Chương 875: Trương Dịch Hồng miễn cưỡng hỏi, theo như anh ta biết thì ở kinh đô này, dòng họ duy nhất có thể nghiền nát nhà họ Trương chính là nhà họ Hà. “Mau lên!” Trương Hựu Tư trừng mắt, bực tức nói. Trương Dịch Hồng bước sang một bên, bâm sô của cha mình. “Có chuyện gì vậy? Nói nhanh, cha sắp đi họp rồi!” Trương Hựu An nói với giọng khá không vui ở đầu dây bên kia. “Cha, chú hai và con đang ở chỗ Hà Gia Vinh. Chú hai định dạy tên Hà Gia Vinh đó một bài chọc, nhưng giữa đường lại một bà già chạy ra cản, bà ta nói mình tên là Viên Cận Thục.” Trương Dịch Hồng khó hiểu nói. “Một bà già làm anh sợ sao… khoan đã! Bà ây tên là gì?” Trương Hựu Anh dường như vừa phản ứng lại, đột nh rùng mình một cái, vẻ mặt kinh ãi. “Viên Cận Thục!” Trương Dịch Hồng vội vàng đáp lại vì thấy giọng điệu của cha mình rõ ràng là không đúng. “Người này có phải trông như đã ngoài sáu mươi. Có một nột ruôi ở khóe lông mày trái không?” Trương Hựu An vội vàng hỏi, nhịp tim lập tức tăng nhanh. “Không… không sai…” Trương Dịch Hồng quay lại xem xét, thây giọng điệu của cha mình không đúng, trong lòng dấy lên một tia hoảng sợ, không hiệu bà già này là ai mà khiến cha mình sợ hãi như vậy. “Anh mẹ nó đã làm cái gì với bà ấy?” Trương Hựu An ở đầu bên kia điện thoại đột nhiên hét lên: “Có tin tôi xé xác anh hay không?” “Không… con không làm gì cải” TrườRg Dịch, Hồng bất giác rùng mình, trong. án tượng của anh ta, cha chưa bao giờ giận dữ với anh ta tới mức này! “Anh đang ở Hồi Sinh Đường? Chờ tôi, tôi sẽ qua đói” Trương Hựu An tức giận hét lên rồi cúp điện thoại. Trương Dịch Hồng nuôt một ngụm nước bọt, sắc mặt tái nhọt, trong lòng dâng lên một linh tính không lành.Cha vội vàng chạy tới đây dù đang có cuộc họp, chuyện này nói lên tính nghiêm trọng của sự việc, rất có thể bà già này chính là người mà nhà họ Triển bọn họ không thể trêu vào! “Thế nào rồi Dịch Hồng, cha cháu nói gì vậy?” Trương Hựu Tư vội vàng hỏi khi nhìn thây biêu hiện của cháu trai mình không ôn. “Cha cháu nói… ông ấy sẽ đến đây sớm thôi!” Trương Dịch Hồng cả mặt cay đăng nói. “Cha cháu định đích thân đến đây sao?” Vẻ mặt của Trương Hựu Tư cũng hơi thay đổi, như thê ô ông ta đã ý thức được sự nghiêm trọng của vân đề. Con ngươi của ông ta hơi chuyển, sau đó nở một nụ cười nhẹ nói với Viên Cận Thục: “Bà ơi, nêu vừa rồi chúng tội đã làm gì lỗ mãng, mong bà đừng để ý. Chúng tôi đến tìm Hà Gia b chứ không phải có ý đụng tới àm “Chuyện này anh không cân nói với tôi. Khi nào Trương Hựu An tới, anh có thê tự mình nói cho Trương Hựu An biết!” Viên Cận Thụ khó chịu xua tay, sau đó xoay người năm lây tay Lâm Vũ đi tới khu vực tiếp tân, nói: “Cậu cứ ngôi đây với tôi, xem Trương Hựu An đến sẽ xử lý chuyện này thê nào!” Lâm Vũ cũng nhận ra thân phận của bà không đơn giản, nghỉ ngờ nhìn Trương Dịch Hông và Trương Hựu Tư, thây hai người đều mắt to trừng mắt nhỏ, giông như đã mắt đi cảm giác hơn người vừa rồi, hắn không khỏi cảm thây sảng khoái trong lòng, sau đó đi theo Viên Cận Thục trở lại khu vực tiếp tân tiếp tục uống trà.