Hứa Cảm, Hứa Văn và Hứa Thiên Khiếu thấy Mai Hoa bang cự tuyệt yêu cầu của đám người họ, lại còn lập tức tuyển ra bang chủ, trong lòng buồn bực ra sao có thể đoán được. Nhưng bọn họ cũng không dám làm quá, một mặt dù sao đều là người trong cùng một gia tộc, trưởng bối trong gia tộc cũng sẽ không cho bọn họ làm bậy. Vả lại, tuy rằng Hứa Đông Tuyết đã chết, nhưng thực lực của Mai Hoa bang cũng không yếu, lớn nhỏ cũng là bang phái trên hai trăm người.
Mặt khác, nếu bang phái mình đơn độc đấu với Mai Hoa bang, rõ ràng là tạo cơ hội cho hai bang phái khác. Đợi đến lúc mình và Mai Hoa bang đấu đến tương tàn, chỉ sợ ngay cả bang của mình cũng sẽ bị hai bang phái khác thôn tính. Kết quả như vậy ai trong số bọn họ cũng không muốn thấy, cho nên chuyện này liền lâm vào cục diện bế tắc.
Nhưng mà, không biết từ khi nào, trong miệng ai đó bỗng truyền ra một tin tức. Nói là lãnh tụ tinh thần Hứa Tử Yên gia tộc mới dựng lên coi trọng Mai Hoa bang, Hứa Tử Yên đã tuyên bố, nếu Mai Hoa bang thức thời, chủ động tìm chỗ mình nương tựa thì thôi. Còn nếu dám phản kháng, nàng sẽ đánh cho toàn bộ đệ tử Mai Hoa bang thành một đám tàn phế.
Kể từ đó, toàn bộ người trong Mai Hoa bang đều phẫn nộ. Một tân đệ tử nho nhỏ, lại dám nói ra lời ngông cuồng như thế. Chúng ta đắc tội không nổi ba bang phái đệ tử cũ kia, chẳng lẽ còn sợ một tân đệ tử nho nhỏ hay sao?
Vì thế, Hứa Hổ Nữu liền dẫn theo đệ tử Mai Hoa bang xông tới. Hứa Hổ Nữu này vốn là loại người chỉ biết dùng sức mạnh, chứ hoàn toàn không biết suy tính cặn kẽ, do đó sau khi nàng nghe được lời đồn, liền hùng hổ hấp tấp xông tới đây, những đệ tử Mai Hoa bang cũng chỉ còn nước chạy theo sau.
Kết quả lại là tân đệ tử Hứa Tử Yên này làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, phe mình mấy trăm người, còn bao gồm một bang chủ Hậu Thiên tầng thứ mười một, vậy mà bị một mình Hứa Tử Yên trong vòng mười hơi thở đã đánh ngã toàn bộ bọn họ.
Hứa Tử Yên nghe Hứa Hoa Linh kể lại xong, trong lòng cũng vô cùng phẫn nộ, kinh nghiệm từng trải Hứa Tử Yên không phải những người trước mắt có thể so sánh được, chỉ ngay lập tức, trong đầu liền hiểu rõ chân tướng việc này. Thật hiển nhiên, chuyện này là Dũng Cảm bang, Cẩm Tú bang và Lăng Thiên bang, ba bang phái này làm ra.
Mấy bang phái tranh giành lợi ích với nhau, lại kéo cả Hứa Tử Yên vào, điều này làm cho Hứa Tử Yên cực kỳ phẫn nộ, nàng trầm mặt xuống, chậm rãi đi tới trước mặt Hứa Hổ Nữu, vươn tay giải huyệt đạo trên người nàng ta, sau đó kéo nàng ta đứng dậy, nghiêm túc nói: “Hổ Nữu, ta và bang chủ Hứa Đông Tuyết khi còn sống cũng không có thù hận gì, mọi người đều là một thành viên trong gia tộc Hứa gia, lại đều là ngoại đường đệ tử. Bang chủ Hứa Đông Tuyết hy sinh vì gia tộc, đây cũng là vinh dự của toàn bộ ngoại đường chúng ta, làm một thành viên trong hàng ngũ ngoại đường đệ tử, đáng lẽ nên đi bái tế mới phải! Nhưng trước kia bận việc bế quan, là ta sơ suất, hiện tại, ta liền dẫn theo tất cả tân đệ tử tiến đến phúng viếng bang chủ Hứa Đông Tuyết.”
Hứa Tử Yên đi cùng đám người Hứa Hổ Nữu và Hứa Hoa Linh, tới nơi cư trú của Mai Hoa bang. Chuyện xảy ra nơi này đã sớm bị thám tử Dũng Cảm bang, Cẩm Tú bang và Lăng Thiên bang phái ra báo cáo lại.
Chỉ sau chốc lát, đám người Hứa Tử Yên đã đi tới linh đường của Hứa Đông Tuyết, Hứa Tử Yên dẫn theo hai mươi mấy tân đệ tử bái tế một lượt, những đệ tử Mai Hoa bang kia đều bật khóc.
Hứa Tử Yên chịu không nổi bầu không khí bi thương này, sau khi đốt vài tấm giấy tiền vàng bạc cho Hứa Đông Tuyết, liền rời khỏi linh đường. Vừa cáo từ Hứa Hổ Nữu, đang tính xoay người rời đi, thì phía sau lại đột nhiên truyền đến tiếng Hứa Hổ Nữu thấp giọng kêu: “Tử Yên… sư tỷ!”
Hứa Tử Yên quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Hổ Nữu, ôn hòa nói: “Hổ Nữu, ngươi vẫn gọi ta Tử Yên đi, tuổi ta còn nhỏ hơn ngươi!”
Hứa Hổ Nữu nhìn Hứa Tử Yên, trong mắt tràn ngập cảm kích và áy náy, bèn cúi đầu nhẹ giọng nói: “Tử Yên, hoạn nạn gặp chân tình, Mai Hoa bang chúng ta đa tạ ngươi!” Nói xong, liền khom người thi lễ thật sâu với Hứa Tử Yên.
Hứa Tử Yên bước lên phía trước một bước, đỡ Hứa Hổ Nữu nói: “Hổ Nữu, ngươi quá khách khí, chúng ta đều thuộc Hứa gia, là tỷ muội thân nhất. Đã là hiểu lầm, giải thích rồi thì thôi, huống chi hai bên chúng ta đều không có chút tổn thương, ngươi hành lễ lớn như vậy là không được!”
Hứa Hổ Nữu nhẹ nhàng đứng dậy, cười khổ nói: “Tử Yên, ta hiện tại cũng không cần giả vờ gạt ngươi nữa. Hiện tại Mai Hoa bang đã bị người theo dõi, mà bang chủ ta đây căn bản chính là hữu danh vô thực, tu vi của ta căn bản không bảo vệ được Mai Hoa bang. Đa số đệ tử trong bang đều là nữ tử, thật không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì?”
Giọng nói Hứa Hổ Nữu nghẹn ngào, trong khóe mắt chảy xuống hai hàng lệ, ưu sầu thở dài than: “Chẳng lẽ nữ tử chúng ta đều có số khổ như vậy?”
Hứa Tử Yên im lặng, cũng không biết nên trả lời vấn đề của Hứa Hổ Nữu thế nào. Nàng từ khi đến thế giới này, cũng đã có một ít hiểu biết về nơi đây. Thế giới này trên truyền thống cũng không có tư tưởng nam tôn nữ ti, tất cả đều dùng võ lực vi tôn. Có điều nữ tử trên phương diện tu luyện luôn không bằng nam tử, cho nên nữ tử cũng dần dần rơi vào thế yếu.
Hứa Tử Yên im lặng khiến lòng Hứa Hổ Nữu trầm xuống, lần này nàng đuổi theo Hứa Tử Yên nói ra mục đích, chính là muốn xem thử có thể khuyên Hứa Tử Yên gia nhập Mai Hoa bang hay không, kể cả bắt mình đem vị trí bang chủ tặng cho Hứa Tử Yên. Nhưng Hứa Tử Yên im lặng lại khiến nàng thất vọng, không khỏi cười tự giễu trong lòng, thầm nghĩ: “Dựa vào tu vi của Hứa Tử Yên còn cao hơn mình, lại có tân đệ tử trung thành với nàng, nếu Hứa Tử Yên muốn thành lập bang, chỉ sợ đã sớm thành lập, sao phải chờ đến bây giờ gia nhập bang phái của mình chứ?”
Khóe miệng Hứa Hổ Nữu nhếch lên một nụ cười chua xót nói: “Lúc trước Đông Tuyết bang chủ sau khi chết trận, Hứa Hoa Linh đã từng đề cập đến, bảo chúng ta đi mời ngươi đến đảm nhiệm chức bang chủ Mai Hoa bang chúng ta, nhưng khi đó ta thấy ngươi chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười, không thể bảo vệ được những đệ tử Mai Hoa bang, nên cự tuyệt đề nghị của Hứa Hoa Linh. Thật không ngờ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, Tử Yên ngươi lại đạt được đột phá, đạt tới Hậu Thiên tầng thứ mười một, hơn nữa còn dễ dàng đánh bại ta.”
Hứa Tử Yên an ủi nói: “Hổ Nữu, ngươi làm cũng không sai! Khi đó, quyết định của ngươi cũng là vì tốt cho Mai Hoa bang, chuyện quá khứ thì cứ để nó trôi qua đi! Quan trọng là hiện tại!”
Hứa Hổ Nữu hơi ngẩng đầu nhìn ánh mắt ôn hòa Hứa Tử Yên, không khỏi lóe lên suy nghĩ: “Nàng nói, đã qua thì cứ để nó trôi qua, quan trọng là hiện tại! Tử Yên là đang ám chỉ với mình điều gì sao? Chẳng lẽ nàng là đang ám chỉ với mình, nàng đã đứng trước mặt mình, chờ mình mời nàng làm bang chủ Mai Hoa bang?”
Mặt Hứa Hổ Nữu bắt đầu đỏ bừng lên, trong lòng lại dâng lên hy vọng một lần nữa, tâm tình không khỏi khẩn trương, lắp bắp hỏi: “Ý của ngươi là không trách tội ta dẫn người tập kích ngươi?”v