Chương 1121: Lâm Vũ thấy bộ dạng này của anh ta thì không khỏi tò mò, tò mò năm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Hướng Nam Thiên tại sao lại làm bạn với loại người như Thần Mộc Hạo Nhị này? Nếu như đã là bạn bè vậy tại sao Thần Mộc Hạo Nhị lại ra tay hạ độc với Hướng lão như vậy? Anh rất muốn hỏi Bộ Thừa nhưng mười năm trước Bộ Thừa chăng qua chỉ là một đứa trẻ mới mười máy tuôi, anh ta có thể biết được gì chứ. Sau khi bọn họ về đến Hồi Sinh Đường, ở trước của Hồi Sinh Đường đã có một chiếc xe màu đen đỗ ở đỏ, là xe của Hàn Băng. “Thượng tá Hàn đại giá quang lâm, đề ngài đọợi lâu rồi, thực sự xin lỗi.” Lâm Vũ vừa vào cửa đã cười chào hỏi Hàn Băng. Nhưng Hàn Băng một mặt nghiêm túc liệc nhìn đánh giá anh một lượt sau đó lạnh giọng nói: “Vào phòng cùng tôi, tôi có chuyện quan trọng cân nói với anh.” Lâm Vũ thấy vậy thì nghỉ ngờ, biết là chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó liền vội vàng đi theo cô vào trong phòng. Sau khi vào phòng, Lâm Vũ đóng cửa lại, Bộ Thừa ý thức được đứng ở bên cạnh cửa không cho ai quây rây Lâm Vũ và Hàn Băng. “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?” Lâm Vũ tò mò hỏi. “Tôi hỏi anh một chuyện.” Hàn Băng quay đâu qua, mặt lạnh tanh nói với Lâm Vũ: “Anh cùng với cái tên tự xưng là nữ nhân của Mai Quê có quan hệ gì?” “Quan hệ gì?” Lâm Vũ nhát thời bật cười đi đến chiếc ghế. dựa ngồi XuÔng, cười nói: “Có thê có quan hệ gì được chứ, quan hệ giữa kẻ giết người không thành và người người bị hại, không phải tôi đã nói từ trước với cô rồi sao.” “Anh đừng có bày bộ mặt nhởn nhơ: đó trước mặt tôi, thiệu tá Hà, tôi đang dùng thân phận trưởng quan để hỏi anh đấy, phiền anh nghiêm túc một chút.” Hàn Băng lạnh lùng nói. “Tôi cùng không có nói đùa nha, tôi nói sự thật mà.” Lâm Vũ thầy Hẳn Băng tức giận: rồi thì vội vàng nói: “Giữa tôi và cô ta thực sự không có gì, cô ta chẳng qua chỉ là nhận lệnh của người khắc đến giết tôi.” Trong lòng Lâm Vũ không khỏi có chút thắc mặc bởi vì từ lúc anh vào Cục tình báo quân đội đến giờ đây là lần đầu tiên Hàn Băng dùng giọng điệu nghiêm túc như vậy đề nói chuyện với anh, hơn nữa anh cũng không hiểu tại sao đột nhiên nhắc đến chuyện của Mai Quế? “Không có gì thì tốt.” Lúc này sắc mặt Hàn Bằng mới dịu đi một chút, tiếp tục nói: “Được, vậy tôi không hỏi lý do lẫn trước anh thả cô ta đi nữa, tôi nhi hỏi anh, nêu như chúng ta phát hiện ra cô ta là một kẻ tình nghi phạm tội thì anh có tự tay mình giệt cô ta không?” Lâm Vũ nghe thầy lời cô nói thì sắc mặt cũng biên đổi, vội vàng nói: “Ý của cô là cô đã điều tra ra được thân ph của cô ta rồi 2 Cô ta rốt cuộc b “Cái này anh không cần quan tâm, tôi chỉ cân anh trả lời, nêu như chuyện như này quả thực xảy ra thì anh có tự tay giết cô ta không?” Hàn Băng cau mày nói. “Qó” Lâm Vũ không chút do dự trả lời, trong lòng có vài phần phức tạp, nghĩ đến sự quan của Mai Quê đổi với tiêu Trí, nghĩ đến sự bỏ ra của Mai Quê cho những đứa trẻ kia, nghĩ đến khuôn mặt câu dẫn người khác của CÔ ta, anh nói không rõ sự đau lòng, quả thực anh không muôn tin Mai Quê là kẻ ác ma giệt người không chớp mắt. “Vậy thì được, thiếu tá Hà, tôi hy vọng anh có thể nhớ những lời anh nói.