Cực Phẩm Chiến Long

chương 398 tên đàn em phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đồng thời "răng rắc", tiếng xương cốt vỡ nát truyền đến. Lý Quân đã bẻ gãy tay gã. “A!” Tên đàn em phát ra một tiếng kêu thảm thiết. Lý Quân lại dùng sức, cả cánh tay đối phương trong nháy mắt bị vặn thành bánh quai chèo, đồng thời tay phải anh vung lên, nắm đấm bén nhọn như thương sắt đâm vào cổ họng đối phương. “Răng rắc.” Một tiếng giòn tan, xương họng của gã bị đánh vỡ vụn. Miệng há thật to, thân thể cứng đơ ngã xuống đất, co quắp hai cái, tắt thở. Từ lúc Lý Quân ra tay đến khi đối phương bị anh giết chết tổng cộng chưa đến nửa phút! “Tê!” Trong phòng truyền đến tiếng lũ đàn em hít khí sợ hãi. Gã đầu hói sắc mặt khó coi, nhìn chằm chằm Lý Quân. Trong ánh mắt của mấy tên khác cũng mang theo sự kiêng dè. Lão Thất ở trong đám này cũng được coi là giang hồ có kinh nghiệm, hơn nữa trong tay còn cầm dao, vậy mà bị Lý Quân giết chết trong nháy mắt, thằng nhãi này tuyệt đối là cao thủ! Lý Quân không có hứng thú cùng đám này lãng phí thời gian, anh nhắm vị trí gã đầu hói đang đứng mà đi tới. “Lợi dụng lòng tin của người khác để hãm hại người ta, người như mày chết không đáng tiếc.” Lý Quân lạnh lùng nói, sát ý trong mắt dày đặc. Gã đầu hói thấy Lý Quân đi tới, lập tức luống cuống hô: "Mau, mau giết chết nó đi!” Mấy gã còn lại hô hào rút dao ra xông về phía Lý Quân. Lý Quân quay đầu lại, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười lạnh. Lúc nãy anh đứng bên ngoài nghe cả đám người nói chuyện thì biết đây không phải lần đầu tiên bọn chúng lừa đảo buôn người, cho nên Lý Quân cũng không có ý định để cho lũ này sống. Nhìn từng tên lao về phía mình, Lý Quân nghiêng người né tránh dao găm, anh nâng khuỷu tay hung hăng nện vào ngực một gã. Chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, lồng ngực đối phương lõm thành cái hố, không biết đã gãy bao nhiêu cái xương sườn. Cả người gã ăn trọn khuỷu tay của Lý Quân nên lui về phía sau vài bước, không đợi gã kịp đứng vững, Lý Quân lại vọt lên. Một quyền nện vào huyệt Thái Dương tên đàn em, nắm đấm khủng bố xuyên qua đầu gã, từ huyệt Thái Dương bên kia phun ra một lỗ máu tươi, gã tắt thở ngã xuống đất. Mấy tên còn lại thấy vậy thì sợ hãi đứng đơ cả ra. Có một tên muốn nhân tình hình hỗn loạn mà bỏ trốn bị Lý Quân bắt gặp, Lý Quân thuận chân hất dao găm trên đất lên. Dao găm trong nháy mắt hóa thành tia chớp, đâm vào gáy cái tên đang định bỏ trốn. Cơ thể đối phương đột nhiên khựng lại, sau đó ngã sấp xuống. Còn lại ba tên, mắt thấy không thể trốn thoát khỏi tay Lý Quân, chúng cũng bắt đầu dâng lên sát ý, quyết tâm liều chết với anh, cầm dao vọt tới chỗ anh. Lý Quân rống giận một tiếng. “Chết hết đi!” Một quyền nện ra. Nắm đấm thép xuyên qua bụng một gã, thân thể đối phương cong lên, văng lên vách tường. Hai tên còn lại đã cầm dao sắp đâm vào người Lý Quân. Lý Quân không sợ hãi, anh chủ động bước lên phía trước, chân khí trong cơ thể bộc phát, hai tên đó thấy dao đã đâm được vào người Lý Quân thì trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn. Nhưng chuyện cũng không như hai gã mong đợi, một luồng xoáy từ hai con dao truyền đến, khí kình sắc bén hất văng hai gã đàn em ra xa. Còn chưa rơi xuống đất, hai gã đã hứng trọn hai nắm đấm khủng bố của Lý Quân, nắm đấm xuyên qua ngực, toàn bộ tắt thở.

Nói thì chậm mà diễn biến thì nhanh, chỉ trong chớp mắt, vài tên giang hồ ngày thường làm chuyện ác, ức hiếp người nhỏ yếu cứ vậy bị Lý Quân giết sạch!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio