Cực Phẩm Chiến Long

chương 270 giọng nói của lý quân rất bình thản.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một kẻ đang muốn làm gì đó với Lý Quân đã bay lộn ngược như một con diều đứt dây, nện thẳng xuống bàn rồi ngã xuống đất. Lập tức, những người khác cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Lý Quân ra tay nhanh đến mức họ chưa kịp phản ứng thì đồng bọn của họ đã bay ra ngoài. “Thằng nhóc này có chút đạo hạnh.” Tiêu Viễn Sơn khịt mũi hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Giết hắn cho tôi, không cần nương tay.” Lúc này đám người áo đen mới phản ứng lại, lấy súng lục ra, bóp cò bắn về phía Lý Quân. “Đùng.” Một tiếng súng vang lên. Tuy nhiên, trong tầm mắt của họ không có dấu vết của Lý Quân. Sau một giây, cánh tay của người vừa nổ súng đột nhiên đau nhức dữ dội, toàn bộ cánh tay của hắn lập tức bị vặn như bánh quai chèo, chưa kịp thét lên thành tiếng, cơ thể hắn đã bay lên trần nhà. Ngay sau đó, hắn rơi xuống đất, miệng phun ra máu, bắn tung tóe lên mặt người bên cạnh. Lý Quân tiếp tục ra tay. Những tên áo đen, từng người từng người ngã xuống đất. Từ đầu đến cuối, họ đều không thể bắt được bóng dáng của Lý Quân. Nửa phút sau. Lý Quân đứng cách Tiêu Viễn Sơn bảy bước, phía sau Lý Quân có một thi thể đã ngã xuống đất. Anh lẳng lặng nhìn Tiêu Viễn Sơn, ánh mắt giống như đang nhìn một con kiến. Hà Phong Nam và Hồ Lệ đều sững sờ. “Hắn mạnh như vậy?” Sắc mặt Tiêu Viễn Sơn âm trầm, ông ta từ từ siết chặt nắm đấm. Cuối cùng ông ta cũng phát hiện thực lực người thanh niên trước mặt mình dường như cực kỳ mạnh. Lúc này, Lý Quân chậm rãi lên tiếng: “Chỉ là một tên ám kình mà dám ở trước mặt tôi càn rỡ, ông muốn chết thế nào?” Giọng nói của Lý Quân rất bình thản. Nhưng kết hợp với những hành động vừa rồi lại mang đến một khí thế cường đại vô hình không thể bỏ qua. Trên sân khấu, Tống Chân ngây ngẩn cả người. Cô không khỏi nghĩ đến khi ở trên tàu trước đó, thủ đoạn Lý Quân như thần. Vương Uyển Uyển bên cạnh càng thêm kích động. Đây là Lý Quân, một người đàn ông như thần. Mặc dù nhà họ Hà ở thủ đô rất hùng mạnh, nhưng trên đời này không có ai có thể khiến Lý Quân e ngại. Nghe được lời của Lý Quân, khuôn mặt Tiêu Viễn Sơn phủ đầy băng giá. “Chỉ là ám kình, tên nhóc kia, cậu cũng không sợ gió lớn đau đầu lưỡi, đừng nói tại nơi Sở Châu nhỏ bé này, cho dù toàn bộ thủ đô cũng cũng chỉ có vài người đạt đến cao thủ ám kình.” “Cậu cho rằng mình có chút thực lực nên mới kiêu ngạo như vậy sao?” Cao thủ võ đạo chia thành các cảnh giới gồm minh kình, ám kình, hóa kình, nhưng cho dù trong cùng một cảnh giới, vẫn có mạnh và yếu. Giống như Duẫn Á Duẫn, hắn không thể đánh bại minh kình đỉnh phong, Lư Bằng. Còn sư phụ Ngô là minh kình đỉnh phong nhưng vì thiếu kinh nghiệm chiến đấu, e rằng cao thủ minh kình sơ kỳ cũng có thể giết chết ông trong vài giây. Tất nhiên, mặc dù cảnh giới không đại diện cho tất cả, nhưng những người có thể đột phá ám kình sẽ không tầm thường. Tiêu Viễn Sơn là một cao thủ ám kình, bản thân chuyện này đã chứng minh thực lực của ông. Lý Quân khinh thường bĩu môi, sau đó nhẹ nhàng bước về phía trước trong mắt mọi người.

Trong nháy mắt, Lý Quân thu hẹp khoảng cách, kéo dài bước chân, xuất hiện trước mặt Tiêu Viễn Sơn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio