Cực Phẩm Ở Rể

chương 1175

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1175: “Đúng rồi, viện trưởng, người kia còn đề lại một số điện thoại, nói bà có thể gọi điện thoại cho hắn nêu có việc gắp!” Nhân viên bảo vệ đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lấy lấy từ trong túi ra, sau đó đưa cho viện trưởng Cung một tờ giấy có số điện thoại. “Được rồi, được rồi!” Viên trưởng Cung vội vàng cầm lấy tờ giây, cũng không đề ý nhìn, trực tiệp nhét vào túi áo khoác của mình, quay đầu nói với Rose cùng Hàn Băng: “Vậy bây giờ tôi sẽ đi xuống đón Tiểu qihÍ° “Chú ý an toàn!” Hàn Băng gật đầu với bà, lo lắng dặn đò. “Được rồi!” Viện trưởng Cung đáp một tiêng, lập tức đi ra ngoài, mà nữ bác sĩ trong phòng vệ sinh cũng vội vàng đứng lên, chạy tới nói: “Viện trưởng, cháu cùng đi với dì!” Nói xong cô ta liền nắm tay viện trưởng bước nhanh xuông, vẻ mặt có chút vui mừng, hiễn nhiên nhiều ngày như vậy không gặp, cô cũng rất hy vọng nhìn thây Tiêu Trí. “Đi, chúng ta đến hành lang chờ!” Rose nhớ tới hành lang phía dưới tòa nhà này vừa vặn năm ở một bên cửa sau, liên vội vàng dẫn Hàn Băng cùng Lâm Vũ đi xuÔng. Mấy người đứng trước cửa số hành lang lâu một vừa hay có thể nhìn thấy cửa sau vừa rồi đi vào, mà lúc này viện trưởng Cung cũng đã dẫn nữ bác sĩ kia đi tới cửa sắt, lầy chìa khóa mở cửa ra, tiếp theo hai người đứng ở cửa lo lắng chờ đợi. Rose nắm chặt nắm đấm, có vẻ vô cùng khẩn trương, trong lòng cô có chút vô cùng lo lăng, nội tâm vừa vui mừng, vừa có chút bât an. “Đừng lo lắng, Tiểu Trí nhát định sẽ không saol” Lâm Vũ thấy cô lo lắng như vậy, nhẹ giọng an ủi cô một tiêng. Rose nhẹ nhàng gật đầu, không nói gì, nếu tin tức không bị rò rỉ ra ngoài, cô biết chắc. chăn Tiêu Trí sẽ không gặp nguy hiểm. Bởi vì cửa sau của trại trẻ mồ côi đối mặt với một con đường nhỏ, cho nên cũng không có bao nhiêu người đi ngang qua, nhưng ở ngã tư lớn bên cạnh xe cộ rất nhiêu, viện trưởng Cung cùng nữ bác sĩ vẫn quay đâu, nhìn vê phía giao lộ, cũng không chú ý tới, lúc này một chiễc xe tải từ đâu bên kia đường nhỏ chậm rãi đi tới. “Viện trưởng, đã đứng lâu như vậy, Sao vân còn chưa tới?” Nữ bác sĩ nhìn đồng hồ, thấy qua hơn mười phút, không khỏi lo lăng nói. “Chắc là sắp tới rồi, chờ một chút nữa đi!” Trong lòng viện trưởng Cung cũng lo lăng, biệt răng vì Tiểu Trí không được Rose đón về, Tiểu Trí đã bị mất tích bên ngoài nhiều ngày, trong lòng bà đương nhiên sẽ lo lãng cho sự an toàn của Tiểu Trí. “Hay là dì gọi điện thoại cho người kia đi!” Nữ bác sĩ nhắc nhở. “Cháu không nói dì cũng quên mắt!” Viện trưởng Cung lúc này mới nhớ tới chuyện còn có số điện thoại, trong lúc nói chuyện vội vàng lây tờ giây trong túi ra, sau khi nhìn thấy số điện thoại viết trên tờ giấy, bà không khỏi ngắn ra, bởi vì số trên giây lại chỉ có tám SỐ, trông giống như là một điện thoại cô định! Viện trưởng Cung có chút nghỉ ngờ gọi điện thoại trên tờ giấy, còn tưởng là một sô giả, nhưng điện thoại nhậc máy sau một vài hôi chuông, và một giọng nói trầm thấp của một người đàn ông vang lên: “AlôI”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio