Cực Phẩm Nữ Tiên

chương 15: ta sẽ chiếu cố ngươi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hứa Tử Yên nhìn tốc độ và khí thế hắn lao đến, đã biết đối phương dốc hết toàn lực. Bản thân lại không tiện biểu hiện công lực của mình, đành phải càng thêm cẩn thận khống chế tu vi của mình ở cảnh giới Hậu Thiên tầng thứ sáu, bước chân tranh thủ né tránh, hóa giải đòn tấn công của đối phương, cùng đối phương đọ sức.

Nhưng mà như thế, sức chịu đựng của Hậu Thiên tầng thứ sáu lại kém hơn Hậu Thiên tầng thứ tám, Hứa Tử Yên căn bản không thể đón đỡ thế công của đối phương, chỉ có thể trốn tránh, ngẫu nhiên mượn lực đánh trả. Kể từ đó liền rơi xuống hạ phong, tinh thần Hứa Tử Yên tập trung cao độ, thân hình giống như bướm vờn hoa, vào lúc này đột ngột xuyên qua quyền ảnh cước pháp của đối phương.

Tuy rằng chật vật, nhưng vừa rồi ở trong đại điện học được kiến thức căn bản từ trong ra ngoài, từ linh hồn đến thân thể dần dần hoàn toàn thấu hiểu đạo lý. Lúc ở trong đại điện, Hứa Tử Yên mới chỉ thấu hiểu đạo lý học được trong ý thức, chứ chưa vận dụng thực tế, nói cách khác còn chưa kết hợp tinh thần và thể xác.

Hiện tại dưới áp lực sắc bén của một Hậu Thiên tầng thứ tám, không thể không dốc hết toàn bộ kiến thức đã học, cẩn thận ứng phó. Kể từ đó, càng gia tăng tốc độ dung hợp tinh thần và thể xác của Hứa Tử Yên. Lúc đầu Hứa Tử Yên dưới sự áp bách của đối phương, chật vật không chịu nổi, tuy rằng không bị thương, nhưng đó là bởi vì lúc Hứa Tử Yên tránh né tranh thủ lén tăng tu vi lên tới Hậu Thiên tầng thứ bảy, chỉ đến thời điểm công kích mới điều chỉnh xuống cảnh giới Hậu Thiên tầng thứ sáu. Huống chi lúc đầu Hứa Tử Yên bị đối phương áp bách kịch liệt, căn bản không có cơ hội đánh trả.

Nhưng dần dần, Hứa Tử Yên chân chính thấu hiểu đạo lý. Không còn vô cùng chật vật như lúc đầu nữa, mà chỉ có chút chật vật, theo thời gian trôi qua, Hứa Tử Yên đã không còn chật vật. Tuy rằng vẫn bị rơi vào thế yếu, nhưng phòng thủ lại cực kỳ chặt chẽ, trốn tránh cũng hết sức nhẹ nhàng. Lại một lát sau, Hứa Tử Yên đã bắt đầu có thể phản kích.

Theo lý thuyết, làm đệ tử cũ, trước đây nhất định đã nghe giảng không ít lần ở đại điện, hơn nữa lão sư giảng bài khẳng định đều giảng giống y như đúc, nhưng ngươi đi nghe xong, không có nghĩa là ngươi sẽ lĩnh hội. Cho dù lĩnh hội, hắn cũng chỉ lĩnh hội được bí quyết dưới Hậu Thiên tầng thứ tám, làm sao có thể giống Hứa Tử Yên hoàn toàn lĩnh hội bí quyết cả tầng thứ mười hai? Đây là tu vi khác nhau, nên đứng ở độ cao khác nhau, do đó tầm nhìn cũng khác nhau.

Cứ tiếp tục đánh một chập như vậy, Hứa Tử Yên đến sau này hoàn toàn dựa vào tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu vậy mà có thể đánh ngang tay với đối phương có tu vi Hậu Thiên tầng thứ tám, hơn nữa còn mơ hồ đảo ngược thế cục.

Việc này không chỉ khiến các đệ tử cũ và mới chung quanh khiếp sợ, trong lòng lại càng không giải thích được, ngay cả các lão sư trên lầu các cách đó không xa cũng như thế, đặc biệt là vị Dân Ca kia, trong lòng càng chấn động mãnh liệt không thôi, hắn hồi tưởng lại vừa rồi ở bên trong đại điện, sau khi mình giảng xong, đệ tử cả điện đều là ánh mắt mờ mịt, chỉ mỗi ánh mắt nữ tử đang đánh nhau này là cực kỳ trong suốt. Lúc trước mình còn tưởng rằng nàng căn bản không nghe mình giảng bài, nhưng theo tình huống trước mắt, nàng căn bản không phải không nghe giảng bài, mà đã hoàn toàn hiểu hết bài học mình đã dạy!

“Vậy… nàng chính là một thiên tài!” Dân Ca không ngừng âm thầm suy tư, đột nhiên trong lòng chấn động mãnh liệt: “Không đúng, nàng chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu, sao có thể hiểu hết những gì hôm nay mình dạy? Phải biết rằng hôm nay mình dạy là bài tổng quát từ Hậu Thiên tầng thứ nhất đến tầng thứ mười hai. Hơn nữa đã nói là tổng quát, thì chính là một quy tắc chung, chứ không kỹ càng, nàng vậy mà có thể lĩnh ngộ đến trình độ như thế, chẳng lẽ nàng là một thiên tài?”

Lúc này, các lão sư đứng chung một chỗ với hắn cũng nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, hành vi của Hứa Tử Yên đã hoàn toàn đảo lộn nhận thức về tu chân trước kia của bọn họ. Cô nhóc trước mắt này vậy mà có thể lấy yếu chọi mạnh, à, không đúng, mắt thấy sắp lấy yếu thắng mạnh rồi.

“Dân Ca, cô nhóc kia không giống bộ dạng không có nghe huynh giảng bài nha.”

“Đúng vậy, chẳng những không giống, hình như còn hiểu hết kiến thức huynh giảng đấy!”

Khoan đề cập tới mấy lão sư trên lầu các kia vừa nhìn vừa hỏi Dân Ca, lúc này bên trong trận đấu Hứa Tử Yên đã hoàn toàn nắm giữ thế chủ động. Trên mặt lý giải về tu hành, Hứa Tử Yên đã vượt qua đối phương một khoảng xa, hơn nữa Hứa Tử Yên tuy rằng điều chỉnh tu vi của mình xuống Hậu Thiên tầng thứ sáu, nhưng trình độ thật sự của nàng lại là Luyện Khí kỳ tầng thứ hai. Cho nên nàng đương nhiên kiên trì lâu hơn một người chỉ có Hậu Thiên tầng thứ tám như đối phương.

Lúc này thiếu niên kia đã không còn sự hăng hái như ban đầu, chân khí trong cơ thể đã tiêu hao đến bảy tám phần, quyền cước tấn công cũng hơi yếu đi. Trong lòng vô cùng kinh ngạc: “Cô gái trước mặt này là ai? Cớ sao tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu còn bền bỉ hơn người có tu vi tầng thứ tám như ta!”

Vào lúc đang suy nghĩ không thông, tinh thần lập tức sơ sẩy. Hắn không sơ sẩy cũng đã rơi xuống thế hạ phong, lúc này vừa sơ sẩy một cái, càng thêm khuếch trương sơ hở. Một bàn tay của Hứa Tử Yên không chút lưu tình tát một cái trên mặt hắn, bên tai chỉ nghe thấy tiếng: “Chát ~~”

Trong không gian vang vọng một tiếng: “Chát ~~ chát ~~ chát ~~”

Thiếu niên kia bỗng chốc ngớ người tại chỗ, cả gương mặt trở nên đỏ bừng. Một nửa là vì bị Hứa Tử Yên tát một bạt tai, một nửa là vì trước mặt nhiều người như vậy bị một cô gái tát một bạt tai thật mạnh nên đâm ra xấu hổ. Có điều trong lòng cũng hiểu rõ bản thân không phải đối thủ của Hứa Tử Yên, nhưng cho dù không phải đối thủ, bị đối phương tát một cái vang dội như vậy trước mặt mọi người, mình hẳn nên có chút hành động, bằng không về sau làm sao lăn lộn ở ngoại đường được nữa!

Vì thế, thiếu niên kia cái khó ló cái khôn, lập tức hành động ngay. ‘Vèo’ một tiếng, liền té ngã trên mặt đất, giả bộ ngất xỉu.

Hứa Tử Yên đương nhiên nhìn ra đối phương giả vờ hôn mê, bởi vì Hứa Tử Yên luôn nhìn chăm chú vào đối phương, đối phương trước khi hôn mê, còn dùng sức nhắm hai mắt lại, một bộ dạng hiên ngang lẫm liệt, rõ ràng chính là đang giả vờ hôn mê. Hứa Tử Yên cười thầm trong lòng, cũng không đi vạch trần đối phương. Thắng có thể, nhưng nếu lại đi nhục nhã đối phương, trước mắt Hứa Tử Yên còn chưa làm được.

