Thời gian thoắt cái trôi đi.... Tính kể từ lúc Vòng khảo hạch bắt đầu cũng đã được năm ngày!!
Đặng Dịch trong hai ngày đầu thì là sung sức vô cùng!! Hắn bay trên trời mà không cần dùng đến đò trợ giúp gì khác....
Nhưng rồi đến ngày thứ ba thì mọi chuyện lại hoàn toàn khác biệt!!! Cái gì quá cũng là không tốt!! Hắn đã bay liên tục hay ngày liền.... Linh Lực trong cơ thể cũng đã bớt đi rất nhiều!!!
Mặc dù hắn có rất nhiều đan dược để hồi lục lại được Linh Lực nhưng như vậy dần dần lại không hề tốt đối với căn cơ của người tu luyện!!! Ít thì không sao chứ nhiều thì như trên đã nói....
Chính bởi vậy Đặng Dịch hắn đã nghĩ tới một biện pháp mới.... Phi Hành Pháp Khí!!
Sau một hồi tìm hiểu "thị trường giá cả" thì Đặng Dịch cuối cùng cũng quyết định lựa chọn mau Tấm Thảm Thần như trong phim hoạt hình Aladin!!
Cái tên nói lên tất cả!! Tấm Thảm Thần lại chính là một loại Phi Hành Thần Khí!! Nó hoàn toàn là có chất lượng tốt hơn Phi Hành Tiên Khí rất nhiều!!!
Nhưng bởi vì Tấm Thảm này không có cái gì đặc biệt ngoài có linh tính, có thể bay và vô cùng chắc chắn ra nên giá cũng chỉ có một triệu Cực Phẩm Điểm.....
...
Nằm ườn trên Tấm Thảm Thần... Đặng Dịch là lúc này là cảm thấy may mắn vô cùng!!! Tốc độ của Tấm Thảm này mặc dù không có nhanh nhưng lại cũng không hề chậm...
Thời gian đi tới nơi hắn cần tới cùng tắm chỉ tăng lên thành hơn một tuần một chút mà thôi.... Ngoài ra hắn ngồi trên tấm thảm này còn cảm thấy vô cùng thoải mái!!
Có thể hít khí trời, có thể ngắm cảnh đẹp.... Hơn nữa Tấm Thẩm hoàn toàn là tự mình bay... Không cần hắn phải cất công điều khiển.... Trong lúc hắn ngủ quên mà có ngã xuống thì Tấm Thảm Thần này cũng bay theo mà cứu hắn lên!!!
Và điều Đặc Biệt của tấm thảm này thì chính là không tốn tiền xăng... nhầm... linh lực!! Chỉ cần ném cho nó một viên Trung Phẩm Linh Thạch làm tiền nôi dưỡng mà thôi.... Coi như đang nuôi một con sủng vật vậy... khá là vui vẻ!!
"Thảm Thần ah.... Nếu như ngươi có thể nói chuyện thì cũng tốt... Ít ra ta cũng là đỡ buồn hơn bao nhiều..." - Đặng Dịch nằm ngửa lên trời, cười cười nói..
Thảm Thần dường như nghe hiểu được Đặng Dịch nói nên hai cái góc trên ( Hai cái túm túm ở trên đầu như trong phim ý:v) của nó cũng lay lay theo....
...
Chám chán ngồi trên Thảm Thần một tuần thời gian.... cuối cùng thì hắn cũng đã tới được nơi Trấn Thiên chết!!
Ngồi ở trên Thảm Thần... nhìn xuống khu đất bị lún xuống thì Đặng Dịch lập tức nhíu mày vào.... Thông qua thần thức hắn thả xuống thì hắn cũng ước lượng được cái khu vực này đã bị trọng lượng Max của Nhẫn Trọng Lực ép xuống độ sâu tầm m!!
Độ sâu m này đối với một tên Tu luyện giả Nguyên Anh kỳ như Đặng Dịch đây thì hoàn toàn chả đáng vào đâu cả....
Nghĩ vậy, Đặng Dịch liền từ trên tấm Thảm Thần lăng không xuống... đứng ở mép hố khu vực bị lún xuống.... sau đó ý thức liền liên thông với hệ thống
"Hệ thống, cho ta vài gợi ý về những món đồ có thể loại bỏ trọng lượng Maaxx của nhẫn trọng lực!"
"Ting"
"Nhẫn Trọng Lực: Sản Phẩm của Lục Cấp Khoa Kỹ Thuật Văn Minh, được....."
Nghe xong Đặng Dịch hỏi thì hệ thống cũng không hề có trả lời luôn mà bắt đầu giới thiệu tràn lan về Nhẫn Trọng Lực khiến cho Đặng Dịch cũng là bất đắc dĩ vô cùng!!
Bất đắc dĩ chính là bất đắc dĩ.... Lúc này đây Đặng Dịch cũng thực sự là không có dám đi phá hỏng tâm tình của cái hệ thống oái oăm này... Hắn không muốn ăn hành nữa!! Nhiều hành quá rồi!! Hắn cần tìm người khác để bán hành lại cho đỡ đầy túi!!
Hít vào một hơi thật sâu... Đặng Dịch liền lẳng lặng đứng đó chờ đợi hệ thống nói cho xong....
Trong lúc Đặng Dịch còn đang chờ đợi hệ thống lảm nhảm thì tấm Thảm Thần kia cũng bay xuống đứng cạnh Đặng Dịch... Mặc dù là không có đầu, không có đít... không có mặt không có mũi nhưng chỉ cần có mặt ở đó thì cũng biết được chỗ nó đứng bằng đầu này thì đó là chân... phần còn lại thì chắn chắn là đầu và tay!!
