Editor: ChiMy
"Chẳng lẽ chuyện này còn chưa đủ chất dinh dưỡng hay sao?" Con ngươi màu xanh nhạt như lưu ly của Cốc Châu Dần nhộn nhạo ý cười.
Anh là con lai của ba nước, ông nội là người Giang Tô ở tình phía Nam Trung Quốc, bà nội là người California ở Mỹ, mẹ là người đẹp Hàn Quốc, tất cả ưu điểm của ba nước đều hội tụ trên người Cốc Châu Dần.
Vừa mới ra đời đã mang vẻ đẹp như thiên sứ, đi tới đâu cũng bị ngộ nhận là bé gái, anh giận đến muốn ông nội đổi tên.
Ông Cốc cảm thấy cái tên Cốc Tranh Lam quả thật hơi giống con gái, nghĩ tới nghĩ lui, đổi thành Cốc Châu Dần.
Dù thế nào, cũng nam tính hơn Cốc Tranh Lam.
Cho nên, Cốc Châu Dần hớn hở đón nhận cái tên mới này.
"Gần đây bên Newyork như thế nào? Có bận lắm không?" Úy Nam Thừa chuyển đề tài.
"Bên này cậu không cần lo lắng, COSE tiến hành rất thuận lợi, có tôi ra tay, có gì mà không làm được." Khuôn mặt của Cốc Châu Dần đầy tự tin, đối với năng lực làm việc của mình, thật đúng là không có gì có thể nghi ngờ.
Bằng không ban đầu hai người cũng sẽ không ăn nhịp với nhau sáng lập khoa học kỹ thuật Úy Cốc, đây là một loại thưởng thức và hiểu lẫn nhau.
"Vậy thì tốt." Úy Nam Thừa gật đầu.
"Ngược lại bên cậu thì sao, tiến triển thuận lợi chứ? Thị trường Trung Quốc còn chưa ổn định, không thể so với Newyork bên này, tự cậu phải có chừng mực, có Nam Cung ở bên cạnh cậu, ngược lại thật sự làm cho người ta đỡ lo." Cốc Châu Dần hiếm có lúc nói chuyện nghiêm túc.
Anh lớn hơn Úy Nam Thừa một tuổi, luôn ỷ mình là anh lớn, điều này khiến Úy Nam Thừa rất không quen, rõ ràng nhìn A Dần nhỏ hơn anh.
"Tất cả đều còn thuận lợi. Đúng rồi, Watson về công ty sao rồi?"
"Đừng nhắc tới tên nhóc đáng chết đó, tên khác người không có nhân tính! Tối nào cũng tắt máy không biết làm gì, hoàn toàn không để ông chủ tôi đây ở trong mắt." Vừa nhắc tới Watson -trợ lý cao cấp kiếm thư ký, Cốc Châu Dần liền bắt đầu oán giận rồi.
"Khụ. . . . . ." Úy Nam Thừa che miệng cười trộm.
"Haizzz! Cậu đừng cười, cũng là kẻ tám lạng người nửa cân với con nhóc nhà cậu." Cốc Châu Dần trừng con ngươi lưu lu.
"A Dần, tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần, đó là đám cưới giả. Watson và Sở Sở là lưỡng tình tương duyệt, hoàn toàn khác nhau." Úy Nam Thừa nâng trán.
"Tôi không cần biết là thật hay giả, dù sao cũng là kết hôn, trong mắt của tôi không có gì khác biệt." Người nào đó chơi xấu.
"OK, tôi phải làm việc." Úy Nam Thừa giơ tay lên nhìn đồng hồ, giờ rưỡi rồi.
"Nhưng nhìn ở một góc độ khác, cậu và Watson vẫn có khác biệt, cậu ta đã một tuần lễ không có tới công ty, mà cậu vừa kết hôn ngày hôm sau đã bỏ vợ đến công ty làm việc, tinh thần thật đáng khen! Em dâu có oán hận cậu không?" Cốc Châu Dần hoàn toàn không để ý tới anh không vui.
"Hôm nay kết thúc ở đây, lần sau nói chuyện tiếp." Úy Nam Thừa tức giận nhấn tắt video trò chuyện.
Anh có thể tưởng tượng được giờ phút này nhất định A Dần giận đến giơ chân, có điều cách cá Thái Bình Dương, anh ta cũng không bay tới, anh lười quan tâm anh ta.
Mở một xấp tài liệu ở trên bàn ra, đây đều là số liệu phân tích thành phố T mà Nam Cung đã sắp xếp lại, anh phải xem một chút.
Nhìn tình hình trước mặt, ngành IT tương lai rộng mở, càng lúc càng phổ biến.
Úy Nam Thừa chống cằm dưới suy nghĩ sâu xa, lựa chọn của mình, không thể nghi ngờ.