Karl ngồi trong bóng đêm, hắn cố gắng tập trung tìm lại cảm giác khi chiều.
Hắn nhìn ngọn đèn chạy bằng ma năng lấp lóe ánh sáng.
Trong chớp nhoáng những ánh đèn nhảy lên liên tục bỗng chậm chạm.
Hắn kích động, mừng rỡ chưa được bao lâu thì bỗng thấy cơn đau đầu ập tới, mồ hôi trên trán rịn khiến hắn không thể tiếp tục được.
Karl nghĩ thầm, hắn tập trung kích hoạt năng lực này chỉ có năm giây, trong năm giây này đủ để một trận chiến thay đổi.
Trong đêm tối, có một thanh niên ngồi nhìn ngọn đèn chạy bằng ma năng thẫn thờ.
Đến khi cơn buồn ngủ ập tới, hắn đi đến giường và nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Karl rời nhà trọ, hướng về phía sa mạc, hắn cần chứng thực một chút năng lực của mình.
Sàn sạt...sàn sạt..
!
Karl núp sau một sườn đồi, đối diện hắn là là một con sói sa mạc đang nghỉ ngơi, hắn nhẹ nhàng di chuyển đến gần.
Con sói sa mạc đánh hơi được mùi thịt tươi, nó tru lên và đuổi theo tên nhân loại.
Gâu gâu...
Karl xoay người bỏ chạy, hắn chạy tới bãi đất trống phía sau.
Con sói lao há miệng nhắm ngay cổ của hắn.
Karl nhanh tay rút cây gậy sắt bên hông tránh sang một bên đồng thời vung xuống ngay đầu con sói.
Lực đánh làm con sói choáng váng, quán tính khi lao lên khiến nó văng ra xa khoảng chừng bốn năm bước chân.
Con sói gầm lên, móng vuốt của nó vút ngang tên nhân loại, trong khoảng khắc, đòn tấn công của con sói chậm dần Karl nhanh tay rút con dao nepal bên cắm ngay sau cổ con thú.
Phập !!
Hắn rút con dao nhỏ, máu tươi phun xối xa lên người của hắn.
Con sói chưa kịp phản ứng thì cây gậy sắt đã đánh xuống sống lưng của nó.
Sau đòn tấn công của Karl, con sói nằm im một chổ không nhúc nhích.
Karl thở hồng hộc, hắn khẽ lắc đầu, năng lực mặt dù dùng tốt nhưng thần kinh phản ứng của hắn theo không kịp.
Phốc!! Tiếng da thịt xé mở, hắn thu thập da và xương con sói, rồi quay trở lại khu căn cứ.
"Ông chủ, số thịt này ngươi thu chứ." Karl hỏi thương nhân tại dọc đường.
"Thịt biến dị? Thứ này ta thu giá thấp hơn so với thương hội, ngươi đồng ý bán cho ta sao?" Tên thương nhân ngạc nhiên.
Karl gật đầu, hắn bán số thịt cho tên thương nhân và một số da xương.
"Của ngươi tám trăm cats, đây là tiền của ngươi." Tên thương nhân đặt tiền lên sạp hàng của hắn.
"Cám ơn." Karl mỉm cười gật đầu rồi quay người bước đi.
Côn sắt không có sát thương, nếu như đối đầu với sinh vật biến dị với số lượng nhiều hơn thì hắn không chắc mình sẽ trụ được.
Karl tìm kiếm một hồi, hắn mua một đoản kiếm ở quầy thương nhân tại khu chợ đen.
Thanh kiếm mà lão Han rèn cho hắn đã bị mất lúc đụng độ bọn Vagrant.
Khoảng chừng nữa giờ sau hắn tìm kiếm những con sói lạc đàn trong sa mạc.
Nơi đây đa số là xác các sinh vật biến dị, những mõm đá bằng xương nằm rãi rác trong sa mạc.
Chúng là những xương của các sinh vật biến dị hoặc con người được bọn sói mang về xếp chồng lên nhau tạo thành những cái ụ có thể tránh khỏi cái nóng của sa mạc, hay nói cách khác đó là tổ của bọn chúng.
Thông thường tùy thuộc vào kích thước lớn nhỏ của những chiếc tổ có thể phán đoán được số lượng của bầy sói.
Karl thấp người xuống, hắn quan sát xung quanh, bọn sói đi kiếm ăn chưa về.
Grừ ....!
Một con sói đã thấy Karl, nó lao về với tốc độ cực nhanh.
Karl giật mình, sự tập trung của hắn đang nhìn về phía những cái tổ.
Hắn vội vàng nhào lên trước mặt trước khi con sói vồ tới, hắn chưa kịp đứng vững thì móng vuốt đã vồ tới trước mặt.
Xoẹt!
Sắc bén móng vuốt xẹt qua trước ngực của hắn lưu lại vết thương dữ tợn.