Ngẩng đầu nhìn lại đám đệ tử cũ bên này, bộ mặt mấy đệ tử kia chính là cứng đờ. Hôm nay bọn họ là tới chà đạp tân đệ tử, là tới để vui vẻ, là tới để thu hoạch. Thật không ngờ lại bị một nữ đệ tử Hậu Thiên tầng thứ sáu liên tiếp dùng bạt tai tát bất tỉnh hai người, trong lòng không khỏi có chút kinh sợ Hứa Tử Yên.

Lại nói những người này chẳng phải cao thủ chân chính của ngoại đường, cao thủ chân chính hiện nay là nhân vật đứng phía sau bốn nhóm ngoài đại điện này, cũng chính là bang chủ sau lưng bốn nhóm.

Trước mắt ngoại đường đệ tử có hơn một ngàn người, trong hơn một ngàn người này có bốn cao thủ, phân biệt là Hứa Cảm, Hứa Văn, Hứa Thiên Khiếu và Hứa Đông Tuyết.

Bốn người này hiện tại đều là tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười hai, có thể nói là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm trong gia tộc, bốn người đều có tu vi giống nhau, hai bên không ai thắng được đối phương, liền phân chia chúng ngoại đường đệ tử, thành lập bốn bang phái. Tên bang phái của Hứa Cảm cũng tựa như người, kêu là Dũng Cảm bang. Hứa Văn người cũng như tên, đương nhiên xem thường Hứa Cảm thô tục, liền lấy tên bang là Cẩm Tú bang. Hứa Thiên Khiếu lại lấy tên là Lăng Thiên bang, Hứa Đông Tuyết là nữ tử duy nhất trong bốn người, lấy tên là Mai Hoa bang.

Hôm nay bốn người này đều không đến, bọn họ nghĩ rằng thu thập một đám tân đệ tử căn bản không cần bọn họ đích thân ra mặt. Cho nên chỉ phái thủ hạ đi, bọn họ lại thật không ngờ lần này trong hàng ngũ tân đệ tử xuất hiện một nhân vật như Hứa Tử Yên.

Lúc này, ánh mắt Hứa Tử Yên lẳng lặng đảo qua đệ tử cũ phía đối diện, trong lòng đám đệ tử cũ này liền rùng mình. Nhưng đám tân đệ tử, đặc biệt là những tân đệ tử vừa rồi bị sỉ nhục lại hết sức phấn khởi, bên trong ánh mắt nhìn về phía Hứa Tử Yên tràn ngập hưng phấn và sùng bái.

Hứa Tử Yên di chuyển, vẫn cứ không nhanh không chậm đi tới phương hướng đám đệ tử cũ. Đi theo phía sau nàng là mấy chục tân đệ tử kia.

Ánh mắt Hứa Tử Yên chớp động, nhìn thấy trong hàng ngũ đệ tử cũ có tám người Hậu Thiên tầng thứ chín, hiện giờ hai bên đang đứng đối diện. Mà đệ tử cũ tầng thứ tám và dưới tầng thứ tám đã hoàn toàn dẹp bỏ ý đồ, nét mặt hiện tại có một chút mê man.

Bóng người lóe lên, một thân ảnh chậm rãi đi ra từ trong đám người. Gật đầu với Hứa Tử Yên, vẻ mặt kiêu căng nói: “Ta là Dũng Cảm bang Hứa Hướng Tiền, về sau ngươi hãy đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi.”

Thấy trên mặt Hứa Tử Yên không chút biến hóa, vẫn cứ bước từng bước một đi về phía mình, trong mắt căn bản không hề có sự tồn tại của hắn, Hứa Hướng Tiền không khỏi giận dữ, lạnh lùng nói: “Tiểu nha đầu, ngươi cũng biết ngươi chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ sáu, mà ta lại là tu vi Hậu Thiên tầng thứ chín. Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng may mắn thắng được một tên tu vi Hậu Thiên tầng thứ tám, liền có thể chiến thắng Hậu Thiên tầng thứ chín ta đây sao?”

Nói tới đây dừng một chút, trên mặt để lộ vẻ thương hại của người bề trên: “Nếu không muốn tàn phế, vẫn nên đi theo ta đi, chỉ cần về sau ngươi tận tâm hầu hạ ta, ta sẽ chiếu cố ngươi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio