Vào trong thành, đem toàn bộ hồng và lam trên người giao cho trạm giao dịch, trả số tiền bưu phí không lớn xong, Diệp Hiểu Hạ mới đi đến kho hàng. Hiện tại hồng và lam trên người cô đều đưa cho bọn Máng Xối, cô muốn đi luyện cấp thì chỉ có thể làm lại một ít.
Cũng may bây giờ có bặc nhân dược đỉnh, sẽ không lãng phí nhiều dược thảo.
Ngọn lửa nhỏ đỏ rực không ngừng liếm đáy của dược đỉnh, bên trong dược đỉnh cũng phát ra âm thanh ùng ục ùng ục, đây là âm thanh dược sắp luyện xong. Mở nồi, lấy dược ra, sau đó tiếp tục quăng dược thảo vào, tiếp tục chờ đợi.
Luyện dược vốn là chuyện nhàm chán như vậy, Diệp Hiểu Hạ lẳng lặng nhìn dược đỉnh, trong đầu trống rỗng, cũng không biết đang ngẩn người làm gì. Chờ cô phục hồi tinh thần lại, dược thảo trên người đã không còn nhiều lắm, cũng không đủ để luyện chế hồng và lam. Cô vô vỗ túi, chỉ thấy dược thảo bên trong cũng không còn nhiều, nhưng lại chiếm chỗ, điều này làm cô có chút phiền lòng. Cũng không biết làm sao, cô đem chỗ dược thảo,linh tinh vụn vặt trên người quăng vào trong dược đỉnh, rồi đóng nắp dược đỉnh.
Vừa đóng nắp dược đỉnh cô liền nghe thấy hệ thống kêu lên: "Bạn đang luyện chế một loại dược phẩm không rõ, tỷ lệ thất bại rất lớn, xin hỏi muốn tiếp tục sao?"
Diệp Hiểu Hạ nghĩ cũng không nghĩ, liền gật đầu xác nhận. Dù sao mấy thứ này để trên người cũng chỉ chiếm chỗ, huống chi chỉ là mấy dược liệu phổ thông, thất bại thì thất bại, coi như là thanh lý kho hàng.
Đương nhiên, dược đỉnh cũng mặc kệ Diệp Hiểu Hạ là xuất phát từ cái động cơ gì mà quăng một đống loạn thất bát tao gì đó vào bụng nó, nó vẫn tận trung với cương vị công tác như cũ đem một đống dược thảo kia nấu với nhau.
Lúc này thời gian luyện dược rất dài, năm phút sau cũng không nghe thấy hệ thống nói lên là đã luyện chế tốt, không khỏi làm Diệp Hiểu Hạ có chút không kiên nhẫn, nếu không phải trong quá trình luyện dược không thể gián đoạn, cô thật sự muốn bỏ đi.
Lại chờ thêm vài phút mới nghe thấy hệ thống kêu "Luyện chế xong". Diệp Hiểu Hạ chỉ nghĩ là nấu ra một đống rác nên thời gian nhiều một chút, cũng không nghĩ đến tình huống khác, trực tiếp vươn tay mở nắp vung, tính toán đem rác bên trong đổ ra, sau đó dọn đồ đi ra. Cũng không nghĩ vừa mở nắp dược đỉnh, liền nghe thấy âm thanh của hệ thống vang lên: "Chúc mừng bạn luyện chế ra dược phẩm mới chưa từng có, mời bạn đặt tên."
Lời này khiến Diệp Hiểu Hạ ngây ngẩn cả người, cô chỉ nghĩ là bỏ một đống rác vào trong dược đỉnh, vậy mà lại thành công? Cô mang theo nghi hoặc, nhìn về phía dược đỉnh, chỉ thấy ở trong dược đỉnh có mười viên thuốc lớn nhỏ màu trắng giống nhau, không có gì đặc thù. Lấy ra một viên, nhìn thuộc tính, cô không khỏi hắc tuyến.
Viên thuốc thân bí: Một vị Luyện Dược Sư thần bí nhờ cơ duyên xảo hợp mà luyện chế ra viên thuốc thần bí này. Dùng nó xong, có thể khiến mục tiêu mê mang như ma túy. Thời gian: phút.
Thuốc này căn bản chính là Mông hãn dược a! Diệp Hiểu Hạ cầm một viên thuốc màu trắng lên, nhịn không được châm chọc, một viên mà to như vậy ai sẽ ăn, ăn vào chưa kịp bị ngất thì đã nghẹn chết, đây thật đúng là từ rác làm ra...
Thuốc này bóng loáng, Diệp Hiểu Hạ thấy vậy giơ lên xem tới xem lui, không cẩn thận rơi xuống, rơi ở bên chân cô, cô cúi đầu, lại phát hiện viên thuốc kia bị đập nát. Cái này khiến Diệp Hiểu Hạ giật mình, sau đó vươn tay dùng sức nghiền một mảnh của viên thuốc, chỉ thấy viên thuốc lập tức biến thành bột phấn.
Nguyên lai là... dùng như vậy. Diệp Hiểu Hạ cong khóe miệng, chỉ cảm thấy trên đầu càng nhiều hắc tuyến.
"Mời bạn đặt tên." Hệ thống đợi Diệp Hiểu Hạ một hồi, không thấy cô trả lời, liền hỏi lại.
"Mông hãn dược." Đây vốn là mông hãn dược, không gọi mông hãn dược thì gọi là gì?
"Cần che giấu danh tính của người luyện chế sao?"
"Cần."
"Cần che giấu địa điểm luyện chế sao?"
"Cần." Chê cười, loại chuyện này nào có đạo lý nơi nơi nói lung tung.
Diệp Hiểu Hạ trả lời xong, không thấy hệ thống dây dưa nữa, cô đem chín viên mông hãn dược ở trong dược đỉnh bỏ vào túi, thật sự không nghĩ ra thuốc này có chỗ nào để dùng. Đối với cô là công dân tốt trong thế kỷ mới, xã hội mới, chắc là cả đời cũng không dùng đến thuốc này đi.
Thu thập xong dược đỉnh và mấy thứ trên người, Diệp Hiểu Hạ đứng dậy rời khỏi phòng, chuẩn bị đi kho hàng lấy đồ để ra khỏi thành luyện cấp, thuận tiện lại đi kiếm một chút thảo dược. Lại không ngờ vừa mới ra khỏi phòng, một thông báo của hệ thống làm cô chôn chân ở đó, nửa ngày không phục hồi tinh thần.
"Luyện Dược Sư thần bí tại nơi đất thiêng sinh hiền tài, trải qua nỗ lực vất vả, hôm nay gặp được cơ duyên xảo hợp, luyện chế thành công một loại dược phẩm mới chưa từng xuất hiện —— Mông hãn dược. Thuộc tính dược phẩm: Dùng xong, có công hiệu khiến mục tiêu mê man như ma túy. Thời gian: phút. Mong rằng vị dược sư thần bí này có thể viết phối phương của dược phẩm rồi lan truyền làm vinh dự, góp một viên gạch vì thế giới tốt đẹp!"
Sau khi hệ thống thông báo quang quác quang quác mấy thứ này, trên thế giới lập tức sôi trào.
【 thế giới 】 Khô Tùng Lĩnh: Ai a, ai luyện ra mông hãn dược! Báo tên đi!
【 thế giới 】 Mạt Trà Bánh Ngọt: Dựa vào, không phải đâu, ngay cả mông hãn dược cũng có, chắc không phải là không lâu sau ngay cả xuân dược cũng có chứ.
【 thế giới 】 Phong Chi Hiên: Đại thần luyện ra mông hãn dược, nhanh liên hệ với tôi, tôi trả giá cao để thu mua, tuyệt đối trả giá cao a!
【 thế giới 】 Ta Là Britney: Anh mua mông hãn dược làm gì? Cẩn thận quan phủ bắt anh! ! !
【 thế giới 】 Phong Chi Hiên: anh đi đi, anh đi đi! Tôi muốn mua, anh có bản lĩnh thì đi báo quan đi!
【 thế giới 】 Liền Yêu Hắc Chát Hội: Lại ra mông hãn dược a, muốn người khác chết a
...
Diệp Hiểu Hạ yên lặng đóng kênh thế giới lại.
"Người chơi Diệp Hiểu Hạ thân ái, chúc mừng bạn, vì bạn đã luyện chế thành công dược phẩm mới - mông hãn dược ở Bạch đế thành, đặc biệt thưởng cho bạn điểm danh vọng thành thị, hi vọng bạn không ngừng cố gắng, vì sự phồn vinh của Bạch đế thành mà ứng tẫn nỗ lực!"
"Người chơi Diệp Hiểu Hạ thân ái, chúc mừng bạn, vì bạn đã luyện chế thành công dược phẩm mới - Mông hãn dược ở Bạch đế thành, đặc biệt thưởng cho bạn: tăng % độ thuần thục kỹ năng, hi vọng bạn không ngừng cố gắng, trở thành một thế hệ tông sư vang dội cổ kim!"
Liên tiếp hai thông báo của hệ thống nêu lên đã khiến Diệp Hiểu Hạ choáng váng đầu. Tạm thời không nói đến việc mông hãn dược này có chút bản lĩnh, nhưng phần thưởng hệ thống cấp cho quả thật không tệ.
Ở 《 Cực Hạn OL》, danh vọng thành thị có thể mang một ưu việt trực tiếp nhất là ở trong thành có một miếng đất của chính mình, ở trên miếng đất đó có thể xây các loại khác nhau, dùng làm chỗ buôn bán cũng được. Chỉ là danh vọng thành thị này thật sự khó kiếm, làm nhiệm vụ tinh anh may mắn thì được một điểm, mà Diệp Hiểu Hạ không ngờ, cô tùy tiện luyện một viên dược, lại cho một trăm điểm!
Nếu cô luyện nhiều hơn, có phải là có thể nhanh chóng đổi được một miếng đất?