Karl quá chủ quan, hắn nghĩ mình có năng lực nhìn chậm sự vật, nhưng tốc độ phản ứng theo không kịp suy nghĩ.
Hắn ôm vết thương lùi lại.
Thân thể của hắn chìm xuống, hai chân phát lực đồng thời đoản kiếm xuất hiện trên tay của hắn như mũi tên phóng về phía con sói.
Con sói há miệng lộ ra những răng nanh sắc nhọn lao đến.
Hắn tại nhanh chóng điều chính tư thế khó khăn lắm mới tránh né được cú táp của con sói.
Ngay sau đó Karl cầm ngược đoản kiếm nhắm ngay sau gáy của con thú phía dưới một đâm.
Cây kiếm xuyên thẳng cổ họng con thú găm nó dưới đất.
Hắn thở dốc, đau nhức truyền từ vết thương khiến hắn nhăn nhó.
Hắn nhanh chóng xử lý vết thương bằng băng gạc.
Hống hống hống !!
Một con sói phát hiện ra Karl, mùi máu tươi phiêu tán trong sa mạc, nó gọi đồng bọn bầy sói mười con đang hướng về hắn tới.
Karl không kịp suy nghĩ, hắn xoay người bỏ chạy.
Sàn sạt sàn sạt !
Hắn chạy khoảng mười mét.
Với tốc độ này Bọn sói sẽ đuổi kịp hắn.
Karl nhìn thoáng một lượt, hắn cách cổng thành khu căn cứ quá xa.
Karl nghĩ , dù sao đều phải chết, trước khi chết liền điên cuồng một lần đi.
Trực giác cho hắn biết, nếu cứ quay đầu chạy tiếp thì hắn sẽ chết rất thảm, không bằng kéo thêm mấy cái.
Hắn cười, sợ hãi tử vong áp bách, tay hắn run rẩy khi thấy bọn sói đang hướng về hắn.
"Vậy cùng chết đi"
Hắn gào lên, thấp người xuống phóng về bọn sói, năng lực hắn kích hoạt.
Mặc dù chỉ được năm giây nhưng đủ để hắn tránh những đòn chết trí mạng từ những móng vuốt của con sói.
Một con !
Hai con !!
Năm con !!
Ngắn ngủi nữa giờ qua lại.
Thân thể của hắn nhanh đến cực hạn, cánh tay của hắn sưng tấy đỏ lòm, các bắp chân của hắn căng cứng vì di chuyển quá nhiều.
Người hắn be bét máu, vết thương chồng chất.
Con mắt của hắn nỗi lên những đường gân máu.
Giết !!
Giết ra ngoài !!
Ý Niệm trong đầu của hắn chỉ có giết chóc, hắn phải sống, phải sống bằng mọi giá dù có thế nào đi nữa.
Một khi bắt đầu liền không thể dừng lại, Tử vong cùng sợ hãi đã khiến cho thanh niên một loại nào đó thuế biến.
Tích đáp...!Tích đáp...
"Tiếp tục nào."
Hắn lao lên điên cuồng, mồ hôi cùng máu của hắn trộn lẫn vào nhau.
Tim hắn đập rất nhanh, hắn có thể cảm nhận được dòng máu đang lưu chuyển trong người.
Phập !!
Nụ cười dữ tợn, ngay khi hắn hạ gục con sói cuối cùng, cơ bắp của hắn căng cứng, buông đoản kiếm ra cũng là một vấn đề.
Cánh tay của hắn tiến vào trạng thái tê liệt, nếu không phải hắn dựa vào liều mạng thì liền tay cũng nhấc không nỗi.
Năng lượng trong cánh tay robot của hắn đã sắp cạn kiệt vì hắn sử dụng trong lúc chiến đấu liên tục.
Hắn lấy băng vãi quấn lại những vết thương trên người của mình, nhờ năng lực nên hắn mới có thể tránh một số công kích trí mạng ở những chổ yếu hại trên người.
Tiếp đó hắn lôi con dao nhỏ thu hoạch ma thạch và thịt biến dị.
Một số da lông bị hắn điên cuồng cắt chém nên không thu thập được.
Gió nhẹ phất qua, mùi máu tươi phiêu tán trong không khí nhưng Karl không thèm để ý chút nào, đây là tổ của bầy sói, sinh vật thường có ý thức lãnh địa rất cao nên hắn cũng không lo lắng sẽ có sinh vật khác tấn công.
Ước chừng nữa giờ sau, Karl thu thập tất cả thịt biến dị vào da của một con sói còn lạnh lặn.
Làm xong hết thảy, cơn buồn ngủ ập tới, hắn quá mệt mỏi, nhưng hắn biết hắn tình trạng bây giờ không thể ngủ.
Hắn chống đỡ bằng ý chí của mình lê lết thân thể đau nhức đi về phía cổng thành khu căn cứ.
Nơi đây mùi máu tươi sẽ hấp dẫn những con Skimmer trước khi trời tối ập tới..