Ánh mắt... à... thảm không có mắt.... Tấm Thảm Thần lắc lắc phần trên của nó... Hết hướng về Đặng Dịch rồi lại hướng về phía cái "vực sâu" kia... chỉ cần nhìn qua là biết đang rất tò mò xem có chuyện gì xảy ra!!
Trong lúc Đặng Dịch còn không có để ý thì Thảm Thần liền chơi liều... hơi hơi nhích thân về phía hố sâu kia một chút.... Đặng Dịch thấy vậy thì biến sắc... vội vàng hô to:
"Dừng....!!!!"
Nhưng cuối cùng cũng không kịp... Thảm Thần lập tức bị lực ép Max trọng lượng thúc đẩy xuống.... trượt chân rơi xuống đấy vực!!
Đặng Dịch còn đang biến sắc vì chuyện của Thảm Thần thì cùng lúc này... Âm Thanh của hệ thống liền vang lên:
"Ting"
"Hủy yêu cầu tư vấn thành công!!"
"Ting"
"Khấu trừ . Cực Phẩm Điểm làm phí tự vấn!!"
Mặt của Đặng Dịch lúc này từ trắng bệch lập tức chuyển qua đen ngòm!! Buồn thảm nói:
"Ngươi..... Ta làm gì có hủy yêu cầu tư vấn!!! Oan ức a!!"
"Ting"
"Hệ thống đang giới thiệu về các sản phẩm chống chịu thì Ký chủ lại trả lời "Dừng"... Như vậy chính là đã hủy yêu cầu!!
"Ting"
"Khấu trừ . Cực Phẩm Điểm làm phí trả lời!!"
"Con em....." - Đặng Dịch còn đang định rống lên thì lại lập tức kìm cơn giận xuống..... hít vào một hơi thật sâu rồi thả ra một từ
"PHỆT!!"
....
Nén lại cơn tức giận sau.... Đặng Dịch lại là nghiến răng nghiến lợi tìm tới hệ thống để tìm tư vấn!! Mặc dù . Cực Phẩm Đối đối với hắn hiện tại chả khác gì một giọt nước giữ biển xanh nhưng đây là hắn vừa bị ăn hành lại vừa bị mất tiền oan ức a!!!
Làm gì có một ai chịu đựng được???
Vừa nhắm định thần vừa nghe hệ thống nhảm lồng lại bài ca giới thiệu một lần nữa thì cuối cùng Đặng Dịch hắn cũng coi như thoát nạn... thở phào một hơi nói:
"Được rồi... cho ta cái đầu tiên... Ô Phản Dame đi..."
"Ting"
"Khấu trừ .. Cực Phẩm Điểm - Mua được Ô Phản Dame – Sản Phẩm của Cửu Cấp Khoa Học Kỹ Thuật Văn Minh!!"
Hệ thống vừa dứt lời, trong kho đồ của Đặng Dịch lập tức xuất hiện một cây gậy màu bạc bóng loáng vô cùng...
Lấy ra cây gậy thì hắn phát hiện "cây gậy" này được làm bằng một chất liệu vô cùng lạ lắm.... Sát không ra sắt.. thép không ra thép...i-nốc không ra i-nốc....
Thử sử dụng Thiên Nhãn Quan sát tình hình của Ô Phản Dame
Tên: Ô Phản Dame
Chất Liệu: Vĩnh Hằng Minh Kim Cấp Chín
Tác dụng: Phản Chấn loại toàn bộ lực công cức, ảnh hưởng đối với người đứng dưới bảo vệ của ô.
Cách sử dụng: Ấn vào cái nút và dùng như ô che mưa.
Chú ý: Trong khi sử dụng phải có chỗ tự cho người sử dụng thì mới có được hiệu quả tốt nhất!!
Đọc xong giới thiệu về Ô Phản Dame thì Đặng Dịch là không nhịn được đỏ mặt.... Tầm nhìn hạn hẹp a tầm nhìn hạn hẹp.... Vĩnh Hằng Minh Kim Cấp Chín mà hắn lại coi thành sắt hay thép.... ôi thật xấu hổ!!! Còn về phần chú ý thì hắn cũng không hề lo lắng... Hắn sử dụng linh lực để lăng không trên không trung thì cũng coi như là một điểm tựa vững chắc rồi!!
Điều chỉnh lại tâm tình sau... Đặng Dịch liền ấn nút bung ra tấm che.... thử hơi hơi đưa cái ô này vào khu vực bị ảnh hưởng... cảm thấy Ô Phản Dame chỉ hơi bị đẩy xuống một chút thì Đặng Dịch liền trơ nên tự tin rất nhiều...
Lấy tư thái thoải mái nhất... Hắn thôi thúc linh lực bay tiến vào vào khu vực bị ảnh hướng...
Nhưng nào ngờ khi vừa bay tới khu vực bị ảnh hưởng được có một đoạn thì Đặng Dịch lập tức không thể thôi thúc linh lực để lăng không được nữa được nữa.....
Cảm nhận bên dưới chân hoàn toàn trống không, toàn bộ Linh Lực trong cơ thể không thể thúc đẩy làm điểm tựa thì Đặng Dịch lập tức mặt đần ra...
"Đệt...."
Nhưng hắn còn chưa kịp nói hết câu thì lập tức với trạng thái đứng thẳng cầm ô chê đầu... Đặng Dịch lập tức bị một lực ép khổng lồ ép rơi xuống hố sâu m với tốc độ vô cùng nhanh chóng....
Mười giây sau....
"Oành!!!"