An Nhạc thấy hắn gửi tới một loạt dấu chấm nên khẳng định là hắn đã nhìn thấy tin nhắn của cô rồi, mặc dù có chút chột dạ, nhưng là sau màn ảnh không biết được ai là ai nên cô rất nhanh làm như không có chuyện gì xảy ra, chào hỏi bình thường.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Rốt cục đã trở lại, ngươi mà không trở lại ta thật sự nghĩ ngươi rơi vào bồn cầu đến thế giới khác rồi.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Sức tưởng tượng thật phong phú.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ý ngươi muốn nói ta xem tiểu thuyết quá nhiều hả?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Đều do ngươi nói, ta không phản đối!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Cắt, cho rằng ta ngu ngốc sao?
An Nhạc vừa đánh xong mấy lời này Công Tử đã tiến lên cùng Boss đánh nhau, cô định đi qua hỗ trợ nhưng động tác của hắn vừa nhanh vừa mạnh, Boss ở trước mặt hắn ít có khả năng ra trọng kích, An Nhạc chỉ có thể đứng sang một bên, trở thành người xem chiến.
Rất nhanh chóng đi hết các tầng, ra khỏi Trấn Yêu tháp, An Nhạc thầm nghĩ: tối nay hai người bọn họ gặp nhau chỉ như vậy thôi sao? Cô định lên tiếng cáo từ rồi rời đội, song, An Nhạc còn chưa kịp thực hiện lại có thêm người tiến vào.
[Hệ thống] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say gia nhập đội ngũ.
[Hệ thống] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi gia nhập đội ngũ.
[Hệ thống] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại gia nhập đội ngũ.
An Nhạc nhìn mọi người đều từ cấp trở lên, ‘Hoa nhà không thơm bằng hoa dại’ là lực sĩ, ‘Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi’ là y sư, ‘Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say’ là thâu xuất, cô cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết bọn họ muốn đi phụ bản cấp cao, cô đang muốn tìm lý do rời nhóm, người khác đã lên tiếng trước.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Đây không phải Tiểu An sao? Cũng ở đây à?
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Hai người đang làm gì vậy?
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Mới từ Trấn Yêu tháp ra, ta rời nhóm trước!
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Không cần, năm người đủ rồi, dẫn ngươi đi đánh trang bị.
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: hoảng sợ ta hoa mắt? Ta bị ảo giác?
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Ta xác định đây không phải ảo giác.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Công Tử, ngươi lúc nào lại trở thành người tốt như vậy?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ta lúc nào không tốt?
[Đội ngũ] Hoa nhà không thơm bằng hoa dại: Kháo, đây là trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, bình thường luôn hãm hại chúng ta khinh bỉ
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Thật là bất ngờ, Công Tử cũng có ngày này, nhưng mà đáng tiếc không phải là MM.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Ta thấy Tiểu An PK cũng không tệ, khi nào ngươi thăng cấp cao một chút, chúng ta cùng đấu vài ván.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Không thành vấn đề!
An Nhạc vẫn im lặng không có cơ hội nói, chỉ có thể nhìn khung chat không ngừng nhảy lên, vừa nghe được Vẽ Vòng Tròn nhắc đến tên mình, cô rốt cục có thể trả lời một câu, sau đó, một tổ năm người bọn họ tiến vào Mao Sơn Trấn Yêu tháp.
Cái Trấn Yêu tháp này cùng một kiểu với Kinh Thành Trấn Yêu tháp, chỉ là độ khó của Mao Sơn cao hơn, giới hạn tối đa của một tổ đội khi tiến vào cũng tăng thành năm người.