thẳng tính, bộc trực điển hình, nói chuyện làm việc rất ít quanh co lòng vòng.
Nói đến tính tình của cô, đó là tương đối nóng tính, một câu nói chưa xong đã dễ dàng đánh nhau với người ta, đó là loại hình lấy động thủ làm chơi đùa, bởi vì từ nhỏ cô đã luyện Judo, đến bây giờ đã sớm thuần thục, người bình thường còn lâu mới là đối thủ của cô.
Chiêu cầm nã thủ tay lên trước, một khi khó chịu, giữ chặt cánh tay của bạn, chân gạt lên phía trước, ném bạn giống như chơi.
Ngay cả Thiên Chỉ Dương, trước kia cũng từng bị cô hất ngã hai lần, trong lòng ít nhiều có chút bóng ma.
“Nếu không anh mời một gia sư cho em thôi.” Thiên Chỉ Dương vội vàng mở miệng.
Anh Nại nhướn mày lên, thoải mái biểu đạt bất mãn của mình, “Không được! Em cứ muốn anh, dạy em.”
“Anh bận công việc, sợ rằng không có thời gian.”
“Không được! Buổi tối, dạy!” Anh Nại trực tiếp chạy đến bên cạnh Thiên Chỉ Dương, ôm cánh tay của anh, mắt tròn vo nhìn anh chằm chằm.
“Hì hì.. Anh, Anh Nại người ta vất vả mới tới Trung Quốc một chuyến, nếu như bởi vì tiếng Trung không thành thạo ở trường học bị bắt nạt thì làm như thế nào? Tiếng Hán bao la tinh thâm như vậy, mắng chửi người trong vô hình, đơn thuần giống như Anh Nại vậy, dễ dàng trúng chiêu nhất đó!” Thiên Ca Tuệ nói như thật.
Anh Nại quay đầu nhìn về phía Thiên Ca Tuệ, trong mắt tràn đầy sùng bái, sau đó cặp mắt to đen nhánh trong suốt giống như nai con không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Chỉ Dương. dieendaanleequuydonn
Thiên Chỉ Dương có một cảm giác thất bại thật sâu, lúc này mới bao lâu, quan hệ giữa Tuệ Tuệ và Anh Nại đã tốt như vậy rồi? Mới vừa rồi sau khi vào cửa, Tuệ Tuệ còn khuyến khích Già Đại cố ý hãm hại anh cơ mà, bây giờ...
Thật sự không hiểu nổi tâm tư phụ nữ, như kim dưới đáy biển!
Trong lòng suy nghĩ tại sao Úy Nam Thừa còn chưa đến! Nếu không mang bà xã của cậu ta đi, lại chỉnh ra chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, vậy không phải muốn cái mạng già của anh sao!
╮(╯▽╰)╭
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, khi Úy Nam Thừa đẩy cửa vào phòng bao thì thấy Tuệ Tuệ cười đến như trộm, che miệng “Khụ” một tiếng.
Thiên Ca Tuệ nhìn thấy ông xã lại đến, lập tức nhảy lên, nhào vào trong ngực ông xã, ôm cổ anh không buông, càng khoa trương hơn là ở trước mặt người ngoài, “Chụt” một cái vang dội lên mặt anh.
Úy Nam Thừa vốn không ngờ hôm nay bà xã lại nhiệt tình như vậy, khóe miệng cũng nhanh chóng nhếch lên rồi.
Anh Nại trợn mắt há hốc mồm nhìn, cô mới đến còn không biết Tuệ Tuệ đã kết hôn, chỉ cho rằng đó là bạn trai của chị ấy, nghĩ thầm tình cảm của bọn họ thật tốt, không khỏi nhìn về phía người đàn ông trước mặt, mắt to đảo một vòng.
Chợt duỗi tay ôm cổ Thiên Chỉ Dương, “Chụt” một cái vang dội hơn lên mặt anh.
Thiên Chỉ Dương có một cảm giác muốn chui xuống hố, gương mặt trong nháy mắt nóng hừng hực.
“Ha ha... Anh Nại, em giỏi lắm! Rất dũng mãnh! Đủ thô bạo! Chị thích! Em người bạn này chị định rồi! Quên giới thiệu với em! Đây là ông xã chị Úy Nam Thừa.” Thiên Ca Tuệ cười ngã vào trong ngực ông xã.
Anh Nại vẫn còn đang suy nghĩ từ ông xã này, Úy Nam Thừa đã lên tiếng, “Itou tiểu thư, rất hân hạnh được biết cô.”
“Tôi cũng thế.” Anh Nại nhìn anh chằm chằm sau đó hỏi, “Ở Trung Quốc, gọi bạn trai, đều gọi thẳng là chồng sao?”
“Anh Nại, anh ấy không phải là bạn trai của chị, thật sự là ông xã của chị đó.” Thiên Ca Tuệ cười nói.
Hả? Anh Nại lại càng không hiểu, vẻ mặt vô cùng nghi ngờ nhìn bọn họ.
Vẫn là Thiên Chỉ Dương nhìn không được, giải thích: “Hai người bọn họ đã sớm kết hôn, con trai cũng bốn tuổi rồi.”
Cái gì? Tuệ Tuệ xem ra cùng lắm chỉ hơn cô hai tuổi, con trai lại đã bốn tuổi rồi? Chị ấy vừa mới nói còn đang học đại học? Lập tức sẽ ra ngoài đi thực tập đó?
“Vô cùng chính xác đó ~” Thiên Ca Tuệ dí dỏm mở lớn hai mắt.
“Dương, em và Tuệ Tuệ đi trước.” Úy Nam Thừa trực tiếp ôm lấy bà xã rời đi.
Lúc gần đi, Thiên Ca Tuệ vẫn không quên đưa tư thế gọi điện thoại, “Anh Nại, thường liên lạc.”
Anh Nại vội vàng gật gật đầu, cô cũng rất thích Tuệ Tuệ.
Bên trong phòng rốt cuộc bình tĩnh lại, Thiên Chỉ Dương mệt mỏi ngã trên tatami, nhắm mắt dưỡng thần.
Đột nhiên, trong lỗ mũi ngửi thấy mùi hương thiếu nữ, làm cho anh sợ đến mở to mắt, nhảy lên. die~nd anle^q uydo^n
Anh Nại nhìn động tác của anh, từ từ ngồi dậy, méo cái miệng nhỏ nhắn không vui, “Em cũng không phải là, quái vật.”
“Em nằm xuống theo anh làm gì?” Thiên Chỉ Dương nhìn cô chằm chằm.
“Sao em không thể nằm xuống? Em cũng không nằm trên người anh.” Anh Nại vểnh môi lên, mắt to đen nhánh trừng tròn trịa hơn.
Phụt! Thiên Chỉ Dương hoàn toàn nghèo vốn từ rồi, trực tiếp ngã ngửa xuống đất, định không để ý đến cô.
Anh Nại ngồi ở bên cạnh anh, hai chân khép lại, chống cằm hỏi, “Tuệ Tuệ thật sự kết hôn rồi hả? Sau khi kết hôn cô ấy còn có thể đi học sao?”
“Ừ, ừ.” Thiên Chỉ Dương gật đầu liên tiếp hai cái.
Trong mắt Anh Nại thoáng qua một tia sáng khác thường, nửa nằm trên tatami, chống chằm, nhìn chằm chằm vào mắt của Thiên Chỉ Dương, “Vậy, chúng ta, cũng kết hôn đi!”
(Quà quà quà... Một đám quạ bay qua đỉnh đầu Thiên Chỉ Dương...)
“Khụ... Khụ...” Thiên Chỉ Dương ho khan kịch liệt, ho đến đỏ bừng cả mặt.
Anh Nại chớp chớp mắt to đen nhánh, hơi không rõ xảy ra chuyện gì, vội đưa tay nhỏ bé giúp anh nhuận khí, vừa dùng tiếng Trung kém chất lượng hỏi: “Anh, rất kích động? Vậy, chính là, đồng ý sao?”
Ngay sau đó cười đến vui vẻ.
Thiên Chỉ Dương có kích động muốn ngất đi, anh rất kích động? Anh đồng ý? Anh thần kinh có vấn đề mới có thể đồng ý! Anh rõ ràng bị hù dọa thành như vậy có được không?
--- -----
Sau khi Thiên Ca Tuệ lên xe, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng: Đó chính là Già Đại bị anh Lăng kéo đi đâu rồi?
“Ông xã, anh Lăng bây giờ có bạn gái không?”
Úy Nam Thừa không biết sao Tuệ Tuệ lại quan tâm vấn đề này, theo như anh biết, cậu ấy không có.
Ngay sau đó lắc đầu một cái, “Không có.”
“Vậy anh ấy có từng nói với anh về phương diện vấn đề tình cảm không?”
“Gần đây không có, sao vậy?”
“Vừa rồi anh ấy lại tức giận đùng đùng kéo Già Đại ra ngoài, anh nói đây là chuyện gì?”
“Già Đại? Phải nói hai người bọn họ quen biết cũng từ lần nghỉ hè đại học năm ba của em đó, sau đó đã không đồng thời xuất hiện rồi.” Úy Nam Thừa trầm ngâm một lát nói.
Nghỉ hè năm ba đại học? Chờ đã! Giống như có chuyện gì cô luôn quên mất? Thiên Ca Tuệ đột nhiên vỗ đùi, kêu lên: “Đêm đó, không phải tụi em đều uống say?”
“Ừ, trên cơ bản đều say.’
“Đêm đó Tạp Tạp bị thầy Khúc mang đi rồi... Cũng chỉ còn lại Già Đại và anh Lăng đơn độc chung đụng. Trời ạ! Anh Lăng sẽ không phát thú tính, ăn Già Đại chứ!” Thiên Ca Tuệ cảm thấy nhất định là như vậy, hoặc chính là xảy ra chuyện gì mà chính cô cũng không biết!
Đột nhiên nhớ tới ít ngày trước khi ăn cơm ở đây, cô và anh trai nói đến chuyện của Già Đại, biểu hiện anh Lăng khác thường, càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng mình. die nda nle equ ydo nn
“Nhất định là như vậy, nhất định là như vậy không sai! Tức chết em rồi! Anh Lăng tên khốn kiếp này! Tại sao anh ấy có thể đối xử như vậy với Già Đại!” Thiên Ca Tuệ cực kỳ tức giận, chỉ cảm thấy Già Đại bị uất ức.
Úy Nam Thừa vội vàng dỗ bà xã, “Ngoan, đừng tức giận, chuyện chưa chắc là như vậy, trước biết rõ rồi nói.”
“Vậy bây giờ chúng ta đi tìm bọn họ! Nhất định không thể để cho tiểu Quế tử bắt nạt Già Đại.” Thiên Ca Tuệ dứt khoát không gọi “Anh Lăng” rồi, trong lòng đã phân anh ta đến nhóm sói xám lớn kia.
--- -----
Trong công viên bên cạnh, Quế Bá Lăng đúng là đang “Bắt nạt” Già Đại.
Cánh tay trái vững vàng cố định cô trong lòng mình, bàn tay phải nâng gáy cô, thiết tha mà cuồng liệt hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, không hề dịu dàng chút nào, chỉ có xâm lược tự tung tự tác.
Gặm cắn, bú mút, đuổi theo đầu lưỡi ẩn núp của cô, hô hấp nóng rực lẻn giữa răng môi hai người, cháy sạch đến Quế Bá Lăng sắp mất đi lý trí.
Anh đang ghen! Anh ghen! Anh tức giận!
Khoảnh khắc khi thấy Già Đại nhào vào trong ngực Dương, trong lòng anh đố kỵ đến nổi điên, chỉ hận không thể lập tức tới lôi cô vào trong ngực mình; khi thấy cô thân mật mà ôm cánh tay Dương “Không buông”, vị chua cuồn cuộn trong lòng anh; nghe được cô nói “Bây giờ anh ấy là người đàn ông của tôi” thì anh rất tức giận, vô cùng tức giận!
Dù là diễn trò cũng không cần diễn chân thật như vậy!
Một khắc kia, anh mới thật sự biết rõ tim mình, anh rất thích cô gái nhỏ này đấy.
“Ưmh... Buông tôi ra!” Già Đại bị hô hấp nóng rực của anh phun đến đầu nóng lên, một cái sơ sẩy đã bị anh hôn đến chóng mặt, lại không tự chủ được mà nhẹ giọng rên rỉ ra.
Âm thanh này nghe vào trong tai cô, sao mà chói tai, ngay sau đó tỉnh táo lại.
Hai tay nắm thành quyền, giống như hạt mưa mà đấm lên lồng ngực rắn chắc của Quế Bá Lăng, trong lòng rất uất ức, người đàn ông khốn kiếp này tại sao hôn mình! Luôn không tính toán rõ ràng như vậy!
Tang Mộc Già Đại cô còn không đến mức bị coi thường như vậy!
Vị mặn ở khóe miệng khiến lòng tức giận của Quế Bá Lăng bị làm lạnh trong nháy mắt rồi, vội buông đôi môi sưng đỏ của Già Đại ra, nhìn mắt đỏ hoe giống như mắt thỏ nhỏ của cô, không khỏi cực kỳ đau lòng.
“Đều là anh không tốt, em đừng khóc được không?”
Già Đại càng khóc càng hung dữ, nước mắt giống như nước sông vỡ đê, dừng cũng không dừng được.
Quế Bá Lăng thở dài, nhẹ nhàng hôn lên mắt cô, nuốt toàn bộ nước mắt nơi khóe mắt cô vào trong cổ họng, mặn mặn, chát chát.